Địa Ngục Thời Gian

Quyển 1 - Chương 41: Trước Cơn Giông Bão




Cuộn băng đó đây, anh Sơn.

Ba giờ sáng ngày 29, cuộc đột nhập diễn ra thành công tốt đẹp ngoài dự kiến. Trong đại sảnh khách sạn đã được Sơn "khùng" bỏ tiền bao trọn, tất cả mười một người tham gia chiến dịch truy quét lần này của băng Nanh Sói đã tập trung đầy đủ bên cạnh chiến lợi phẩm - Cuộn băng bị ma ám của Kadako!

-Tốt, tốt lắm...

Sơn "khùng" cầm cuộn băng trong tay cười khùng khục. Hoàng, Kyo, Melly cũng nhìn cuộn băng trong tay hắn với vẻ hưng phấn. Đây chính là thành quả của ba người bọn họ!

- Mang nó tới đây chưa?

Hai tên đàn em mang Saori Hara đang bị trói nghiến bởi một cặp Gông bắt quỷ ném ra giữa phòng. Sơn "khùng" đưa cuộn băng cho Hoàng rồi đánh mắt với hắn. Hoàng cầm cuộn băng ra đưa cho Saori, hơn ai hết, hắn biết việc này là dành riêng cho bản thân mình. Lần trước khi dùng "biện pháp đặc biệt" để lấy lời khai của Saori, nữ ma xó này đã tiết lộ một bí mật vô cùng quan trọng: cuộn băng này là chìa khóa đặc biệt kết nối tương thông với oán niêm Kadako, và chỉ cần là ma xó đều có thể thông qua một bên để cảm ứng được vị trí của bên còn lại!

Đó cũng là tất cả những gì bọn họ cần lúc này.

- Có cuộn băng đó ở đây rồi, theo như cam kết của chúng ta..cô có thể dựa vào nó để tìm ra vị trí hiện giờ của oán niệm Kadako chứ?

-...Anh sẽ giữ lời hứa chứ? Saori Hara ngẩng con mắt u tối đầy tơ máu nhìn Hoàng. Hắn khẽ mím môi rồi gật mạnh đầu.

-Cứ tin ở tôi.

Saori Hara nhìn chằm chằm cuộn băng rồi nhắm mắt. Một lúc sau, khi mà đám người Sơn "khùng" gần như đã mất hết kiên nhẫn, nữ ma xó này mới khẽ mở mắt ra, thì thầm mấy tiếng:

- Số 49, căn nhà cuối đường Tanoshiki, phía đông Boso, cách hồ bơi Mikai một trăm mét về phía đông..Oán niệm Kadako đang ở gần đó.

- Tốt lắm!

Hai mắt của Sơn "khùng" mở to đầy vẻ thỏa mãn. Hắn quay lại hét lớn:

- Anh em, xuất phát!

--------------------------

- Tới rồi, chỗ này...là nước Nhật à?

Cùng lúc đó, phía bắc bán đảo Boso, một người đàn ông trung niên mỉm cười đứng trên một gờ đá. Người này khoảng ba tư ba lăm tuổi, chiều cao khoảng một mét tám, trên người mặc một bộ trang phục kiểu bá tước cực kỳ kinh điển, giống như quỷ hút máu châu Âu, sau lưng còn có một chiếc áo choàng nhung màu đỏ máu. Kết hợp với làn da trắng bệch như da người chết trông cực kỳ yêu dị, nếu nói người này là nam tước Dracula bước ra từ phim trường Hollywood thì chắc không một ai hoài nghi.

Phía sau lưng hắn còn có năm người nữa, ba nam hai nữ, tất cả đều có ngoại hình tương đối kỳ dị: một gã bác sĩ gầy nhom, một gã đàn ông lực lưỡng cao hơn hai mét, thoạt nhìn như kinh kông, một người phụ nữ tàn tật đi xe lăn, một cô gái trang điểm lòe loẹt và....một gã hề.

-....Phiền thật, chỉ là một con ma xó cỏn con thôi mà cũng làm mất buổi cầu nguyện cuối tuần của ta. Đã có hai đội đi làm nhiệm vụ rồi cơ mà? Lũ vô dụng này...Nếu bị ta bắt được thì....

Gã đàn ông tóc dài gầm gừ lẩm bẩm gì đó trong cuống họng, mặc dù từ đầu vẫn luôn mỉm cười nhưng đôi mắt lại đỏ quạch như màu máu, kết hợp với làn da trắng bệch, nhìn kiểu gì cũng giống hệt quỷ hút máu trong thần thoại Âu Châu.

