Khoảng thời gian kế tiếp, tam quan của Tiêu Hòa bị cải tạo từ đầu đến đuôi.
Cho rằng thế giới chỉ có hai giới tính, bạn học Tiêu Hòa thật quá non quá ngây thơ.
Giả gái thì tính là gì? Gay thì tính là gì? Bi thì tính là gì?
Ở trên cái thế giới này, phái nữ bình thường duy nhất mà còn vì không có jj mà mẹ nó bị kỳ thị, còn để yên người ta chơi đùa nữa không a!
Tuy hiện tại Tiêu Hòa đã cong triệt triệt để để, nhưng cũng hold không nổi với giới tính kỳ quái thẩm mỹ quan kỳ quái ở đây a
Song tính nhân gì gì, xem trong anime thì được, nếu tồn tại thật… quả thực… quả thực… Không biết nên dùng lời gì để diễn tả…
Tô La vẫn đang giảng chuyện lạ có thật: “Tuyệt đối đừng coi thường Beta nữ, tôi có người bạn thân vào bar chơi, quen được một Beta nữ gợi cảm F-cup, vốn nghĩ cái bộ phận sinh dục thứ hai của cô nàng rất yếu nên hẹn chơi một đêm, kết quả vừa cởi quần áo, chậc chậc… Vật kia của cô nàng còn lớn hơn bạn tôi, cậu đoán cuối cùng thế nào…”
Tiêu Hòa đã nghe không nổi nữa…
Tô La cười hô hố khoe răng: “Người bạn kia của tôi hơi bị thích nha!”
Tiêu Hòa: … hình ảnh hung tàn như vậy, người anh em có thể đừng miêu tả cho tôi không! Tâm muốn chết ông đây cũng có a má nó!
Tô La lải nhải hồi lâu rồi hiếm khi không khẩn trương nữa, thấy sắp tới điểm hẹn, Tiêu Hòa ngẩng đầu, quả thực trông thấy một thanh niên tuấn tú, nhất thời… không biết nên làm gì mới tốt.
Tuy nơi đây không kỳ thị đồng tính luyến ái là chuyện tốt, nhưng mở mắt trừng trừng nhìn hai người đàn ông coi mắt nhau, hắn vẫn có chút không thích ứng a!
Nhưng giờ nửa đường bỏ cuộc cũng không được.
Tiêu Hòa hết cách, dứt khoát ngồi bên cạnh, lấy điện thoại di động, bắt đầu tra cứu thông tin.
Đầu tiên phải đi sâu tìm hiểu bối cảnh thế giới này, cứ tiếp tục bị đột kích bất ngờ, hắn cũng phải囧!!
Vừa tra cứu, Tiêu Hòa vừa hít một hơi khí lạnh.
Alpha, biểu tượng sức mạnh, trời sinh đứng đầu.
Beta, trụ cột khủng lồ, nền tảng cơ bản của xã hội.
Omega, máy móc sinh dục.
Tui phắc tui phắc! Xem đến cuối cùng, Tiêu Hòa muốn điên lắm rồi, xã hội này sáu giới tính còn chưa tính, đàn ông vậy mà còn có thể sinh con!!!
Này… Này… Này … A moá!
Được rồi được rồi, Tiêu Hòa nên thấy may mắn bản thân là một Alpha, không cần lo sẽ sinh con.
Nhưng… chỉ cần tưởng tượng cảnh một người đàn ông mang thai, cả người hắn đều không ổn a sá!
Tiêu Hòa nhịn không được lại tìm đọc một phen, sau đó… bốc hơi. Kỳ phát tình, hai hệ thống sinh sản hoàn thiện, kết, dấu hiệu… bị những từ ngữ này chấn đến sửng sốt.
Alpha và Omega quả thực là trời sinh một đôi a, vô luận trai hay gái cùng với nam lẫn nữ, đều là do sự kết hợp trời sinh mà tồn tại, thậm chí thường thường có kỳ phát tình. Kỳ phát tình, đúng là dụ người phạm tội a!
Hơn nữa… Tiêu Hòa lật xem bài viết kháng nghị của một Beta, cả người không ổn.
Vị Beta này rất có ý kiến, gã cho rằng pháp luật hiện hành không công bằng, Omega phát tình ở bên ngoài, Alpha không thể chống đỡ, sẽ nhịn không được muốn thượng người nọ, nhưng Beta cũng có khả năng bị cuốn hút. Nếu một Beta không cẩn thận làm ra chuyện sai, sẽ bị phán nghiêm hình, ngồi xổm nhà giam, trái lại, một Alpha cưỡng ép xx người sẽ được tha thứ…
Xã hội bất công như vậy khiến nhóm Beta sôi nổi kháng nghị không ngừng, nhưng nhóm Alpha lại tỏ vẻ họ là bị sinh lý cưỡng chế, chứ bản thân đâu muốn đóng phim heo ngay trên đường cái.
Hai bên tranh luận không ngớt, vì thế có người chỉa mũi dùi về phía Omega, ý đại khái là bản thân Omega nên có tính tự giác, có thể đừng ra ngoài thì đừng ra ngoài, ở nhà thành thành thật thật sinh con đi!
Ngôn luận này vừa ra, người hiệp hội bảo vệ Omega không thể nhẫn nổi, đều bị Omega nhà mình thổi gió bên tai, bắt đầu thao thao bất tuyệt trình bày vấn đề nhân quyền…
Tiêu Hòa lật xem từng bài viết, thiệt tình đã say say a~~
Xã hội hài hoà như vậy, hắn thật sự mở mang tầm nhìn mà.
Xem hết toàn bộ, trong lòng cũng hiểu rõ. Hắn thật may mắn bản thân không phải là một Omega đáng thương.
Nhưng rất nhanh hắn nhận ra mấu chốt của vấn đề.
Hắn là Alpha, Phàn Thâm cũng là Alpha.
Moá! Tiêu Hòa tỉnh ngộ rồi.
Thì ra là thế! Khó trách lần này Phàn Thâm thân thiết với hắn, bởi vì hai người họ cương quyết không thể ở bên nhau a a a a!
Tại thế giới này, hai Alpha ở bên nhau còn khó khăn hơn hai người đàn ông bên nhau ở thế giới kia nhiều lắm.
Alpha và Omega có lực hấp dẫn trí mạng về sinh lý, trắc trở ở chỗ, dù cho lịch sử có hai Alpha thật lòng yêu nhau, nhưng chỉ cần một người phát tình liền bị Omega hấp dẫn, dẫn tới quan hệ vỡ tan.
Tinh thần dĩ nhiên cường hãn, nhưng dưới adrenalin bưu hãn, tư duy gì gì đều là lời nói suông!
Tiêu Hòa có chút thấp thỏm, có loại dự cảm hỏng bét, luôn có ảo giác phía trước là hồ sâu hố to…
Rất nhanh, sự thật tàn khốc nói cho hắn biết đấy không phải ảo giác.
Buổi xem mắt của Tô La diễn ra rất thuận lợi, thấy tiếp theo không có việc gì, Tiêu Hòa dứt khoát rời đi trước.
Hắn muốn đi tìm Phàn Thâm, tuy hai Alpha không thể nói chuyện yêu đương, nhưng hắn và Phàn Thâm nhất định phải nói chuyện yêu đương, gì cũng không ngăn được hắn.
Hùng dũng oai vệ ra cửa, nhưng đi không được mấy bước, Tiêu Hòa đã bị một khí tức thơm ngọt hấp dẫn lôi kéo.
Hương vị đó mang sự hấp dẫn trí mạng, Tiêu Hòa không cách nào miêu tả, chỉ là khoảnh khắc ngửi được khí tức kia, trái tim liền đập gia tốc, hơi nóng lủi khắp cơ thể, đốt cháy đại não và khiến bụng đột nhiên căng cứng.
Nháy mắt đó, Tiêu Hòa nghĩ tới Phàn Thâm, nghĩ tới sự vui thích khi bọn hắn kết hợp, khát vọng yêu nhập vào cốt tuỷ.
Tiêu Hòa mơ hồ cảm thấy bất thường, song thân thể mất khả năng khống chế, đại não như bị mê hoặc, hắn chỉ muốn đến gần hơn nữa, gần hơn nữa, gần hơn chút nữa.
Rồi… hắn nhìn thấy một thiếu niên trắng nõn trong đám người.
Đầu ‘ông’ lên một tiếng, hắn nhìn bờ môi hồng nhuận kia, mất khống chế muốn nhào qua.
Có người cản trở, thật vướng víu a!
Có người chạm vào đối phương, thật chướng mắt a!
Cút, cút, tất cả cút hết đi!
Tiêu Hòa sải bước về trước, vung tay hất văng hơn mười người đàn ông, cuối cùng đến được trước nhất, vươn tay ôm cậu thiếu niên nhỏ bé yếu ớt vào lòng.
Chiếm được rồi a, thật sự rất thơm, Tiêu Hòa nhịn không được muốn chạm…
Nhưng đúng lúc này, một cỗ uy áp đột nhiên từ trên trời giáng xuống, kích thích tố mạnh mẽ ùn ùn kéo đến, khiến Tiêu Hoà lâm vào mê loạn tức thì tỉnh táo.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông cao lớn anh tuấn, cả người ngây ngẩn.
“Phàn… Phàn Thâm…”
Trong mắt người nọ kiềm chế lửa giận, trái tim Tiêu Hòa run lên, hơi cúi đầu thì thấy thiếu niên mềm mại ủ trong ngực mình.
Giống như bị phỏng tay, Tiêu Hòa đẩy mạnh thiếu niên ra, bối rối nhìn người bên cạnh.
“Tôi… Tôi không…” Tiêu Hòa tỉnh táo lại, sốt ruột giải thích.
Nhưng Phàn Thâm chỉ nhìn hắn, lạnh giọng nói: “Cậu đã đính hôn, đừng làm chuyện có lỗi với tiểu Khanh.”
-Hết chapter 81-