Dị Thế Tà Quân

Chương 705: Thiên địa chi uy !




Cuối cùng Quân Mặc Tà buộc phải sử dụng tới cách này. Nếu thất bại thì một khi đối đầu với Tiêu Dao Tôn Giả cùng Sinh Tử Tôn Giả mạnh như vậy chỉ còn nước giơ tay chịu trói.

Hoặc là chỉ còn đường rút lui khỏi vụ này.

Đến tột cùng có làm được hay không, Quân Mạc Tà cũng không có nửa điểm nắm chắc!

Thời gian lẳng lặng trôi qua.

Mai Tuyết Yên chỉ cảm giác trong thân thể biến hóa rất phi thường, lúc thì lạnh như băng lúc thì nóng như lửa đốt.

Vô vàn Thiên địa linh khí tiến nhập vào cơ thể mình nhanh chóng chuyển vận khắp kinh mạch liền chuyển hóa thành Huyền khí - thứ mà nàng vất vả khổ tu mới có được. Vả lại thứ linh khí này lại vô cùng tinh thuần, rất nhanh sau khi vào kinh mạch liền chuyển hóa thành Huyền khí.

Việc Mai Tuyết Yên trước mắt cần làm thật đơn giản, chính là mau chóng tăng tốc độ vận chuyển Huyền khí trong kinh mạch của mình, nhanh dần, nhanh dần…Trừ việc đó ra, những thứ khác nàng khống cần quan tâm, không cần lo lắng, không cần tìm hiểu,thậm chí là không cần kích động…

Tất cả đều có Quân Mạc Tà vì nàng lo lắng. Tất cả đều có Quân Mạc Tà làm chủ!

Trong kinh mạch, Huyền khí xanh biếc tăng lên nhanh chóng. Giống như dòng suối khô cạn phút chốc trở thành dòng suối róc rách chảy,tiếp đến biến thành một dòng sông nhỏ, sau đó ngày lớn lần,lớn dần rồi bành trướng trở thành một dòng sông lớn … tất cả chuyện này xảy ra cực kì nhanh chóng.

Như lúc trước chính mình cần mất vài chục năm thậm chí cả trăm năm tu luyện mới đạt được huyền công cùng tiến cảnh bậc này. Nhưng tối nay, tất cả các quan niệm trước kia của nàng đã bị xô đổ!

Đột phá Tôn Giả há có thể nhanh như vậy ư?

Liên tục đề thăng…

Tôn Giả chia làm ba cấp, trung cấp, đỉnh cấp. Mỗi cấp cách nhau mười một bậc, sau khi đột phá từ Tôn Giả sơ cấp thành Tôn giả trung cấp phải mất một thời gian để tích lũy thêm Huyền khí. Sau đó lại phải vượt qua mười một bậc nữa mới có thể trở thành Tôn Giả đỉnh phong.

Linh khí tinh thuần điên cuồng đưa vào như vậy khiến Mai Tuyết Yên có cảm giác mình đang nằm mơ!

Thiên địa linh khí điên cuồng đưa vào kinh mạch của Mai Tuyết Yên, không tới hai canh giờ dần dần lớn lên, dần dần bành trướng khiến kinh mạch như muốn vỡ ra, hơn thế linh khí vẫn không ngừng, không ngừng chuyển qua cơ thể nàng.

Kinh mạch của Mai Tuyết Yên lúc này tựa như một hồ chứa nước, mà ở phía trên hồ này chính là biển rộng đang bị ngăn cách! Hôm nay, biển rộng đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng, từ lỗ hổng đó tạo ra lũ lụt điên cuồng dần dần làm đầy hồ nhỏ, nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó....

Bỗng nhiên trên bầu trời nổi lên một trận gió xoáy kéo theo vô số tuyết trên mặt đất lên cao "oanh " một tiếng rồi tản ra xung quanh, tiếp theo gió bắt đầu nổi lên. Sức gió càng ngày càng mạnh, bầu trời quang đãng, trăng sao chiếu sáng đột nhiên trở nên u ám.

