*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Địa Cầu Online – Mạc Thần Hoan
Chương 21: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (Part 1)
Không đúng, khẳng định không đúng!
Có chỗ nào đó không đúng!
Edit: Meo Meo Lười Sưởi Nắng
-----------------
Dưới nền nhạc mừng rỡ hân hoan, ánh sáng chói mắt dần tiêu tán, mọi người rốt cuộc thấy rõ cảnh tượng trước mắt.
Trong thế giới rộng lớn trắng toát, một sân khấu hình tròn đặt ở chính giữa, xung quanh gắn vô số bóng đèn nhỏ màu sắc sặc sỡ. Một con Mario khổng lồ thân cao hai mét đứng trêи sân khấu, nó đắc ý giơ ngón tay cái lên bày ra cái tư thế mà nó nghĩ là kinh điển.
Trông thật buồn cười!
Một cái biển gắn đèn LED lơ lửng trêи đầu nó, hiển thị con số [6456] màu đỏ.
Lấy sân khấu làm tâm, sau khi ánh sáng trắng biến mất, cảnh tượng xung quanh cũng dần dần hiện rõ.
Con ngươi trong mắt Đường Mạch chợt co lại.
Trong thế giới màu trắng, một bàn cờ tỷ phú rộng lớn được trải ra!
Sân khấu của Mario nằm ở vị trí trung tâm, 150 ô vuông kϊƈɦ thước 1m2 nối đuôi nhau vây quanh sân khấu.
Từng ô vuông nối dọc với nhau tạo thành một hình xoắn ốc, bắt đầu từ dưới chân tám người kéo dài về phía trước, cua chín khúc, nối tới điểm cuối cùng chính là sân khấu của Mario.
(Bàn cờ kiểu như hình dưới, thay vì nhiều màu và ít ô vuông thì mọi người hãy tưởng tượng ra một khung cảnh thuần màu trắng, có 150 ô vuông và 9 lần gấp khúc)
Dưới chân Đường Mạch là một ô vuông màu đỏ. Ô vuông này khác với tất cả những ô vuông còn lại.
Viền của những ô còn lại đều lấp loé ánh sáng trắng, duy chỉ có ô vuông này là bị sắc đỏ bao phủ, chính giữa có một chữ:
[START]
"Everybody, Welcome to Mario"s Monopoly Game!"
Một giọng nam hùng hồn đến dọa người vừa cất lên.
Mario trêи sân khấu cũng không diễn trò nữa, hai tay nó chống nạnh: "Bọn nhỏ thân yêu của ta, chào mừng đến với Cờ tỷ phú Mario! Ta là người bạn tuyệt vời nhất thời thơ ấu của các ngươi – Mario đây!"
Đường Mạch lúc nhỏ thường xuyên chơi Super Mario - một trò chơi của Nintendo đã từng phổ biến toàn cầu, nhân vật Mario trong game thích ăn nấm, chui ống cống cứu công chúa. Dù vô cùng quen thuộc với Mario, nhưng cả Đường Mạch lẫn bảy người còn lại khi thấy con Mario khổng lồ xuất hiện thì đều vô cùng căng thẳng, cảnh giác nhìn nó chằm chằm.
Mario đương nhiên không nhận ra điều này, nó cảm động nói: "Ôi, nhìn ánh mắt của các ngươi kìa! Đừng khóc! Ta là Mario thúc thúc mà các ngươi thích nhất đây! Niềm hân hoan của các ngươi khiến Mario thúc thúc cảm động đến nỗi tối nào cũng phải lén chui xuống ống cống lau nước mắt. Vì các ngươi thích Mario như thế, cho nên ta quyết định tổ chức cho các ngươi chơi một ván cờ tỷ phú! Thế nào, trò chơi này là dành cho tất cả người chơi yêu thích Mario!" (nhảm quá)
Đường Mạch không thèm nghe mấy lời nhảm nhí của nó, dù cậu vẫn luôn tỏ ra mình đang nhìn chằm chằm Mario, nhưng kỳ thật sự chú ý lại ở trêи bảy người còn lại cùng với ô vuông dưới chân.
Nếu đã đến nước này, Đường Mạch cũng sẽ không đặt nặng việc trả thù đám người đã kéo cậu vào đây nữa, việc quan trọng nhất bây giờ là "qua cửa" như thế nào?
Nguy hiểm nhất hiện tại chính là trò chơi quái quỷ này!
Một thanh niên trẻ tuổi tiến lên, run rẩy nói: "Đây...đây là trò gì?"
"Câu hỏi hay, nhóc đáng yêu!" Mario dựng ngón tay cái lên. "Đây là một trò chơi có thưởng. Chỉ cần trở thành bé ngoan là có thể nhận được phần thưởng từ Mario thúc thúc. Mấy đứa à, mau tới chơi đi nào! Đến được chỗ Mario thúc thúc thì tất cả phần thưởng đều là của các ngươi."
Mario đứng sang một bên, phía sau nó đột nhiên xuất hiện không biết bao nhiêu vàng bạc châu báu chất đống thành một cái núi nhỏ. Sau đó nó trở lại chỗ cũ, đám châu báu cũng biến mất.
"Đệt mợ, nhiều vàng như vậy?"
"Còn có kim cương nữa, nhiều lắm!"
Mario nở nụ cười hiền hòa: "Mấy đứa à, đó đều là của các ngươi!"
Đường Mạch lạnh lùng hỏi: "Luật chơi là gì?"
"Để ý mấy ô vuông này không? Mario thúc thúc đáng yêu muốn cùng các ngươi chơi một ván Cờ tỷ phú. Chỉ người nào lên sân khấu nhanh nhất mới có thể nhận được phần thưởng. Các ngươi đã bao giờ chơi Cờ tỷ phú chưa hả?"
Cô gái trẻ thoáng do dự trong chốc lát, đứng ra nói: "Ta chơi rồi. Cờ tỷ phú có nhiều phiên bản, nhưng đều là tung xúc xắc, dựa vào số chấm tròn mà tiến lên số ô vuông tương ứng. Mỗi một ô vuông có thể có "phần thưởng", cũng có thể có "trừng phạt", còn có cơ hội lùi lại nữa? Như vậy phải không?"
"Đúng, chính là như vậy, ta cũng chơi rồi." Có người phụ họa.
Mario cười nói: "Đám nhóc của ta thật thông minh!"
Nhân vật chủ trì trò chơi lần này của Hắc Tháp là Mario quen thuộc, hơn nữa nó từ đầu đến giờ vẫn luôn hoà thuận trò chuyện khiến cho đám người buông lỏng cảnh giác, bắt đầu lên tiếng nói chuyện với nó.
Đường Mạch vẫn nhìn Mario, không tỏ bất kỳ thái độ gì.
"Trong Cờ tỷ phú Mario có một viên xúc xắc thần kỳ." Mario vỗ tay bạch bạch, một viên xúc xắc to lớn từ trêи trời rớt xuống "Ầm!" một tiếng ngay trước mặt người chơi.
"Cái này gọi là xúc xắc may mắn. Các ngươi sẽ lần lượt tung xúc xắc, ném được bao nhiêu điểm thì tiến lên bấy nhiêu ô. Người nào tới đích trước chính là người may mắn duy nhất, nhận được phần thưởng mà Mario thúc thúc kỳ công chuẩn bị."
Chỉ đơn giản như vậy?
Đường Mạch nhíu mày định lên tiếng thì nghe thấy một giọng nói già nua ồm ồm: "Mấy ô vuông này có nguy hiểm gì không?"
Đường Mạch quay đầu nhìn lại, người vừa lên tiếng chính là lão già làm bộ làm tịch.
Mario vui vẻ đáp: "Đã gọi là may mắn thì làm gì có nguy hiểm chứ?"
Đường Mạch trực tiếp thay đổi cách hỏi: "Mấy ô vuông này có gì?"
Trong Cờ tỷ phú bình thường, mỗi ô vuông khác nhau có thể có phần thưởng hoặc trừng phạt, phần thưởng có thể là tiền hoặc cơ hội đi trước vài ô, trừng phạt đa phần là mất tiền hoặc trở về điểm xuất phát.
Mario: "150 ô vuông chứa rất nhiều món quà nhỏ của Mario thúc thúc. Ai may mắn thì vào được ô nhận quà, gọi là Ô Phần Thưởng. Nhưng có em bé ngoan thì cũng sẽ có em bé hư, khiến Mario thúc thúc đau lòng, cho nên ai hư thì phải đến ô nhận phạt, gọi là Ô Trừng Phạt."
Nghe thấy "trừng phạt", tim người nào người nấy đều treo lên.
Con Mario khổng lồ dùng cặp mắt đen như mực nhìn về phía đám người, khóe miệng chậm rãi cong lên lộ ra một nụ cười kỳ quái: "Người nào càng ngoan thì phần thưởng sẽ càng lớn. Chỉ cần vào được mấy ô phần thưởng lớn, có thể nhận được vật phẩm vượt xa sức tưởng tượng của các ngươi. Ví dụ như thêm một dị năng hoặc một cơ hội lưu trữ thời gian chẳng hạn. Ta gọi những ô đó là Ô Quốc Vương."
Đường Mạch ngưng thở trong giây lát.
Dị năng?
Lưu trữ thời gian?
Trong Cờ tỷ phú còn có vật phẩm như vậy?
Bảy người còn lại cũng ngơ ngác, hai mắt lóe sáng, không kiềm chế được ánh mắt nóng rực của chính mình.
Đường Mạch bình tĩnh suy nghĩ, đã có phần thưởng thì sẽ có trừng phạt. Phần thưởng lớn như vậy, thì trừng phạt tương xứng sẽ là...
"Còn có một số ít ô vuông được Mario thúc thúc gọi là Ô Tội Phạm. Bé nào hư hỏng tác oai tác quái thì đều không được tha thứ. Bọn chúng không hề thích Mario, bọn chúng chỉ thích chơi Angry Bird xấu xí, hay Candy Crush chạm vào là biến mất kia thôi!" Vẻ mặt của Mario trong nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, nó vẫn cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía tám người lại toát lên sự căm phẫn chán ghét: "Mario thúc thúc làm bạn với các ngươi bao nhiêu năm, Angry Bird xấu xí kia thì có cái gì hay mà các ngươi lại thích hả?! Nói!"
Rầm!
Mario dậm chân trêи sân khấu, chỉ một cú giẫm của nó thôi mà đã khiến cả thế giới màu trắng này chấn động kịch liệt.
"Ôi, bọn nhỏ đáng yêu của ta, ta nói đến đâu rồi?" Sắc mặt Mario bỗng chốc thay đổi, dư chấn còn chưa dừng lại mà nó đã chuyển sang bộ mặt hoà ái ngay được: "Mario thúc thúc biết các người đều là những em bé ngoan. Ngoan thì sẽ không gặp phải Ô Tội Phạm đâu, hư thì mới giẫm trúng."
"À, Mario thúc thúc còn cố tình chuẩn bị cho bé nào ham chơi một ô vuông thú vị nữa cơ, nó gọi là Ô Nhảy Cóc."
Động đất dần lắng xuống, nhưng sắc mặt Đường Mạch lại rất khó coi.
Sức mạnh của con Mario này vượt quá sự tưởng tượng của cậu, có thể tạo ra xung chấn như vậy, nó còn mạnh hơn cả chuột chũi!
Mario lờ đi những cặp mắt đang nhìn nó đầy kiêng dè sợ hãi, tiếp tục nói: "Ai vào được Ô Nhảy Cóc thì có thể nhảy đến bất kỳ ô nào tuỳ thích. Tuy nhiên, có hai lựa chọn!"
"Một là, tiến về phía trước, số ô vuông tối đa được nhảy cóc là 30 ô."
"Hai là, lùi về phía sau, có thể trở lại bất kỳ ô vuông nào tùy ý với điều kiện là ô vuông đó người chơi chưa từng bước vào. Đám nhóc thích nhất là nhảy cóc, ô vuông thú vị như vậy, các ngươi nhất định sẽ thích!"
"Còn có một loại ô vuông cuối cùng, là niềm vui lớn nhất mà Mario thúc thúc chuẩn bị cho các ngươi. Nó gọi là Ô Qua Cửa. Đúng vậy, các ngươi không nghe nhầm đâu! Chỉ cần ai may mắn vào được ô này thì có thể ngay lập tức qua cửa!" Mario hưng phấn vung vẩy hai tay.
Sau một hồi, nó cúi đầu nhìn về phía tám người: "Nào nào mấy đứa, trò chơi sắp bắt đầu rồi, các ngươi sẵn sàng chưa?"
[Đinh Đoong! Phó bản nhiều người "Cờ tỷ phú Mario" chính thức bắt đầu. Luật chơi như sau —]
☠️[Thứ nhất, chỉ cho phép tiến lên dựa trêи điểm số xúc xắc, hoặc di chuyển dựa trêи quy tắc của Ô Nhảy Cóc.]
☠️[Thứ hai, Ô Quốc Vương chiếm 5% tổng số ô vuông, phần thưởng được Hắc Tháp ngầm cho phép đem ra khỏi phó bản.]
☠️[Thứ ba, Ô Tội Phạm chiếm 5% tổng số ô vuông, theo luật nhân quả chắc chắn phải chết.]
☠️[Thứ tư, Ô Nhảy Cóc chiếm 20% tổng số ô vuông.]
☠️[Thứ năm, Ô Phần Thưởng và Ô Trừng Phạt mỗi loại chiếm 20% tổng số ô vuông.]
☠️[Thứ sáu, có một Ô Qua Cửa duy nhất, ai bước vào sẽ trực tiếp được qua cửa.]
☠️[Thứ bảy, còn lại đều là ô trống.]
☠️[Thứ tám, tử vong trong trò chơi chính là tử vong ngoài đời thực.]
[Thúc thúc ống cống thích nhất em bé ngoan, sẽ không nương tay với em bé hư.]
Giọng trẻ con lanh lảnh vừa dứt, mặt ai nấy đều biến sắc.
Nguy hiểm cực đại đi kèm với phần thưởng to lớn. Ô Tội Phạm là ô chết theo luật nhân quả, mọi người đều hiểu nguyên tắc của Hắc Tháp, giẫm trúng Ô Tội Phạm chắc chắn sẽ chết. May mà nó chỉ chiếm 5% tổng số ô vuông.
Thế nếu vào được Ô Quốc Vương thì sao? Liệu có nhận được dị năng hay lưu trữ thời gian mà Mario đã nói? Hắc Tháp còn cho phép mang mấy thứ này ra khỏi trò chơi nữa!
Nếu như bọn họ vào được Ô Quốc Vương, nếu...
Mario đứng trêи sân khấu cười tủm tỉm, nhìn tám người phía dưới. Nó quá to nên mỗi một động tác đều sẽ phát ra tiếng cọt cọt kẹt kẹt. Không ai dám xem thường nó!
Nó nói: "Mấy đứa, bắt đầu trò chơi đi!"
Cô gái trẻ mới vừa nãy còn chủ động nhặt xúc xắc lên ôm vào trong ngực, vừa nghe Mario tuyên bố trò chơi bắt đầu liền kinh hãi, nhìn sang thanh niên đứng cạnh: "Lâm...... Lâm Bang Thành, em không muốn ném trước đâu. Anh... anh đi trước đi."
"Tại sao lại là anh?" Mặt thanh niên biến sắc: "Ngay từ đầu em cầm cái xúc xắc này lên làm gì?"
Nữ nhân nghe xong, vội vàng vứt xúc xắc xuống đất.
Một người đàn ông trung niên hói đầu do dự nói: "Dù sao cũng phải theo thứ tự người trước kẻ sau. Như vậy tôi đề nghị, chúng ta có tám người, tung xúc xắc dựa theo trình tự kϊƈɦ phát trò chơi. Người cuối cùng kϊƈɦ phát trò chơi sẽ là người đầu tiên tung xúc xắc. Thế nào?"
Đám người nhao nhao nhìn về phía Đường Mạch, chỉ có lão già là lộ ra vẻ mặt giận dữ.
Đường Mạch bình tĩnh ngước mắt nhìn lại: "Tôi đi trước cũng được. Nhưng trước hết tôi muốn hỏi một câu, các người hình như cũng không quen nhau, vậy vì sao vừa rồi ở bên ngoài lại đồng tâm hiệp lực kéo tôi vào đây?"
Thấy Đường Mạch đồng ý đi trước, tất cả mọi người đều thở phào.
Một người đàn ông trung niên bụng bia nói: "Anh bạn à, thực xin lỗi, cậu không biết trò này khốn nạn thế nào đâu. Chúng tôi vừa chạm phải bồn hoa kia thì lập tức nhận được thông báo của Hắc Tháp, nói chúng tôi vừa kϊƈɦ phát một phó bản cỡ lớn. Nhưng phó bản này cần tám người chơi, phải đủ tám người mới có thể tiến vào. Hắc Tháp nói nếu không tìm đủ người thì sẽ không thể ra khỏi phạm vi mười mét xung quanh bồn hoa, vĩnh viễn chôn chân ở đó. Hơn nữa, người chơi nhất định phải chạm vào bồn hoa trong thời gian trò chơi quy định, cũng chính là từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tối. Tôi mệt cả một ngày mới gom đủ người đấy!"
Đường Mạch suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Cho nên lão là người thứ bảy?" Cậu nhìn về phía ông già.
"Tôi cũng bị đám lừa đảo này lừa vào đây thôi!" Ông già hừ mạnh một tiếng: "Dựa vào cái gì muốn tung xúc xắc từ dưới lên? Các người lừa bọn tôi vào đây, rõ ràng kẻ nào kϊƈɦ hoạt trò chơi kẻ đó phải đi trước! Là bà ta, là bà ta lừa chúng ta vào đây!"
Một phụ nữ trung niên sắc mặt trắng bệch: "Tôi...tôi biết đâu được đấy. Tôi chỉ muốn ngồi cạnh bồn hoa nghỉ ngơi một lúc, ai biết mọi chuyện lại thế này. Tôi... tôi không muốn đi trước, theo lượt từ dưới lên đi!"
Bảy người bắt đầu cãi vã.
"Nếu không phải bà kϊƈɦ phát trò chơi thì bọn tôi sao lại phải vào đây? Bắt đầu là từ bà là đúng rồi."
"Cậu rõ ràng là người thứ năm nên mới không muốn tung xúc xắc từ dưới lên chứ gì. Khi nãy, cậu cùng chúng tôi bẫy ông già với tiểu tử kia không phải dứt khoát lắm hay sao, bây giờ còn ra vẻ cái gì hả!"
"Bà...!"
"Không được cãi nhau!" Giọng nói hùng hồn của Mario bất chợt vang lên, át cả tiếng cãi cọ của đám người. "Em bé ngoan sẽ không gây lộn, chẳng lẽ các ngươi đều là em bé hư, hửm?!"
Nhớ tới cú dậm chân kinh thiên động địa của Mario, ai nấy đều rùng mình không dám nói gì nữa.
Đường Mạch vẫn luôn thờ ơ đứng ngoài cuộc, lúc này lại hô lên: "Bắt đầu thôi! Mario thúc thúc đáng yêu, chúng ta có tám người, xúc xắc lại chỉ có một, chắc chắn sẽ phải đi lần lượt. Vừa rồi lúc tiến vào trò chơi, ta nghe thấy Hắc Tháp đọc tên của tám người, không bằng cứ chơi theo thứ tự đọc tên, được chứ?"
Đường Mạch nói liền một mạch khiến cho đám người kia không kịp phản ứng.
Mười giây sau, có người sực tỉnh, phẫn nộ trừng mắt nhìn Đường Mạch: "Mẹ nó ý của mày là gì..."
"Wow, đứa nhỏ thông minh, ngươi nói rất có lý, là Mario thúc thúc không chu toàn. Vậy cứ theo thứ tự đọc tên của Hắc Tháp đi! Để ta xem nào... đầu tiên là Lý Trinh? Lý Trinh, ngươi ở nơi nào, mau tung xúc xắc đi!"
Phụ nữ trung niên tái mặt, bả vai run rẩy, chần chừ không dám tiến lên.
Mario lặp lại: "Lý Trinh đứa nhỏ, ngươi ở đâu?"
Phụ nữ trung niên run lẩy bẩy bước lên một bước.
Đột nhiên, Mario lạnh giọng: "Đứa nhỏ, ngươi không thấy trò chơi của ta thú vị hay sao?"
Nhiệt độ chợt hạ xuống, một luồng hàn ý lạnh thấu xương dâng lên. Phụ nữ trung niên bị doạ sợ đến suýt ngã ngồi trêи mặt đất, vội vàng chạy tới ôm xúc xắc: "Ta chơi, ta chơi! Ta chơi ngay lập tức đây!"
Ánh mắt Mario sắc như dao khiến cho bà ta không nghĩ được gì, vô thức ném xúc xắc xuống đất.
Ngay lúc này, Mario lại cười đến quái dị, ra vẻ suýt quên một việc, hoặc cũng có thể là cố tình, thấp giọng nói: "Ôi chao, đã quên nói cho các ngươi, người đầu tiên tới đích sẽ nhận được phần thưởng của Mario thúc thúc. Còn người cuối cùng, Mario thúc thúc sẽ giữ hắn lại, dạy cho hắn biết phải chơi như thế nào."
Đường Mạch giật mình, nhìn về phía con Mario khổng lồ đang tươi cười hớn hở, mồm nó cười nhưng cặp mắt đen ngòm trêи mặt lại không hề cười.
.
Bịch!
"5...Tôi ra 5!"
Người phụ nữ run rẩy hô to con số trêи xúc xắc, sau đó dè dặt tiến lên. Vừa ra khỏi ô "START", bà ta cắm đầu chạy về phía trước hệt như ma đuổi, một đường chạy thẳng tới ô số 5.
Sau khi đặt chân lên ô số 5, ánh sáng trắng bao quanh ô vuông liền chuyển thành màu vàng, người phụ nữ lo lắng đợi một lúc, không có gì xảy ra.
Mario cười nói: "Đó là một ô trống, chúc mừng ngươi!"
Phụ nữ trung niên ngã vật ra đất.
Người thứ hai tung xúc xắc là người đàn ông trung niên hói đầu. Gã xụ mặt, ôm xúc xắc ngửa mặt có 5 chấm tròn lên trêи, trong miệng lẩm bẩm: "5...5...5!"
Xúc xắc chạm đất, là số 6!
Gã hói đầu nuốt ực một cái, căng thẳng bước tới ô vuông thứ 6. Ngay khi gã vừa giẫm lên ô số 6, ánh sáng trắng quanh ô vuông liền chuyển thành màu đỏ. Đường Mạch thận trọng nhìn về phía gã, lúc này đoạn nhạc Super Mario quen thuộc lại vang lên.
Gã hói đầu bị dọa đến lảo đảo về phía sau, suýt thì giẫm lên người phụ nữ ở ô số 5.
[Đing Đoong! Kϊƈɦ hoạt Ô Phần Thưởng, nhận được một cây nấm thần kỳ màu đỏ của Mario. Ăn nấm thần kỳ có thể bổ sung thể lực, chỉ được sử dụng trong phó bản, không được mang ra ngoài.]
Một cây nấm khổng lồ rực rỡ xuất hiện trêи không trung, sau đó rơi "bịch" vào ngực của gã hói đầu.
Gã vừa rồi còn sợ đến run bần bật, đột nhiên lại nhận được phần thưởng, gã ngây ra, một phút sau mới mừng quýnh lên, ôm nấm gặm đến sạch sẽ. Rõ ràng cây nấm chẳng được chế biến xào nấu gì, nhưng khi gã cắn ngập răng vào thịt nấm, mùi hương thơm nồng vẫn toả ra.
Nhiều người không kìm được nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm gã hói đầu.
Mười phút sau, đã có 7 người hoàn thành việc ném xúc xắc.
Lão già với cô gái trẻ cùng được 6 điểm, nhận được nấm thần kỳ giống gã hói đầu.
Người đàn ông bụng bia đứng chung ô số 5 với người phụ nữ trung niên.
Người thanh niên với người đàn ông trung niên còn lại tung được số 4, may mắn ô số 4 giống ô số 5, đều là ô trống, bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng đến lượt Đường Mạch.
Đường Mạch xưa nay luôn cảm thấy vận khí của mình rất kém. Sau khi có Địa Cầu Online, cậu đã tham gia tất cả là ba trò chơi: Giúp Mosaic tìm sách, Công tháp tầng thứ nhất và Cờ tỷ phú Mario; dù là trò nào thì Đường Mạch cũng đều tham gia trong tình trạng bị cưỡng ép.
Đối với đa số người chơi Trung Quốc, thứ bọn họ sợ chỉ là lại bị Phó Văn Đoạt bẫy đi công tháp.
Nhưng mà đối với Đường Mạch, cuộc đời của cậu...vốn dĩ đã tràn ngập bi kịch. Ba trò chơi, chẳng có trò nào là tự nguyện. Hơn nữa dị năng của Đường Mạch chẳng phải phun lửa, chẳng phải hoa độc, mà lại là một quyển sổ. Quyển sổ này còn đặc biệt vô liêm sỉ, mỗi ngày không sỉ vả Đường Mạch một hai câu thì nó sẽ khó chịu!
Túm lại, vận may của Đường Mạch luôn đen như cứt chó.
Cậu dùng ánh mắt phức tạp nhìn xúc xắc trong tay, sau đó ném mạnh xuống.
Bịch!
Mặt trêи là số 3!
Chưa có ai đổ được ô số 3, Đường Mạch lại đổ được, cho nên đám người phía trước rào rào quay lại nhìn cậu. Hai người đứng ở ô số 4 lộ vẻ vui mừng: Mario nói nó sẽ giữ lại người cuối cùng, hiện tại có Đường Mạch, bọn họ tạm thời không phải người đi cuối.
Đường Mạch mặt không cảm xúc bước tới ô số 3, vừa đặt chân tới thì ánh sáng màu trắng lập tức chuyển thành màu đỏ. Nhạc nhẽo lại vang lên, Đường Mạch nhíu chặt lông mày, tay phải ấn lên hình xăm que diêm trêи cổ tay trái, cảnh giác nhìn xung quanh.
[Đing Đoong! Kϊƈɦ hoạt Ô Trừng Phạt cấp độ 1. Nội dung trừng phạt: Trong vòng 3 phút phải kể ra một chuyện xấu mình từng làm!]
Đường Mạch: "..."
Cũng không cần xui xẻo như vậy chứ!
Hơn nữa trừng phạt kiểu gì thế, đùa nhau à?!
Trong lòng Đường Mạch muốn câm nín nhưng ngoài mặt vẫn không tỏ thái độ gì, não bộ nhanh chóng vận hành.
Nếu có Ô Trừng Phạt cấp độ 1, vậy thì sẽ có Ô Trừng Phạt cấp 2, rồi cấp 3 nữa phải không? Trừng phạt kiểu này không đau không ngứa, thế liệu những Ô Trừng Phạt khác có đơn giản như vậy?
Một loạt suy nghĩ nhanh chóng vụt qua đầu, Đường Mạch bình tĩnh nói: "Hồi cấp 2 ta đã từng bắt nạt bạn, có lần đổ đầy keo 502 lên ghế một tên lưu manh trong lớp, hắn chẳng biết gì. Lúc đứng lên trả lời bài thì quần bị dính vào ghế, lộ ra qυầи ɭót. Thầy giáo cho đến tận bây giờ vẫn không biết là ta làm." Dừng lại vài giây, Đường Mạch mặt không đổi sắc nhìn con Mario trêи sân khấu: "Dù sao thì ta vẫn là em bé ngoan."
Mario gật gù: "Không tệ, trừng trị kẻ ác làm việc nghĩa, ngươi đúng là em bé ngoan!"
Bảy người còn lại: "..."
.
Cùng lúc đó, bên ngoài tiểu khu ở Phổ Đông.
Hai thanh niên cùng một cô gái trẻ đi vào tiểu khu, bọn họ cũng nhanh chóng phát
hiện được 6 thi thể chết trong tư thế kỳ quái ở vườn hoa. Cô gái cột tóc đuôi ngựa ngồi xuống, cẩn thận xem xét vết thương trêи từng cái xác. Cuối cùng cô gái quay trở lại cái xác thứ nhất, tháo xuống bao tay, ấn tay lên vết thương trí mạng trêи ngực người đàn ông.
Một ánh sáng trắng bắt đầu loé lên trong lòng bàn tay, cô gái nhắm mắt lại, nhướng mày giống như vừa cảm nhận được thứ gì đó.
Ba phút sau, cô gái ngẩng đầu nói: "Là bị người kia giết." Tay cô gái chỉ sang cái xác nằm ngay cạnh, sau đó tiếp tục ấn tay lên những cái xác còn lại. Cuối cùng ra kết luận: "Sáu người này chém giết lẫn nhau."
Người thanh niên mặc áo lông màu đen nhíu mày: "Phù hợp với đặc điểm của phó bản số 2. Loanh quanh khu này đã có ba điểm tập trung xác giống thế này rồi, cửa vào phó bản số 2 hẳn là nằm đâu đó gần đây thôi. Hiện tại đã quá thời gian trò chơi, phó bản số 2 an toàn, chúng ta phải tranh thủ tìm được những nơi có khả năng là cửa vào của phó bản số 2. Hiện tại lấy tiểu khu này làm tâm, trong vòng 500 mét kiểu gì cũng có lối vào ẩn, bây giờ chia nhau ra tìm, đúng 12 giờ đêm tập trung tại vườn hoa này."
Ba người nhìn nhau gật đầu, chia nhau ra hành động.
.
Bên trong phó bản Cờ tỷ phú Mario, tám người đã trải qua bốn lượt tung xúc xắc, hiện tại tất cả mọi người đã tiến được mười mấy ô.
Sau lượt thứ hai, vận khí của Đường Mạch dường như khá hơn, cho đến bây giờ cậu đã vượt qua được 17 ô, hiện tại đang đứng ở ô thứ 20. Từ lượt thứ hai đến lượt thứ tư, cậu bước trúng một Ô Phần Thưởng với hai ô trống, an toàn đứng ở vị trí thứ hai trong tám người.
Ở Ô Phần Thưởng, cậu nhận được một đoá "Hoa cảnh sát vô địch". Giống với nấm thần kỳ, hoa này sẽ cấp cho người ăn nó sức mạnh "vô địch" trong năm phút. Đáng tiếc là nhận được hoa phải ăn liền, không được giữ lại.
Đường Mạch gặm hoa, trêи người lập loè một vầng ánh sáng vàng nhạt, nếu nhìn từ xa sẽ thấy giống một pho tượng Phật.
Đường Mạch hoàn toàn xa lạ với những người còn lại. Bởi vì cậu là người cuối cùng bị bẫy vào trò chơi, còn những người kϊƈɦ hoạt phó bản đã chầu chực ở bồn hoa một hai ngày, lạ thì cũng thành quen.
Hơn nữa trước khi trò chơi bắt đầu, Đường Mạch còn chơi lại bọn họ để mình thành người cuối cùng tung xúc xắc.
Thứ tự ném xúc xắc tưởng như không quan trọng, bởi vì số điểm ném được là ngẫu nhiên, không phụ thuộc vào người tung xúc xắc đứng ở vị trí thứ mấy. Ấy vậy mà thật ra, ở lượt ném đầu tiên, thứ tự ai trước ai sau lại là chuyện quan trọng nhất!
Bởi vì mấy trò xúc xắc này cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào may mắn.
Góc độ căn chỉnh hoặc sức lực cũng có thể ảnh hưởng tới kết quả. Ví dụ như khi chơi cờ cá ngựa, người thường xuyên đổ được 6 điểm thì sẽ về đích rất nhanh, không nhất định là do may mắn mà có thể là do kỹ xảo tung xúc xắc.
Ngoài ra ở trong phó bản, người cuối cùng ném xúc xắc nếu vào được Ô Nhảy Cóc thì có thể có nhiều lựa chọn hơn do đã có mấy người đi trước làm chuột bạch.
Ban đầu, Đường Mạch nghĩ vậy cho nên mới muốn làm người đi cuối cùng để bảy người kia đi trước dò đường, xem nội dung các ô phía trước là gì. Thế mà, sau khi Đường Mạch tự tay cầm xúc xắc mới nhận ra có điểm dị thường. Viên xúc xắc này rất kỳ quái, vừa to vừa nặng, con người căn bản không thể khống chế được kết quả. Sau khi được ném xuống, xúc xắc xoay tròn trêи mặt đất.
Qua bốn lượt, Đường Mạch lần nào cũng thử ném ra một số cố định nhưng không thành công. Hẳn là trò chơi đã chặn đứng khả năng khống chế xúc xắc của người chơi rồi!
Tình huống hiện tại, người xếp thứ nhất đứng ở ô thứ 22, tiếp theo là Đường Mạch đứng ở ô thứ 20, người chơi cuối cùng đang đứng ở ô thứ 14.
Có ba người đã dẫm qua Ô Nhảy Cóc. Bọn họ không lựa chọn tiến về phía trước mà chọn nhảy tới ô người khác đã từng vào, có người chọn Ô Phần Thưởng, có người chọn ô trống, người lại chọn giữ nguyên vị trí không thay đổi.
Đường Mạch vừa rồi ăn hoa ở lượt thứ 4 sau khi bước vào Ô Phần Thưởng, chính là ô số 20.
Tiếp theo là lượt thứ năm, lại đến phiên phụ nữ trung niên. Viên xúc xắc tự động bay lên rồi rơi xuống tay người này.
Đường Mạch sau khi ăn xong hoa vẫn luôn cúi đầu, nhìn rễ cây "Hoa cảnh sát vô địch" còn sót lại trong tay. Ngay cả thân hoa cũng đã bị cậu gặm sạch, chỉ còn lại rễ cây dài ngoằng xanh biếc. Hoa này nhìn thì có vẻ tốt hơn nấm, nhưng nhận được lại phải ăn ngay, sức mạnh cũng chỉ duy trì được có năm phút. Trong khi đó, lúc nãy đã có vài người vào được Ô Phần Thưởng và nhận được nấm. Trước mắt đã biết nấm đỏ bổ sung thể lực, nấm xanh tăng sức mạnh trong 10 phút, nấm tím tặng một vũ khí sắc bén trong 10 phút. Hoa có mỗi 5 phút!
-.-
Qua bốn lượt, có Ô Phần Thưởng thì cũng có Ô Trừng Phạt.
Có hai Ô Trừng Phạt cấp độ nhẹ giống với ô thứ 3, không đau không ngứa, dễ dàng bước qua. Tuy nhiên lại có một Ô Trừng Phạt bị cô gái trẻ dẫm phải, đột nhiên hiện ra một cây nấm màu đen to lớn. Cô gái sợ quá hét lên, rút ra con dao gọt hoa quả vẫn mang theo người, giằng co với nấm đen trong ba phút mới giết được nó, nhưng cánh tay rốt cuộc vẫn bị nó cắn một ngụm lộ cả xương.
Ô Trừng Phạt này là Ô Trừng Phạt cấp độ 3!
Giống hệt với những gì Đường Mạch nghĩ, cấp độ của Ô Trừng Phạt càng cao thì hình phạt càng lớn. Vậy, Ô Trừng Phạt cấp cao nhất là bao nhiêu, nguy hiểm như thế nào?
Đường Mạch nhìn rễ cây trong tay, ánh mắt dần dần căng thẳng.
"Hoa cảnh sát vô địch" chỉ có tác dụng trong 5 phút, nếu đụng phải nấm đen vừa rồi hoặc bọn quái vật nào đó ở Ô Trừng Phạt thì nó sẽ là Thần khí. Nhưng có tận tám người chơi, cho nên cần ít nhất 10 phút mới lại tới Đường Mạch tung xúc xắc.
Tác dụng chỉ có 5 phút mà phải chờ tận 10 phút, Đường Mạch biết kiểu gì cũng phí phạm 5 phút kia. Không tiến lên cũng không gặp quái vật, vậy hoa này tồn tại để làm qué gì?
Phần thưởng này có ý nghĩa gì hả?
Đường Mạch siết chặt rễ cây, nghĩ mãi cũng không ra đáp án.
.
Lượt thứ 5.
Lúc phụ nữ trung niên chuẩn bị ném xúc xắc, Mario lại đột nhiên nói: "Ôi ôi, vừa rồi ta quên nói. Già rồi nên trí nhớ kém, Mario thúc thúc năm nay đã ba mươi sáu tuổi, trong thế giới trò chơi đã là ông già rồi. Chuyện quan trọng như thế mà ta cũng quên được."
Phụ nữ trung niên mờ mịt ngẩng đầu nhìn Mario, ôm xúc xắc không ném nữa.
Đường Mạch mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an dị thường.
Không đúng, khẳng định không đúng!
Có chỗ nào đó không đúng!
Mario há miệng cười thật to, cặp mắt đen kịt không cảm xúc nhìn về phía người chơi. Nó cười, nhưng giọng nói lại không giấu nổi sự hả hê khi người gặp hoạ.
"Bắt đầu từ lượt chơi thứ 5, những người chơi đứng cùng một ô sẽ kϊƈɦ hoạt sự kiện [Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ!]."
"Lấy ngươi làm ví dụ..." Mario chỉ về phía phụ nữ trung niên. "Ngươi hiện tại đang đứng ở ô thứ 17, nếu đổ được 2 điểm thì sẽ lên tới ô thứ 19. Ô 19 sẽ trở thành ô vuông của ngươi. Như vậy sau đó, chỉ cần có người dẫm lên ô thứ 19, sự kiện [Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ!] sẽ được kϊƈɦ phát."
Mario cười càng lúc càng lớn, sự hưng phấn kϊƈɦ động khi sắp dìm được người xuống nước cũng hiện rõ trêи mặt.
"Sau khi sự kiện được kϊƈɦ hoạt, dù cho ô vuông đó có là cái gì thì sẽ lập tức biến thành Ô Trừng Phạt cấp độ 7. Chỉ khi nào trêи ô vuông còn sót lại duy nhất một người thì Ô Trừng Phạt cấp độ 7 mới có thể biến lại thành ô vuông ban đầu."
"Mặc kệ là dùng cách nào, chỉ cần trêи ô vuông còn lại duy nhất một người hoặc không còn người nào, nó sẽ ngay lập tức biến trở về nguyên trạng."
Mario nói tiếp: "Đúng rồi, nếu lúc này ngươi đến ô số 20 thì không sao cả. Tuy rằng trêи đó đang có một đứa nhỏ, nhưng nó mới tới lượt thứ 4, trong khi sự kiện [Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ!] chỉ tác dụng lên người chơi ở lượt thứ 5 thôi."
Đường Mạch mở to hai mắt, lông tơ cả người dựng đứng.
Bảy người kia ban đầu chưa hiểu rõ lời của Mario, mấy phút sau mới dần dần hiểu ra.
Phụ nữ trung niên sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, cả người run lên: "Không, không... Ngươi đang bắt chúng ta phải tàn sát lẫn nhau, bắt chúng ta giết người!"
Đường Mạch rốt cuộc hiểu được tác dụng của "Hoa cảnh sát vô địch".
Giả sử người A dẫm vào ô có hoa thì năm phút tiếp theo sẽ trở nên vô địch, sau đó người B cũng dẫm lên ô có hoa mà người A vừa dẫm, nhưng người B lại không nhận được hoa. Bởi vì lúc này Ô Phần Thưởng đã biến thành Ô Trừng Phạt cấp độ 7. Vậy thì không cần chờ tới lượt thì "hoa cảnh" của người A cũng đã phát huy tác dụng.
Ô Trừng Phạt cấp độ 3 là nấm đen nguy hiểm, thế thì Ô Trừng Phạt cấp độ 7 sẽ là cái gì? Tất cả mọi người đều hoang mang lo sợ.
Đường Mạch hít sâu một hơi cố nhịn xuống nỗi bất an trong lòng. Cậu ngẩng đầu, ánh mắt chợt liếc qua tấm biển gắn đèn LED trêи đầu con Mario, linh quang lóe lên trong đầu. Đường Mạch hỏi: "Con số trêи tấm biển kia có ý nghĩa đặc biệt nào không?"
Trong thế giới trắng tinh, Mario đứng trêи sân khấu, ngẩng đầu nhìn lên con số [6456] trêи đỉnh đầu.
Mario quỷ dị cười một tiếng, trả lời: "Wow, ngươi cũng biết hỏi cái này nha. Đứa nhỏ đáng yêu, ngươi tò mò thật đấy. Đó là tổng số người đã từng chơi "Cờ tỷ phú Mario" của ta. Thật đáng tiếc! Bọn chúng đều là những đứa bé vừa bất hạnh vừa không nghe lời, chả có đứa nào về đích nhận phần thưởng. Đứa nhỏ thứ 6464 kia, liệu ngươi có phải đứa nhỏ may mắn hay không đây?"
"..."
Trò chơi này tên là "Cờ tỷ phú Mario", hiện tại, trò chơi mới thực sự bắt đầu!