Năm người đứng phía sau mặc dù đã quen với tình cảnh này nhưng vẫn không nhịn được mà khẽ rùng mình. Nếu có ngoại lệ thì chỉ có thể là cô gái đeo mặt nạ sắt đang ngồi trên chiếc xe lăn bên cạnh, nếu để ý thì sẽ nhận ra, chỉ mình cô ta là dám đứng ngang hàng với gã bá tước kia....

- ..Đội trưởng, dù gì thì con mồi lần này cũng là một con ma xó để trốn thoát qua ba đợt truy quét của quỷ sai, chắc cũng có tí tài lẻ, nếu không thì giá cũng không cao tới vậy. Rihanna, còn đứng đó làm gì, sử dụng vòng lặp tiến xem thử có thấy được dấu vết nào của ma xó Kadako không? .

Cô gái trang điểm lòe loẹt tên Rihanna gật đầu, khẽ nhắm mắt. Nửa phút sau, trán cô ta đổ mồ hôi đầm đìa, mở mắt ra nói:

-Hai tiếng nữa tại phía đông của hòn đảo này, ừm, vị trí cụ thể vẫn chưa xác định được, Kadako sẽ bị một tiểu đội vây bắt..hai tiếng sau sẽ xuất hiện tiểu đội còn lại, ừm, hình như cuối cùng tiểu đội đến đầu tiên sẽ giành chiến thắng..trận chiến diễn ra khá lâu.

- Vậy có nghĩa là chúng ta có bốn tiếng để chuẩn bị, chờ cho cả hai tiểu đội kia họp mặt thì ra tay xúc luôn cho tiện, ý đội trưởng thế nào? Người phụ nữ đi xe lăn nói.

Gã bá tước cười ha ha:

- Ha ha ha, Vivian, chỉ có cô hiểu ta...nghe đây, dám quấy rầy Bá tước Hanks này vào ngày cuối tuần, ngoại trừ con ma xó phải bắt về đó, tất cả những đứa còn lại đều phải chết! ... Đi! Kiếm một chỗ uống ly rượu để lấy sức chuẩn bị tắm máu chúng nào!

-Ha ha.... đúng là một chuyện rất thú vị...

Gã trung niên nói tới đây thì ngưng, dẫn đầu đoàn người đi đằng trước. Người đàn bà ngồi xe lăn cũng nhanh chóng bám theo.

-Đi thôi!

Gã y sĩ, tên da trắng cao lớn, người phụ nữ trang điểm lòe loẹt và gã hề nhìn nhau, tất cả đều nhận ra trong mắt đối phương có một tia phẫn hận, song rất nhanh tan biến mất. Cả bốn người nhanh chóng đuổi theo một nam một nữ vừa mới rời khỏi...

-------------

-Sao, lo lắng à?

Trong chiếc Bentley đi..thuê của Sơn "khùng", có ba người đang ngồi: Melly, Hoàng và chính gã, lúc này đang đóng vai tài xế.

-Không, không có gì.

Hoàng lắc đầu. Không hiểu sao nãy giờ hắn cứ thấy cả người cứ bồn chồn khó hiểu, cảm giác như là sắp có chuyện gì đó rất không may sắp xảy ra. Đây không giống với tâm trạng bồn chồn lo lắng khi sắp đối mặt với một chuyện lớn lao hay nguy hiểm nào đó. Hoàng biết chắc thế, nhưng hắn không thể chia sẻ với mấy người này được.

-Thực ra việc có thể thông qua ma xó để xác định vị trí một ma xó khác như lần này cũng là lần đầu tôi được thấy, trước chỉ nghe đồn thôi. Sơn "khùng" chép miệng: - Cũng tại những trường hợp bị Oán niệm phụ hồn như Kadako thế này là tương đối hiếm, kinh nghiệm không có nhiều. Bảo sao ba tiểu đội trước thất bại trong tay con ma xó này là phải.

- ...Anh Hoàng lại nhớ bạn gái rồi. Melly nghịch nghịch mái tóc dài, chuyển chủ đề.

-Tôi vẫn còn độc thân mà.

- Xạo "tóa". Melly dính sát thở một hơi vào má hắn, khiến Hoàng giật mình ngồi lùi sát ra cửa xe: - Em đã nghe anh Sơn kể hết rồi. Wow, thật không ngờ anh lại quan tâm tới bạn gái hết mực như thế, cô bé đó chắc phải xinh lắm nhỉ? Em là em ghen tỵ với cô ấy lắm nha. Tới giờ vẫn chưa có ai quan tâm đến em như vậy nè. Nhưng mà anh có nghe câu này không, "chỉ đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau", nếu một ngày kia cô bé ấy thay lòng đổi dạ thì...