Mây đen từ bốn phương tám hướng cuồn cuồn kéo đến, sấm sét nổi lên giống như thiên binh thiên tướng nhận được lệnh triệu tập, ầm ầm kéo tới. Tầng tầng lớp lớp, mây mờ cuồn cuộn, phía sau chen lấn phía trước rồi lại bị những tầng mây phía sau che khuất.

Vạn lý tinh không trong nháy mắt đã bị bao phủ bởi mây đen, che kín trời đất, duỗi tay không thấy năm ngón! Tốc độ như vậy, cho dù là mùa hè cũng khó xuất hiện, nhưng kỳ tượng này lại diễn ra vào trời đông giá rét

Trên bầu trời, gió càng ngày càng mạnh, Từng đợt gió thê lương cuồng bạo đánh vào thân cây, cả núi rừng như run rẩy trước cơn thịnh nộ của cuồng phong, liên miên hết trận này tới trận khác. Vô số cành cây bị gãy bị cuốn lên giăng kín bầu trời liền sau một khắc tự nhiên biến mất, không biết đi về đâu.

Tầng mây càng ngày càng dầy, càng ngày càng rộng, càng ngày càng thấp, với một loại khí thế không thể chống đỡ, nặng trĩu áp xuống. Một loại khí thế tranh phong nghiêm trang đột nhiên đã tràn ngập thiên địa trong lúc đó!

Trong đó có một loại ánh sáng kỳ lạ xuất hiện, giữa đám mây lại có vô số luồng điện quang lóe lên, tập trung lại, như đang chuẩn bị giáng xuống.

Đấy chính là Lôi Thần Chi Nộ! Hơn nữa lại là Thiên địa chi uy!

Mơ hồ nặng nề tiếng sấm từ chin tầng trời thong thả truyền đến, lúc nghe như từ Tam Thập Tam Thiên (ba mươi ba tầng trời) truyền xuống, lúc lại nhưsét đánh ngang tai,lúc thì như từ chính trong lòng phát ra. Cái loại khí thế khủng bố này cơ hồ có thể làm người ta phát điên tại chỗ.

Nơi này chính là cực bắc Tuyết Sơn! Vốn từ vạn năm qua chưa từng thấy qua lôi điện đánh xuống. Vậy mà vào lúc này, đang mùa đông mà Tuyết Sơn lại xuất hiện lôi điện, thật là một hiện tượng kì quái?

Trước mắt, ngoài phía xa trăm dặm, ba đội nhân mã đang phi như bay về phía Tuyết Sơn. Một trận gió nhẹ nổi lên, bỗng nhiên trời tối sầm lại, đám người này đột nhiên dừng cước bộ, trong lòng cảm thấy một áp lực khổng lồ. Ba trung niên cầm đầu đồng thời sắc mặt đại biến!

"Thiên địa chi uy! Phong Lôi chi lực! Là ai đột phá? Rốt cuộc là ai đột phá lại khiến cho trời đất thay đổi như vậy? Không thể tượng tượng được tại cực bắc lại có cao thủ bậc này tồn tại "

Một người râu đen trong áo chùng trắng che kín cả thân hình ngẩng đầu nhìn bầu trời đang lóe lên từng tia chớp như ngân xà ẩn hiện, thần sắc kinh ngạc mà trầm trọng!

"Không sai, chỉ có Tôn Giả cấp bốn trở lên hoặc là Thánh Giả đột phá mới xuất hiện hiện quái dị này. Tiêu Dao huynh, chỉ sợ người đang đột phá này thực lực không thể coi thường,phải biết rằng nơi này chính là cực bắc Tuyết Sơn".

Một người trung niên mặc áo vải xám trên mặt lộ vẻ tự ti nói.

Mùa đông hết sức lạnh, hơn nữa đang ở cực bắc Tuyết Sơn mà người này vẫn có thể gây ra thanh thế Lôi Điện Thiên Phạt. Chỉ riêng điều này thôi đã khiến cho đám người này không thể tưởng tượng được thực lực của hắn khủng bố tới cỡ nào.

