Đích Trưởng Nữ

Chương 238: Thiếp mời Vân vương phủ




Chuyện hình như phát triển rất thuận lợi, tối thiểu đối với hoàng hậu mà nói, chính là như vậy. Lúc lâm triều, đã có người tố Tư Đồ Hàn có liên quan đến chuyện Thái tử gặp tập kích. Hoàng thượng tức giận, Tư Đồ Hàn kêu oan. Chỉ là, cho dù là như vậy, hoàng thượng vẫn ra lệnh nhân vật quan trọng thừa dịp truy xét xuống.

Triệu Khả Nhiên nghe Tư Đồ Húc thuật lại chuyện đã xảy ra ở trong triều đình sáng sớm hôm nay, không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán, “Nếu hoàng thượng đã hạ lệnh truy xét, xem ra Tư Đồ Hàn thật sự phải xong rồi.”

“Đây không phải là chuyện như dự liệu sao?” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Hiện tại cho dù chuyện này có phải là hắn làm hay không, đến cuối cùng cũng sẽ rơi vào trên người hắn.”

“Húc, rốt cuộc phụ hoàng có biết chuyện này là người nào chỉ điểm không?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Nếu hắn biết tất cả đều là hoàng hậu xúi giục, vậy số mạng của Tư Đồ Hàn sẽ thay đổi ra sao?”

“Không biết.” Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Nhưng, chuyện này ta cũng không có nói cho hắn biết. Hiện tại nếu Tư Đồ Thiên vật ngã Tư Đồ Hàn, đối với chúng ta mà nói là trăm lợi không hại, ta không thể nào bỏ qua cơ hội này.”

Tư Đồ Húc nói xong, mặc kệ là Tư Đồ Thiên cũng tốt, Tư Đồ Hàn cũng được! Hắn đối với bọn cũng không có bất kỳ một tia tình huynh đệ, cho nên hắn sẽ không ra tay. Nhất là bây giờ hắn còn muốn lên vị trí cao nhất đó, lại nói, bây giờ hắn và bọn họ đang đối nghịch với nhau, hắn càng không ra tay.

“Tiếp đó cũng chỉ còn lại Tư Đồ Thiên.” Trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia sáng, “Đợi đến khi Tư Đồ Hàn thua, vậy cũng chỉ còn lại Tư Đồ Thiên còn có sức cạnh tranh, hai người Tư Đồ Dật và Tư Đồ Vân cũng không có năng lực tranh vị trí đó.”

“Tư Đồ Thiên chưa đủ đáng sợ, chủ yếu là thế lực sau lưng hắn là hoàng hậu.” Trong mắt Tư Đồ Húc tràn đầy cẩn thận, “Tư Đồ Thiên này, cho dù không bị nàng gây phiền toán cho hắn, hắn cũng sẽ tự tìm đường chết. Hành động nhỏ bây giờ không phải chính là như vậy sao? Nhưng mà, phiền toái là hoàng hậu. Mặc dù nếu chuyện Tư Đồ Thiên làm bị phụ hoàng biết, vậy thì nhất định không dễ dàng bỏ qua như vậy. Chỉ là, phụ hoàng cũng không thể giết hắn, nhiều nhất là cấm hắn nổi dậy mà thôi. Nhưng chỉ cần một ngày có hoàng hậu, vậy hắn vẫn có thể bắt đầu lại.”

“Xem ra người khó đối phó nhất chính là hoàng hậu.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Chỉ là, cũng nhìn ra được, nếu không như thế, cũng không có cách nào sinh tồn trong hậu cung, hơn nữa còn ổn tọa trên ghế hoàng hậu nhiều năm như vậy.”

“Cho nên đối với việc đối phó hoàng hậu, chúng ta vẫn cần tính toán lại.” Tư Đồ Húc cau mày mở miệng nói, “Tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không, đến lúc đó thua thiệt chính là chúng ta.”

“Húc, chuyện của hoàng hậu, chỉ sợ cũng không khó giải quyết.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười tự tin, “Chàng cứ giao chuyện này cho ta đi! Ta bảo đảm nhất định có thể để cho nàng rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục.”

“Nàng có biện pháp?” Tư Đồ Húc nhíu mày, “Nàng đó, vẫn nên an tâm dưỡng thai đi! Chuyện khác cũng không cần lo lắng, chẳng qua chỉ là một nữ nhân, chẳng lẽ nàng còn lo lắng ta sẽ không giải quyết được sao?”

