Dị Năng Giáo Sư

Chương 7: Cô sẽ là một cô bạn gái tốt




Người dịch: Yuto ~

Đền bù một cô bạn gái cho cậu ta sao?

Thu Đồng trừng mắt nhìn Hạ Chí, đôi bàn tay trắng như phấn không tự giác lại nắm chặt. Cô lại nghĩ khuôn mặt Hạ Chí trông rất nghiêm túc, tự nhiên khi không cậu ta kiếm mình tìm bạn gái.

Thu Đồng bắt đầu minh bạch, chẳng trách người này đối mặt với đám quái thai lớp 12A1 cũng không rơi vào thế hạ phong bởi vì người này bản thân cũng là quái thai, để cậu ta đi làm chủ nhiệm lớp 12A1, có thể nói lấy độc trị độc!

-"Muốn bạn gái thì tự đi tìm!" Thu Đồng cắn răng, nếu như cậu ta đòi tăng lương, cô còn cảm thấy bình thường nhưng lại muốn cô làm bạn gái, quả thật quá bất hợp lí.

-"Hiệu trưởng, cô thật sự không chịu đền bù sao?" Hạ Chí trông có vẻ buồn bực.

-"Trừ phi đầu óc tôi có vấn đề mới làm bạn gái cho cậu!" Thu Đồng tức giận nói, đồng thời oán thầm trong lòng, chẳng trách người này chỉ có thể làm giáo viên thể dục, đơn giản chính là loại tứ chi phát triển đầu óc ngu si.

Không đúng, người này tứ chi cũng không phát triển!

-"Được rồi hiệu trưởng, đây chính là cô buộc tôi. Tôi chỉ có thể dùng đến chiêu cuối cùng." Hạ Chí thở dài: "Cô dù sao cũng đừng hối hận, bởi vì hối hận cũng không kịp."

-"Sao?" Thu Đồng cười lạnh một tiếng:"Chẳng lẽ cậu muốn từ chức? Mặc dù cậu thật sự có thể làm chủ nhiệm lớp 12A1, nhưng tôi không tin tôi không tìm thấy những người khác!"

Nói thì nói như thế nhưng Thu Đồng thực sự không hi vọng Hạ Chí từ chức. Biết rằng, hiện tại đã khai giảng rồi và cứ như vậy hai ngày, chủ nhiệm lớp lớp 12A1 cùng lớp mười 12A6 đều bị học sinh lớp mình đuổi đi. Hạ Chí mặc dù chán ghét nhưng cô lúc này thực sự cần một đội viên cứu hỏa như thế.

-"Tại sao tôi lại từ chức? Tôi nói rồi, một khi tôi quyết định làm chuyện gì tôi sẽ toàn lực ứng phó. Cho nên tôi khẳng định sẽ tiếp tục ở lại trong trường học." Hạ Chí mỉm cười: "Chỉ có điều hiệu trưởng cô không đền bù một cô bạn gái cho tôi, vậy thì tôi sẽ tự mình tìm bạn gái. Bây giờ chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng."

-"Vấn đề gì?" Thu Đồng theo bản năng tiếp lời.

-"Xin cho hỏi tiểu thư Thu Đồng xinh đẹp, cô đồng ý làm bạn gái tôi không?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ mặt thành thật.

-"Đương nhiên là không muốn!" Thu Đồng liền trả lời không hề nghĩ ngợi, cô làm sao có thể làm bạn gái tên lưu manh này?

Nhưng một lúc sau, Thu Đồng liền cảm thấy không đúng: "Chờ một chút, cậu có ý gì?"

-"Bây giờ không muốn cũng không sao." Hạ Chí không vì bị từ chối mà buồn chút nào mà là một vẻ mặt tự tin: "Cô sẽ thực sự trở thành bạn gái của tôi."

0"Hạ Chí, cuối cùng cậu đến làm giáo viên hay là đến để quấy rối?" Thu đồng rất là tức giận.

-"Tôi tới làm giáo viên." Hạ Chí thành thật: "Nhưng tôi là giáo viên tốt như vậy, nếu ngay cả bạn gái cũng không có, thì làm sao có thể trở thành tấm gương sáng cho người khác? Cho nên, tôi nhất định phải tìm bạn gái, nhưng hiệu trưởng không chịu đền bù một người bạn gái cho tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể tự lực cánh sinh."

-"Cậu muốn tự lực cánh sinh thì có thể đi tìm người khác, đừng đến phiền tôi!" Thu Đồng tức giận nói.

-"Hiệu trưởng, thực ra không thể trách tôi, tôi cũng không còn cách nào khác. Cô nhìn xem, giáo viên xinh đẹp ở trường này tôi không có cách nào theo đuổi. Và để làm giáo viên tốt, tôi phần lớn thời gian đều sẽ ở trường học, phạm vi xã giao có hạn. Cô nói xem, ngoại trừ theo đuổi cô tôi còn có thể theo đuổi ai đây?" Hạ Chí tỏ ra vô tôi:"Lúc đầu nếu là cô có thể đền bù một cô bạn gái cho tôi, tôi sẽ không theo đuổi cô, nhưng bây giờ, tôi chỉ đành theo đuổi hiệu trưởng xinh đẹp." ()

Thu Đồng lại muốn đánh người, tên khốn này một bên nói muốn theo đuổi nàng, một bên nói cậu ta không thể theo đuổi ai ngoài cô. Cho dù Thu Đồng không muốn để người này theo đuổi nàng, nhưng người này rõ ràng không hề có thành ý, càng làm cho cô nổi nóng.

-" Thầy Hạ Chí à, tôi chính thức nói cho cậu, tôi là hiệu trưởng trường này. Và cậu là giáo viên trường này, tôi là cấp trên của cậu. Giữa chúng ta chỉ có duy nhất một quan hệ, mặc kệ hiện tại hay là tương lai thậm chí là kiếp sau, tôi sẽ không trở thành bạn gái của cậu!" Thu Đồng lạnh lùng nhìn Hạ Chí: "Nếu cậu thật sự muốn làm một vị giáo viên tốt, tôi rất hoan nghênh. Nhưng nếu cậu tới nơi này chỉ để hoang tưởng vì mục đích khác, tôi khuyên cậu nên rời đi sớm một chút!"

-"Tôi sẽ là một vị giáo viên tốt, tôi cũng sẽ là một bạn trai tốt." Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ mặt vẫn tươi cười: "Tôi đã quyết định làm tốt hai chuyện này và tôi sẽ toàn lực ứng phó hai chuyện đó."

Dừng một chút, Hạ Chí lời nói xoay chuyển: "Hiệu trưởng à, tôi nghĩ, lúc này nên đi gặp mặt lớp 12A6 một lần.""

Cũng không đợi Thu Đồng nói chuyện, Hạ Chí quay người đi về phía cửa phòng.

-"Chờ một chút!" Phía sau truyền đến âm thanh của Thu Đồng.

Hạ Chí xoay người, cười xán lạn một tiếng: "Cô muốn làm bạn gái của tôi sao?"

-"Thầy Hạ à, tôi nói rồi, giữa chúng ta sẽ chỉ có quan hệ công việc. Bây giờ, tôi cần nói với cậu một chút về chuyện công tác!" Thu Đồng hừ lạnh một tiếng: "Trước đây tôi từng mong đuổi được một nửa học sinh nơi này. Nhưng ông của tôi đã từng nói, ông sẽ không đuổi bất kỳ một học sinh nào. Ông ấy vừa qua đời không lâu, tôi liền vi phạm mong muốn của ông ấy. Cho nên, tôi mặc kệ cậu dùng phương pháp gì để quản lý hai cái lớp kia nhưng học sinh hai lớp này, không thể thiếu một người!" ()

-"Hiệu trưởng, điều này tôi cũng không thể cam đoan, tôi có nguyên tắc làm việc của tôi." Hạ Chí lại lắc đầu, sau đó một lần nữa quay người, mở cửa văn phòng rồi đi ra ngoài.

Thu Đồng mặt lạnh, trong lòng kìm nén đến hoảng sợ, làm sao cô lại mang tới một giáo viên như thế?

-"Đúng rồi, tôi có chuyện quên nói cho cô." Hạ Chí đột nhiên lại từ cửa xông vào: "Tôi toàn lực ứng phó sự việc, chưa hề thất bại, và tôi cũng tin tưởng cô sẽ là một bạn gái tốt."

Không đợi Thu Đồng kịp phản ứng, Hạ Chí nói xong lại lần nữa biến mất.

Thu Đồng có chút tức giận, giậm giày cao gót bạch bạch bạch rồi chạy ra cửa, bịch một tiếng cửa đóng lại nặng nề. Một tay nhấc chồng giấy lên rồi không ngừng xé đến mức trong văn phòng tất cả đều là trang giấy. Thu Đồng dường như đã trút gần hết cơn giận.

Hít một hơi thật sâu, Thu Đồng ngồi bên cạnh bàn làm việc. Ba phút trôi qua, cô mới hoàn toàn tỉnh táo lại. Sau đó, cô cầm lấy điện thoại trên bàn, nhanh chóng gọi một số: "Giúp tôi điều tra người!"

Và lúc này, Hạ Chí đang đứng ở cửa phòng học lớp 12A6, không yên tĩnh như lớp 12A1, lớp 12A6 lúc này tương đối ầm ĩ, không phải là bởi vì bên trong không có giáo viên. Trên thực tế, trên bục giảng đang có giáo viên đang giảng bài. Chỉ có điều, giáo viên cùng học sinh dường như ở hai thế giới khác nhau, bọn họ đều coi thường sự tồn tại của đối phương

Cùng với lớp 12A1, lớp 12A6 cũng là lớp rất đặc thù. Khác biệt chính là 12A1 gọi là lớp thiên tài, nhưng 12A6 thì cái gọi là lớp vô dụng.

