- Kim tinh hoa, mộc tinh hoa, thủy tinh hoa, hỏa tinh hoa, thổ tinh hoa, nơi này lại có đủ Ngũ Hành tinh hoa?
Quân Mạc Tà kinh ngạc kêu lên, nhìn thấy năm quả cầu màu sắc bất đồng, hắn rên rỉ không thôi. Đúng là Ngũ Hành tinh hoa. Chẳng lẽ đây là kinh hỉ lớn mà Cửu U đệ nhất thiểu dành cho mình. Nhưng dường như thứ này không phải có thể tùy tiện lấy đi nha.
Bởi vì Cửu U đệ nhất thiểu thủ đoạn cao siêu, đây là Ngũ Hành tinh hoa, tương khắc lẫn nhau, hòa hợp làm một thể, cách thức chế tạo tương đối vi diệu. Nếu làm không khéo, có thể sẽ làm cho Ngũ Hành mất đi tính cân bằng. Điều này làm cho Quân Mạc Tà lập tức phát hiện ra sự nguy hiểm trong chuyện này, nhanh chóng tỉnh táo lại, mất đi tính cân bằng sẽ làm cho Ngũ Hành nổ mạnh, điều này là không thể nghi ngờ.Hơn nữa, Quân Mạc Tà phát hiện Ngũ Hành tinh hoa nơi này đều gắn sâu vào lòng đất
Tại chỗ này, nếu Ngũ Hành phát nổ, trong tình huống nhẹ nhất cũng làm cho toàn bộ quả núi này bay lên trời. Tòa đại điện này cũng sẽ tan thành mầy khói, bản thân Quân Mạc Tà cũng phải thi cốt vô hồn, cho dù là bản thân có thể ân thân trong hư không bằng Âm Dương Độn cũng chưa chắc có thể tránh khỏi.
Quân Mạc Tà đi xung quanh Ngũ Hành tinh hoa, thở dài một hơi:
- Đây là kinh hỉ lớn mà ngươi dành cho ta phải không? Kinh hãi thì có. Hay là ngươi chuẩn bị cho ta du hành đi đâu?
Lựa chọn duy nhất chình là đồng thời thu Ngũ Hành tinh hoa, nhất định phải đồng thời vận chuyển lực lượng của Ngũ Hành tinh hoa. Chuyện này đối với Quân Mạc Tà trước đây mà nói chính là một khiêu khích đây khó khăn chông gai. Trước đây, đừng nói là đồng thời vận chuyển Ngũ Hành lực, ngay cả sử dụng đồng thời ba loại cũng chưa từng thử qua. Một kiếm mạnh nhất cũng chỉ là đồng thời vận chuyển Thổ chi lực và Thủy chi lực. Muốn có thể vận chuyển Ngũ Hành lực, khó khăn đầu tiên chính là cần phải tâm phân thành năm.
Đối với một người mà nói, nhất tâm nhị dụng (tâm phân thành hai) đã là khó rồi, nếu có cũng chỉ là miễn cưỡng, trước đây chưa thấy ai làm được nhưng hiện tại, Quân Mạc Tà bị dồn vào thế bí buộc phải tâm phân thành năm. Có ý tứ. Vị Cửu U đệ nhất thiểu này bố trí thứ này ở đây nhất định là có ý gì đó.
Đại điện lớn như vậy, Đông Nam Tây Băc sao không bố trí Ngũ Hành tinh hoa? Mà lại cố tình tập trung trong gian thạch thất này.
Việc này chẳng khác gì mấy so với việc tháo van an toàn của một quả bom nguyên tử rồi mang chúng để trong một căn phòng... nhưng lại có thể bình an cho tới mười vạn năm sau. Phong Tuyết Ngân Thành ngươi quả thực là ngu như bò a.