-..Tới lúc đó thì nói sau. Hoàng nhíu mày, hất cánh tay của Melly đang bám trên vai mình xuống, tỏ thái độ. Melly thấy thế thì trợn mắt, xí một cái rồi cũng khoanh tay ngồi cách ra, bĩu môi nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Đàn bà là khu giải trí có kết cấu không hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy, bởi vì nơi giải trí quá gần khu vệ sinh. Sơn "khùng" vừa cười vừa lái xe: - Hoàng này, là người đi trước anh thật lòng khuyên chú, đừng quá lậm vì bọn đàn bà, không đáng đâu.

Thấy Hoàng vẫn cứ một bộ dạng như kiến ngồi trên chảo, đứng ngồi không yên, Sơn "khùng" nghĩ gì đó thì liền lên tiếng trấn an:

- Cậu yên tâm đi, không có việc gì phải lo. Đừng nhìn tôi trông vô tích sự thế này thôi chứ, những cuộc vây bắt ma xó kiểu này tôi đã trải qua không đến trăm thì cũng bảy, tám chục lần rồi. Bị động đối phó với lũ ma xó này thì không nói làm gì, nhưng một khi đã nắm quyền chủ động trong tay thì có nhiều cách lắm, dù gì thì quỷ sai chúng ta cũng là "thợ săn ma", là khắc tinh của lũ ma xó mà!

-Lấy ví dụ cái này nhé. Sơn "khùng" lôi từ trong hộp đựng đồ cạnh vô lăng ra một nắm giấy bùa, giơ lên nói: - "Bùa trừ tà" - Ma xó sợ nhất cái này, gặp đâu là tránh xa đến đó. Thứ này chỉ cần rải xung quanh khu vực ma xó cư ngụ theo đồ hình tam giác là sẽ có tác dụng kìm giữ chúng, lúc đó trừ phi là ác linh ra, cho dù có tài thánh cũng chẳng thể nào thoát nổi. Hơn nữa anh đã rất cẩn thận. Do sợ người của chúng ta ra tay sẽ làm nó chú ý, nên anh đã bỏ tiền ra thuê người Nhật bản địa đi dán những tấm bùa này quanh căn nhà nó đang trú ẩn. Quả này nó có chạy đằng trời!

Hoàng gật đầu, trong lòng cũng tự tin hơn nhiều. Nhưng không hiểu sao, cảm giác ấy lo lắng thủy chung vẫn không sao biến đi mất. Hắn chỉ có thể tặc lưỡi tiến lên, vì bây giờ có muốn lùi lại cũng không được nữa rồi! Nguy hiểm thì nguy hiểm, cùng lắm là chết thôi chứ có gì!

- Tới rồi.

Đi được hơn hai kilomet nữa, tới một ngõ nhỏ, Sơn "Khùng" dừng xe. Cả ba người vừa xuống xe thì đã có hai gã đàn em đứng chờ sẵn chạy tới. Một tên lại gần nói thầm vào tai Sơn "khùng" cái gì đó. Sơn "khùng" sau khi chỉ đạo mấy câu thì quay sang nhìn Hoàng và Melly nói:

-Việc dán bùa đã xong, nó vẫn chưa phát hiện ra. Trời giúp chúng ta rồi. Kyo đang trên đường tới đây, chờ nó tới chúng ta sẽ hành động. Hoàng, theo kế hoạch thì cậu và Kyo sẽ đi tiên phong, tôi và Melly sẽ bố trí phục binh để đón lõng nó. Cứ y thế mà làm nhé, có gì thì tùy cơ ứng biến. Chúc may mắn!

Sơn "khùng" bắt tay Hoàng một cái thật chặt, sau đó nheo mắt nhìn về phía ngôi nhà có nóc màu nâu sạm lọt thỏm sâu trong xóm nhỏ. Căn nhà cũng u ám như những gì mà nó sở hữu. Hoàng cũng nhìn về phía đó, hít một hơi dài. Chỉ ít phút nữa thôi, trận truy quét sẽ bắt đầu.

À, mà Oha với Yêu Nhiên đâu rồi nhỉ?

------------------------

Cách đó...tương đối xa, tại một quán bánh kem chuối bên đường.

-Ắt xì!

-Ẹt. Hình như ai nhắc em thì phải. Ninh Sạn Yêu Nhiên hỉnh mũi nói.

-Em lại thần hồn nát thần tính rồi. Oha vừa liếm một bên mép dính đầy vụn bánh vừa nói: - Ăn nhanh nào để còn đi quán khác. Hiếm có khi nào được trốn ra ngoài chơi như hôm nay.Yeahhhhhh!

-Haizzz. Ninh Sạn Yêu Nhiên lấy tai nghe đeo lên tai, thở dài sườn sượt.