Thật sự trong mắt người thường, toàn bộ học sinh Cao Trung Minh Nhật đều vô dụng, nhưng cho dù trong mắt thầy trò Cao Trung Minh Nhật thì lớp 12A6 cũng đều vô dụng, nói cách khác, những người này có thể gọi là vô dụng trong những người vô dụng.

Nhưng trên thực tế, học sinh lớp vô dụng lại có không ít người hâm mộ. Vì lớp thiên tài được xưng là lớp quái thai, lớp vô dụng cũng có mặt khác nổi tiếng đó chính là lớp cường hào.

Lớp vô dụng ba mươi học sinh, nghe nói từng người đều là cường hào, nghèo nhất trong nhà cũng có mấy phòng tam hoàn, có tiền nhất trong nhà có mấy chục triệu tài sản.

Bất luận là quái thai ban hay là cường hào ban, chủ nhiệm lớp đều có chức nghiệp cao, chủ nhiệm lớp cường hào mặc dù không đổi nhiều như lớp quái thai, nhưng hai năm qua cũng đổi mười người.

Vừa mới bị học sinh của mình cướp đi bạn gái, thầy Hồ là người thứ mười ba và Hạ Chí chính là người thứ mười bốn.

Trong phòng học vẫn hỗn loạn tưng bừng, Hạ Chí đẩy cửa phòng học đi vào. Chỉ có điều, sự xuất hiện của cậu cũng không có gây nên bất kỳ biến hóa nào trong phòng học. Trên giảng đài, giáo viên Anh Ngữ vẫn còn đang hát hài kịch. Phía dưới, ba mươi học sinh ai cũng bận rộn, đa số là đang chơi điện thoại, chưa tính các trò chơi khác, có một cặp ngang nhiên hôn nhau tại đó.

Không thể không nói, không ai trốn học đã coi như là kỳ tích. Có lẽ bởi vì vừa khai giảng mới mấy ngày nên không có nguyên nhân để đi.

Hạ Chí đi về phía bục giảng. Và lúc này, vị giáo sự Anh Ngữ 40 tuổi dường như phát hiện Hạ Chí, ông ta cũng dừng màn kịch rồi quay đầu hoang mang nhìn Hạ Chí.

-"Thầy Hà, thầy về văn phòng nghỉ ngơi đi, tôi đến để gặp lớp." Hạ Chí nhìn giáo sư Anh Ngữ, giọng điệu ôn hòa.

-"Cậu là..." Vị giáo sư Anh Ngữ nhìn Hạ Chí, càng lộ vẻ hoang mang.

-"Tôi là chủ nhiệm lớp mới tới tên Hạ Chí." Hạ Chí cười nhạt một tiếng.

-"Ồ, được rồi." Thầy Hà mặc dù cảm thấy có chút quái dị, nhưng cũng không từ chối, dù sao ông ta cũng không hay đến lớp nên thực sự không quan trọng. Hạ Chí để ông ta rời đi, vậy ông ta cũng rời đi luôn.

Thầy Hà mang theo đồ dạy học rồi rời đi và Hạ Chí thì đi đến bục giảng. Sau đó chậm rãi quay người về phía tất cả học sinh, tất cả đều thu vào tầm mắt. ()

Trong phòng học vẫn rất ồn ào, hàng thứ nhất có nam sinh đang ngủ, những người khác cúi đầu chơi điện thoại. Hàng thứ hai một đôi tình nhân chơi trò hôn. Hơn nữa còn có người cầm điện thoại xem phim phía sau cùng phòng học, kế bên là mấy nam sinh đang đánh bài poker, âm thanh vẫn còn lớn.

Ánh mắt Hạ Chí nhìn vào góc bên kia mấy giây, nơi đó có một người nữ sinh, một người nữ sinh rất đẹp. Cô mang theo tai nghe và cầm trong tay một quyển sách, trông rất chân thành. Cho dù cách xa nhau nhưng Hạ Chí vẫn có thể thấy rõ ràng tên sách « Toán Học Cao Đẳng ».

Toàn bộ nữ sinh trong phòng học, chỉ có một người duy nhất đang học tập, nhưng cô học tập những nội dung rõ ràng vượt quá phạm vi cao trung.

Con ngươi Hạ Chí lóe ra tia lửa khác thường, nhưng tia lửa này biến mất rất nhanh. Sau đó cậu thu tầm mắt lại như không có chuyện gì xảy ra.

-"Mời mọi người yên tĩnh một chút." Hạ Chí mở miệng, âm thanh không lớn nhưng lại đủ rõ ràng để truyền vào tai mọi người. ()