Địa Ngục Nơi Có Anh Và Em

Chương 2: Ánh mắt đó!




Khi Lưu Dao Dao mở mắt ra lần nữa đã là hai tháng sau.

Vì cơ thể đang là âm hồn dã quỷ nên dạ dày của Dao Dao không có trạng thái co rút hay cơ thể vì không có thức ăn, nước uống mà suy thoái.

Con mắt xinh đẹp lướt nhìn xung quanh, nhận ra đây không phải là mơ nữa.

Hazi... Nhìn xuống cơ thể mình vẫn trong suốt. Nhìn lên cảnh vật xa lạ đang diễn ra Dao Dao cũng nghĩ thông suốt mọi điều.

Cô đã chết, nên đi tẩy trần và chuyển thế. Nhưng bây giờ cơ thể cô như thế này đến cả những quỷ sai còn không thấy huống gì những hồn ma thường. Vậy là bây giờ cô phải đi tìm hiểu nguyên do mà thôi, chắc chắn sẽ có người nhìn thấy cô! Chắc chắn thế!! Uhm! Tự tin lên!!!

Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng Dao Dao vẫn ỉu xìu. Biết là thế nhưng Địa Ngục rộng lớn bao la như vậy liệu có người nhìn thấy mình?.

Hazzi

Đi tìm nào!!!!

Nghĩ vậy, Dao Dao đứng phắt người dậy, cơ thể đã là cô hồn dã quỷ nên cũng không bị chuột rút hay gì khác chỉ có điều cô hăng hái quá mà linh hồn nhẹ bẫng, chân cô không chạm đất nữa.

" A!" Dao Dao thốt lên kinh ngạc. 

Tâm trạng vui vẻ lên, Dao Dao nói to mà không sợ những hồn ma khác nghe: " A! Tôi đang bay nè, đang bay!!!"

Theo giọng nói của Dao Dao người cô càng cách mặt đất xa hơn. Thử lui thử tới cuối cùng Dao Dao rút ra kết luận: " Uy! Thật không ngờ tâm trạng vui vẻ thì linh hồn nhẹ có thể bay lên như thế này! Tiện ghê a!!" Nói xong cô càng vui vẻ bay tới bay lui, đã quăng mất cái vấn đề rối rắm ban đầu đến nơi nào rồi.

Khi dần thích ứng với trạng thái bay trên không trung mà không cần đến cảm xúc, tâm trạng thì cũng đã qua nhiều ngày sau, Dao Dao cũng đã xem mình như là người tàng hình. 

Harry Potter có áo choàng tàng hình nhưng cô thì không cần nhưng vẫn không có con ma nào thấy được cô, kể cả quỷ sai hay những hồn ma cao cấp S đang bay trên cao kia.

Thật ra, không có ai trò chuyện vẫn rất buồn. Hazi!!

Đi tới đi lui, Dao Dao cũng nghe lén được một vài điều.

Địa Ngục nơi cô đang đứng chỉ là phân nhánh của một Chủ Địa Ngục. Vì mỗi nước mỗi tiếng nói khác nhau nên Diêm Vương Già phải cải cách tiến toàn bộ lên theo hướng xông óc hóa và xuyên xai hóa. 

Khi đang nghe lén đến thông tin này, Dao Dao ngồi trên vai vừa ngắm trộm mĩ nam vừa tiếp thu thông tin mới nghe vậy ôm bụng cười đến chảy nước mắt, mà tất nhiên mĩ nam vẫn cảm thấy đầu vai mình lạ lạ chứ có nghe hay nhìn thấy cái gì đâu.

Thật ra thì là như vậy, Xông óc hóa nghĩa là mang linh hồn người đã chết đi qua cầu Nại Hà xong đến báo danh, tiếp đó đến những ngục riêng để chịu hình phạt từ tổng kết những tội đã vi phạm ở dương gian. Xong hết quá trình này sẽ được đưa đi uống canh Mạnh Bà để kiếp sau quên đi kí ức kiếp trước rồi chuyển thế. Chủ yếu của giai đoạn này là chịu phạt với xóa kí ức nên gọi là Xông óc hóa. Đơn giản là thế nhưng khổ nỗi là Địa Ngục thiếu nhân viên công chức, làm việc đến nghiêm trọng mới dẫn đến có Xuyên xai hóa, chuyện này nói sau. Nói tiếp, Vì thiếu nhân viên; mà ở trên dương gian người ra đời càng nhiều, chết đi cũng hàng tá xác người mỗi năm. Mà nói đến người chết đi, một lần có người chết thì âm hồn dã quỷ kéo đến một lượt làm Diêm Vương buồn rầu không thôi!! Nguyên nhân cũng do mấy vụ thiên tai hay khủng bố trên dương gian mà ra. Bởi thế cần cải cách, tuyên truyền thông tin cho quỷ và âm hồn cao cấp S tiếp thu và phát huy.

Còn Xuyên xai hóa bắt nguồn từ việc thiếu nhân viên nghiêm trọng. Cứ một lần có thiên tai thì công việc phê duyệt âm hồn cũng kéo dài đến ngày này năm sau, mà một năm trên dương gian có biết bao nhiêu là thiên tai chưa kể đến khủng bố hay chết vì bị ngộ sát, tai nạn, tự tử,... Nguồn nhân lực thiếu nên những con quỷ cao cấp cứ ngồi xem danh sách người sắp chết để lựa người nào tài giỏi cho việc nào. Cứ thế, khi người được chọn chết đi thì bên quỷ S đã định sẵn số phận giúp họ là làm công nhân bán thời gian một năm giúp Địa Ngục. Tất nhiên sau một năm họ sẽ được trả về địa điểm là cầu Nại Hà rồi bắt đầu những công đoạn kia để chuyển thế.

Khi nghĩ đến thông tin này, Lưu Dao Dao cảm thán: "Chậc chậc!! May mà mình IQ lẫn EQ đều thuộc hạng bình thường với lại cái cơ thể hiện tại. Không là những con quỷ cấp S kia sợ khi thấy sắc đẹp của mình đã chọn mình ngay rồi!!! Chậc!!" Dao Dao tự kỉ trọng lòng.

À, nói tiếp! Cũng vì việc giải quyết nhân lực này nên mỗi năm cứ bàn tán xôn xao. Nếu âm hồn có năng lực thực sự, đạt được sự tín nhiệm của Diêm Vương Già hay ai khác và muốn ở lại đây không chuyển thế nữa sẽ sống ở Địa Ngục hay Thiên Đường một nghìn năm rồi âm hồn theo thời gian cô đọng biến thành thực thể con người thường có thể chạm vào. Lúc đó chính là quỷ thường. Nếu muốn thành quỷ cao cấp S thì cũng khá khó khăn nha.

Dao Dao chỉ nghe được chừng đó thông tin nên chắc vài ngày nay phải bay một vòng để tìm thêm thông tin xem sao rồi.

Nhìn lướt một vòng. Vẫn là nơi Địa Ngục khá u ám này, khoảng một giây sẽ có vài người xuất hiện đứng nối đuôi nhau chờ qua cầu. Số người đến đây càng nhiều thì người trên dương gian giảm bớt. Nghĩ đến đây, Lưu Dao Dao thở hắt ra một hơi dài.

Không biết trên dương gian mình vì sao mà chết nữa, hazz. Sao lại không nhớ được những thứ gì liên quan đến mình nhỉ? Chắc chắn là có chuyện gì đó!!! Ưm!!! Nhưng nó là cái gì???!!!

Lưu Dao Dao buồn buồn nghĩ, trí nhớ cô bây giờ thật sự muốn tìm một thông tin nào đó là lục không ra mà. Hazz!!!

Thấy linh hồn vì tâm trạng giảm sút mà sắp chạm đất thì Dao Dao vui vẻ lại bình thường. Mình ngốc thì nghĩ gì cho đau đầu chứ!!! Đi khám phá Địa Ngục nào!!!

" Let's go!!!" Dao Dao hưng phấn kêu to.

Bay đi đến gần cầu Nại Hà, Dao Dao dừng lại nhìn đoàn người đang sắp hàng không thấy đuôi kia thì vui vẻ nói to mà không sợ người ta nhìn: " Ha ha ha! Các ngươi chết rồi mà không như ta, được quản thúc phiền chết ấy chứ.!!! Ha ha ha!!" 

Nói xong Lưu Dao Dao bay ngoằn ngoèo qua lại trên đầu đám quỷ sai thường kia ra vẻ. Thích thú nhìn đám người đang bị giữ lại trên cầu Nại Hà bỗng Dao Dao nhận thấy có người đang nhìn mình. Ngỡ ngàng chuyển mắt qua nhìn.

" Hít!!!"

" Soái a!!!" Lưu Dao Dao không kịp suy nghĩ thốt lên.

Đó là một thanh niên tầm hai mươi ba hai mươi bốn mà thôi, trên người mặt một bộ vets lịch sự mà đen tuyền. Gương mặt không tính là yêu nghiệt nhưng rất soái theo cách riêng của Dao Dao. Gương mặt hắn ta góc cạnh rõ ràng, gương mặt có phần hơi nhỏ nhưng nhìn rất thành thục. Nước da màu lúa mạch trên thân hình rắn chắc của anh ta không thật mê người mà. Điểm duy nhất mà Dao Dao đang chú ý là đôi con mắt màu bạc của anh ta đang nhìn cô thăm thẳm. Suy nghĩ này hiện lên thì Dao Dao lắc đầu nguầy nguậy. Sao có thể chứ!!! Cô đến đây cũng đã hơn hai tháng rồi mà vẫn chưa ai thấy được cô, sao bây giờ lại có người thấy cô được chứ!! Uhm. Ảo giác mà thôi!!!!

Nhìn lại anh ta, Dao Dao thấy ánh mắt anh đã di chuyển nhìn xuống đất. Đánh giá anh ta từ trên cao nhìn xuống làm Dao Dao có cảm giác rất mỏi cổ. Đánh giá anh ta từ trên xuống dưới, Dao Dao thấy lạ lùng lại nghĩ: " Sao anh ta không có lấy một vết thương hay dấu hiệu nhỉ?!! Thường thì những cô hồn đến đây luôn có một đặc điểm để nhận ra cái chết của họ. Uhm... Thật lạ lùng.

" A!! Hay là anh ta uống thuốc độc tự vẫn!!!" Suy nghĩ này lóe lên đầu làm Dao Dao nghĩ chắc chắn là như thế. Cô không biết khi cô thốt lên câu này ánh mắt người thanh niên nhìn cô rất chăm chú, trong thăm thẳm con ngươi là một nét ấm áp và có chút gì đó vui mừng.

Lưu Dao Dao suy diễn lung tung cái chết của từng người nữa rồi cũng chán ngấy, lắc thân mình bay chen vào đám dã quỷ tiến qua cầu Nại Hà rồi dừng lại bên cạnh tảng đá ở cầu. Cô sau khi trải qua hai tháng ở đây liền có biến đổi, tuy tính cách vẫn như vậy nhưng cô biết cái gì cần không cần; cô cũng không nên chú trọng vào điều gì ngoài khả năng của mình như bắt được một mĩ nam làm chồng.

Trên tảng đá có một bùa phong ấn làm Dao Dao nghĩ đến Tam Sinh*. Tuy cô biết đó là trong tiểu thuyết cô từng đọc nhưng bây giờ đã gặp được thì cũng nên thăm hỏi chứ nhỉ? Nghĩ vậy Dao Dao liền tiến đến bên cạnh tảng đá sớm đã phủ một lớp rêu xanh mang chút tà khí đưa tay sờ vào, nói: " Xin chào!! Tôi vừa đến đây không lâu. Tuy biết cô không quen gì tôi nhưng tôi vẫn mong sẽ có người trò chuyện cùng cô. Thật ra ở thể dạng này tôi cũng chẳng vui gì. Uhm. Tôi chỉ nói thế thôi!!" Nói xong Dao Dao còn cấp cho tảng đá một nụ cười tươi rồi bay đi đến trước cánh cửa sắt đen tuyền to đùng đang khép kín.

Hết Chap II.

*Tam Sinh: Nữ chính trong truyện Tình kiếp Tam Sinh của CLPH; nữ 9 ban đầu là một tảng đá bên cầu Nại Hà sau được chiến thần Mạch Khê cho phép nàng đi lên dương gian quyến rũ chàng 3 kiếp.... Chi tiếc thêm các bạn vào đọc rồi bít liền. Không thì hỏi mấy bạn đã đọc đi rồi thế thế thôi.