Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 31: Hughes giảm béo




Khi nhìn thấy mô tả của nước đường giảm béo, Lục Vũ vẫn có chút không tin, vì vậy, hắn vứt thứ này sang một bên, cũng không quan tâm lắm.

Ngày hôm sau, hắn vẫn theo thường lệ mà tiếp tục tu luyện, sau đó quan sát quán ăn kiếm được rất nhiều tiền, cho đến mười ngày sau, lượng khách mà Lâm Tái thu hút đã ổn định lại, nhưng hắn lại có không ít tinh hạch, đang dự định cho Khương Đào một ít, hắn đột nhiên nhìn thấy Hughes thon thả, không, thân thể của mình.

Cha mẹ Lục Vũ cũng không kém, chị Lục Vũ cũng là đại mỹ nữ, bản thân Lục Vũ cũng không có đột biến gien, bởi vậy, hắn rất đẹp trai.

Thời trung học, hắn chính là soái ca đó, có vài bạn nam trong lớp tự nhận mình là soái ca, nhưng các bạn nữ lại thường nói một câu: “Cậu là soái ca sao? Con dế mèn ‘Xuất’ đi, Lục Vũ kìa, đó mới gọi là soái ca!” (Câu này có chơi chữ~~)

Đáng tiếc chính là, sau đó hắn ngày càng béo, gương mặt đẹp trai của hắn cũng biến mất.

Nhưng hiện tại, Lục Vũ đẹp trai kia, lại đang đứng trước mặt hắn, dùng cặp mắt ngập nước nhìn hắn.

Trong lúc nhất thời Lục Vũ có chút ngây người, Khương Đào lại không kiên nhẫn: “Lục Vũ! Lục Vũ!”

“Cái gì?” Lục Vũ đột nhiên phản ứng lại, hỏi.

Khương Đào bày ra khuôn mặt khổ sở: “Làm sao bây giờ? Ta cho hắn uống nước đường giảm béo, cho nên giảm được mấy kí, nhưng tối hôm qua, bởi vì hắn cảm thấy uống rất ngon nên một hơi uống hết sạch… Ta phải làm sao bây giờ?”

“Còn làm gì nữa? Không phải hiện tại rất tốt sao? Không thể không nói, dung mạo của ta cũng thật anh tuấn a!” Hiện giờ thay đổi cuộc sống, chuyện lúc trước Lục Vũ cũng đã buông xuống hơn phân nửa, lúc này nhìn thấy “Chính mình” có thân hình hoàn hảo, liền cảm thấy rất vui mừng.

“Cho dù lớn lên anh tuấn hơn ta thì sao? Ngày hôm qua còn là một tên mập mạp, hôm nay lại thon thả, ta phải giải thích với người khác như thế nào đây?” Khương Đào bất đắc dĩ, hôm qua sau khi ăn xong cơm tối xong, hắn theo thường lệ cho Hughes uống một thìa nước đường, kết quả đối phương cảm thấy uống rất ngon, nên nửa đêm lén uống hết cả chai!

Cuối cùng, Hughes đau bụng cả đêm, cả người đổ mồ hôi đầm đìa, phải đi WC vô số lần, liền biến thành một soái ca 60 kí! Sau khi Khương Đào áp chế sự ghen tị trong lòng, liền bất đắc dĩ  — hắn phải giải thích với mọi người như thế nào đây? Cũng không thể nói Hughes ở nhà hắn tiêu chảy cả đêm liền biến thành soái ca. Hiện tại gương mặt Hughes hồng hào, tinh thần phấn chấn, làn da trắng trẻo mịn màng, thì ai tin hắn chỉ trong một đêm liền biến thành như vậy hả?

Lục Vũ cũng nghĩ đến chuyện này, nếu Hughes ở thế giới ma pháp, thì tình huống này có thể giải thích được, một vài dược tề có công dụng như vậy, nhưng trên Trái đất… “Hiện tại ngươi lập tức mang Hughes ra ngoài chơi đi, hai tháng sau hãy về, đến lúc đó giải thích với cha mẹ là hắn đã suy nghĩ thông suốt nên muốn giảm cân … Lúc trước ta cũng mập lên chỉ trong hai tháng, lời này khẳng định cha mẹ ta sẽ tin.”

