Diêm Vương Phu Nhân Là Ta

Chương 12: Mê trai là không đổi




- Cũng được nhưng vì là lần đầu, hơn nữa em cũng là phu nhân của anh. Nhưng mà trước giờ anh luôn công minh. Hay thế này đi. Nếu mà em trong 1 tuần làm anh hài lòng. Không làm anh tức giận. Ngoan ngoãn nghe lời, Anh sai gì làm đấy thì coi như lần đầu. Anh tha. Nhưng lần sau.... Thì nhớ mấy phạm nhận chứ. Anh sẽ cho em làm thử vài lần. Chết thì anh cho sống chịu tiếp biết chưa.-

- Nhưng mà.....-

- Thế muốn thử hả.- Hắn hơi nheo mắt nhìn cô.

- Không Không không.,Cô nhìn hắn thở dài nhìn trời. Bỗng cảm thấy ai đấy ôm lấy cô vẫn quấn nguyên cả người cô vào trong ngực, hơi thở nóng rực phun bên cổ cô, tê tê dại dại chọc cho cô khẽ run lên.

- Nhìn gì nữa, làm luôn đi, anh muốn đi tắm ngay lập tức. Không anh không ngại mà ăn. Coi như một phần hình phạt, cho những cô bé không nghe lời như em đấy. - 

- Không... không không đâu, em đi pha nước cho anh- Thiên Vân xấu hổ cúi đầu, gương mặt đỏ hồng tới tận mang tai, tiếng trả lời nhỏ như tiếng muỗi kêu. Anh, anh sao có thể không đứng đắn như vậy chứ!   

- Hơn nữa, tên xấu xa nhà anh, nghiêm chỉnh một chút!- Thiên Vân lấy tay nhẹ nhàng nện lên lồng ngực của anh, gắt giọng.

Xấu hổ chết cô rồi. Vậy là Thiên Vân dùng toàn bộ sức bình sinh đẩy tên Diêm Vương xấu xa ra. CHạy ngay vào phòng tắm.   

