Dị Lục

Chương 55: 55: Kỵ Sĩ Hoàng Kim Trung Cấp






"Phù, cuối cùng cũng đột phá." Alex thở ra một hơi.
Alex nhẹ nhàng nắm chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh đang không ngừng chảy xuôi theo từng tế bào trong cơ thể mình.
Đấu khí hỏa hệ màu đỏ bao bọc toàn thân Alex tỏa mạnh ra xung quanh.
Một lúc sau, sau khi đã cảm nhận rõ ràng sức mạnh của mình, Alex thu hồi lại đấu khí của mình, chuẩn bị đi tìm người đấu tập.
Tính ra đến bây giờ, Alex đến thế giới này đã được gần 5 tháng, từ lúc mới còn là kỵ sĩ cấp 1 mà bây giờ đã là một kỵ sĩ cấp 3 trung cấp.
Chưa kể tu vi ma pháp của Alex cũng tăng lên đáng kể.

Hiện giờ cubgx đã tăng cấp thành ma pháp sư cấp 2.
Với tốc độ tu luyện như vậy nhìn khắp cả Vương Quốc cũng chỉ lác đác có vài người mới có thể so sánh lại.
Bên ngoài khu cảnh trắng xóa, vì là mùa đông nên tuyết rơi rất nhiều.

Những cây cối xanh mướt lúc này cũng đổi chỗ cho một màu tuyết trắng.
Mọi người trên đảo thiên môn cũng không còn tất bật ngược xuôi như trước nữa.

Đa số đều tránh trong nhà hoặc đến các nhà xưởng làm việc.
Trước đó khi lên kế hoạch xây dựng nhà cửa trên đảo, Alex cũng đã nghĩ đến mùa đông khắc nghiệt của thế giới này nên toàn bộ những ngôi nhà trên đảo được xây dựng một cách đặc biệt.
Nhà nào cũng có một hệ thống sưởi ấm vào mùa đông.

Người dân chỉ cần đốt củi bỏ vào lò sưởi, hơi nóng từ lò sưởi sẽ toát ra làm ấm cả căn phòng.
Dưới nên ngồi nhag đều được lát bằng đá núi lửa giúp cho căn phòng giữ được hơi ấm lâu nhất có thể.
Chỉ một chi tiết nhỏ như vậy thôi cũng có thể cứu được bao nhiêu mạng người.


Từ giờ không phải lo sẽ có nhiều người chết cóng vào mùa đông.
Điều mà vẫn thường hay xảy ra ở thế giới này mỗi khi mùa đông đến.
Alex khoác một chiếc áo khoác dày, miệng thở ra khói đi đến nhà xưởng sản xuất giấy .
Nhà xưởng có diện tích rất lớn, rộng tầm 200 nghìn mét vuông bao gồm cả nhà kho rộng khoảng 60 nghìn mét vuông.
Ước tính với quy mô như vậy nhà xưởng có thế sản xuất được hơn 10 triệu tấn giấy trong một năm.
Đúng vậy, là 10 triệu tấn giấy một năm.

Mà đặc biệt không lo không bán được, chỉ nghĩ đến số tiền mà Alex có thể kiếm được từ việc bán giấy thôi thì có nằm mơ hắn cũng cười tỉnh.
— QUẢNG CÁO —
"Thiếu gia sớm."
"Chào thiếu gia."
Người làm đi qua thấy Alex đều đứng lại cúi chào hắn.
Những người làm ở đây đều là những người sống trong khu ổ chuột, bọn họ không có thức ăn, chỗ ở, không có quần áo ấm để mặc.

Bất kỳ lúc nào cũng có thể chết trên đường mà không ai thèm quan tâm.
Nhất là trong mùa đông khắc nghiệt như vậy bọn họ lại càng dễ chết cóng.
Cũng nhờ Alex cho bọn hắn quần áo ấm, cho bọn hắn chỗ ở và công việc làm nên những người này ai cũng rất biết ơn Alex.
"Ừm các ngươi vất vả, Amori đang ở đâu?" Alex hỏi một người nhân viên gần nhất.
"Không vất vả thưa thiếu gia, đội ơn ngài đã ban cho chúng ta một cuộc sống mới.


Quản sự Amori đang ở trong phòng, để tiểu nhân dẫn ngài đi."
Nói rồi người nhân viên dẫn Alex đi đến một căn phòng.
Vừa mở cửa đã thấy Amori đôi mắt thâm cuồng, mặt mũi hốc hác đang không ngừng xử lý những giấy tờ trên bàn.
Thấy có người bước vào nhưng Amori cũng chẳng thể ngẩng đầu lên được, một đống vấn đề phát sinh đang chờ hắn giải quyết.
"Nhìn ngươi tiều tụy quá." Alex lên tiếng trước.
Nghe được tiếng của Alex, lúc này Amori mới ngẩng đầu lên, một mặt bất mãn nhìn Alex.
Ngài còn biết ta tiều tụy, ta bị như vậy là do ai hả?
Nhà xưởng cũng là ngài làm ra, tiền kiếm được cũng là của ngài.

Vậy mà toàn bộ công việc ở đây ngài lại không thèm quản.
Nhẹ nhàng phủi tay một cái giao hết công việc cho ta, chê ta còn ít việc lắm hả.
Trước ánh mặt bất mãn của Amori, Alex cũng có chút chột dạ.
Không phải hắn muốn Amori tiếp quản nhiều công việc như vậy nhưng mà lúc này thật sự không có người nào khiến Alex tin tưởng để giao công việc quản lý nhà xưởng được.
Hiện tại xưởng sản xuất giấy đối với Alex rất quan trọng, nó góp phần rất lớn trong bước kế hoạch kế tiếp giúp Alex nắm chắc lãnh địa trong tay.
— QUẢNG CÁO —
Event
Còn vì sao mà Alex không tự điều hành nhà xưởng thì xin lỗi.

Ai am Boss.

Làm gì có Boss nào lại phải tự tay làm việc, toàn bộ giao cho thuộc hạ làm.

Cái gì? Ngươi bảo thuộc hạ của ngươi không thể giúp ngươi tiếp quản công việc?
Thế thì xin lỗi chúng ta không cùng đẳng cấp, không có thuộc hạ giỏi là do ngươi phế vật, không ai nguyện ý đi theo ngươi.
"Ngươi cố gắng mấy hôm nữa, đến lúc đó Sophia sẽ đến tiếp quản công việc ở đây." Alex ngồi xuống trước bàn làm việc nói.
"Vâng, chỉ mong cô ấy đến sớm hơn tí." Chưa bao giờ Amori là mong muốn Sophia có mặt ở đây như lúc này.
Chỉ riêng công việc quản gia mà lại còn là một quản gia thực tập cũng đã chiếm hết thời gian một ngày của Amori rồi, lại còn phải cõng thêm một hai công việc nữa thì đến cả thời gian tu luyện cũng không có nữa.
Nhiệm vụ của một quản gia là quản lý gia đình, chịu trâch nhiệm về công việc cho những người hầu trong nhà, mục tiêu công việc là để cho chủ nhân được thoải mái.
Đúng vậy, đó mới công việc của quản gia.

Một quản gia giỏi là người sẽ luôn theo sát phục vụ chủ nhân của mình.
Chứ không phải là bị quăng ra một chỗ ngồi giải quyết mấy vấn đè hành chính, tài chính, nhân sự, bán hàng vân vân.
"Chúng ta có bao nhiêu tấn giấy rồi?" Alex bắt đầu vào thẳng vấn đề.
Amori cũng không còn chưng ra bộ mặt chết khô nữa mà bắt đầu nghiêm túc nói:
"Hiện tại trong kho chúng ta có 700 nghìn tấn giấy, dự kiến đến đầu xuân bắt đầu mở bán sẽ có khoảng 2 triệu tấn giấy thành phẩm."
Alex ngồi trầm tư suy nghĩ, ngón tay không ngừng gõ xuống bàn kêu cộp cộp.
"Như vậy chưa đủ, bây giờ là mùa đông, rất nhiều người đang rảnh rỗi không có việc làm, phải nhân cơ hội này tuyển thêm người nâng cao sản xuất.