“Húc, chàng sai rồi.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Có lúc, tranh quyền đoạt vị của nam nhân và đấu tranh của nữ nhân chúng ta không giống nhau. Cho nên, chàng sẽ không hiểu rõ chiến trường nữ nhân rốt cuộc là dạng gì. Nói thật, đối với hoàng hậu, chàng chưa chắc rõ ràng hơn ta!”

“Được rồi, được rồi! Ta không cãi với nàng.” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Nếu tiểu thê tử của ta có tự tin như vậy, ta không ủng hộ, không phải là không được sao? Vật nhỏ, nếu nàng muốn, vậy nàng cứ thoải mái ra tay! Ta sẽ không ngăn cản nàng, nhưng nàng phải đồng ý với ta, cho dù là chuyện gì, cũng tuyệt đối không quan trọng bằng thân thể của nàng. Ở trong lòng của ta không có gì quan trọng hơn nàng và hài tử.”

“Biết. Chàng cứ yên tâm.” Triệu Khả Nhiên cười duyên trả lời, “Ta sẽ lượng sức mà làm, bây giờ ở trong lòng của ta, không có gì quan trọng hơn hài tử.” Lddienlddanldleldquylddon

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc yên tâm không ít, chỉ là, ngay sau đó đáy lòng dâng lên một cỗ ghen tức, “Vật nhỏ, nàng nói như vậy là có ý gì! Trong lòng của nàng, không có gì quan trọng hơn hài tử sao. Vậy ta hỏi nàng, bây giờ ở trong lòng của nàng, rốt cuộc là ta quan trọng hơn, hay là hài tử quan trọng.”

“Húc…” Nghe Tư Đồ Húc nói như tranh thủ tình cảm, Triệu Khả Nhiên thật sự là dở khóc dở cười, “Chàng đang nói cái gì đó?”

“Vật nhỏ, nàng không cần nói sang chuyện khác.” Giọng nói Tư Đồ Húc đầy mùi chua, “Vật nhỏ, ở trong lòng của ta, người quan trọng nhất chính là nàng, cho dù là hài tử, ở trong lòng của ta, cũng tuyệt đối không quan trọng bằng nàng. Cho nên, trong lòng của nàng, người quan trọng nhất phải là ta, mà không phải là tiểu tử thúi trong bụng nàng.”

“Ha ha, Húc, chàng bao nhiêu tuổi rồi, lại ghen với hài tử còn chưa ra đời chứ.” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Húc, chàng cũng biết. Ta yêu hài tử này, là bởi vì nó là kết tinh của chúng ta. Cho nên, chàng đó, không cần ăn những thứ dấm này. Ở trong lòng của ta, cả hai người đều là người quan trọng nhất của ta.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, mặc dù Tư Đồ Húc không hài lòng, nhưng cũng sẽ không dây dưa. Nhưng, giờ phút này trong lòng của hắn cũng đang nghĩ trong lòng, tương lai đứa bé ra đời, tuyệt đối phải tìm mấy bà vú, tuyệt đối không thể để hài từ độc chiếm vật nhỏ. Vật nhỏ là của mình, ngay cả hài tử, cũng không thể chiếm vị trí của mình ở trong lòng vật nhỏ.

Mặc dù Triệu Khả Nhiên không biết rốt cuộc trong lòng của Tư Đồ Húc đang suy nghĩ gì. Chỉ là, đối với lời Tư Đồ Húc mới vừa nói, nàng thật sự dở khóc dở cười.

Đang lúc hai phu thê vẫn còn nói chuyện, Cầm Hương đi vào, trên tay còn cầm một thiếp mời tinh sảo. Không chỉ có như thế, trên mặt của nàng còn mang theo một cảm xúc kỳ quái. Cũng không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, có thể làm cho nàng lộ ra vẻ mặt này.

“Sao vậy, Cầm Hương, đã xảy ra chuyện gì sao?” Tâm tình Triệu Khả Nhiên vẫn rất tốt, “Có phải có chuyện gì làm ngươi khó xử hay không? Sao ngươi lại có vẻ mặt này?”

“Vương phi, không phải nô tỳ.” Trên mặt Cầm Hương hết sức quái dị, nàng cầm thiếp mời trên tay đưa cho Triệu Khả Nhiên, “Dù sao ta cũng không biết nên nói như thế nào, vương phi, người nhìn tấm thiếp mời này trước đi!”

