: Mì Cùng Đình
Một lúc sau, Quân Mạc Tà mới thỏa mãn lên tiếng: "Tuyết Yên à, ngươi có biết không, từ lúc ngươi bị thương, mặc dù ta không thể hiện gì bên ngoài nhưng trái tim ta chưa bao giờ bình yên, lúc nào cũng khắc khoải lo lắng, nhưng hôm nay, khi ôm ngươi vào lòng, ta mới cảm thấy thật sự an tâm. Tiểu yêu tinh nhà ngươi làm ta lo lắng đến đứt ruột đứt gan, quả thật là hành hạ người khác mà!"
Đôi mắt thông minh to tròn của Mai Tuyết Yên chớp chớp, liếc nhìn khuôn mặt của Quân Mạc Tà, rồi lại co mình, ép sát vào trong lồng ngực của hắn, lẳng lặng áp lỗ tai lên trên ngực hắn, lắng nghe từng tiếng trống ngực quen thuộc, "bịch…bịch…bịch", mỗi một tiếng tim đập đều làm nàng cảm thấy hạnh phúc."
"Không được, tiểu yêu tinh nhà ngươi còn muốn hấp dẫn ta à, ta đã quyết định rồi, cho dù tương lai ngươi đã hồi phục, nhưng cứ một khoảng thời gian, ngươi phải biến về hình dáng bây giờ cho ta ôm một cái, ta rất thích loại cảm giác này, thật sự rất hạnh phúc." Quân đại thiếu cực kỳ thỏa mãn thở dài.
"Sau khi ta khôi phục xong ngươi vẫn muốn ta biến về hình dạng này sao? Hừ, như vậy làm sao ta có thể gặp người khác? Nhưng mà ngươi nói cũng không sai, chỉ hi vọng lúc đó ngươi không hối hận nhé." Mai Tuyết Yên đang nằm trong lòng hắn khẽ hừ nhẹ, đôi mắt tinh nghịch khẽ trừng hắn.
Quân đại thiếu cũng không ngờ rằng, chỉ vì một câu nói hôm nay, sau này đã dẫn đến vô cùng phiền toái cho bản thân. Sau một thời gian hai người thành thân, mỗi lần Quân Mạc Tà muốn thân thiết, hắn đều phát hiện tuyệt sắc giai nhân đang nằm trong lòng mình, chuẩn bị "giương cung bạt kiếm, cưỡi ngựa cầm thương, rong ruổi sa trường" đột nhiên biến thành………….
Có thể tưởng tượng mỗi khi đến lúc đó, Quân đại thiếu khóc không ra nước mắt, chuyện đó tạm thời nói sau.
Ngay lúc Quân Mạc Tà đang ba hoa, đột nhiên, Mai Tuyết Yên đang nằm trong lòng hắn bỗng dưng im lặng, Quân Mạc Tà cảm thấy kinh ngạc, cúi đầu nhìn thì thấy hai mắt Mai Tuyết Yên sáng ngời, tập trung chăm chú vào một điểm trên hư không, trong thời khác này đã lâm vào một trạng thái đốn ngộ siêu nhiên.
Quân Mạc Tà dở khóc dở cười: Vậy mà cũng đốn ngộ được sao?
Không thể làm gì khác, hắn đành ôm một vật nhỏ mềm nhũn đang nằm yên như tượng trong lòng.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Mai Tuyết Yên đột nhiên nhảy xuống đất, nhân tiện ngay trên linh mạch hằng ngày mình luyện công cùng nghỉ ngơi. Móng vuốt nhỏ nhắn tinh tế vung lên nhanh như gió, vô cùng tự nhiên.
Nhìn như rồng bay phượng múa, xoẹt xoẹt xoẹt đang dần thành hình.
Thì ra chính là ba dòng chữ.
Nhưng Quân Mạc Tà cảm giác được đây không phải là chữ. Ít nhất, đây cũng không phải là những dòng chữ bình thường mà là chiêu thức cao thâm! Bời vì sát phạt chi khí trên này đậm đặc đến cực điểm.
