Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ

Chương 254




Bạch Long mở mắt liên nhìn thấy trận mưa to trên trời, Bạch Long bị trói ở bên giếng, đầu dập xuống một cái, uể oải mà nói tiếng người,"Hỏng rồi hỏng rồi, lượng mưa khẳng định là đã vượt mức tiêu chuẩn, lại phải lên Trảm Long Đài rồi ô ô ô..."

Trong thanh âm thanh thúy uyển chuyển của thiếu nữ mang theo mười hai phần sụp đổ, cùng thanh âm mang theo sự m.ô.n.g lung mới ngủ dậy giống nhau như đúc.

Bạch Long căn bản là không chú ý đến nhân loại bên cạnh, tương đối ích kỷ, chỉ chú ý tới lượng mưa rơi gắn bó mật thiết với mình.

Bạch Long tỉnh lại, trận mưa to gió lớn cũng nhỏ dần, long uy không hề còn áp chế tất cả mọi người quỳ rạp, cảm giác đáng sợ như toàn bộ hải dương đang đè nặng trên người cũng biến mất, nhưng cũng tự nhiên cảm giác kính sợ mênh m.ô.n.g phát ra cũng càng ngày càng nông đậm, giống như chỉ có thể ngước nhìn lên.

Bạch Long tỉnh lại chỉ nói một câu, tất cả mọi người của Cục quản lý lại có thể từ đó mà phân tích ra rất nhiêu chuyện.

Nếu là dựa theo truyền thuyết mà nói, có tư cách hô mưa gọi gió thì ít nhất cũng là Địa Long Quân.

Trảm Long Đài... Chẳng lẽ Bạch Long ở đây, là một con nghiệt long từng làm sai chuyện và bị chém?

Diệp Tuyền ấn ấn mi tâm, không muốn nói nhảm với Bạch Long,"Bây giờ cô chỉ là long linh, thực lực không bằng một phần trăm của trước kia. Cho cô hai sự lựa chọn, hoặc là tôi giúp cô loại bỏ ác niệm, mi bù đắp tội lỗi lúc ngủ say. Hoặc là cô tiếp tục hấp thu ác niệm khôi phục lực lượng của nịi, tôi lại quất cô một trận để loại bỏ ác niệm, đưa cô đi lao động cải tạo."

Đứa trẻ hư mà phát điên, đánh một trận là được rồi.

"2" Hai lựa chọn này có gì khác nhau saol

Bạch Long sửng sốt một chút, rồi nhận ra/Là cô đánh thức tôi! Đúng rồi, tôi đang ngủ mà, như thế nào mà lại xảy ra chuyện rồi!"

Bạch Long cúi đầu nhìn chính mình đang bị trói thành bánh chưng, nhìn vảy đen trắng đan xen, thu nhỏ lại đến mức đôi mắt chỉ to bằng nắm tay của đứa bé liền nhanh chóng tràn đây nước mắt,"Tại sao mà tôi lại trở nên xấu như vậy! Là ai đã làm! Đây là... ác niệm? Còn có thứ có chút kỳ quái..."

Bạch Long rất nhân tính hóa mà nhăn mũi, ghét bỏ không thôi,"Tôi không muốn, bẩn muốn chết, ai muốn lấy thứ này để tăng sức mạnh lên chứ? Mặc dù Ngao Tĩnh tôi ngang ngược quen bị coi như ác Long mà bị trảm, chỉ còn lại có một chút chân linh, nhưng tôi dù sao cũng là một Long Nữ, ăn thứ đồ này, còn không bằng để tôi đi tìm chết!"

Cái râu dài của Bạch Long lay động, vẫy vây đuôi, nhìn thấy vảy đuôi rồng đã biến thành màu đen như mực, trong mắt hiện lên một tia sống không còn gì luyến tiếc. Khi bản thân con rồng tỉnh táo lại và bắt đầu bài xích ác niệm, thì tốc độ dòng nước đen chảy xuống từ trên người Bạch Long đột nhiên tăng nhanh, Bạch Long cũng bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại.

