Dị Thế Thần Ma

Chương 18: Đồng hành.










Nghe Tháp Lý hỏi, Hạ Thiên nhàn nhàn nhạt trả lời:



- Chào tất cả, ta là Hạ Thiên. Không cần khách khí, chỉ là cái nhấc tay thôi. À phải rồi,các người vì sao lại tới đây?



- Chúng ta vốn là đã hoàn thành nhiệm vụ ,đang rời khỏi nơi này không ngờ gặp phải cấp năm phong lang. Không biết Hạ Thiên huynh đệ đang có đang đi đâu vậy?



- À không có gì, chỉ là muốn ra khỏi Ma Thú sâm lâm mà thôi. Không biết Tháp Lý đại ca có bản đồ khu vực này để ta xem một chút không?



- Hạ Dương huynh đệ, ngươi đã muốn rời khỏi Ma Thú sâm lâm, không ngại có thể đi cùng chúng ta, chúng ta cũng phải về giao nhiệm vụ.



Tháp Lý thành khẩn nói. Đối với cường giả, tại Thần Ma đại được mọi người thập phần tôn trọng, xưng hô là “đại nhân “. Chỉ là do Hạ Thiên nhìn còn rất trẻ , mọi người cảm thấy nếu gọi là “đại nhân“ quá không được tự nhiên rồi, đành phải xưng hô huynh đệ.



- Ân, cũng tốt, ha ha, đoạn đường này cũng cầnTháp Lý đại ca chiếu cố hơn.




Hạ Thiên đối với đề nghị của Tháp Lý tỏ ra vui vẻ tiếp nhận, có người dẫn đường so với chính mình mò mẫn tìm đường thì tốt hơn nhiều.



Nói xong Hạ Thiên liền chờ mọi người dẫn đường, chỉ là cả buổi cũng không thấy mọi người có ý tứ khởi hành , hắn kỳ quái nhìn mọi người, hỏi:



- Như thế nào, mọi người còn có việc sao?



Lúc này, Tắc Á Kỳ mới nuốt nước miếng nói:



- Hạ Thiên huynh đệ, cái kia ngươi không có muốn sao?



Nói xong chỉ chỉ ma thú thân thể. Hạ Dương lúc này mới nhớ tới chính mình còn đang thèm thịt sói, bèn cưới nói:



- Ah, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên mất, thịt sói nướng ngon tuyệt! Chúng ta dứt khoát đem thịt sói này nướng lên rồi nhét đầy bao tử, cạc cạc …



Mọi người nghe vậy bỗng sững sờ, trợn mắt há mồm nhìn hắn. Mãi lúc sau,vẫn là Á Tắc Kỳ yếu ớt hỏi một câu:



- Ta là nói là phong lang ma hạch kia...



- Ma hạch? À , cái đó mọi người cứ lấy đi. Ta chỉ cần thịt nó để nướng thôi, hắc hắc..



Hạ Thiên nói xong hướng về thi thể phong lang đi tới.



- Oa, Hạ Thiên huynh đệ thật sự là lợi hại, ma hạch cấp năm phong hệ là một vạn kim tệ mà có thể đó!



Tắc Á Kỳ lại cảm thán một tiếng, những người còn lại cũng triệt để im lặng trợn mắt há mồm nhìn Hạ Thiên. Chỉ là mọi người chợt nghe hắn lên tiếng:



- Ách, cái kia tốt, vậy làm phiền Tháp Lý đại ca rồi, huynh đệ ta thật sự là có chút đói bụng.



Chỉ thấy hắn lấy viên ma tinh ném cho Tháp Lý rồi bắt đầu cắt thịt phong lang. Đang cắt thịt phong lang thì hắn bỗng cảm nhận có một ánh mắt kì lạ đang chằm chằm nhìn hắn. Hắn quay lại thì thấy đó là Bối Lạp Na, chỉ thấy hắn cười cười nói:




- Vị mỹ nữ tiểu thư này không phải là vừa ý ta rồi chứ? Đừng yêu ca nha, ca chỉ là truyền thuyết, hắc hắc…



- Ngươi… Vô sỉ…



Bối Lạp Na mặt đỏ bừng bừng trừng mắt nhìn hắn mắng một tiếng, sau đó quay mặt hướng nơi khác không thèm nhín hắn. Mọi người thấy thế cũng cười to. Chỉ nghe Lysa cười nói:



- Hạ Thiên đệ đệ thật là có khiếu hài hước, hiếm khi thấy Bối Lạp Na muội có vẻ mặt buồn cười như thế.



- Hắc hắc..., thói quen thôi, không cần hâm mộ như thế Lysa tỷ tỷ xinh đẹp.



Hắn chỉ cười cưới nói với Lysa rồi tiếp tục công việc. Lúc này Phong Lâm đã đem thịt sói lên khung rồi nướng, Tháp Lý lại theo trong túi ra một ít gia vị rắc lên thịt sói. Hạ Thiên chỉ cười cười, nói:



- Ha ha, ăn song lát nữa chúng ta đi săn bắt một ít ma tinh rồi hãy ra khỏi đây.



Tháp Lý nghe xong, lập tức hai mắt sáng lên. Hạ Thiên không thể nghi ngờ chính là một siêu cấp cao thủ, đi theo hắn đi săn giết ma thú thì tiểu có thể thu được một vài khỏa ma tinh, cũng có thể an ổn vượt qua một hai năm rồi. Vì vậy không ngớt lời nói:



- Tốt! Thế chúng ta đây hãy theo Hạ Thiên huynh đệ đi kiếm chút tiền rượu.