Còn một vị trung niên dẫn đầu sắc mặt cực kì trầm trọng nhìn thấy dị biến trên bầu trời thản nhiên nói

"Vốn tưởng lúc này có ta đích thân ra tay thì Phong Tuyết Ngân Thành đã nắm chắc phần thắng là việc không ai có thể nghi ngờ. Không ngờ thật là trùng hợp, nơi này lại xuất hiện một cao thủ khủng bố như vậy. Nếu như người này đứng về phía kẻ địch …như vậy Tiêu Dao, Sinh Tử, chuyện vui của hai chúng ta vui không thể hoàn thành được "

"Không thể trùng hợp như thế được". Một người trong đám hô lên, cùng với vẻ mặt lo lắng, hắn trầm tư một lúc rồi nói:

" Mọi người thử đến chỗ người kia xem, chú ý không cần kinh động người này. Nếu có thể thì chúng ta không đối đầu với người này là tốt nhất."

Hai người khác cùng hô lên, ba đội nhân mã liền lao đi như tên bắn trong đêm hướng về nơi phát ra điện quang. Tất cả mọi người tới đây đương nhiênđều biết phải tìm kiếm như thế nào…

Bên trong Phong Tuyết Ngân Thành, Mọi người đều ngây ngốc đứng ở bên ngoài nhà kinh hãi nhìn lên bầu trời, không ai có thể hiểu đang có chuyện gì xảy ra. Nếu là trước đó có kẻ nào nói nơi này sẽ xuất hiện lôi điện oanh kích chỉ sợ đám người này sẽ dè bỉu hắn, cho hắn tắm bằng nước bọt.

Nhưng bây giờ, cái việc không thể xảy ra lại xuất hiện sờ sờ trước mắt tất cả mọi người.

Có không ít người véo vào cánh tay, trên mặt vẫn còn vẻ nghi ngờ liền hung hăng véo mạnh vào bắp đùi một lần nữa cho chắc ….Này thật không phải đang nằm mơ hay sao?

Thật vừa khéo, một đội nhân mã tại thời khắc vi diệu này đã tới Phong Tuyết Ngân Thành, đệ tử canh cửa của Ngân Thành trực tiếp bị đánh ngất đi, cầm đầu đám người này là một người sắc mặt cực kì thâm trầm, thân hình người này nhẹ nhàng đáp xuống trong sân Ngân Thành đại điện nói

" Người chủ sự của Ngân Thành ở đâu? Tam Đại Thánh Địa đến giúp, vì sao không thấy có người tiến đến nghênh đón?""

Hóa ra chính là đám người Tiếu Thiên Nhai.

Mấy người Hàn Trảm Mộng, Tiêu Hành Vân nghe được tin tức, vội vàng dẫn người nghênh đón.

Hàn Trảm Mộng tâm tình cực kỳ phức tạp, còn Tiêu Hành Vân thì mừng rỡ như điên! Đặc biệt là khi thấy người vừa đến là từ Chí Tôn Kim Thành, thậm chí còn có cả tổ tiên Tiêu gia ở trong đó lại càng vui mừng gấp bội. Đích thân mình ra nghênh đón rất nhiệt tình.

Tiếu Thiên Nhai hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có chút nghi hoặc nhìn bầu trời u ám hòa chung với Lôi Điện, lập tức phân phó nói:

"
Thu xếp phòng khách, chúng ta trước tiên ở lại nghỉ ngơi đã."

Đám người Tiêu Hành Vân mới phát hiện ra vài vị cầm đầu trong nhóm đều tản ra khí tức của cường đại cao thủ, thế nhưng mỗi người trong họ đều bị thương.

!"
Vị tiền bối này, đây là... Làm sao vậy?"

Tiêu Hành Vân cẩn thận hỏi một câu.

"
Làm sao vậy? Còn không phải tại đám người các ngươi đánh rắm?"