Ta muốn đến đầu xuân ít nhất phải có 5 triệu tấn giấy."
Thậm chỉ 5 triệu tấn giấy Alex còn cảm thấy không đủ, một khi mở bán, giấy sẽ được tiêu thụ một cách nhanh chóng.
Nhất là giới trung và thượng lưu, bọn họ sẽ là nguồn tiêu thụ chính, chưa kể các thương nhân cũng muốn mua thật nhiều để đem đi nơi khác bán.
Chỉ với từng đó tấn giấy e là không đủ nhét kẽ răng.
"Vâng thiếu gia, ta sẽ phái người nói với Sophia tuyển thêm người chở ra đảo cùng với tăng cường mua sắm nguyên liệu." Amori lấy giấy bút ra ghi lại những điều Alex dặn.
— QUẢNG CÁO —
"Ừm cứ như vậy đi, sách vở dạy học in đến đâu rồi?"
"Đã in được 30% số sách hiện có.


Mỗi quyển đều được in 2000 bản.

Cho đến đầu mùa xuân sẽ in hết 100% số cuốn sách." Amori nói.
Dù biết nguyên lý hoạt động của máy in nhưng Alex và Vatin phải mất tận 4 ngày mới có thể chế tạo ra một chiếc máy in ép.
Cũng may kiếp trước là một học sinh ngoan, chưa bỏ một tiết học lịch sử nào nên còn nhớ đến máy in ép được Johannes Gutenberg phát minh vào giữa thế kỉ 15.
Nhiều khi nghĩ đến Alex cảm thấy rất tủi thân, đồng dạng đều là người xuyên việt.

Người ta thì có hệ thống muốn cái gì hệ thống cho cái đó, muốn sức mạnh hệ thống cho sức mạnh, muốn tài nguyên hệ thống cho tài nguyên.
Còn mình thì mẹ nó cái đếch gì cũng không có, toàn phải vât óc ra suy nghĩ mà kiếm về.
Nghĩ nó cay!
Quay trở lại vấn đề in ấn.
Trên thế giới này sách rất ít được lưu hành và cực kỳ hiếm một phần là do không có giấy, một phần cũng là do những bất tiện khác.

Muốn sao chép một cuốn sách thông thường người ta sẽ phải chép tay.
Điều này tốn rất nhiều thời gian và công sức, chỉ càn không cẩn thận sai sót một chút là lại phải chép lại trang đó.
Nhưng đối với Alex những vấn đề trên không được xem là vấn đề, nắm trong tay kỹ thuật in ấn cùng với kỹ thuật sản xuất giấy.

Alex muốn bao nhiêu sách cũng có.
Để có nhiều sách giảng dạy chất lượng, Alex đã nhờ sự trợ giúp từ gia tộc mà ở đây là Bá Tước Hubert giúp mình kiếm nhiều sách nhất có thể.
Thậm chí ngoài những cuốn sách trọng yếu hay công pháp, ma thuật gia truyền ra thì trong lâu đài Lucifer có quyển sách nào đều được Alex di dời lên trên đảo.
Thậm chí cả Bá Tước Hubert còn vận dụng quan hệ để có thể mượn sách trong những học viện của Vương Quốc.
Để có chỗ có thể đựng hết những cuốn sách mượn về, Alex còn cho người xây một cái thư viện lớn có diện tích hơn 8 triệu mét vuông được đặt ở ngay giữa thành Barum
Thư viện được thiết kế với đầy đủ công năng giống như thư viện hiện đại, người dân trong lãnh địa cũng có thể đi vào thư viện thuê sách đọc chỉ cần trả tiền là được.