Triệu Khả Nhiên nhíu mày, nhận lấy thiếp mời, vừa nhìn, nàng đã biết tại sao Cầm Hương lại có vẻ mặt như vậy, bởi vì tấm thiệp mời này là từ Vân vương phủ đưa tới. Mà người phát thiệp mời chính là nữ chủ nhân Vân vương phủ, Lâm Tú Tú Vân vương phủ. Trên đó viết, muốn mời các phu nhân vương phi đến Vân vương phủ ngắm hoa. Kính mời đến tham gia.

“Khoảng thời gian này chuyện hơi nhiều, nếu không có tấm thiệp mời này, sợ rằng bổn vương phi đã muốn quên nàng!” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười lạnh, “Vốn dĩ trong khoảng thời gian này không có thời gian rảnh rỗi xử lý nàng, nhưng có vài người chính là như vậy, cố tình thích tìm chết.”

Vốn dĩ Triệu Khả Nhiên muốn tìm thời gian giải quyết ân oán giữa nàng và Lâm Tú Tú, nếu Lâm Tú Tú muốn hại nàng..., nàng chắc sẽ không thể tức giận như vậy. Nhưng không ngờ người Lâm Tú Tú muốn hại, lại là hài tử trong bụng nàng. Chỉ bằng như vậy, nàng tuyệt đối không thể bỏ qua cho nữ nhân này, nhưng bởi vì gần đây Thái tử gặp tập kích, cho nên căn bản nàng cũng không có thời gian đi làm chuyện này, thậm chí thiếu chút nữa còn quên mất, nhưng không ngờ Lâm Tú Tú thật đúng là không yên!

“Sao vậy, là ai đưa thiếp mời tới!” Tư Đồ Húc cầm thiếp mời trong tay Triệu Khả Nhiên xem một chút, trên mặt cũng hiện lên một nụ cười tàn khốc, “Không ngờ, nàng ta làm nhiều chuyện như vậy, lại còn dám đưa thiếp mời tới! Xem ra nàng ta chán sống rồi.”

“Chỉ là, rốt cuộc nàng muốn làm gì?” Ngược lại Triệu Khả Nhiên có chút tò mò nguyên nhân nàng làm như vậy, “Lúc trước nàng hại ta nhiều lần cũng không thành công, thế nào, chẳng lẽ lần này nàng muốn gậy ông đập lưng ông sao? Còn nữa, nàng không thể nào chỉ mời một mình ta đi! Những phu nhân trong kinh thành cũng sẽ đi, chẳng lẽ nàng không sợ ta xảy ra chuyện trong Vân vương phủ, người khác sẽ hoài nghi nàng sao?”

“Nếu nàng ta dám làm như vậy, vậy đã nói rõ nàng đã nắm chắc rồi.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Hơn nữa, ngày đó nàng ta mời nhiều người như vậy, cho dù ở đó nàng thật sự gặp chuyện không may, cũng không dễ dàng hoài nghi đến trên người của nàng ta. Dù Vân vương phủ gặp chuyện không may, đến lúc đó nàng ta chỉ cần khóc hai tiếng, nói nàng tacăn bản cái gì cũng không biết, mọi người cũng không có biện pháp với nàng ta.”

“Ha ha, cũng không biết rốt cuộc nàng muốn hại ta như thế nào?” Trong ánh mắt Triệu Khả Nhiên thoáng qua một tia hứng thú, “Không thể không nói, thủ đoạn Lâm Tú Tú vẫn rất cao minh, hơn nữa, cho tới bây giờ nàng cũng sẽ không tự mình ra tay. Xem ra lần này nàng thật sự bị bức ép đến mức nóng nảy, nếu không, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy. Nhưng mà, ta vẫn cảm thấy hứng thú với cạm bẫy của nàng.” Lddienlddanldleldquylddon

“Vật nhỏ, không phải nàng muốn chuẩn bị đi chứ!” Vừa nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc không nhịn được nhíu mày, “Nàng biết rõ nàng ta lòng dạ xấu xa, còn tự đi tới cửa, nếu có chuyện gì xảy ra, vậy phải làm thế nào?”

“Húc, chàng cứ yên tâm. Đến lúc đó ta sẽ mang theo Cầm Hương bọn họ, hơn nữa, chàng đừng  quên, còn có Nhất và Nhị âm thầm bảo vệ ta!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ta không có việc gì.”

