【Hạ xuống một quân cờ, dùng dáng vẻ cầu khẩn nhìn người đối diện. Chảng ai khác chính là hoàng thúc】—— Tiểu thúc, hôm nay hộ bộ Tả thị lang cưới vợ là thiên kim tiểu thư của Trung thư lệnh. Ta muốn xuất cung đi xem.
【Hạ xuống một quân cờ,lười biếng nhìn】—— Cái đó có gì hay ho?
【Cười đến mức tươi như ánh mặt trời】—— Đây không phải là bọn họ muốn ta hạ thánh chỉ ban hôn sao, thái phó nói coi là đóng vai bà mai dẫn mối se duyên đó!
【Cười lạnh】—— Bọn họ kết bái là chuyện tốt sớm định trước rồi. Tìm ngươi chẳng qua chỉ là cho có lệ vậy thôi! Ngươi thật đúng là mang mình ra so sánh với một lão già!
【Nhụt chí】—— Này… ta cũng biết vậy, chỉ là… ta vẫn tò mò muốn xem nó thế nào thôi…
【Chậm lại ngữ khí】—— Được rồi, ta không muốn ngươi ra khỏi cung cũng bởi chuyện xuất giá tốt xấu lẫn lộn. Bất lợi cho ngươi, chuyên tâm đánh cờ đi!
【Vẻ mặt đáng tiếc】—— Nga…
Không lâu sau, Phùng công công cuống quít chạy vào báo tin, tiểu hoàng đế vội vàng chỉnh sửa lại quần áo đi ra ngoại điện.
【Quỳ xuống dất】—— Bệ hạ, Tả thị lang đại hỉ bị người khác quấy nhiễu!
【Ngạc nhiên】—— Cái gì?!
【Cuống quít】—— Mới vừa rồi ngoài cung báo lại, Tân nương tử còn chưa kịp bước vào cửa đã có một tên cưỡi ngựa, một mình xông vào cướp đoạt!
【Nội tâm còn sợ rằng thiên hạ bất loạn, ngoài mặt hai hàng lông mày đã nhíu chặt vào nhau】—— Thật là hoang đường! Giữa thanh thiên bạch nhật, kẻ nào dám đoạt tân nương trẫm ban hôn?!
【Run giọng】—— Bệ hạ… nô tài vừa rồi chưa nói rõ… Ngoại cung truyền lại là… là.. Tin này đúng là sai trái, người bị cướp đi chính là Tả thị lang…
【Vẻ mặt cổ quái】—— Ngươi nói cái gì?
【Run rẩy】—— Người bị cướp đi không phải là Thiên kim tiểu thư Trung thư lệnh mà là Tả thị lang – Tạ Thiếu Dung – Tạ đại nhân…