“Cũng chỉ có biện pháp này… May mắn hiện tại ta không thiếu tiền.” Khương Đào bất đắc dĩ mà gật gật đầu, quyết định lập tức dẫn Hughes đi du lịch, thuận tiện thưởng thức mỹ thực ở khắp nơi, ách, hai tháng sau, có lẽ Hughes sẽ mập lên đi? Thật ra một thân thịt béo của hắn cũng rất đáng yêu.

Lục Vũ cho Khương Đào một ít tinh hạch, dặn dò đối phương cho dù đi du lịch cũng không thể quên chuẩn bị gia vị cho hắn, sau đó Lục Vũ liền rời khỏi Hệ thống vị diện giao dịch, nhìn chai nước đường giảm béo ngoài hành tinh kia hơi hơi nhíu mày.

Chỉ một chai nước đường như vậy, lại có thể giảm gần 50 kí, trên thực tế, cũng có thể giảm khoảng 40 kí, đương nhiên, ưu điểm lớn nhất khi sử dụng sản phẩm này chính là sau khi giảm cân thì da thịt sẽ không bị nhăn nheo mà biến thành một ông cụ.

Nghe nói, tại vị diện khoa học kỹ thuật kia, bởi vì khoa học kỹ thuật quá mức phát triển, nên nhân loại không cần làm gì cả, ngày càng nhiều người mập lên, cuối cùng, sở nghiên cứu khoa học đã chế tạo ra loại thuốc giảm cân này để giải quyết vấn đề tăng cân của nhân loại, hiện tại, loại thuốc giảm cân này trải qua mấy trăm năm phát triển, liền biến thành nước đường giảm béo trong tay hắn.

Chia làm nhiều lần sử dụng, nhưng hiệu quả cũng rất tốt. Nhưng nếu sử dụng một lần, thì người giảm cân sẽ rất khổ sở a.

Nghĩ nghĩ, Lục Vũ xuống lầu đi ra cửa quán, sau đó, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy quản gia của phủ thành chủ đang đứng trước quầy hàng của Lâm Tái, hiện giờ, phủ thành chủ sẽ đến chỗ Lâm Tái mua hai trăm cái bánh thịt mỗi ngày, nghe nói, đây là món ăn mà thành chủ đại nhân thích ăn nhất hiện nay!

“Ông chủ! Ngài đã tới! Có cần phân phó gì không?” Lâm Tái biết được một ít tin tức từ chỗ Rammus, sau khi biết Lục Vũ chính là cường giả có thực lực cao hơn pháp thánh, liền biểu hiện càng thêm cung kính, hắn rất yêu thương mạng sống của mình a, cũng không dám lấy tính mạng ra giỡn, một khi đã như vậy, đương nhiên sẽ thật cố gắng nịnh bợ Lục Vũ.

Lục Vũ nhìn hắn một cái: “Chuẩn bị đóng cửa quán, sau đó, ngươi đi theo ta một chuyến.” Quán của hắn muốn mở cửa cả ngày vẫn được, nhưng bởi vì nhân lực trong quán quá ít, nên không chống đỡ được bao lâu, bởi vậy mỗi ngày chuẩn bị thức ăn cũng không nhiều lắm, bán hết Lục Vũ sẽ đóng cửa. Về phần kêu Lâm Tái đi theo mình một chuyến… Lục Vũ cảm thấy, hắn sẽ mở rộng kinh doanh, ít nhất cũng phải mua thêm một vài nô lệ để phụ giúp nữa chứ.

“Không thành vấn đề! Ta lập tức thu dọn!” Lâm Tái chạy nhanh đi, sau đó, hắn chuẩn bị xong, đi tới bên cạnh Lục Vũ: “Ông chủ, chúng ta đi đâu?”

“Ta tên Lục Vũ.” Lục Vũ mở miệng, xưng hô ông chủ hoài cũng không tốt lắm! “Chúng ta đi mua vài nô lệ.”