Trong Diêm La Điện có thập đại ám vệ. Mà thập đại ám vệ đều do Tư Đồ Húc tự mình dạy dỗ, cho dù là bản lĩnh, hay là trí tuệ đều là hạng nhất. Bọn họ cũng không có tên, chỉ dùng Nhất đến Thập để gọi mà thôi. Lúc bình thường bọn họ phụ trách chấp hành mệnh lệnh Tư đồ Húc truyền đạt. Cho dù là ám sát, lục soát, thu góp tài liệu, hay là những phương diện khác, cũng tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. Hơn nữa điểm quan trọng nhất, bọn họ luôn trung thành cảnh cảnh với Tư Đồ Húc, hơn nữa chỉ trung thành với Tư Đồ Húc. Cũng chỉ có Tư Đồ Húc có thể sai bảo bọn họ mà thôi.

Chỉ là, bây giờ có thể sai bảo thập đại ám vệ này, trừ Tư Đồ Húc ra, còn có Triệu Khả Nhiên. Sau khi thành thân, Tư Đồ Húc cũng đã nói toàn bộ cho Triệu Khả Nhiên.

Sau chuyện Triệu Khả Nhiên ra đường gặp tập kích, Tư Đồ Húc liền phái Nhất và Nhị một mực âm thầm bảo vệ Triệu Khả Nhiên, tuyệt đối không muốn chuyện như vậy xảy ra nữa.

Mặc dù Triệu Khả Nhiên rất yên tâm, nhưng Tư Đồ Húc cũng không cho là như vậy, “Vật nhỏ, nàng cũng biết. Lâm Tú Tú đều luôn hận nàng. Nàng đã âm thầm hại hại nàng nhiều lần, lúc này nàng lại đi đến phủ Vân vương, đó không phải là dê vào miệng cọp sao?’”

“Húc, chàng nghĩ quá nhiều rồi.” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Ta nhìn sao cũng không giống một con cừu nhỏ không có sức đánh trả! Đừng quên, thủ đoạn của ta không thể kém hơn nàng ta!”

“Vật nhỏ, ta biết nàng tự tin.” Tư Đồ Húc mở miệng khuyên, “Nhưng nàng cũng biết, lúc này nàng không giống như trước. Bây giờ trong bụng nàng đang có hài tử, nếu nàng đến Vân vương phủ, có chuyện gì xảy ra, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?”

“Không có việc gì.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Chàng cũng biết, Lâm Tú Tú  muốn hại ta. Cho dù lần này ta không đi, thì lần sau, nàng vẫn sẽ nghĩ biện pháp khác, tóm lại chỉ cần có ta một ngày, chỉ cần ta được hạnh phúc, nàng tuyệt đối không sẽ bỏ qua cho ta. Nếu nói như vậy, cho dù ta trốn được lần ngày, cũng không nhất định có thể trốn được lần sau!”

“Vật nhỏ, nàng yên tâm.” Tư Đồ Húc mở miệng bảo đảm, “Ta tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta có cơ hội này. Nếu nàng ta vẫn muốn hại nàng, vậy ta cũng không xuống tay lưu tình, ta sẽ không bỏ qua cho nàng ta.”

“Húc, chuyện này, ta muốn tự mình giải quyết.” Triệu Khả Nhiên rất kiên trì, “Cho dù nói thế nào, chuyện này đều do ta gây nên, cho nên ta muốn tự mình giải quyết. Hơn nữa, ta cũng muốn xem, lần này Lâm Tú Tú muốn dùng thủ đoạn gì. Không vào hang cọp không bắt được cọp con, lần này ta muốn Lâm Tú Tú không dậy nổi.”

“Vật nhỏ, sao nàng cứ cố chấp như vậy chứ?” Tư Đồ Húc thở dài một cái, “Nàng nghe theo ta  một lần không được sao?”

“Húc, sợ rằng có chút khó.” Triệu Khả Nhiên cười cầm lấy thiếp mời, chỉ vào một hàng chữ nhỏ trong đó, mở miệng nói, “Chàng xem, Lâm Tú Tú đặt biệt ghi chú ở chỗ này, trước đó có chút không thoải mái với ta, muốn nói xin lỗi với ta, muốn ta nhất định phải đến.”

“Nàng chỉ cần nói không thoải mái, từ chối, ai cũng không rõ sẽ trách nàng.” Tư Đồ Húc vẫn không muốn, “Hiện tại mọi người đều biết tình huống của nàng, cho dù nàng không đến, cũng sẽ không có người nói xấu.”