Thiên Nhai kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trầm trọng, liếc mắt nhìn Tiêu Hành Vân một cái, trong mắt có mơ hồ hận ý

"
Chúng ta vừa mới cùng đám người Quân Mạc Tà đại chiến một trận, Từ Bi Tôn Giả Chân Từ Bi Chân huynh, Lưu Manh Tôn Giả Lưu Thu Lưu huynh đã phải chôn xương ở Tuyết Sơn. Tiêu Hành Vân, đây là họa do đám người Tiêu gia các ngươi gây ra,còn hỏi cái gì nữa?"

A!

Tiêu Hành Vân như bị sét đánh ngang tai, ngẩn ra tại chỗ, im lặng một hồi hắn mới chịu mở miệng "
Lại có việc này? Chẳng lẽ Quân gia kia thực lực đã hùng hậu tới mứcđấy rồi sao?"

"
Chỉ tính tới cửu cấp huyền thú tới đây ít nhất cũng đến hai ngàn, thực lực thế nào, ngươi tự mình suy nghĩ đi."

Đoạn Kiếm Tôn Giả Hoa Phong Vẫn lạnh lùng nói. Tiêu Hành Vân vừa nghe thấy liền giật mình,thất thanh hét lên, đờ người ra tại chỗ!

Hoa Phong Vẫn căn bảnkhông có để ý đến hắn, bàng hoàng nhìn lên bầu trời quỷ dị kia rồi nói "
Phù huynh, đây là có phải đỉnh phong cường giả đang đột phá không?"

Tiếu Thiên Nhai sắc mặt âm trầm mà nói "
"Không sai! Tất nhiên là có cường giả cao cấp nhất vào thời khắc này đột phá, nếu không tại một nơi cực bắc như thế nàynày làm sao lại xuất hiện hiện tượng quái lạ như vậy! "

Hoa Phong Vẫn trên mặt hiện ra vẻ hâm mộ, thần trí ngơ ngẩn, chợt nhìn thấy một đạo lôi điện xuất hiện.

"Phù huynh nghĩ xem người này có thể là Mai Tôn Giả hay không?" Tàn Đao Tôn Giả Khúc Vô Tình hỏi.

" Tuyệt không có khả năng, tu vi của nàng nhiều lắm chỉ cũng xếp ngang hàng lão phu. Đều là Tôn giả sơ cấp, muốn đạt tới đỉnh phong ít nhất cũng phải mất 300 năm khổ luyện nữa, làm sao nàng có thể đột phá được? "

Tiếu Thiên Nhai hừ một tiếng " Nếu nàng ta có thể đột phá lên đỉnh phong thì lão phu cũng có thể đột phá thành Thánh Giả...."

Mọi người cười cười, bọn họ là những người có kiến thức rộng rãi, tất cả đều hiểu rằng phán đoán của Tiếu Thiên Nhai là hoàn toàn hợp lý, lập tức sai người trong Ngân Thành an bài một căn phòng yên tĩnh để Đỗ Tuyệt tiến vào nghỉ ngơi.

Sau đó mọi người đều tập trung hết ở sân rộng nhìn lên trời cảm thụ được biến động đất trời, trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.

Trên không tiếng sấm vừa truyền đến thì trong mắt Mai Tuyết Yên mắt hiện lên vẻ hoảng sợ. Thái độ liền thay đổi ngay lập tức, bắt đầu kịch liệt giãy dụa.

Bởi vì nàng biết đã đến thời điểm quan trọng. Muốn đột phá thì phải nếm thử uy lực của Lôi điện, bản thân nàng còn không thể chắc chắn mình liệu mìnhcó vượt qua hay không, dù sao ít nhất nàng còn có cơ hội.

Nhưng nếu là Quân Mạc Tà còn cùng nàng ở cùng nhau, hắn lại không có khả năng kháng cự với lôi điện. Hắn chỉ như ương cập trì ngư (người vô tội gặp họa), chắc chắn rơi vào hôi phi yên diệt ( tan thành tro bụi).

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành