Bạch Tiểu Trì cho rằng không khí kiểu này rất tốt.
Điền Đạt Đan nhất định sẽ tự mình đưa qua.
Kết quả hắn chờ cả buổi cũng chẳng đợi được môi của Điền Đạt Đan, mà chờ được 1 câu: “Tôi đã bảo mà, khi cậu mua dụng cụ mở rộng hậu môn tôi nên nhận ra.”
“…”
“Phải rồi, thiếu nam băn khoăn.” Điền Đạt Đan trêu hắn: “Dụng cụ mở rộng hậu môn cậu định dùng lúc nào?”
Ánh mắt Bạch Tiểu Trì sáng lên, nhưng cảm thấy vẫn nên rụt rè chút thì hơn, do đó giả vờ bày ra biểu cảm khó dò: “Việc này… Không tốt lắm…”
“Ha ha ha ha ha tôi đùa thôi.” Điền Đạt Đan vỗ vai hắn: “Mai phỏng vấn, hôm nay không hợp chơi cái đó.”
Bạch Tiểu Trì cứng đờ.
Cái gì gọi là hối hận phát điên.
Hắn cảm thấy ruột mình hối đến xanh rồi, hối tím, hối vàng, sắp hối hận ra một đường cầu vòng.