Mây đen trên bầu trời thành phố Vịnh cũng chậm rãi nhạt đi, biến mất, ánh trời một lần nữa sáng lên, ngay lập tức mây tan mưa tạnh, Bạch Long bị trói ở miệng giếng cạn, đã biến thành một con rắn nhỏ cao hơn một người, không đến ba mét, gầy nhỏ. So với cự long thì con rông con gây nhỏ không hê đáng sợ như vậy, quanh thân lại có luồng linh vận lưu chuyển, trên vảy trắng như tuyết lóe lên ánh sáng nhạt, cực kỳ hoàn mỹ. Chỉ là Bạch Long vẫn có nửa sừng rồng cùng vài miếng vảy ở phần đuôi là hiện ra màu đen như cũ, thân thể có chút trong suốt, đích xác chỉ là long linh yếu ớt, mà không phải Chân Long.

Người có chút đầu óc thì hiện tại đều nhìn ra, mưa to là lỗi của Bạch Long nhưng không hoàn toàn là lỗi của cô ấy, sự yêu thích đối với thần thú thần long đồ đằng liền vọt lên.

Đây chính là rồng!

Nhìn một cái có thể c.h.é.m gió thật lâu!

Sương mù màu trắng hội tụ bên cạnh con rồng, gió nhẹ từ từ nâng Bạch Long đi tới đi lui bên cạnh giếng.

Bạch Long ghét bỏ mà liếc mắt nhìn màu đen giống như ghẻ lở trên người mình, dung móng vuốt vuốt hai cái, cạo đi vảy đen của đuôi. Bạch Long đau mức trong mắt đã nổi lên hơi nước, thở hổn hển.

Nhưng nỗ lực của cô ấy còn chưa kết thúc, móng vuốt trước liền cào vào không khí, phát hiện móng vuốt trước ngắn ngủn nho nhỏ với không tới đầu, thân thể lập tức quấn thành một vòng tròn, ý đồ kéo cái sừng màu đen trên đầu xuống.

Nhiều lần chiến nhiều lần bại, nhiều lần bại lại nhiêu lần chiến, không khí bên cạnh giếng cạn liền ngay lập tức chấn động lên, ẩn ẩn có tiếng sấm tiếng gió thổi vù vù.

Các tu sĩ đứng lên không nói gì nhìn người khởi xướng lại đang làm nổi gió: Bạch Long dường như đang thực hiện cú xoay khổng lồ của Thomas bên cạnh giếng, với ý định giữ chút mặt mũi cho thần thú đồ đằng duy nhất thời đại mạt pháp hiện nay, họ nhìn trời nhìn đất, chỉ là không nhìn cái giếng.

Chỉ là, trong lòng bọn họ đều có cùng một vấn đề, chính là con rồng này là con rồng đã giày vò bọn họ người ngã ngựa đổ? Sao lại có loại cảm giác đứa nhỏ ngốc nhà mình bị người lừa trở về làm chuyện xấu vậy?

Diệp Tuyền trong nháy mắt cũng không biết nói gì. Diệp Tuyền chụp một tấm ảnh Bạch Long đang lượn vòng, quyết định đợi có cơ hội gặp lại Đại Kim, sẽ để nó nhìn xem trình độ trí tuệ của nó cũng đã rất cao.

Bạch Long đột nhiên dựng lông mao sau lưng, nghi hoặc mà nhìn khối vuông nhỏ trong tay Diệp Tuyền, không rõ vì sao vật này lại làm cho cô ấy có cảm giác không tốt lắm. Bạch Long nghĩ mãi không ra liền dứt khoát không nghĩ nữa, đỉnh đầu hướng về phía Diệp Tuyên.

"Cố vấn Diệp cẩn thận!" Các tu sĩ đồng loạt kinh hô.

Bạch Long không hiểu ra sao mà liếc mắt nhìn bọn họ, lắc lắc sừng rồng với Diệp Tuyền,"Này, cho cô mượn dùng đó, giúp tôi bẻ sừng xuống."

Diệp Tuyền: "... Được thôi."

Một tiếng răng rắc giòn tan vang lên, sừng Rồng cứng rắn nhất của rồng liền đã gãy gấy, giống như bị đao gọt đến gốc, từng chút Long huyết màu vàng nhạt rơi xuống.

"Nhẹ, nhẹ một chút!" Long Nữ được nuông chiều từ bé vô số năm ngoại trừ lân ở trên Trảm Long Đài kia, căn bản là chưa từng nếm qua loại đau khổ này, nhịn không được mà đau đến mức bật khóc lên.

Long huyết cùng long lệ rơi xuống giếng cạn, mắt thường có thể thấy được, trong nước nổi lên từng đốm linh quang. Những thứ mà các tu sĩ coi như bảo vật, Bạch Long lại một chút cũng không thèm để ý. "Cái sừng này bẩn rồi, cho cô." Bạch Long cảm thấy mình khóc rất mất mặt, quay đầu đi. Liếc mắt nhìn thấy bên cạnh có cái gì đó đang động, cô ấy suýt chút nữa nhảy dựng lên,"Nó động đậy kìal"

Khi Bạch Long đang giày vò vảy của mình hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, nước bùn ác niệm lặng lẽ di chuyển sang một bên, bộ phận bị vòng kim quang đang tiêu hao kim quang từng chút một, tuy rằng càng biến càng nhỏ, nhưng mắt thấy cũng đã sắp xê dịch thành công. Bị Bạch Long chỉ ra, tốc độ di chuyển của nước bùn liên đột nhiên tăng nhanh.

Trong ác niệm hiện ra bản năng kháng cự, Bạch Long nghiến răng nghiến lợi không dám tới gần,Ai đó, mau bắt lấy nói"

Diệp Tuyền cười nhạo,"Tôi cho đi rồi sao?"

Ác niệm bị bao vây ở bên trong kim quang run rẩy lẩy bẩy, trông giống như đứa nhỏ đáng thương bị bao vây lại bắt nạt, bị bao vây kín mít, hoàn toàn không có cách nào để chạy thoát.

Bạch Long thò đầu ra từ phía sau Diệp Tuyền, nhìn nhìn, rồi "ọe" một tiếng, Thật buôn nôn quá đi."

Diệp Tuyền đẩy đầu con rồng nhỏ ra, Bạch Long bĩu môi, thân hình lắc lư, một luồng ánh sang trắng liền hiện lên, rồi hạ xuống biến thành một cô gái trẻ tuổi.

Trên thân cô gái mặc một bộ trường bào trắng với hoa văn sóng nước, mặt mày lạnh lùng, toàn thân toát lên khí chất cao quý, hoàn toàn là khí chất duy ngã độc tôn được thấm nhuân ra ở trong đống phú quý quyền thế, nếu là ở cổ đại, thế nào cũng phải là người có cấp bậc trưởng công chúa.

Chỉ là... mái tóc dài của cô ấy chỗ dài chỗ ngắn, giống như bị chó gặm mà rối tung lên, lập tức liên phá hủy khí chất của cô gái.

Bạch Long sau khi hóa hình xong liền nghiêng đầu nhìn tóc mình, cơn tức giận vì bị bóc vảy gấy sừng lại xông lên. Vừa định nhảy xuống từ miệng giếng, thì có một luồng kim quang chợt lóe lên, hai tay cô ấy lại bị sợi dây thừng do kim quang biến thành trói lại.

Bạch Long lắc lắc cổ tay, không thể thoát khỏi sợi dây thừng vàng buộc trên người. Tuy rằng chỉ còn một sợi dây, nhưng cô ấy có thể xác định rằng nếu như mình lại có động tĩnh gì, nhất định là còn có thể sẽ bị hành hung một trận.

"Được rồi, mặc dù là ta đã bị đánh cắp linh lực trong lúc đang ngủ say, nhưng trận mưa lớn này quả thực có liên quan đến ta. Ta sẽ xin lỗi nhân loại, ngoại trừ những việc bồi thường mà ta nên làm ra, nhân loại các người muốn trảm long hay là lại trấn áp khí vận thêm năm sáu trăm năm hay một ngàn năm, để cho ta cứ ngủ đến c.h.ế.t đi cũng được. Long Nữ Ngao Tĩnh, đỉnh thiên lập địa, là ta làm thì ta tuyệt đối sẽ không quyt nợt"

Bạch Long Ngao Tĩnh ngửa đầu nhìn về phía Diệp Tuyền, vậy mà lại là kiểu người đường đường chính chính.

Sau khi cô ấy hoàn toàn tỉnh lại, cô ấy có thể cảm giác được ảnh hưởng của mình từ trong nước mưa ở phụ cận, vừa rồi chỉ là trong khi ngủ thì bị ác niệm khống chế, chứ không phải hoàn toàn chết, ác niệm khống chế cô ấy đã làm gì, thì sau khi cô ấy tỉnh lại cũng biết rõ ràng.

Đây là sự kiêu ngạo chỉ thuộc về Long Nữ.

Các tu sĩ nghe xong giật giật khóe miệng.

Cái tên Ngao Tĩnh này, thật đúng là ký thác lời chúc tốt đẹp của long cha và long mẹ... Tuy rằng nhìn thấy Bạch Long như vậy, thì rõ ràng là không thành công.