Dị Thế Chi Thú Nhân Bộ Lạc

Chương 62




Sophie đứt quãng đem sự tình viết ra giấy, Gia Á rốt cục hiểu được những việc xảy ra hơn mười năm qua, Sophie không phải không muốn tìm mọi người, mà cậu căn bản mất đi trí nhớ. Sophie đã quên hết mọi chuyện trước kia, Gia Á biết điều này có chút xa sút tinh thần, Sophie không nhớ rõ hắn………..còn cái tên Cách Lỗ Khắc kia nữa, thật sự là đáng giận! Bàng Đốn vất vả lắm mới tìm được Sophie, tên kia lại tàn ác như vậy giết hại Bàng Đốn sau lưng Sophie, làm hại Sophie hiện tại phải dùng huyết nhục của mình để cứu người. Gia Á cảm thấy rất căm phẫn, mà hắn gần đây mỗi khi căm phẫn rất thích gọi Hải Ân Tư tới giải quyết.

Sophie dù sao cũng là đồng loại với Cách Lỗ Khắc, hơn nữa ở chung lâu như vậy cũng có tình cảm, cũng không muốn gây thêm phiền toái cho Cách Lỗ Khắc. Nhưng Gia Á bất đồng, hắn biện minh vì Bàng Đốn là bằng hữu của hắn, có người xa lạ giết anh thì hắn sao không báo thù được!

“Đứa con, cái tên tế ti nhân ngư kia quả thực không phải người, giúp ta đi giáo huấn hắn!” Gia Á nhiều năm nay luôn sống an nhàn sung sướng, đã quen thói ở trong nhà hất hàm sai khiến, chỉ hạ lệnh không động thủ.

“Mẹ……………a không, phụ thân, người ta vốn đã không phải là người.” Hải ân Tư bất đắc dĩ, mỗi loại sinh vật đều sở hữu những đặc điểm riêng, nhân ngư có tập tình sống một mình nên bọn họ nhất định là khiếm khuyết tình cảm, hơn nữa không rành đạo lý thế sự cũng không có gì kỳ quái. Có lẽ với nhân như mà nói, giết người cũng giống như ăn cơm vậy.

“Please, hắn giết chính là Bàng Đốn thúc thúc của ngươi, thuận tiện còn gián tiếp tổn thương Sophie, bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy ta sẽ không kêu là Gia Á!” Khác với Sophie vô cảm, Gia Á chính là loại người mang thù dai.

“Nhân ngư kia là tế ti, ở đại dương có quyền lực rất lớn a………….” Hải Ân Tư nhịn không được nhắc nhở.

Gia Á giống như thực thương tâm dựa vào người Tắc Vạn.

“Tắc Vạn a, ta thật đáng thương, đứa con bất hiếu không nghe lời, làm sao bây giờ……….”

Hải Ân Tư nhìn Tắc Vạn nháy mắt với mình, thật là, mẹ lại bắt đầu! Hải Ân Tư một đầu hắc tuyến, dù sao mẹ cũng là gia chủ trong nhà, đắc tội mẹ khẳng định sống không hảo.

“Được rồi, được rồi, con giúp người đi giáo huấn hắn, như vậy là được đi.” Hải Ân Tư thật bất đắc dĩ nhận củ khoai nóng bỏng tay này, nói là nói như vậy thôi, chứ đối phương chính là tế ti nhân ngư quyền lực to lớn nắm giữ sinh sát trong đại dương, làm gì có chuyện dễ dàng đối phó như vậy a.

Hải Ân Tư bị mẹ đuổi ra khỏi nhà, còn nói, nếu không hảo hảo giáo huấn nhân ngư kia thì đừng về nhà nữa. Gia Á đã bị truyện cổ tích ảnh hưởng quá sâu, noi theo gương mụ hoàng hậu độc ác trong truyện công chúa bạch tuyết, lệnh Hải Ân Tư phải mang về thứ gì đó trên người Cách Lỗ Khắc để làm chứng cứ, điều này càng làm Hải Ân Tư buồn bực muốn chết.