Có thể xây dựng thành trì ở phía trên một chỗ phong thủy như vậy. Lại có thể cao hứng, phấn chấn, xưng vương xưng bá trong nhiều năm như vậy. Lúc này đây, Quân Mạc Tà ngoại trừ việc căm giận Cửu U đệ nhất thiểu ra, đối với tổ tiên Phong Tuyết Ngân Thành còn vô cùng khâm phục. Chỗ nãy lúc nào cũng có thể nháy mắt bay lên trời. (DG: bom nổ nên bay lên trời là phải rồi, hahaha)
Quân Mạc Tà nhớ tới việc mình muốn làm sụp đổ hoàn toàn Kiếm Phong Tuyết Sơn, cả người không khỏi co rút lại. Chỉ cần một chấn động nhỏ từ việc sụp đổ đó liền làm cho nơi này nổ tung, thật sự là... bất hạnh a.
Nếu chỉ vì chấn động nhỏ đó làm cho nơi này nổ tung thì không kể là Phong Tuyết Ngân Thành, cho dù là mình, còn có Mai Tuyết Yên, đám người Quân Vô Ý đang ở Tuyết Sơn cho dù có cưỡi phi cơ cũng không chắc có thể thoát được.
- Ta...đcm… phục ngươi rồi. Lại có thể âm hiểm tới mức này, coi như là một thiên tài từ cổ chí kim a. Ngươi lợi hại lắm. Ngươi trở về nhà rồi cũng vẫn còn ra tay độc ác.
Quân Mạc Tà ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, phẫn hận giống như lão hổ đột nhiên bị nhốt vào trong lồng sắ...t Thở hồng hộc, hổn hển hớp vài ngụm không khí. Trong mắt Quân Mạc Tà đột nhiên toát ra màu đỏ như máu.
Giờ khắc này, hắn nổi giận mắng to:
- Không phải chỉ là đồng thời vận chuyển Ngũ Hành thôi sao, lão tử liều mạng với ngươi. Nếu ngay cả cửa ải này cũng không qua được, tương lai sao có thể đem tiểu tử ngươi cưỡi ở dưới đũng quần? Còn muốn chụp mông lão tử, ngươi chờ lão tử đi.(NB: vãi anh Tà nam nữ không tha chén tất thế này)
Quân Mạc Tà lắc mình một cái tiến vào vòng tròn trung tâm trong phòng. Khoanh chân ngồi xuống, dùng toàn bộ tinh thần, tâm trí, tập trung ý nghĩ, dùng tốc tốc độ cao nhất vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa Công. Vận công chín vòng chu thiên, tâm linh Quân Mạc Tà trở nên an tĩnh, không chút gợn sóng. Trong toàn bộ quá trình vận công này thì cũng chỉ có sáu chữ có thể bao quát vấn đề: không thành công thì hy sinh. Dùng sáu từ trong trường hợp này quả là vô cùng phù hợp với tình hình hiện tại.
Nếu trong quá trình hấp thu này mà để mất cân bằng, thì không chỉ Tuyết Sơn thành đống đổ nát, Quân Mạc Tà cũng không thể may mắn thoát khỏi, trực tiếp thân hóa tro bụi, chết không chỗ chôn.
Nhưng nếu có thể hấp thụ thành công, với số lượng Ngũ Hành tinh hoa khổng lồ như vậy, trong cơ thể hắn sẽ tích tụ đủ Ngũ Hành lực, hắn sẽ đề thăng bản lĩnh cực kỳ nhanh chóng như đi bằng tên lửa vậy. Nhanh chóng đạt tới đại thành chi cảnh.
Cũng bởi vì nơi đây Ngũ Hành lực bảo trì trạng thái cân bằng, cũng có nghĩa là Ngũ Hành tinh hoa toàn bộ đều ở mức ngang nhau, chỉ cần có thể thành công hấp thu vào trong cơ thể, tự động sẽ hình thành Ngũ Hành tuần hoàn, nếu không có sự cân bằng này thì cũng khó mà biết chuyện gì xảy ra. Nếu bản thân hấp thu một lượng lớn, quá lớn như vậy sẽ làm cho lục phủ ngũ tạng trong cơ thể rối loạn, cái được không bằng mất.
