Đích Trưởng Nữ

Chương 163: Lót đường




Triệu Khả Nhiên tiếp tục ở lại Trấn Bắc hầu phủ. Ngày đầu tiên ở lại, Triệu Khả Nhiên để cho Thi Hương đến Trấn Bắc hầu phủ hầu hạ mình. Triệu Lâm cũng đồng ý.

Trong thời gian này, Trấn Bắc hầu phủ bề bộn nhiều việc. Vì muốn chuẩn bị việc tế tổ, dù là Triệu Lâm hay Tiêu Linh cùng Lý Phỉ Nhi đều bận tối mày tối mặt.

Tuy là bận rộn nhưng Lý Phỉ Nhi cũng rất vui vẻ vì hôn sự của Triệu Khả Bình đã có tin tức, hơn nữa còn là Trung Nghĩa hầu phủ. Mặc dù kém xa so với hoàng gia nhưng cũng là một mối hôn sự không tệ. Trong lòng nàng cũng rất hài lòng.

Chỉ có điều, Lý Phỉ Nhi vui vẻ ngược lại mấy ngày nay Tiêu Linh rất buồn bực. Lần tế tổ này, con trai, con dâu của nàng không thể tham gia, đây không phải là gạt bỏ bọn họ ra sao? D i ee n D a n L ee Q u yy D o nn Chỉ có điều, cũng may chỉ có lần này thôi. Hiện tại, trong lòng nàng lo lắng nhất vẫn là chuyện của Khả Nhân. Nàng rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại khiến Hầu gia tức giận như vậy, lại có thể đuổi Khả Nhân đi. Chỉ có điều Khả Nhiên còn ở đây thì Tùng nhi vẫn còn cơ hội. Nhưng mà mấy ngày nay nàng tìm Khả Nhiên nhiều lần chỉ muốn hỏi rõ rốt cuộc ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì, từ đầu đến cuối Khả Nhiên cũng không chịu nói. Cho nên, sự việc cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Qua mấy ngày chuẩn bị, cuối cùng cũng đến ngày tế tổ. Sáng hôm nay, lúc trời chưa sáng, Đại gia rời giường, qua mấy lượt tắm gội thay quần áo, mang theo đồ cúng tế. Triệu Lâm dẫn theo mọi người vào trong từ đường. Tiến hành tế tổ.

Sau khi đến từ đường, Triệu Khả Nhiên không tránh khỏi nhớ đến Triệu Oánh bị đưa đến từ đường. Nhưng nàng biết rất rõ là không thể nhìn thấy Triệu Oánh. Bởi vì, tuy là từ đường nhưng nơi cúng tế và nơi người bị phạt đến là hai nơi hoàn toàn khác nhau.

Lúc này, người tham gia tế tổ cũng không nhiều, chỉ có Triệu Lâm, Tiêu Linh, Lý Phỉ Nhi, một nhà Triệu Dũng và Triệu Khả Nhiên. Tuy nhiên cũng chỉ có bọn họ mới có tư cách tham gia mà thôi.

Thời gian tế tổ thật buồn chán, trải qua từng bước Triệu Khả Nhiên cảm thấy mình sắp sụp đổ. Rốt cuộc, sau hơn nửa buổi tế tổ mới hoàn thành, mọi người cũng trở lại phủ.

Chỉ có điều, tế tổ đã xong nhưng Triệu Khả Nhiên còn phải ở lại Trấn Bắc hầu phủ vài ngày. Một hôm, dùng xong cơn trưa, Triệu Lâm gọi Triệu Khả Nhiên vào thư phòng nói là có việc thảo luận cùng nàng.

Trong thư phòng, Triệu Lâm và Triệu Khả Nhiên ngồi đối diện nhau, ai cũng không mở miệng nói trước. Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn Hai người cùng ngồi uống trà nhưng không ai nói chuyện, bầu không khí vô cùng yên tĩnh, giống như hai người không có chuyện gì để nói, chỉ đơn thuần là tới đây uống trà mà thôi.

Mắt nhìn về lão nhân nghiêm túc trước mặt, trong lòng Triệu Khả Nhiên không gợn sóng. Nàng không biết hôm nay tổ phụ gọi mình đến là vì việc gì, nhưng nếu ông không mở miệng vậy nàng cũng không cần thiết mở lời. Nếu thật sự có việc gấp thì ông cũng không nhàn nhã như vậy.