“Không được.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Mặc dù chuyện giữa ta và Lâm Tú Tú không có ai biết, nhưng khó đảm bảo đến lúc đó nàng sẽ nói ra một ít lời đồn gì. Hơn nữa, cho dù nói thế nào, ta và Lâm Tú Tú, dù sao cũng phải có một kết quả!”

“Vật nhỏ, sao nàng cứ cố chấp như vậy?” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ, “Nếu nàng muốn đi vậy thì có thể, nhưng nhất định phải cẩn thận, biết không? Còn nữa, đến lúc đó không thể để Cầm Hương họ rời khỏi nàng.”

“Húc, chàng đồng ý.” Trong mắt Triệu Khả Nhiên thoáng qua một tia vui mừng, “Ta biết ngay, chàng nhất định sẽ đồng ý, chàng đối với ta tốt nhất, tuyệt đối không nhẫn tâm cự tuyệt thỉnh cầu của ta.”
“Ta tuyệt không tốt.” Tư Đồ Húc không vui nói, “Nếu ta thật sự tốt, vậy việc ta muốn làm chính là theo nàng ra ngoài, mà không phải cho nàng đi chuyến này, nhất là biết rõ có tình huống nguy hiểm.”

“Húc, chàng không nên như vậy!” Triệu Khả Nhiên lôi kéo tay Tư Đồ Húc, mở miệng làm nũng, “Ta cũng không phải là hài tử, ta sẽ tự chăm sóc tốt mình. Còn có, Lâm Tú Tú tuyệt đối sẽ không hại được ta. Hơn nữa, nếu có thể, ta còn muốn thừa cơ hội này, vì mình mà báo thù!”

“Nàng đó, sao lại quật cường như vậy chứ?” Tư Đồ Húc đối với việc này cảm thấy rất bất đắc dĩ, “Nàng không thể nghe lời một chút sao? Ta có cảm giác, giống như kể từ khi thành thân, đều là ta  nghe lời của nàng, còn nàng thì, cũng nghe theo ta một lần..., vậy cũng tốt.”

“Húc, sao chàng có thể nói như vậy?” Triệu Khả Nhiên vểnh miệng lên, “Lúc nào ta lại không nghe lời chàng, ta rất nghe lời. Chỉ là chuyện lần này không giống nhau mà thôi.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc buồn cười lắc đầu, “Nàng đó, chính là thích nguỵ biện. Miệng này của nàng! Thật sự lợi hại, làm sao ta cũng không nói lại nàng.”

“Không phải chàng nói không lại ta.” Triệu Khả Nhiên đối với một số chuyện vẫn nhìn rất rõ ràng, “Chàng không muốn so đo với ta mà thôi.”

“Nàng chính là ăn hết ta.” Tư Đồ Húc cười sờ tóc của nàng, “Cho nên mới có lá gan lớn như vậy, ngay cả chuyện mạo hiểm như vậy cũng dám đi.”

“Mới không phải!” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Ta chỉ muốn chuyện có một kết quả mà thôi. Cho dù nói thế nào, ban đầu, ta và Lâm Tú Tú đều là bằng hữu. Cho dù hiện tại hai người chúng ta như nước với lửa, nhưng lúc trước chúng ta đều thật lòng muốn kết giao.” Lddienlddanldleldquylddon

“Vật nhỏ, có lẽ nàng thật lòng, nhưng Lâm Tú Tú thì không chắc là thật lòng.” Tư Đồ Húc mở miệng an ủi, “Ban đầu lúc nàng ta đến gần nàng, có lẽ có mấy phần thật lòng! Nhưng nhiều hơn vẫn là tính toán! Nàng đã từng nói! Lúc bắt đều nàng ta kết giao với nàng, có lẽ là thật lòng. Nhưng, nàng phải nhớ kỹ, lần đầu tiên gặp mặt, là trên thọ yến của ngoại tổ mẫu, nếu nàng ta thật sự muốn kết giao với nàng, có thể tìm nàng rồi. Nhưng nàng ta không có, cố tình đợi đến lúc nàng trở thành Quận chúa, nàng ta mới bắt đầu đến gần nàng. Nàng nói người như vậy rốt cuộc có mấy phần thật lòng?”