Mọi người lại trao đổi với nhau về đấu kĩ và ma pháp. Tất cả đều ngạc nhiên vì thấy được kiến thức về ma pháp và đấu kĩ của hắn. Một lúc sau, thịt sói đã được nướng chín, Lysa liền rắc một chút hương liệu lên trên thịt sói, Tháp Lý cũng cắt một miếng thịt đưa cho Hạ Thiên.



- Ân, hương vị thật sự cũng không tệ!



Mấy người vội vàng ăn xong, Hạ Thiên liền thấp giọng hỏi hướng Tháp Lý:



- Tháp Lý đại ca, có thể nói với ta về giá cả của ma tinh ở nơi đây được không?



Tháp Lý cũng biết Hạ Thiên đối với nơi này không rõ ràng lắm nên thấp giọng nói:



- Cấp một cùng cấp hai ma thú không có có ma hạch hay còn gọi là ma tinh, chỉ có tam cấp trở lên là có. Ma hạch đẳng cấp cùng bản thân ma thú là giống nhau, tựa như vừa mới ngươi mới giết phong lang là ma thú cấp năm, cho nên ma hạch cũng là cấp năm. Dưới tình huống bình thường, Tam cấp ma hạch giá trị 100 kim tệ, tứ cấp ma hạch một ngàn kim tệ, ngũ cấp ma hạch một vạn kim tệ, lục cấp ma hạch mười vạn kim tệ! Thất cấp ma hạch về sau đều rất ít xuất hiện, dù cho xuất hiện cũng là giá trên trời ah! Bởi vì muốn thành công săn giết thất cấp ma thú ít nhất cũng cần cường giả Đại Kiếm Sư trung cấp mới có thể làm được. Có thể đạt tới thực lực Đại Kiếm Sư cường giả, không có chỗ nào mà không phải là nhân vật phong vân trên Nhân giới, lúc đó ai sẽ vì tiền đến săn giết ma thú đây này? Như thất cấp ma hạch, thấp nhất cũng là muốn 30 vạn, bát cấp ma hạch thấp nhất cũng 100 vạn, cửu cấp ma hạch thấp nhất cũng muốn tới 1000 vạn rồi! Về phần Thánh cấp ma hạch cùng Thần cấp ma hạch giá cả ta cũng không rõ ràng lắm, bởi vì ta cho tới bây giờ còn chưa nghe nói qua nào có ai bán cả, chỉ là tưởng tượng ai cũng biết đó là một cái giá diêu cấp trên trời thôi…




“À, không thể tưởng được thứ này còn đáng giá như vậy. “Hạ Thiên âm thầm nghĩ..



Tiếp đó, mọi người tiếp tục ra săn giết ma thú, phần lớn đều là ma thú cấp năm cấp sáu. Sau một ngày săn giết, số lượng ma tinh cũng thu được hơn ba tram viên, tất cả Hạ Thiên đều cho nhóm người Tháp Lý hết làm nhóm người Tháp Lý cảm ơn hắn không ngớt miệng.



Vài ngày sau, tất cả đã ra khỏi Ma Thú sâm lâm đến một tòa thành của Áo Lan công quốc, Áo Đặc thành. Nhìn qua tường thành hơn năm trượng, hắn cười nói với Tháp Lý:



- Ra khỏi Ma Thú sâm lâm rồi, cũng đến lúc chúng ta chia tay.



- Đa tạ Hạ Thiên huynh đệ đã đồng hành cùng chúng ta trong khoảng thời gian này.



Tháp Lý và những thành viên khác hướng tới hắn nói lời cảm ơn. Chỉ thấy hắn cười nhạt lấy từ trong không gian giới chỉ ra vài quyển sách đưa cho Tháp Lý :



- Gặp nhau xem như có duyên, đây là hai cuốn đấu kĩ cao cấp dành cho Tháp lý đại ca và Phong Lâm thuộc về địa hệ và hỏa hệ. Cuốn ma pháp tiễn kĩ này dành cho Tắc Á Kỳ, còn cuốn ma pháp thủy hệ trung cấp này dành cho Lysa, cuốn trung cấp quang minh hệ ma pháp này dành cho mục sư như Bối Lạp Na.



Những ma pháp đấu kĩ này là chiến lợi phẩm do trong lúc hắn ở Ma Thú sâm lâm vô tình gặp những mạo hiểm đoàn không có mắt muốn cướp của trên người hắn. Chỉ thấy những người khác do dự, Tháp Lý ngập ngừng nói:



- Hạ Thiên huynh đệ, cái này không thể, số lượng ma tinh mà huynh đệ giúp chúng ta săn được đã là một tài phú khổng lồ rồi, chúng ta sao có thể dày mặt nhận được…



- Ha ha… gặp nhau xem như có duyên, mọi người cứ nhận lấy. Tạm biệt, có duyên sau này gặp lại.



Nói xong, chỉ thấy than ảnh hắn thất tiêu, kì quái là những cuốn ma pháp đấu kĩ này đã nằm trong tay từng người trong bọn Tháp Lý, để lại bọn người Tháp Lý ngây ngốc đứng, nhìn về hướng thân ảnh hắn đã thất tiêu đó không biết nói gì. Mãi một lúc lâu sau, chỉ nghe bọn người Tháp Lý nhỏ giọng thì thào:



- Bảo trọng, Hạ Thiên huynh đệ. Chúng ta sẽ luôn nhớ đến ngươi…



Hắn cũng không biết rằng chỉ vài năm sau, chỉ với vài quyển ma pháp đấu kĩ này và một ít kiến thức về ma pháp và đấu khí trong lúc ăn thịt nướng phong lang hắn trao đổi với bọn người Tháp Lý đã tạo nên hai vị Kiếm Thánh, hai vị Thánh Ma Pháp Sư và một vị Thánh Mục Sư cùng với một Dong binh đoàn mạnh mẽ vang danh cả Nhân giới.