Nhìn Triệu Khả Nhiên hết sức trấn định, trong lòng Triệu Lâm cảm thấy khiếp sợ. Có đôi khi, ông hoài nghi người trước mắt thật sự là cháu gái Triệu Khả Nhiên của ông sao? Lúc trước, ông chưa hề chú ý đến cháu gái này. Bởi vì trước kia, cháu gái này hoàn toàn không có cảm giác tồn tại. Bất kỳ lúc nào cũng cúi đầu thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt ông. Đối với Triệu Khả Nhiên chính ông cũng không chú ý đến. Nhưng trải qua những sự việc xảy ra gần đây, không biết vì sao ông lại muốn tìm cháu gái nói chuyện một chút.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, bỗng nhiên cháu gái này lại xuất sắc như vậy? Không chỉ âm thầm được hoàng thượng phong làm Quận chúa, hơn nữa trong tiệc tuyển phi nàng còn đánh bại Tần Y Miểu kinh thành đệ nhất tài nữ, đạt được danh xưng thiên hạ đệ nhất tài nữ. Hiện tại, Triệu Khả Nhiên không còn là tiểu cô nương không có tiếng tăm gì trước kia nữa. Bây giờ, mọi người chỉ cần nhắc đến Triệu Khả Nhiên sẽ nghĩ đến khuynh thế tài hoa.

Triệu Lâm dùng ánh mắt sắc bén nhìn Triệu Khả Nhiên, nhìn thấy Triệu Khả Nhiên đối với ánh mắt của ông cũng không có ý lẩn tránh, trong lòng ông càng kinh ngạc.

“Khả Nhiên, hôm nay ông gọi con đến là có chuyện muốn hỏi con.” Triệu Lâm nhịn không được mở miệng trước, “Lần trước, sự việc của Trung Nghĩa hầu, con cũng biết rõ, con nói một chút ý kiến của con xem.”

Thấy Triệu Lâm nhìn mình, Triệu Khả Nhiên cũng không lo lắng, cười nói: “Tổ phụ, người nói quá lời, người cũng biết con chỉ là hậu bối, làm sao có ý kiến gì!”

“Phải không?” Nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Triệu Lâm cũng không có ý kiến gì, cười như không cười nhìn Triệu Khả Nhiên, “Ta biết con là vãn bối, chỉ có điều, chuyện này chẳng qua là chuyện phiếm của tổ tôn ta mà thôi, con không cần phải do dự, chỉ cần nói ý kiến trong lòng con là được.”

“Được, nếu tổ phụ đã mở lời, con đây liền ăn ngay nói thật.” Triệu Khả Nhiên cười nói: “Tổ phụ, thật ra chuyện này là chúng ta không có lý trước. Chẳng qua phụ mẫu làm như vậy cũng là chuyện đương nhiên.”

“Ồ, vậy ý của con là chuyện này bọn họ không làm sai, phải không?” Liền nhìn xuống Triệu Khả Nhiên.

Giọng điệu Triệu Lâm bình thản dường như không có ý trách cứ. Nhưng Triệu Khả Nhiên biết, chuyện này, tổ phụ đã cho rằng cha mẹ mình có lỗi, nếu lúc này nói bọn họ không sai, ông nhất định sẽ không vui.

“Không phải, con cũng không có nói như vậy.” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Phụ mẫu làm chuyện này là vì muốn ‘dien’ ‘dan’ ‘le’ ‘quy’ ‘don’ lấy lòng Thái tử, con biết, dù sao hiện tại quan hệ với Thái tử cũng rất tốt, cho nên bọn họ muốn giải trừ hôn ước cũng không có gì đáng trách. Nói cho cùng thì người cần phải đi lên, nước chảy xuống chỗ thấp thôi! Chẳng qua là, cách làm của họ cũng không đúng, vì vậy đã đưa Trấn Bắc hầu phủ chúng ta vào chỗ nguy hiểm.”

Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Lâm giật mình, bởi vì Triệu Khả Nhiên phân tích vô cùng thấu đáo. Thật ra sở dĩ ông tức giận chuyện này cũng không phải vì Triệu Tùng hãm hại Lâm Khê Nhiễm, mà bởi vì cách làm của hắn đã làm liên lụy đến toàn bộ Trấn Bắc hầu phủ, điểm này làm ông không thể dễ dàng tha thứ.

Ông thật không nghĩ rằng tôn nữ của mình có thể nhìn thấu điểm này. Chỉ sợ hiện tại ngay cả Triệu Tùng cũng cho rằng ông tức giận vì chuyện kia, nhưng nói đến cùng ông tức giận vì bọn họ kéo Trấn Bắc hầu phủ vào.

Triệu Lâm không thể không bắt đầu nhìn thẳng vào cháu gái mình: “Vậy con cho rằng mẫu thân của con đóng vai gì trong chuyện này?”

“Tổ phụ, vốn dĩ chuyện của phụ mẫu, con không nên bàn luận nhiều, nhưng người cũng nói, hôm nay tổ tôn chúng ta chỉ nói chuyện phiếm thì con nói.” Khóe miệng Triệu Khả Nhiên giơ lên, tiếp tục nói: “Kỳ thật, con nghĩ chuyện này là do mẫu thân sắp đặt. Dĩ nhiên, chuyện này rốt cuộc là chủ ý của ai chúng ta cũng không rõ ràng, nhưng mà chuyện như vậy, phụ thân chắc là không tham gia vào mới đúng, Khả Nhân cũng không thể làm ra việc này, cho nên người làm ra chuyện này phải là mẫu thân, nhưng mà, mẫu thân làm nhiều việc như vậy chắc hẳn cũng là vì Khả Nhân thôi!”

Triệu Khả Nhiên âm thầm liếc mắt nhìn Triệu Lâm, tiếp tục nói: “Chẳng qua con cũng không thể không nói, lá gan mẫu thân thực sự quá lớn, lại có thể làm ra chuyện như vậy. Chỉ có điều, cái này cũng không thể trách, cho dù là trước khi thành thân hay là sau này cũng không có ai không nghe theo mẫu thân, cho nên mới tạo thành hậu quả như vậy.”

“Đúng vậy! Bởi vì không ai có thể áp chế nàng.” Triệu Lâm thì thào nói, dường như đang nói với Triệu Khả Nhiên, nhưng hình như đang nói chuyện một mình.

Lời nói của Triệu Khả Nhiên khiến Triệu Lâm trầm tư suy nghĩ.

“Haiz! Cần phải có người đến áp chế tính tình của mẫu thân, chỉ đáng tiếc là không có. Phụ thân cũng chỉ có mẫu thân là chính thê thôi, cũng khó trách mẫu thân không e ngại gì cả. Nếu phụ thân cũng có một chính thê và một bình thê giống như tổ phụ, giống như tổ mẫu và Lý tổ mẫu thì tốt quá.”

Lúc Triệu Khả Nhiên nói những lời này có vẻ không để ý giống như nói chuyện một mình. Nhưng mà, lời nàng nói, Triệu Lâm đều nghe vào, dường như đang nghĩ đến sự tình giống nhau.

Lúc Triệu Lâm không chú ý, khóe miệng Triệu Khả Nhiên gợi lên nụ cười. Đúng vậy, những lời nàng nói không phải vô ý. Nàng nói như vậy chính là trải đường cho sau này. Chỉ có cách làm cho tổ phụ có ý tìm người đến áp chế mẫu thân, sau này chuyện của Tôn di nương mới có thể thuận lợi.

Một lúc sau, Triệu Khả Nhiên cười nói: “Được rồi, tổ phụ, cho dù chuyện trước kia là ai đúng ai sai cũng được, đều không quan trọng. Hiện tại chúng ta nên nghĩ đến tương lai, chuyện đã qua thì cho nó qua đi.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Lâm cũng không nói gì.

“Tổ phụ chắc người vẫn còn nhớ chứ!” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Sang năm, Phong nhi sẽ tham gia thi Hội. Dựa vào năng lực của hắn, nhất định có thể thuận lợi tham gia thi Đình, người nói có phải hay không?”

“Ha ha.” Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc đến Triệu Khả Phong, tâm trạng Triệu Lâm dường như rất tốt, “Đúng vậy! Phong nhi từ nhỏ đã thông minh, lần thi Hội này hắn nhất định có thể thuận lợi thông qua, nhớ năm đó hắn thông qua kỳ thi Hương lại là hạng nhất, thật xứng đáng là tôn tử Triệu gia chúng ta!”

“Đúng vậy! Đến lúc đó chính là đại hỷ sự!” Triệu Khả Nhiên cười nói: “Gần đây Phong nhi đều cố gắng chuẩn bị! Qua một năm, đến lúc đó, con tin hắn nhất định sẽ lấy được vinh quang lớn hơn nữa. Đến lúc đó, còn có tổ phụ người và nhà mẹ đẻ Tôn di nương hỗ trợ, Phong nhi nhất định sẽ có một tiền đồ rộng lớn.”