Hỏi, tranh quyền đoạt lợi khi nào chấm dứt. Hận, Thánh địa vô tình. Một, nguyện hỏi chúng sinh, dùng hồng trần tẩy rửa thiên địa.
Hỏi, phong ba can qua bao giờ chấm dứt. Hận, thiên phạt vô tình. Hai, nguyện hỏi đất dày, phân rõ Càn Khôn.
Hỏi, trời đất xa xưa khi nào mớ tận. Hận, nhân thế kéo dài. Ba, nguyện hỏi trời cao, mối tình này tuyên cổ vượt luân hồi.
Quân Mạc Tà cẩn thận nhìn ba câu này, bỗng dưng ngộ ra vài điều.
Câu thứ nhất, nói về người trong tam đại thánh địa, Mai Tuyết Yên đã hoàn toàn thấu triệt, biểu lộ nguyện vong muốn chấn chỉnh càn khôn. Hơn nữa,………….! Mỗi một nét bút đại biểu cho mỗi phương vị trong chiêu thức, hơn nữa biến hóa vô cùng, uy lực khả quan!
Câu thứ hai, nói về cuộc chiến đoạt thiên. Đây cũng chính là một tâm nguyện, một quyết tâm, quyết tâm mãnh liệt, thể hiện nguyện vọng muốn mang lại một thế giới thanh bình cho nhân gian. Đây cũng là một chiêu!
Câu thứ ba, nói về tình cảm. Hơn nữa, đối tượng lại là chính mình. Tình cảm vô cùng sâu đậm, mỗi nét bút viết ra đều viên mãn bao dung, lộ ra một ý chí kiên quyết, đời đời kiếp kiếp không thay đổi!
Hướng ông trời hứa nguyện, tình này tuyên cổ vượt luân hồi.
Dùng luân hồi đời đời kiếp kiếp để thể hiện tình cảm chân thành của mình.
Luân hồi cũng đại biểu cho sát chiêu! Sát chiêu có uy lực lớn vô cùng.
Trên thế gian này không có ai có thể tránh né được một chiêu "chung cực" này.
Nha đầu này, quả không hổ danh một đời bá chủ! Sau khi đột nhiên tham ngộ liền đốn ngộ ngay! Hơn nữa còn sáng tạo ra ba tuyệt chiêu uy lực vô cùng này. Mà tâm tư của nàng đều đặt cả trên người Quân đại thiếu gia, "Tình vượt luân hồi" là chiêu thức mạnh mẽ nhất trong ba chiêu. Cũng có thể nói, Quân Mạc Tà trong lòng nàng trọng hơn hết thảy. Mặc kệ tam đại thánh địa hay cuộc chiến đoạt thiên đều không thể so sanh với hắn được!
"Lợi hại! Thật sự lợi hại!" Ánh mắt Quân Mạc Tà rất sắc sảo, đương nhiên nhìn ra được sự lợi hại trong ba chiêu thức đó. Nhưng những biến hóa phức tạp trong đó thật khó có thể tưởng tượng được.
Xem ra, trong nhiều năm qua, trách nhiệm về tam đại thánh địa cùng với cuộc chiến đoạt thiên đã đè nặng trong lòng nàng, áp bức tới cực điểm. Nếu không, nàng không thể sáng tạo ra chiêu số kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu như vậy!
Mà Quân Mạc Tà quan sát ba chiêu thứ này, cũng chỉ vừa mới hình thành mà thôi.
Không ai ngờ tới, ngay tại đây, ngay khi bọn họ đang ôm nhau tâm sự. Mai Tuyết Yên lại có thể phá vỡ được gông xiềng tâm linh của mình, trong tình huống linh quang chợt lóe, đã sáng tạo ra tam đại tuyệt thế chiêu pháp, uy chấn thiên hạ, hoành tảo càn khôn.
Tam Vấn Thương Khung!