“Lục Vũ các hạ, ngài muốn nô lệ như thế nào?” Lâm Tái lập tức hỏi thăm, tại thành Kerr, cái gì hắn cũng biết, đương nhiên phương diện giao dịch nô lệ hắn cũng rất rành.

Đối với một cường giả như vậy lại tự mình đi mua nô lệ, Lâm Tái cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ đến đối phương luôn độc lai độc vãng, ngay cả nấu cơm cũng tự mình làm, hắn liền cảm thấy bình thường trở lại, có lẽ tính cách của người này chính là không thích giao chuyện của mình cho người khác làm.

“Chịu được cực khổ.” Lục Vũ trả lời, đi ở phía trước.

Mua nô lệ tiến hành rất thuận lợi, thương nhân kia nhìn thấy Lâm Tái, trực tiếp đưa cho Lục Vũ mười nô lệ.

Mọi chuyện rất thuận lợi, tâm tình Lục Vũ cũng tốt lên, bởi vậy, khi Lâm Tái nói này nói nọ, hắn cũng trả lời vài câu.

“Lục Vũ các hạ, ngài có quen một người tên là Hughes không?” Lâm Tái đột nhiên mở miệng hỏi, lúc đầu, hắn còn tưởng Quán Ăn Ngon do Hughes mở, sau này, tuy phát hiện không phải, nhưng vẫn cảm thấy rất giống, đặc biệt khi Lục Vũ nấu cơm trong lúc vô tình hắn còn ngửi thấy mùi ớt nữa.

Lục Vũ bình ổn tâm tình lại, hắn biết mình không có sơ hở gì cả, như vậy Lâm Tái có thể đem hai người bọn họ liên hệ với nhau… Đồ ăn?

Lâm Tái này quả nhiên không đơn giản! Lúc trước hắn không có dùng nhiều gia vị, nhưng hiện tại xem ra, tất cả đều lọt vào mắt Lâm Tái đi? “Ta quen, thì sao?”

“Lục Vũ các hạ, ngài có thể nói cho ta biết hiện tại hắn đang ở đâu không? Ta vẫn đang tìm hắn,nhưng tìm hoài không thấy.” Lâm Tái cười tủm tỉm mà tiến đến trước mặt Lục Vũ, mở miệng.

“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?”

Bọn họ quả nhiên là có quan hệ! Lâm Tái vội vàng mở miệng: “Lục Vũ các hạ, ta rất thích Hughes, hy vọng có thể trở thành bằng hữu của hắn, nhưng cuối cùng hắn lại không từ mà biệt …”

Nghe Lâm Tái nói xong, liền nghĩ đến Lâm Tái này bất ngờ thổ lộ với mình nữa, ánh mắt Lục Vũ nhìn Lâm Tái liền thay đổi.

Lâm Tái so với trước kia không giống, cũng không biết tại sao Lâm Tái cố gắng phát phì lại giả vờ ngu si, chẳng lẽ hắn sợ em trai em gái gây phiền toái sao?

“Ngươi uống cái này đi, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Lục Vũ nghĩ nghĩ, thuận tay liền đem chai nước đường giảm béo kia ném cho Lâm Tái.

“Được!” Theo Lâm Tái thấy, cho dù Lục Vũ muốn hại mình, cũng không cần dùng thứ này, nhưng chắc chắn thứ này sẽ có tác dụng phụ.

Từ nhỏ đến lớn, hắn ăn không ít thứ gây tiêu chảy, sinh ra ảo giác, kích dục. Những thứ đó đều là em trai em gái dùng để gây sức ép cho hắn, lúc đầu, da mặt của hắn còn quá mỏng, cho nên cảm thấy rất mất mặt, nhưng sau đó, cũng không để ý nữa, còn bây giờ, cho dù bắt hắn lõa thể chạy trên đường cái thì mặt hắn cũng không đổi sắc.

Bởi vậy, Lâm Tái vô cùng nhanh nhạy mà mở cái chai kia, sau đó hớp vài cái liền uống hết cái chai này.