Trong lòng Quân Mạc Tà chậm rãi hiện lên Ngũ Hành lực, pháp môn tu hành cơ bản nhất. Từng chút từng chút một lần lượt hình thành trong đan điền của hắn, trong suốt, không chút nhiểm bẫn. Lúc này đây, toàn bộ thế giới đều nằm trong đan điền của hắn. Ngũ Hành, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
ứng với ngũ tạng trong cơ thể người: kim với phổi, mộc với gan, thủy với thận, hỏa với tim, thổ với tỳ (DG: tỳ còn gọi là lá lách, ta dịch cho thoáng một chút). Đây là ngũ tạng nhưng không chỉ có vậy, bên trong còn có lục phủ, có mối liên hệ chặt chẽ. Kim trong đại tràng, mộc trong ruột, gan, thủy trong bàng quang, hỏa trong ruột non, thổ trong dạ dày.
Ngoài ra, Ngũ Hành còn ứng với năm loại cảm xúc: tức giận, vui mừng, thiện, ác, ích kỷ. Mắt, lưỡi, miệng, mũi, tai, ngũ quan sắp xếp phân biệt đối xứng trên cơ thể người, còn có cơ bắp, động mạch, thịt, xương, da lông.
Nói cách khác, Quân Mạc Tà nếu muốn rút lấy Ngũ Hành tinh hoa, cần phải điều động toàn thân trên dưới mỗi một chỗ cùng với các thuộc tính năng lượng phải phối hợp nhịp nhàng.
Chuyện này nói có vẻ như rất đơn giản nhưng kì thực lại là một quá trình cực kỳ phức tạp. Dù chỉ xuất hiện một chút sơ suất nhỏ đều dẫn tới thất bại, hay nói cách khác chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Cho nên Quân Mạc Tà khi phát hiện dụng tâm của Cửu U đệ nhất thiểu mới thở hổn hển như vậy. Hắn phải dốc hết vốn liếng thậm chí liều mạng.
Nhưng cái gọi là tức nước vỡ bờ có lẽ chính là như vậy, từ lúc bước vào chỗ này, mọi thứ đều không theo sự lựa chọn của hắn. Nói tóm lại cũng chỉ có: không thành công cũng thành nhân. Ta liều mạng với ngươi, cho dù phải trả bất cứ giá nào.
Quân Mạc Tà điều chỉnh toàn thân, cả người yên ổn, tĩnh lặng không chút gợn sóng, cẩn thận điều hoà hơi thở, thả lỏng cả người, làm cho bản thân hắn ở trạng thái cân bằng tuyệt đối. Đầu, tứ chi, thân thể hoàn toàn thả lỏng, hoàn toàn cân bằng.
Lúc này đây, cho dù đặt hắn ở trên mặt nước, không cần dùng bất cứ thứ gì để chống đỡ cũng có thể nổi trên mặt nước, tuyệt đối cân bằng yên lặng,
Sau đó hắn hít một hơi thật sâu, trong đầu hắn là một mảng hư không, ngang nhiên xuất hiện Kim chi lực. Kim chi lực một khi khởi động, quả cầu kim tinh hoa tức thì hào quang đại thịnh.
Nhưng ngay tại lúc hào quang vừa mới chớp động, Mộc lực tùy thời bị dẫn động theo; sau đó là Thủy chi lực, Hỏa chi lực, Thổ chi lực. Ngũ Hành, toàn bộ đều khởi động ở trong thân thể Quân Mạc Tà, đều dựa theo kinh mạch cố định vận hành, vận chuyển hết một vòng chu thiên, năm loại lực lượng đồng thời tới điểm khởi đầu, cũng chính điểm chung. Lần đầu tiên thí nghiệm, đã thành công. Nhưng cái này cũng chỉ dừng ở mức vận hành, vẫn chưa hấp thu.
Quân Mạc Tà lần thứ hai chậm rãi thổ khí, Khai Thiên Tạo Hóa Công theo sự thổ khí của hắn đồng thời bùng phát từ đan điền, theo Ngũ Hành lực đồng thời vận chuyển, thực hiện việc dẫn đường bắt đầu một vòng vận chuyển.