Quân Mạc Tà cũng không quấy rầy nàng, mà len lén độn ra ngoài Hồng Quân tháp.
Bởi vì sau khi viết xong ba dòng chữ, Mai Tuyết Yên liền lâm vào một trạng thái siêu thoát kỳ diệu, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào những dòng chữ đó.
Nàng đang hoàn thiện ba chiêu này!
Chiêu thức do chính mình sáng tạo ra chính là chiêu thức phù hợp với mình nhất!
Đã qua bao nhiêu năm rồi, đây là lần duy nhất Mai Tuyết Yên sáng tạo ra chiêu thức cho riêng mình.
Thời khắc này, tuyệt đối không thể làm phiền nàng được.
Một khi làm kinh động nàng, mọi công sức đều uổng phí! Quân Mạc Tà rất rõ ràng điểm này, cho nên hắn lựa chọn im hơi lặng tiếng mà biến mất, bởi vì khi mình ở đấy, cho dù chỉ là cái bóng của mình thoáng qua cũng đủ làm ảnh hưởng đến Mai Tuyết Yên, khiến nàng sáng chế chiêu thức thất bại.
Tự nghĩ ra chiêu thức, nói dễ vậy sao?
Huyền công trên đại lục, từ thời Cửu U đệ nhất đến nay, ít nhất cũng đã nhiều hơn vạn năm rồi.
Hơn một vạn năm!
Đã có biết bao chiêu thức được thiên chuy bách luyện, mặc kệ là bắt chước dã thú hay phi cầm, mặc kệ là bắt chước núi cao chót vót hay suối chảy ào ào, hoặc trời cao mênh mông, hoặc mây, núi, gió, hoa, tuyết, trăng…
Mỗi một chiêu thức đều trải qua biết bao nhiêu lần cải tiến! Tất cả những gì có thể lợi dụng được đều đã sử dụng cả rồi! Tư tưởng không gian lưu lại cho hậu nhân càng ngày càng ít!
Cho nên, khi đã chịu ảnh hưởng của trụ cột như vậy, còn có thể tự nghĩ ra chiêu thức, không một ai không phải là đại tông sư! Hạng người kinh tài tuyệt diễm.
Mà dưới tình huống toàn bộ công phu của Mai Tuyết Yên bị phế, phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu, lại còn tu luyện một loại công phu đặc thù hoàn toàn khác trước kia, nàng đem bao nhiêu năm khổ tu của mình vứt bỏ. Nhưng cuối cùng, hết lần này đến lần khác nàng đã buông bỏ được xiềng xích tâm linh của bản thân, lấy tình cảm làm cơ sở, sáng tạo ra công phu hoàn toàn thuộc về bản thân!
Cũng chính trong giờ khắc này, mặc dù Mai Tuyết Yên chỉ có tu vi thất cấp huyền thú nhưng nàng thật sự có tư cách không hề kém hơn tổ sư gia của tam đại thánh.
Công phu tự nghĩ ra!
Giờ khắc này, thậm chí Mai Tuyết Yên còn không để ý đến bản thân, cứ như vậy mà lâm vào trầm từ, mà Quân Mạc Tà cũng không có nửa điểm ý nghĩ khác.
Hắn không ghen ghét cũng không so đo.
Trong lòng hắn chỉ tràn đầy kiêu ngạo.
Bởi vì người có thành tựa đến bực này chính là nữ nhân của hắn, chính là lão bà của hắn!
Mai Tuyết Yên đốn ngộ lần này hết ba ngày.
Mà trong ba ngày này, thậm chí Quân Mạc Tà còn không dám đến đưa cơm nước, không dám quấy rầy, sau kho luyện đan xong hắn trực tiếp đi vào tầng thứ 4 Hồng Quân tháp, rồi từ tầng thứ 4 trực tiếp đi ra ngoài.
Bên ngoài, Thiên Phạt sâm lâm tràn ngập niềm vui!
