Ta bệnh rồi, có nàng nào thương ta không a?
Chân trước Thượng Quan Khinh Vãn vừa rảo bước tiến vào trong nội đường, liền nghe thấy một giọng nói xa lạ truyền đến, tiếng nói kiều nhưng không mị, thật là dễ nghe :”Ai a, nói vậy vị này chính là thiên kim đại tiểu thư của thừa tướng đại nhân đi?”
“Ân, đúng là đại nữ nhi Khinh Vãn của lão phu…” Thượng Quan Gìa mất tự nhiên hằng giọng một cái, bà mối Lưu không hổ là bà mối đứng đầu kinh thành, cho dù là nịnh bợ nịnh hót cũng sẽ không khiến người cảm thấy rất chá ngấy.
Thượng Quan Khinh Vãn một chút cũng không cần suy nghĩ, nàng liền nhận định Liễu thị tuyệt sẽ không dám đến trước mặt Thượng Quan Gìa cáo trạng, như vậy chẳng khác nào tự đem ác ngữ của nàng ta bại lộ ra, khi đó người chịu phạt tuyệt đối cũng không phải một mình nàng.
Nhìn thấy biểu hiện tự nhiên thanh thản của Thượng Quan Khinh Vãn, đáy mắt thâm thuý của Thượng Quan Gìa dâng lên một tia dị sắc, hai ngày nay hắn đều bận đến nỗi sức đầu mẻ trán, vẫn luôn không có cơ hội cùng nữ nhi này nói chuyện riêng, tổng cảm thấy đích nữ hắn lúc trước không đặt trong mắt có chút không giống với bình thường.
Vân Tử Mạn âm thầm thở dài một tiếng, hôm nay nàng từ trong cung trở về, trên đường vừa lúc gặp Thượng Quan Gìa, vì thế hai vợ chồng hai người liền cùng nhau về nhà, vừa mới bước vào cửa liền nghe nói Thượng Quan Khinh Vãn ra khỏi phủ, nhất thời sốt ruột vạn phần, lúc này thấy nữ nhi trở về, lại e sợ nàng ta sẽ bại lộ trước mặt Thượng Quan Gìa, mắt thấy Thượng Quan Khinh Vãn tự nhiên thanh thản như vậy, tư thái hữu lễ, nhất thời liền cảm thấy vui mừng bội phần, tâm mới dần trở nên kiên định.
Thượng Quan Gìa do dự một lúc, chậm rãi gật đầu, ngay lúc này, tam di nương Liễu thị cướp lời mở miệng nói :”Đại tiểu thư, đợi chút---“
Thượng Quan Khinh Vãn ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nàng ta, theo tình hình vừa rồi thì không khó đoán ra, vỡ tuồng trước mắt này tất cả đều là do tam di nương một phen khổ tâm dựng lên.
A! Thượng Quan Khinh Vãn trong lòng cười lạnh một tiếng, nàng rất muốn xem nữ nhân này rốt cuộc là muốn làm cái gì? Thật không nghĩ tới mình còn chưa làm khó nàng ta, nàng ta ngược lại đi trước một bước muốn làm khó nàng!
Khoé môi gợi lên một chút tươi cười, Thượng Quan Khinh Vãn giả bộ ôn nhu lễ phép nói :”Tam di nương có chuyện muốn nói với Vãn nhi?”
“Nơi này hôm nay không có người ngoài, Khinh Vãn, di nương không ngại đem lời nói thật nói với ngươi, hôm nay bà mai Lưu đến phủ chúng ta, nói tất cả đều là vì hôn sự của ngươu.” Liễu thị vừa nói xong, toàn bộ nội đường nhất thời lâm vào tĩnh lặng.
“Hôn sự của ta không phải là mới huỷ bỏ sao?” Thượng Quan Khinh Vãn ra vẻ không rõ, nhàn nhạt hỏi ngược lại.
“Hôn sự cùng nhị hoàng tử đã huỷ bỏ, hôm nay bà mai Lưu là cố ý vì người phản bội nhị hoàng tử đến cầu hôn.” Liễu thị cười quyến rũ, chỉ trong thời gian một nén hương ngắn ngủi, nàng có liền có thể tìm ra một trò hay như vậy, ngay cả chính nàng cũng không khỏi muốn tự bái phục bản thân, nghĩ lại chỉ cần đem nha đầu ngốc chướng mắt này tống khứ ra ngoài, tâm tình nàng liền rất thống khoái.
Hôm qua vừa huỷ hôn, hôm nay bà mai lại đến phủ, tốc độ này quả thật rất nhanh đi.