Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 288: Hoàng hậu mưu đồ bí mật, Thư Dao lo lắng




Tần Thư Dao cười nói: "Công lao này phải đa tạ Tam hoàng tử, thật may là chàng thuyết phục được hoàng thượng, nếu không hoàng thượng cũng không muốn đi!"

Nghe nói hoàng thượng vẫn đang tra xét chuyện năm đó, mà sau khi cấm túc hoàng hậu, Tần Thư Dao cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm! Bây giờ nàng không cần lo lắng nữa, trong hậu cung này người duy nhất sẽ hại nàng, cũng đã không thể ra khỏi cung Tê Phượng, chỉ cần chờ Mộ Thiếu dục xử lý xong chuyện, như vậy nàng cũng có thể xuất cung, không còn lo lắng đề phòng nữa!diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn

Đêm này, trong cung Tịch Nguyệt vui mừng! Mà trong cung Tê Phượng lại một mảnh âm trầm!

Ngày hôm sau, hoàng thượng sẽ hạ chỉ điều tra chuyện Mộc quý phi chết thảm năm đó, hơn nữa sai người mang Thái thái y tới Đại Lý Tự thẩm vấn. Chẳng qua là không cần nửa ngày, Thái thái y đã khai ra hết toàn bộ chuyện năm đó hoàng hậu giết hại Mộc quý phi như thế nào.

Sau khi hoàng thượng nghe nói, trong lòng tức giận không thôi, lập tức phế hoàng hậu!

Mặc dù Phương gia và những đại thần khác không đồng ý, nhưng mà hoàng thượng đã quyết tâm, coi như có người không đồng ý, cũng không cách nào làm hoàng thượng thay đổi!

Người của Phương gia hỗn loạn, dù sao hoàng hậu là nữ nhi Phương gia, hiện tại bị phế, như vậy sau này đám người của Phương gia làm sao đặt chân ở trong triều đây!

Luôn ở cung Tê Phượng, sau khi hoàng hậu nghe được tin tức này, không nhịn được ngã ngồi ở trên ghế, sau một lúc lâu, mới thê lương nở nụ cười: "Ha ha... Hắn muốn phế ta... Vì một nữ nhân đã chết nhiều năm như vậy... Lại vẫn muốn phế bỏ hậu vị của ta?"

Ly Nhi không dám đến gần, kể từ sau ngày đó, hoàng hậu đã trở nên có chút âm tình bất định.

Chợt ánh mắt thê lương của hoàng hậu trở nên oán hận và kiên định: "Thật không ngờ, như vậy cũng đừng trách ta không khách khí! Vốn ta còn muốn chờ một chút, không nghĩ tới bọn họ đã không thể chờ đợi được như vậy!"

Hoàng hậu không phải người ngu, ngày đó là bởi vì quá khủng hoảng mới lộ chân tướng, nhưng khi bà ta tỉnh táo lại, lại phát hiện thì ra đây là một ván cờ, là hoàng thượng và những người khác cùng bày ra, là muốn kéo bà ta xuống khỏi vị trí hoàng hậu. Vốn hoàng hậu còn có mấy phần do dự, muốn chờ tới sau khi hoàng thượng trăm tuổi (ý chỉ mất đi), mới tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, nhưng tình hình bây giờ đã không thể để cho bà ta đợi thêm nữa, bà ta nhất định phải hành động nhanh hơn, đoạt ngôi vị hoàng đế lại, sau đó giết chết tất cả những người muốn hãm hại bà ta!

Vẻ mặt hoàng hậu âm trầm, liếc mắt nhìn Ly Nhi bên cạnh, sau đó lạnh lùng nói: "Đã đưa thư cho Hàn đại nhân chưa?"

Ly Nhi vội vàng gật đầu: "Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, thư đã đưa đến trong tay Hàn đại nhân! Hàn đại nhân cũng truyền lời nhắn cho nô tỳ, nói hoàng hậu an tâm một chút chớ nóng nảy, chưa tới ba ngày nữa, ba ngày sau đó hắn sẽ cùng với Bạch Tu Sinh mang binh mã vào kinh thành, sau đó tấn công kinh thành!"diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn

Nghe vậy hoàng hậu cười lạnh một tiếng: "Hừ, bọn họ muốn kéo ta xuống khỏi vị trí hoàng hậu, như vậy cũng đừng trách ta không khách khí!"

Kể từ sau lần đó, cung Tê Phượng trong vẫn luôn u ám, hoàng hậu gần như ở trong phòng ngủ, thỉnh thoảng vang lên mấy tiếng cười lạnh lùng, mọi người trong cung hoàng hoàng sợ hãi, chỉ sợ hoàng hậu giết bọn họ!

Hàn Thế Quân quỳ trên mặt đất, nhìn đã hoàng hậu gầy gò không ít, không khỏi nhíu mày một cái: "Hoàng hậu nương nương kim an!"

Hoàng hậu cười lạnh một tiếng: "Kim an? Bộ dạng này của Bổn cung, giống như kim an sao? Hãy bình thân, chuyện xử lý như thế nào?"

"Hoàng hậu nương nương, người không cần quá khó khăn! Thần đã giúp người triệu tập binh mã, chỉ cần người ra lệnh một tiếng, thần sẽ giúp người tấn công kinh thành!" Hàn Thế Quân đứng lên, cung nữ một bên lập tức mang cái ghế tới, để cho Hàn Thế Quân ngồi xuống!

Vốn vẫn do dự không chừng, rốt cuộc Hàn Thế Quân hạ quyết tâm, bây giờ hắn đã không có đường lui, nếu quả như thật để Mộ Thiếu Dục lên ngôi, người thứ nhất xui xẻo chính là hắn. Như vậy, còn không bằng đánh cược một lần!

Hoàng hậu nghe vậy chợt cười phá lên: "Bổn cung muốn giẫm ở trên người của bọn họ, nhìn bọn họ giãy giụa cầu xin tha thứ!"

truyện chỉ đăng tại

Hàn Thế Quân cười nói: "Hoàng hậu nương nương, nhất định sẽ có ngày nay!"

"Bao nhiêu binh mã?"

"Bao gồm trong tay thần, thêm binh mã trong tay Bạch Tu Sinh, tổng cộng có ba vạn binh mã!"

"Tốt lắm, từ nay trở đi, từ nay trở đi bắt đầu tiến công kinh thành!" Hoàng hậu không kịp đợi, bà ta không muốn lại bị cấm túc, bà ta muốn cho hoàng thượng biết, thiên hạ này là của một mình bà ta, bà ta muốn trả thù tất cả những người không vâng lời bà ta! Bà ta muốn cho tất cả mọi người quỳ gối dưới chân của bà ta.

Hàn Thế quân gật đầu nói: "Tốt, tất cả đều nghe theo hoàng hậu nương nương an bài!"

Thật ra thì không chỉ hoàng hậu không kịp đợi, ngay cả Hàn Thế Quân cũng không kịp đợi, hắn muốn bảo toàn vinh hoa phú quý của mình, như vậy nhất định phải to gan đi từng bước. Hắn đã không có cơ hội đi theo Mộ Thiếu Dục, chỉ có giúp đỡ hoàng hậu tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, mới có thể bảo vệ vinh hoa phú quý của hắn!

Hàn Thế Quân cũng đã sớm liên lạc với đám người Bạch Tu Sinh, mà Bạch Tu Sinh cũng đã chờ đã lâu, một mình ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, nên muốn tìm một cơ hội thích hợp, cùng liên thủ với hoàng hậu! Cho nên bây giờ nghe ý tứ của hoàng hậu, lập tức gật đầu đáp ứng!

Hoàng hậu hơi híp mắt, gương mặt âm trầm: "Trước tiên ngươi xuất cung đi! Từ nay đến giữa trưa ngươi mang binh vào cung, ép hoàng thượng thoái vị!"

Hàn Thế Quân gật đầu một cái, đứng lên, sau đó ôm quyền nói với hoàng hậu: "Hoàng hậu yên tâm, thần nhất định sẽ lấy hết toàn lực, trợ giúp hoàng hậu nương nương!"

Hoàng hậu khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt!

Trong hoàng cung im lặng một trận, giống như trước nay chưa từng có chém giết, giống như trước nay chưa từng có máu tanh!

Trong khoảng thời gian này, Tần Thư Dao cũng yên bình hơn thời gian trước rất nhiều, mỗi ngày Mộ Thiếu Dục vẫn phái người đưa tin tức, hắn đã trở về phủ hoàng tử, hiện tại đã bắt đầu nghĩ biện pháp cứu Tần Thư Dao từ trong hoàng cung ra ngoài!

Mộ Thiếu Dục không sợ hoàng thượng sẽ làm chuyện bất lợi với Tần Thư Dao, chẳng qua là sợ hoàng hậu âm thầm hạ độc thủ, mặc dù hiện tại hoàng hậu đã bị hoàng thượng cấm túc, không thể ra khỏi cung Tê Phượng một bước, nhưng Mộ Thiếu Dục vẫn có chút lo lắng!

Tần Thư Dao đọc thư Mặc Kiếm mang tới, không khỏi nhíu chặt mày, nói với đám người Tuyết Ảnh: "Những ngày qua các ngươi phải chú ý một chút, không được phớt lờ!"

Mặc dù Tần Thư Dao không biết trong thư Mộ Thiếu Dục nói thật hay giả, nhưng vẫn muốn phòng bị một chút!

Đương nhiên đám người Thi Vận và Tuyết Ảnh hiểu, mặc dù hiện tại hoàng hậu đã bị giam lại, nhưng bên ngoài vẫn có người của hoàng hậu, hơn nữa càng phải thêm cảnh giác mới đúng!

Tĩnh Thu rót cho Tần Thư Dao một ly trà nóng, nhẹ giọng nói: "Trắc phi nương nương, người cũng đừng suy nghĩ quá nhiều!" Nàng dừng một chút, sau lại nói: "Nô tỳ nghe nói người nhà mẹ đẻ trắc phi nương nương từng cầu xin hoàng thượng, để cho bọn họ vào cung tới gặp người! Chẳng qua là hoàng thượng không chấp thuận!"

Tần Thư Dao nhíu chặt mày, Ngô thị ước gì mình chết ở trong hậu cung, sợ rằng muốn vào cung thấy mình, hẳn là Tần lão phu nhân rồi! Nàng khẽ thở dài một tiếng, sau đó lại viết một phong thư, bảo Mặc Kiếm giúp nàng đưa đến Tần Phủ!

Tần lão phu nhân cũng càng lúc càng lớn tuổi, Tần Thư Dao sống lại một lần nữa, nàng cũng càng thêm lệ thuộc vào Tần lão phu nhân, cho nên nàng cũng không hy vọng Tần lão phu nhân lo lắng!