Hải Ân Tư cảm thấy chính mình thật xui xẻo, đều là vì tên Cách Lỗ Khắc kia làm hại! Khôg có việc gì đắc tội ai không biết, cố tình đắc tội mẹ cậu làm gì, hại cậu cũng bị liên lụy theo. Nghĩ như vậy thật đúng là có sinh ra vài phần căm giận, vì thế liền nghênh ngang đi về hướng Đông Hải tìm ‘ngư’ tính sổ. Giống như tia chớp xé nước mà đi, giống như đang hành tẩu trên đất bằng, Hải Ân Tư xé mở kết giới tiến vào không gian dị giới……

Cách Lỗ Khắc gần đây phi thường khổ sở, Sophie đi rồi, Cách Lỗ Khắc lần đầu tiên trải nghiệm hương vị cô đơn. Nhìn thấy đáy đại dương là một mảnh hoang vu, chỉ có chính mình, Cách Lỗ Khắc đột nhiên cảm thấy thời gian thật nhàm chán…….. bơi tới địa phương gần bờ biển, ngắm nhìn bộ lạc trên bờ cát, Sophie đang ở đây đi, chính là mình không có cách nào lên bờ tìm cậu. Mái tóc dài rực lửa phiêu tán trong gió, đôi mắt luôn lạnh lùng hiện ra chút bi thương.

Hải Ân Tư kinh ngạc nhìn thân ảnh đỏ rực như ngọn lửa kia, đó là người đẹp nhất cậu từng thấy, bất đồng với Sophie, dung mạo Cách Lỗ Khắc kế thừa hoàn hảo đặc điểm của nhân ngư, làn da dường như trong suốt, ngũ quan thâm thúy lại nhu hòa, đôi môi hồng nhạt, hai chiếc vây nhỏ ở hai bên tai nhẹ nhẹ đong đưa.

“Uy, cái kia!” Hải Ân Tư không đứng đắn cười nói.

Cách Lỗ Khắc nghe thấy âm thanh nhân loại, thực kinh ngạc quay đầu lại, một thiếu niên mặc y phục trắng đứng trên mặt nước cách mình không xa, ôm bả vai cười dịu dàng nhìn mình. Người này vào bằng cách nào? Tâm tình Cách Lỗ Khắc vốn đã không tốt, nhìn thấy nhân loại đương nhiên muốn sát!

Móng tay sắc nhọn dài ra trong nháy mắt vụt tới trước mặt Hải Ân Tư, bàn tay lập tức hướng về yếu hầu Hải Ân Tư. Tốc độ Cách Lỗ Khắc mặc dù nhanh nhưng Hải Ân Tư lại càng nhanh hơn, bắt lấy tay Cách Lỗ Khắc lập tức vặn ngược tay đối phương về sau lưng.

“Ta nói, không cần tiếp đón ta thân mật như vậy a.” Hải Ân Tư ở phía sau lưng Cách Lỗ Khắc, dựa vào bên tai đối phương thú vị nói.

“Ngươi là ai!” Cách Lỗ Khắc vũng vẫy, hung tợn hỏi. Hắn chưa từng thấy qua nhân loại có tốc độ và khí lực lớn như vậy. Phải biết rằng Cách Lỗ Khắc một chưởng có thể phá nát một ngọn núi, nhưng lại bất lực dưới sự kiềm chế của thiếu niên này.

“Xinh đẹp như vậy sao tính tình lại kém thế a.” Hải Ân Tư cười hì hì nói.

“Ta gọi là Hải Ân Tư.” Hải Ân Tư báo tên.

“Hỏi ngươi một chuyện, tế ti Cách Lỗ Khắc của giới nhân ngư các ngươi ở nơi nào, ta muốn tìm hắn.” Hải Ân Tư giật mạnh một cái.

Cách Lỗ Khắc nhíu mày, tên da trắng này là nhân loại!

“Ta chính là tế ti nhân ngư Cách Lỗ Khắc.” Cách Lỗ Khắc nghiêm túc nói, thiếu này có thể tự do di chuyển trong nước, còn có thể tiến vào không gian nhân ngư, chẳng lẽ chính là thần tử đương nhiệm. Cách Lỗ Khắc càng xem càng giống, đích xác, tuổi tác rất hợp.

Hải Ân Tư nghe vậy liền thở không nỗi, thật là! Cậu vất vả mới nhìn trúng một người, thế nào lại chính là cừu gia a! Hóa ra người này là Cách Lỗ Khắc, bộ dạng thực thiện lương không ngờ lại ngoan độc như vậy……………..

“Ngươi tìm ta làm gì?” Cách Lỗ Khắc cảnh giác hỏi.

“Báo thù, ngươi gần đây có phải đã giết một con bá khắc lí hay không.” Hải Ân Tư cười cười vô cùng ác thú.

Cách Lỗ Khắc nghe vậy khinh thường hừ lạnh một tiếng, hóa ra là cứu binh của tên Bàng Đốn tìm tới! Hắn dám giết thì dám nhận, có vấn đề gì chứ!

“Màu lam ngu xuẩn kia là ta giết, thế nào!”

“Vậy thật có lỗi, mẹ ta nói muốn ta mang về một thứ gì đó trên người ngươi.” Hải Ân tư đánh giá một đường trên cơ thể Cách Lỗ Khắc, điều này làm hắn cảm thấy vô cùng khuất nhục.

“Ngươi buông!” Cách Lỗ Khắc liều mạng vùng vẫy, nước biển xung quanh nhất thời cao lên, dường như muốn bao phủ Hải Ân Tư.

Hải Ân Tư nhanh chóng dựng một lồng phòng hộ quanh mình, oa, định làm cậu chết đuối nga, thật sự là ngoan độc như vậy! Cách Lỗ Khắc nhân cơ hội Hải Ân Tư tạo lồng chắn đào thoát khỏi kiềm chế, bị vũ nhục lớn như vậy đương nhiên phải phản kích. Sóng biển như điên cuồng từ bốn phương tám hướng đánh về phía Hải Ân Tư, mây đen tích tụ, từ trên không bổ xuống từng đạo lôi điện.

Hải Ân Tư thấy thế biết mình thực sự đã chọc giận Cách Lỗ Khắc, người này chỉ có chút tài năng thôi! Hải Ân Tư phất tay đưa tới một trận cuồng phong xua tan mây đen.

“Mưu sát thần tử, tội thật lớn.” Hải Ân Tư nhún vai cười cười.

“Ngươi cũng xứng làm thần tử sao!” Cách Lỗ Khắc tuy chưa gặp qua thần tử nhưng theo ghi chép lại là loại người nhu nhược dịu dàng, tính tình lương thiện, Hải Ân Tư này có chút nào nhu nhược dịu dàng? Lương thiện chỗ nào?

Cách Lỗ Khắc xoay người tiến nhập vào đại dương, Hải Ân Tư liền đuổi theo, nước biển giống như trốn tránh Hải Ân Tư, tự động tạo thành một bức tường phòng hộ xung quanh người cậu.

“Uy, ngươi đừng đi a.” Hải Ân Tư đuổi theo Cách Lỗ Khắc. Cách Lỗ Khắc gia tốc, cậu cũng gia tốc, tóm lại là trốn không thoát.

“Ta thấy ngươi xinh đẹp như vậy cũng luyến tiếc tổn thương. Chính là ngươi xem có cái gì vô dụng như tóc, móng tay v….v…. cho ta một chút, ta trở về báo cáo kết quả là được. Tốt nhất là tóc, ta thích tóc của ngươi, lưu lại còn có thể làm kỷ niệm.” Hải Ân Tư ở bên tai Cách Lỗ Khắc chít chít không ngừng, hắn phiền muốn chết!

“Ngươi không phải muốn báo thù sao! Chúng ta quyết đấu!” Cách Lỗ Khắc rốt cục chịu không nổi, xoay người bắt đầu công kích Hải Ân Tư.

Hải Ân Tư vô cùng thành thạo hóa giải các chiêu thức.

“Quyết đấu chơi không vui, nếu không, ngươi làm vợ ta đi, ta vất vả mới nhìn thấy một người xinh đẹp như vậy, thà giết lầm không buông tha a.” Hải Ân Tư là một nhan khống, cậu hoàn toàn không xem mình là một khảm đặc, hơn nữa xác định trên thế giới này cũng không có lỗ đạt nào dám cưới cậu, cậu chính là thần tử a!

Cách Lỗ Khắc thật sự nổi giận, không ai dám nói chuyện với hắn như vậy!

“Ta nhất định phải giết ngươi!” Cách Lỗ Khắc dường như phát cáu, giống như gió bão ồ ạt tấn công từ những phương hướng bất đồng, ở trong đáy biển hắn linh hoạt hơn nhiều.

“Thật là, nhân ngư sao lại như vậy a, động cái liền muốn giết người.” Hải Ân Tư bất đắc dĩ so chiêu với Cách Lỗ Khắc, nghĩ muốn nói cho đối phương, trình độ này căn bản không thể đả thương được cậu, chính là sợ mình nói ra đối phương lại càng tức giận. Một bên đánh nhau một bên suy nghĩ, tóc này thật xinh đẹp, ở trong nước lại càng hấp dẫn hơn!

Nhân ngư xinh đẹp lại thích giết chóc như vậy, là thần tử lương thiện, đương nhiên phải thay trời hành đạo thu phục hắn!