Đi Về Đâu

Chương 43




Cô làm thư ký công ty hắn đã được một tháng. Thời gian này cô như chết đi sống lại. Phải nắm bắt và giải quyết gấp các công văn đến, giao việc cho các bộ phận liên quan, sắp xếp các cuộc hẹn và chuẩn bị hồ sơ cho hắn. Ngoài ra cô còn phải cùng hắn tham gia các bữa tiệc. Đợt này có dự án quan trọng nên hắn thường phải đi công tác, nhiều khi có công việc cần hắn giải quyết cũng khó liên lạc. Ban đêm cô còn phải thức khuya để thiết kế các mẫu nộp thi. Công việc ngập đầu khiến cô hay bị stress. Tiệc kỷ niệm 20 năm thành lập công ty phải dời lại.

Hắn lại đi công tác đã được hai ngày. Hôm nay tám giờ tối cô mới về nhà, nghỉ ngơi một lát cô tiếp tục ngồi vào bàn tập trung vẽ. Một tiếng sau trong phòng toàn là giấy cô vo lại vứt bừa bãi. Mệt mỏi cô gục xuống bàn ngủ lúc nào không biết. Hắn vừa về vào phòng ngủ không thấy cô, qua phòng làm việc thì thấy cô đang ngủ. Đi vào không may giẫm vào mấy cục giấy được vo tròn tạo nên tiếng động. Khiến cô tỉnh giấc, dụi mắt: "Ủa, anh về lâu chưa"

"Mới về, sao không về phòng mà ngủ"

"Đang ngồi mày mò ý tưởng ngủ quên lúc nào không biết. Anh đã ăn gì chưa"

Hắn kéo cái ghế lại ngồi: "Ăn trên máy bay rồi"

"Công việc bên đó thế nào?"

Hắn nháy mắt: "Đã ký hợp đồng, nên từ giờ chỉ cần lên ý tưởng để họ thi công. Không cần phải đi về thế này nữa"

Cô mừng quýnh: "Vậy tốt rồi, tôi ra lệnh bắt đầu từ ngày mai công việc thư ký anh phải chia đôi sẻ nửa với tôi. Phần giải quyết công văn anh tự lo lấy. Một tay lo cả hai công ty tôi gánh không nổi. Mấy ngày này anh đi,công việc đổ lên đầu tôi tới tấp. Thời gian nghỉ ngơi tôi còn không có nữa"

"Sao không đợi tôi về rồi tính"

"Về rồi hai ba ngày anh lại đi, tính cái gì mà tính" Cô lườm

Hắn cười, thấy cô có vẻ mệt mỏi: "Bây giờ đi ngủ"

"Anh ngủ trước đi"

Hắn nhìn: "Mai rồi hẵng làm, ngày mai cô chỉ cần tới công ty tập trung lo phần vẽ để nộp bài dự thi. Còn mấy cái công việc công văn, lịch trình, giao việc gì đó để tôi tự làm"

Cô hỏi: "Thật chứ"

"Bổn thiếu gia nói là làm"

Cô cảm động cộng với mừng rỡ nên nhảy lên người hắn hôn chụt chụt: "Ngô Đình ngoan quá, ôi cưng cưng lắm"

Hắn đen mặt: "Cô đang nịnh trẻ con đấy à"

Cô thấy mình hơi quá nên vội nhảy xuống: "Vinh dự lắm mới được tôi đối đãi vậy đó, không cảm ơn thì thôi đi"

"Đi ngủ" Hắn kéo cô như bao tải

Mấy ngày này cô thường tham gia các bữa tiệc thay hắn, nên toàn đi giày cao nhiều phân khiến chân cô sưng hẳn lên. Hắn kéo như vậy làm cô đau: "Á"

Hắn quay lại: "Tôi kéo mạnh lắm à"

Cô cúi xuống nhìn chân coi đã chảy máu chưa: "Tay anh kéo mà không biết nặng hay nhẹ à"

Thấy cô cúi hắn cũng nhìn xuống, thấy chân cô sưng to: "Chân sao đó nữa"

"Đi giày nhiều phân nên sưng, với anh kéo khiến nó sưng thêm đó"

Đang nói bỗng dưng hắn vác cô lên, cô đập vai hắn: "Thả tôi xuống, định làm gì hả?"

Về phòng hắn đặt cô ngồi trên nệm ra lệnh: "Ở yên đó"

Hắn xuống tầng xắn tay áo nấu nước, chờ nước sôi lấy chậu nhỏ cho nước sôi thêm nước lạnh vào. Cầm theo cái khăn đi lên tầng.

Hắn đặt cái chậu dưới chân cô: "Bỏ vào"

Cô thắc mắc: "Làm gì?"

"Ngâm chân chứ làm gì nữa" Hắn lôi chân cô bỏ vào chậu

"Đừng có nói với tôi cô không biết chân sưng thì phải ngâm chân bằng nước ấm cho dễ chịu nhá" Hắn ngước lên nhìn

Cô lắc đầu làm hắn cạn lời: "Thế khi bị sưng chân cô làm gì cho đỡ"

"Tôi để vậy, khi nào nó muốn khỏi thì khỏi" Cô nói

"Hồi nhỏ lúc bị sưng chân ba mẹ cô không bày cách này à"

Cô trầm ngâm: "Lúc tôi bị bổ trầy xước, bị u đầu, sưng trán, sưng chân. Nói chung chỉ có sốt thì mẹ mới lấy thuốc cho uống. Còn lại mấy bệnh khác tôi cứ để vậy"

Nên nhìn thấy hắn ngâm chân, khoát nước, lâu chân, bôi thuốc cho cô. Làm cô cảm động muốn khóc. Những việc này ba mẹ không bao giờ làm cho cô: "Đang tự hỏi tôi có phải con ruột của họ không?"

Hắn nói: "Tôi cũng khá nghi ngờ"

Nhưng ngay lập tức cả hai đều phủ định. Mấy trường hợp như vậy chỉ có ở trong phim.

Lúc bắt đầu tắt điện ngủ, cô nói với hắn: "Cảm ơn anh"

Hắn nhắm mắt: "Về chuyện gì?"

Một lúc sau không tiếng trả lời. Mở mắt ra thì thấy ai đó đã ngủ