“Chàng nói, thật ra thì ta đều biết.” Giọng nói Triệu Khả Nhiên có chút phiền muộn, “Nhưng mà, vẫn không thể phủ nhận, nàng vẫn có mấy phần thật lòng. Chỉ là bên trong thật lòng xen lẫn hiệu quả và lợi ích mà thôi. Mặc kệ là gì, tối thiểu bây giờ hai chúng ta đã là địch nhân.”

“Vật nhỏ, nàng cũng không cần vì thứ người như nàng ta mà không vui.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Vốn dĩ kết giao bằng hữu thật lòng là quan trọng nhất. Nếu ban đầu nàng ta thật tâm thật ý, cũng sẽ không vì chuyện như vậy trở mặt với nàng. Thật ra thì tất cả chỉ do nàng ta lấy cớ mà thôi. Hôm nay nàng ta trở thành như vậy, vậy cũng là tự tìm.”

“Được rồi, không cần lo lắng. Ta sẽ không vì người như vậy mà đau lòng.” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Tính tình của ta chàng cũng biết, hiện tại ta đối với Lâm Tú Tú, tuyệt đối sẽ không còn tình cảm gì nữa.”

“Ta biết rõ.” Tư Đồ Húc dặn dò, “Chuyện nàng đi Vân vương phủ, ta không phản đối, nhưng nàng cũng phải đồng ý với ta, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, còn nữa, nếu thật sự có chuyện gì, tuyệt đối không thể cậy mạnh. Nàng phải nhớ, bây giờ nàng đã không phải là một người.”

“Ta hiểu rồi.” Triệu Khả Nhiên gật đầu cười, chỉ là, nói đến chuyện này, nàng không khỏi nghĩ đến một người khác, “Húc, nếu Lâm Tú Tú mời ta đi ngắm hoa, vậy hẳn là cũng sẽ mời Y Y. Hiện tại Tư Đồ Hàn có chuyện, cũng không biết hiện tại nàng như thế nào?”

“Đến lúc đó, nàng thấy, chẳng phải sẽ biết sao?” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Hơn nữa, nàng cũng không cần lo lắng như vậy, trước đó ta sớm nói với nàng. Mặc dù chuyện này có một ít ảnh hưởng đến Tư Đồ Dật, nhưng ảnh hưởng không lớn cho nên nàng cũng không cần lo lắng cho Vân Y Y, nàng ấy sẽ không có chuyện.”

“Hi vọng như vậy!” Giọng nói Triệu Khả Nhiên có chứa lo lắng.

——++——++——++——++——

Rất nhanh đến ngày dự tiệc, Triệu Khả Nhiên đổi một thân xiêm áo tương đối rộng rãi. Dù sao bây giờ bụng nàng đã bắt đầu lộ ra, vẫn là mặc rộng thùng thình một chút sẽ khá thoải mái. Hơn nữa, nàng ăn mặc cũng là màu trắng mộc mạc, cũng không có nhiều đồ trang sức, cả người nhìn rất sạch sẽ, thậm chí có chút mộc mạc. Lddienlddanldleldquylddon

Tư Đồ Húc tự mình đưa Triệu Khả Nhiên tới xe ngựa, hơn nữa còn không ngừng mở miệng dặn dò, “Vật nhỏ, nhớ, nhất định phải cẩn thận, nếu có chuyện gì, liền giao cho Cầm Hương họ đi làm, biết không?”

“Ta biết rồi.” Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười, bởi vì cái dạng này lời nói, thật ra thì Húc đã dặn dò qua rất nhiều lần.

Thậm chí Triệu Khả Nhiên cảm thấy, nếu có thể, thật ra thì Húc muốn đi cùng mình.

Triệu Khả Nhiên giao phó xong, Tư Đồ Húc xoay đầu lại, nhìn Cầm Hương các nàng mở miệng nói, “Cầm Hương, Thi Hương, Họa Hương, cho dù xảy ra chuyện gì, nhất định phải chăm sóc tốt vương phi, nếu vương phi thiếu một cọng lông tơ, Bổn vương muốn mạng của các ngươi. Biết không?”

“Nô tỳ tuân lệnh.” Ba người Cầm Hương cung kính trả lời, giọng nói tràn đầy nghiêm túc.

Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhiên, mở miệng nói, “Một lát nữa, ta đi đón nàng, nàng nhớ không nên chạy loạn.”

“Yên tâm đi.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ta sẽ chờ chàng.”

Rất nhanh, xe ngựa rời khỏi Húc vương phủ, hướng thẳng đến Vân vương phủ.