Bởi vì Quân Mạc Tà truyền ra một tin tứ, hễ là cửu cấp huyền thú chưa từng ăn đan dược sẽ được đến đây để cấp phát miễn phí! Ngay khi tin tức động trời này truyền ra, gần như toàn bộ thú vương đều dùng tốc độ nhanh nhất của mình, chạy đến nhanh như điện xẹt! Dọc đường đi còn huýt sáo vang vọng không trung, vừa chạy vừa triệu tập những cửu cấp huyền thú trong tộc đàn của mình: mau đến đây! Có chuyện tốt rồi, lại được nhận đan dược như trước đây. Ăn vào loại đan dược này chẳng những có thể gia tăng tốc độ tiến, rút ngắn thời gian tu luyện, mà còn rút ngắn khoảng cách với ngôi nhà mới (???), nhanh nhanh đi nhận thuốc nào!
Chỉ một thoáng, nào là từ trên không trung bay đến, hay đang chạy trên mặt đất. Thanh âm ầm ầm khi va vào cây cối truyền lại, sau đó mặt đất rung chuyển điên cuồng.
Nhìn một đám lố nhố trước mặt, cùng mới một đám huyền thú đang che kín bầu trời, còn có một đám đang bay đến từ phương xa, lại thêm âm thanh như thiên quân vạn mã trong rừng rậm. Mỗi con huyền thú đều đỏ bừng hai mắt, mỗi đầu huyền thú đều tràn đầy khát vọng.
Quân đại thiếu đột nhiên chảy mồ hôi lạnh toàn thân!
Cái đám này, rốt cục nhiều ít bao nhiêu vậy trời? Trăm vạn đại quân? Lần trước không phải Tuyết Yên đã nói trong Thiên Phạt sâm lâm tổng cộng chỉ có hai vạn cửu cấp huyền thú đó sao? Như thế nào bây giờ "chui" ra nhiều như vậy?
Còn có một đám vì đường xá xa xôi nên chưa nhận được tin tức. Ngay lúc này chỉ đến một ít, một số huyền thú gần đây nhận được tin tức thôi.
Nhưng một bộ phận nhỏ này xem ra ít nhất cũng vượt quá hai trăm vạn rồi.
Tuyết Yên ơi Tuyết Yên, ngươi chỉ thuận miệng nói ra nhưng đã hại ta rồi! Đây là hai vạn mà ngươi nói à?? Đám này mà bảo là hai vạn hả trời!
Quân Mạc Tà quên mất ha chữ khi Tuyết Yên nói: Đỉnh phong!
Hai chữ này vô cùng trọng yếu, tuyệt đối cách xa nhau như từ thiên đường đến địa ngục!
Mai Tuyết Yên nói là: Cửu cấp huyền thú đỉnh phong, ước chừng có hơn hai vạn.
Nhưng Quân đại thiếu gần như muốn ngất, chỉ hỏi cửu cấp huyền thú thôi mà.
Khác biệt trong đó khẳng định rất lớn.
Hai vạn cửu cấp huyền thú đỉnh phong, mặc dù không ít, nhưng phân phối trong Thiên Phạt sâm lâm rộng lớn như vậy, tỉ lệ tuyệt đối không cao, thậm chí chỉ đạt được tỉ lệ 1/1000.
Nhưng số lượng cửu cấp huyền thú chắc chắn vượt xa con số này mấy trăm lần.
Quân Mạc Tà lúc này đã hiểu rõ vì sao Mai Tuyết Yên đã từng nói: Nếu Thiên Phạt sâm lâm của ta muốn tuyệt diệt tam đại thánh địa, thậm chí, tuyệt diệt cả đại lục, cũng tuyệt đối không phải là chuyện khó khăn gì!
Hắn cũng đã hiểu nguyên nhân, tại sao ngay cả Thánh vương, Thánh hoàng v.v. những nhân vật thần tiên nhất lưu cũng không dám trực tiếp tiến vào Thiên Phạt sâm lâm.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến