Dị Lục

Chương 14: 14: Hợp Tác






Alex dẫn Kane đến phòng ăn, nơi đây đã được Alex căn dặn sẵn người hầu chuẩn bị rất đầy đủ.
Bước vào phòng ăn, mùi thơm của thức ăn thoang thoảng xung quanh khiến cho ai cũng bắt đầu đói bụng.
Bá Tước Hubert việc nhân đức không nhường ai, ông ngồi vào vị trí chủ vị rồi ra hiệu mọi người ngồi xuống, bắt đầu dùng bữa.
Khi mọi người ai nấy đều yên vị, Bá Tước mới nâng chén rượu lên và lên tiếng.
"Chủ sự Kane, ông dùng thử những món này xem đều là những món ăn ngon nhất lâu đài, mong là sẽ hợp khẩu vị của ngài."
"Cảm tạ Bá Tước đại nhân." Kane cũng dơ chén rượu lên uống một hơi cạn sạch rồi bắt đâu động dao nĩa
Những món ăn trên bàn này ông chưa hề nhìn thấy ở đâu khác ngoài khách sạn Thực Tiên Lai chắc nhà Bá Tước mời đầu bếp khách sạn đến nên Kane cũng không để ý lắm, chỉ tập chung vào bữa ăn.
Trên bàn có rất nhiều món, điển hình như món cầy 7 món, nem rán, giò lụa.....!mỗi món đều có một nét đặc sắc riêng.
"Đây là món nem rán chấm với nước mắm ăn kèm với rau sống, ngài dùng thử xem hợp khẩu vị không." Bá Tước một bên giới thiệu món ăn, một bên lại hướng dẫn làm mẫu cách ăn, tận hết sức là chủ nhà.
Kane cũng thử làm theo Bá Tước, xiên một miếng nem, chấm chấm nước mắm, cuốn thêm rau rồi bỏ tất cả vào miệng.

Cắn một miếng, lớp vỏ bên ngoài giòn giòn, nhân bên trong như tan ra trong miệng, một sự kết hợp hoàn hảo.
Thấy Kane ăn hùng hực như vậy, Alex một bên nhìn xem mỉm cười thần bí.
Khi bữa ăn đã gần kết thúc, Alex lên tiếng hỏi Kane
"Ngài chủ sự cũng đến lãnh địa chúng tôi một thời gian rồi, không biết ngài đã nghe qua khách sạn Thực Tiên Lai ở lãnh địa chúng tôi chưa?"
Bá Tước cũng ở một bên hứng thú nhìn xem lấy, khách sạn này chính là con trai Alex của ông mở, thậm chí mới khai trương hôm qua.


Nhưng nghe thuộc hạ báo cáo có vẻ như khách sạn này làm ăn rất tốt, cũng thu được rất nhiều tiền, chỉ là ông công việc bề bộn nhiều nên không có thời gian đến ủng hộ.
Thật ra Alex biết thừa Kane hiện tại đang ở đâu, thậm chí sáng nay Kane gì hắn đều biết, lúc Kane đến lãnh địa Barum thật sự quá khoa trương rồi, đo bằng con thuyền lớn như vậy, đến cả Vương Quốc còn không có một cái nữa.
Cho nên mọi hành tung của Kane đều được Amori báo cáo rất chi tiết.
Mà chính bản thân Kane cũng biết mọi tung tích của mình đều bị bại lộ hết trước nhà Lucifer, lúc đến đây hắn cũng Kane cũng đâu có ý định dấu diếm.

Chỉ là không biết Alex thiếu gia hỏi câu đó là có ý gì.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Không những nghe qua mà hiện tại ta chính là ở trong khách sạn đó." Kane thành thật trả lời.
"Ngài cảm thấy khách sạn đấy như thế nào?" Alex tiếp tục hỏi.
"Rất tốt, từ trước đến giờ ta chưa thấy một cái khách sạn nào có đồ ăn và chất lượng phục vụ tốt như vậy." Mặc dù không hiểu Alex rốt cuộc là có ý gì nhưng Kane vẫn thành thật trả lời.
Thấy Kane không dứt lời khen dành cho khách sạn, Alex hài lòng gật đầu rồi lớn tiếng nói.
"Sophia ngươi vào đây đi."
Sophia mặc chiếc váy dài màu xanh nước biển nhạt xinh đẹp như thiên thần giáng thế bước vào, nàng đã được Alex lệnh cho chờ đợi ở bên ngoài, khi Alex lên tiếng là sẽ bước vào.
"Đây là chủ sự Kane của thương hội Baron." Alex giới thiệu Kane cho Sophia,

Cô làm một cái chào hỏi lễ xem như chào hỏi Kane.
"Chủ sự Kane chắc cũng chả xa lạ gì nhỉ, đây chính là Sophia, người mà các người nhắc đến." Alex tiếp tục giới thiệu.
Kane cũng đứng lên hoàn lễ.
Dù bây giờ Sophia là nô lệ, nhưng trước đó Sophia đã từng là một Quý Tộc, nên Kane vẫn phải dành một chút sự tôn trọng.
Quan trọng nhất là Alex còn giới thiệu một cách trịnh trọng như vậy cho thấy Sophia không chỉ là một nô lệ đơn giản như vậy, chả ai lại đi giới thiệu một nô lệ một cách trịnh trọng như vậy cả.
"Hân hạnh được gặp ngài thưa tiểu thư Sophia, ta là Kane chủ sự của thương hội Baron."
"Sophia hiện tại là thư ký của ta và cũng là người toàn quyền quản lý khách sạn Thực Tiên Lai
Kane bị giật mình, nhưng với nhiều năm tố dưỡng của mình, ông rất nhanh điều chỉnh lại trạng thái của mình.
Nô lệ ở thế giới này là những người có địa vị xã hội rất thấp, thậm chí còn không bằng những Ma thú được nuôi, điển hình của việc muốn địa vị không có địa vị, chỉ là những món đồ chơi của nhà giàu hoặc là khổ lực làm những công việc nặng nhọc không có bảo hộ và nhân quyền.
Còn khách sạn Thưc Tiên Lai nói không ngoa chính là khách sạn tốt nhất trên đại lục.
— QUẢNG CÁO —
Event
Vậy mà khách sạn đó lại do một nô lệ điều hành, chỉ nói đến địa vị xã hội, một nô lệ ra lệnh cho người khác thì ai sẽ nghe theo.
Kane thật không hiểu tại sao Alex lại để cho Sophia điều hành khách sạn.
Còn về việc Sophia tự sáng lập ra khách sạn như vậy thì đánh chết Kane cũng không tin, để xây dựng được cái khách sạn như vậy phải đốt không ít tiền.

Nghĩ như vậy những mặt ngoài Kane vẫn tỏ ra vẻ bội phục đáp:
"Quả không hổ là thiếu nữ thiên tài của Vương Quốc Batics."
Vương Quốc Batics chính là nơi mà Sophia sinh ra cách rất xa lãnh địa Barum, chỉ là hiện tại nơi đó đang rơi vào chiến loạn, là miếng bánh của những Vương Quốc xung quanh cắn xé.
"Cảm tạ lời khen của ngài, ta chỉ làm những gì tốt nhất có thể để phục vụ thiếu gia." Sophia lễ phép đáp lại.
"Vậy nhàn thoại không nói dài dòng nữa, ngài thấy khách sạn đó lợi nhuận như thế nào?" Alex hỏi
"Theo ta thấy lợi nhuận của khách sạn rất khả quan, một tháng doanh thu tầm 10 tử kim tệ."
"Theo như tình hình kinh doanh hiện tại, doanh thu của khách sạn là 50 tử kim tệ một tháng, lợi nhuận thuần là 40% doanh thu là 20 tử kim tệ một tháng."
Bá Tước Hubert nghe thấy con số này cũng há hốc mồm, là một lãnh chúa giàu có nhưng tốc độ kiếm tiền như vậy cũng là lần đầu ông nhìn thấy, không ngờ lại kiếm tiền nhiều như vậy.

Nên suy nghĩ xem có nên tăng thuế không nhỉ, hay là đòi tiền thuê đất nhỉ, dù sao đất đấy cũng là mình cho hắn mà.
Điển hình của việc chuyên hố con trai.
"Vậy ý của thiếu gia là gì, ngài đừng câu ta như vậy nữa?" Đang yên đang lành khoe ra báo cáo tài chính của khách sạn, bảo con cáo nhỏ này không có mục đích gì Kane thứ nhất không tin.
"Ta hiện tại có một mối làm ăn, không biết ngài có hứng thú không?"
"Mời thiếu gia nói."
"Báo cáo tài chính vừa nãy chỉ là của một khách sạn ở thành Barum, ngài nghĩ xem nếu như đâu đâu cũng có khách sạn Thực Tiên Lai thì sẽ như thế nào."
Toàn bộ mọi người trong phòng đều hít vào một hơi khí lạnh, dù là thư ký Sophia cũng vậy, không ai có thể ngờ được tầm nhìn của Alex lại rộng lớn như vậy.

Không phải cứ muốn xây khách sạn là xây, ở trong đó còn có rất nhiều vấn đề khác nhau như chất lượng của mỗi chi nhánh, quản lý nhân sự và đặc biệt là vấn đề an toàn của khách sạn.
— QUẢNG CÁO —

Event
Thương trường như chiến trường, không ai muốn nhìn thấy ngươi yên ổn kiếm tiền cả, sẽ có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào đó để chọc cho ngươi một con dao, họ sẽ vận dụng đủ loại thủ đoạn từ sáng đến tối để có thể cướp đi mối làm ăn của ngươi.
Đây chính là mục đích tại sao mà Alex muốn thương hội Baron tham dự, làm một thương hội lớn như thương hội Baron, có thể buôn bán cả nô lệ, bản thân thương hội sẽ có rất nhiều thủ đoạn để có thể bảo vệ được lợi ích của khách sạn.
Kế hoạch này đã được Alex vạch ra khi hắn mới mua Sophia về cùng với ban bố lệnh cấm nô lệ, mục đích chính là muốn người quản lý khu vực Vương Quốc đến gắp hắn, nhưng không ngờ lại câu được chủ sự của một thương đoàn lớn.

Như vậy càng tốt giúp hắn bớt đi bao nhiêu việc.
Sau một lúc tiêu hóa thông tin, Kane suy xét một chút rồi nói:
"Ngài muốn chúng tôi bỏ ra cái gì và hưởng bao nhiêu cổ phần?" Kane nghiêm túc bắt đầu cuộc đàm phán, hắn biết nếu hắn không nghiêm túc, hắn sẽ ăn thiệt thòi rất lớn trước mặt con con hồ ly trẻ tuổi này.
"Chúng tôi sẽ cung cấp những công thức nấu ăn, sơ đồ thiết kế khách sạn theo cấp độ từng tòa thành, chịu trách nhiệm đào tạo nhân viên cùng các thứ nghiệp vụ khác, còn các ngài sẽ lo phần còn lại."
Những thứ còn lại chính là chịu trách nhiệm việc tìm đất xây dựng, chuẩn bị tiền xây dựng và phụ trách duy trì.
"Chúng tôi muốn 6 phần." Kane ra đòn phủ đầu trước.
"Cửa ngoài kia, ngài đi mạnh khỏe không tiễn." Alex cũng không phải vừa, không hề nhường nhịn nói.
"Vậy ngài muốn bao nhiêu."
"7 phần."
"Ngài như vậy là rất khó hợp tác, chúng tôi cũng phải bỏ ra rất nhiều, chưa kể còn một đống hệ lụy khác nữa." Kane giả vờ khó khăn nói.
Thấy 2 người chuẩn bị gay gắt, Bá Tước bèn đi ra ngoài mặc kệ những việc trên, mặc dù ông cũng có rất nhiều câu hỏi nhưng lát nữa hỏi cũng được.
Quay lại chỉ thấy 2 người mặt đỏ tía tai, đập bàn đập ghế không hề có một chút lễ độ nào, nhìn mà ngao ngán.