Thấy Cô như vậy, Diêm Vương vui vẻ cười nói, hắn rất thích cô đỏ mặt như vậy, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, nhất là vẻ đẹp đó bởi vì hắn  mà nở rộ.

~~~~~~~

Sau n giờ ngẩn ngơ không động tĩnh, đợi nước đầy bể. Cuối cùng cũng xong.

- Anh nước ấm..... uầy đẹp traiiiiii.- Nói xong Thiên Vân gọi. Nhưng chưa kịp gọi thì bệnh mê trai lại chính thức chỗi dậy. Vì sao ư... Tên Diêm Vương kia nhân lúc cô pha nước đã cởi chiếc áo. Mặc dù quay lưng lại nhưng mà..... cũng là một cảnh tuyệt sắc nha. ( bà ngắm người ta hai lần rồi đó, sao như lần đầu vậy trời.)

Kỳ thực hồi trước nàng cứ cho rằng hình ảnh Dương quý phi tắm rửa chỉ là nghệ thuật miêu tả phóng đại, không ngờ thật sự có chuyện ấy!

Người ta nói mỹ nhân như ngọc, nếu bảo cô nói, phỏng chừng người đó chưa thấy qua mỹ nam tắm rửa! Làn da ấy mà lộ trên mặt nước, chắc hẳn sẽ là một mảng nõn nà trắng sáng, không kém mấy viên ngọc hảo hạng a~. Nhưng muôn hình muôn vẻ, lại không mảnh mai yếu ớt như nữ nhân, mà là cốt cách thanh kỳ góc cạnh rõ ràng giống như ngọc được khắc bởi bàn tay thần kỳ, đường nét và góc độ vô cùng có sức hấp dẫn người ta.

Đúng là yêu nghiệt mà, vì sao lại sở hữu thân hình khiến người ta mơ mộng như thế hả? Chậc chậc nhưng thật may tên này là phu quân cô nha, độc giả muốn động cũng không được đâu.

Chậc chậc máu háo sắc lại nổi lên rồi, mặc dầu có chút kinh bỉ chính bản thân, Cơ mà hắn là phu quân cô chứ bộ, mà không nhịn được nhìn lén phong cảnh tuyệt đẹp kia. Vô thức nhích bước rón rén, chỉ là lần trước bà đây xem tí thôi à. Lần này phải xem kỹ kỹ chút nha.

Càng gần càng cảm thấy làn da thật đẹp. Thiên Vân coi như không tệ nhưng làn da khó tránh được mụn cám li ti này nọ, còn cái tên trước mắt này, gì cũng không, lỗ chân lông cũng không thấy. 

Còn có thiên lý không hả trời, hắn là nam nhân đấy! Bảo nữ nhân thứ thiệt như cô làm sao chịu nổi a a a!

Cô giờ đây nào để ý mình đã tới kế bên bể, không biết tại sao trong lòng thì thành thật tự kiểm điểm hành vi của mình có phải đang xâm phạm riêng tư của cái quỷ gì nữa, hai chân lại vẫn cố chấp nhích tới.

Khụ, da lưng đã đẹp như thế, khó mà tưởng tượng hình ảnh vòm ngực trắng nõn kia uốn lượn ra sao. Chảy máu mũi, chảy máu mũi mất, mày phải kềm chế, tuyệt đối không được rời nhà trốn đi nha máu, mất ít máu chả sao, dọa anh đẹp trai sợ là không xong đâu.

Thiên Vương ta thì mặt dày đã có thương hiệu rồi. Đặc biệt là trước mặt phu nhân bà bà nha. Hoàn toàn không có cảm giác mình đã bị xâm phạm bằng mắt vô số lần, 

Cách hắn khoảng một bước chân. Chợt nghĩ  nghĩ không biết sờ lưng hắn có trơn mịn như thế nào, tay cũng không thành thật vươn ra.

Không xong, sẽ bị phát hiện mất, mau rụt lại. Lúc này cô đã hoàn toàn chìm đắm trong vai kẻ nhìn trộm điên cuồng không thể rút chân ra được nữa, trái tim vì vấn đề sờ hay không sờ, sờ rồi có khiến anh đẹp trai có cảnh giác hay không, gây ra cảnh giác rồi sau này có được thấy cảnh đẹp như thế nữa hay không mà rối rắm muốn chết, quên béng sự thật chính mình sắp bại lộ.

Tính háo sắc và lý trí giao chiến cả chục hiệp, rốt cuộc tính háo sắc chiến thắng lý trí, móng vuốt xòe ra!

Woa woa woa, quả nhiên trơn trượt ngoài sức tưởng tượng. Cô mới thử dùng một đầu ngón tay cảm thụ cảm giác trơn trượt như tơ gấm, mấy ngón tay còn lại bất mãn đua nhau đòi xung trận. Vì thế cô đương nhiên là đồng ý yêu cầu của chúng.

Diêm Vương  bị cảm giác bất thường trên lưng, hơn nữa còn đường đường chính chính chạm vào cơ thể mình. Đương nhiên hắn biết là ai chứ. Khẽ nhếch mép cười 

Thế nên, hắn hành động. Quay lập tức lại. Chưa kịp để cô hốt hoảng, cúi xuống bế cô ném vào bẻ nước. Rồi lấy thân mình đè lên.

"Bùm"

Thiên Vân chính thức rớt xuống nước, hơn nữa còn tiếp xúc rất gần với mục tiêu mình luôn muốn chấm mút, làn da trong mộng tưởng! Hạnh phúc tới quá đột nhiên, nhất thời cô không kịp phản ứng, chỉ biết ngơ ngác nhìn chằm chằm gương mặt có chút đắc ý của anh đẹp trai nha, hoàn toàn không chú ý tới việc mình đang bị tên trần truồng nào đó đè.

- Thiên Vân, hay em cũng tắm đi nha. Mà tắm phải cởi áo đúng không nào- Vừa nói hắn vừa phả hơi nóng vào tai cô. Còn khẽ cắn vành tai đỏ lừ nữa.

-* gật gật* - Hiển nhiên đầu óc Thiên Vân còn đang ở trạng thái đình công, không tiếp thu được bất cứ tín hiệu nào. 

Hắn chờ nửa ngày không nhận được phản ứng như mong muốn, quyết định nhắc nhở nàng. Thế là hắn thò ngón tay béo béo đôi má phính của cô vẫn không phản ứng. Hắn nghi ngờ nhìn nàng, cuối cùng quyết định cùng cô TẮM UYÊN ƯƠNG.

~~~~~~

Mấy này thấy ta chăm ghê chưa? Qua đăng, nay lại đăng nà. Để sao vàng cho ta động lực đi nha nha