Bản thể vốn có Ngũ Hành lực, vận hành hai mươi lăm chu thiên, Khai Thiên Tạo Hóa Công hoàn toàn bình ổn, sau đó trong kinh mạch cũng còn lại Ngũ Hành lực tiếp tục di chuyển. Quân Mạc Tà gào to một tiếng, Ngũ Hành tinh hoa đồng thời phóng ra các đạo ánh sáng tinh tế đi vào các vị trí tiếp giáp Ngũ Hành chi hoa trên thân thể hắn. Chảy vào kinh mạch của hắn.
Kim quang tiến nhập vào vòng tuần hoàn của kim chi lực, lục quang tiến vào phạm vi mộc lực, lam quang tiến nhập vòng tuần hoàn của Thủy chi lực, hồng quang tiến nhập Hỏa chi lực, hoàng quang và Thổ chi lực hoàn mỹ dung hợp. Ngũ Hành tinh hoa, chính thức bắt đầu thu lấy.
Từ lúc này trở đi, Quân Mạc Tà giống như đang làm xiếc đi dây giữa hai vách núi, phía dưới là vực sâu vạn trượng.
Dùng cách nói như vậy để hình dung không có chút nào khoa trương thậm chí có khi còn không đủ để hình dung sự phiêu lưu mạo hiểm trong lần hấp thu này.
Vách núi tuy cao nhưng nếu thất bại trượt chân ngã thì chỉ có một người chết nhưng nếu ở chỗ này mà thất bại thì cả vách núi cũng không còn chưa nói là phía trên còn rất nhiều người đang sinh sống.
Các loại ánh sáng nhỏ như sợi tóc chậm rãi dung nhập vào cơ thể Quân Mạc Tà, gian thạch thất lúc này giống như câu lập bộ đêm với các loại đèn neon nhấp nháy liên tục, các loại ánh sáng mờ ảo, mê ly, lượn qua lại.
Quân Mạc Tà hai mắt nhắm lại, tâm lặng như nước, im lặng gần như là bản năng vốn có, Ngũ Hành lực được khống chế vận hành trong cơ thể, lúc này, trong lòng hắn không có thành công, cũng không có thất bại, không có bất cứ thứ gì ngoại trừ một mảnh linh hoạt kỳ ảo, chân thật mà khách quan phản ánh Ngũ Hành tinh hoa bị hút lấy từng chút từng chút một. Thời gian lặng lẽ trôi qua...
Trong nháy mắt đã qua hai ngày hai đêm. Trong suốt thời gian này, tư thế Quân Mạc Tà không có...chút thay đổi nào, luôn luôn bảo trì.
Thậm chí cả thở cũng vang lên rất nhỏ, hai ngày trước như thế nào thì đến bây giờ một chút cũng không thay đổi.
Nhưng trên người Quân Mạc Tà cũng đã ướt đẫm mồ hôi, sau đó dựa vào nhiệt độ cơ thể lại khô ráo, rồi lại ẩm, ướt. Tóc của hắn cũng không biết từ lúc nào đã ướt mồ hôi dính bệt vào nhau thành một mảnh.
Suốt hai ngày đêm này, tổn hao tinh thần lực không thể nghi ngờ là lớn chưa từng có, khó có thể tưởng tượng được. Nếu không phải Quân Mạc Tà siêu cường nhẫn nại, thì cho dù là một vị cao thủ cấp Thánh Vương cũng sợ không chịu nổi áp lực như vậy, trực tiếp hỏng mất.
Quân Mạc Tà thu hút ánh sáng vào trong cơ thể, ban đầu chỉ nhỏ như sợi tóc nhưng sau thì to dân bằng một cọng cỏ dại. Mà Ngũ Hành tinh hoa cũng đã tiêu thất một phần ba.
Mà đúng lúc này, ánh sáng lại một lần nữa to lên bằng chiếc đũa, tốc độ hấp thu cũng lại một lần nữa tăng lên.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến