Dị Loại

Chương 43




"... Giang Kha", nằm chán một hồi, Phó Nghị bỗng nhiên nói: "Suýt thì quên mất, mấy hôm nay còn phải gặp luật sư."

Giang Kha hơi khựng lại, nghiêng đầu lườm hắn một cái: "Giờ còn chưa tới 8h."

Phó Nghị nhìn đồng hồ: "Tôi muốn đến sớm chút, còn phải tới công ty nữa mà."

"Chưa được một ngày, chú nghĩ hắn có thể có tiến triển gì?"

"Tôi muốn trực tiếp bàn bạc với anh ta một chút, bởi vì chuyện này liên quan đến tiểu Kiệt, cho nên tương đối nan giải."

Giang Kha buông hắn ra, đánh giá vẻ mặt Phó Nghị: "Sao, hắn là em trai, cho nên không xuống tay phản kích được hả?"

"Dù gì cũng là máu mủ, tôi vẫn hi vọng chuyện này có thể hóa giải êm thấm," Phó Nghị nhíu mày, "Hơn nữa chỉ dựa vào một mình tiểu Kiệt, muốn cấu kết với tài vụ công ty không phải dễ, hẳn dính líu tới quan chức bãi nhiệm, tôi cảm thấy phía sau còn có ẩn tình phức tạp hơn."

"Công ty BĐS Giang thị hôm nay cũng bắt đầu điều tra chuyện này rồi, ông già nói bộ trưởng Mạc bị bãi nhiệm có lẽ liên quan tới cả người bên quân đội, hắn từng có một thời ở đó mà."

"Gì cơ?" Phó Nghị nghe chuyện y kể mà kinh ngạc trợn tròn mắt: "Ý cậu là, tiểu Kiệt hắn và quân nhân có qua lại, sớm biết tin rồi?"

"Tám chín phần mười là như thế." Giang Kha nhún nhún vai: "Loại chuyện lão hổ lớn chịu đòn, một đám ruồi bu liền bay tới, luôn có người thừa nước đục thả câu, Phó Kiệt lần này phỏng chừng leo tới cái quan hệ với quân đội rồi cũng nên."

Phó Nghị trầm mặc, trong ấn tượng của hắn Phó Kiệt căn bản còn trẻ con lắm, đến giờ tính ra tốt nghiệp chưa lâu, xử sự hẳn phải non nớt lắm mới phải, giao thiệp cũng là dựa vào quan hệ của phụ thân, cho dù có lòng này thì cũng sao có năng lực tính toán âm hiểm hãm hại người khác như vậy được? Rất có thể là giao cho đám hồ bằng cẩu hữu có tí quyền thế, hay là bị lợi dụng chăng?

"Giờ tôi phải đi gặp luật sư ngay, Giang Kha cậu..."

"Tôi đi cùng." Giang Kha đáp, "Sau đó em về công ty lo liệu những chuyện khác cho ổn thỏa đi, giờ tôi liên lạc đám người bên ông già đem chuyện này điều tra làm rõ."

"Thực ra cậu không cần phải vất vả vậy đâu," Phó Nghị cảm động cay cay sống mũi, "Đáng lẽ giờ cậu đang ở Milan rồi, chỉ vì chuyện của tôi mà... thật sự..."

"Nào nào", Giang Kha đưa tay lau khóe mắt hắn cười nhạo, "Khóc sưng cả mắt rồi, tiểu gia mà không về không biết khóc thành cái dạng gì nữa."

Phó Nghị tự biết ngày hôm qua vừa ngủ vừa khóc nên bây giờ nhất định nhìn quẫn bách đến cực điểm, vôi vàng nói: "Tôi đi rửa mặt chuẩn bị đi... Cậu thật sự sẽ giúp tôi ư?"

"Phí lời, tiểu gia đã về rồi, hơn nữa một mình chú làm sao quản cả hai bên được? Khoan hãy nói chuyện này ảnh hưởng cũng không nhỏ tới Giang thị, coi như tiện thể chạy một chân giúp việc cho ông già."

"Vậy thì cảm ơn cậu." Phó Nghị đáp, "Rảnh rỗi nhất định sẽ cảm ơn tử tế cậu và Giang đổng, xin lỗi đã gây nhiều phiền phức cho mọi người..."

"Được rồi tôi biết mà, nhanh đi gặp luật sư đi, tôi cũng đi chuẩn bị cùng luôn."

"Ừm." Phó Nghị gật đầu xong vội vàng đi rửa mặt, quay đầu lại không nhịn được mỉm cười.

Cứ như chuyện này cũng chẳng mấy gian nan nữa.

Cùng gặp luật sư xong Phó Nghị ngựa không nghỉ chân chạy vội tới công ty. Giang Kha đưa hắn lên xe còn tranh thủ nắm cằm hôn môi đắp má ướt át tình cảm, mỹ danh kêu là cổ vũ, làm cho nhiệt độ trên mặt Phó Nghị tới giờ còn chưa hạ xuống được.

Có lẽ là động tác cổ vũ kia thực sự có hiệu quả, hắn tới công ty xong lại hăng hái như thường, trước mặt nhân viên vẫn có thể là một tổng tài một mình chống đỡ một phương, còn an ủi được Tina tâm tình đang không tốt nữa.

"Phó tổng, tôi..."

"Tina, chuyện đang được giải quyết, trước tiên làm tốt công việc của mình đã, đừng ảnh hưởng tới cảm xúc nhân viên khác," Phó Nghị ngắt lời nàng đang định mở miệng xin lỗi, "Nếu Tiểu Kiệt có liên hệ với cô thì phải báo ngay cho tôi biết, những chuyện khác, chờ sóng gió lần này qua đi hãy bàn, được không?"

"Vâng, được ạ." Tina gật đầu, mắt hoe hoe đỏ, khí sắc không tốt lắm, hẳn cả ngày hôm qua rất khó chịu đi.

"Tôi biết cô cũng chẳng dễ chịu gì, nếu như tôi liên hệ với tiểu Kiệt từ trước, tôi cũng sẽ nói nó giải thích cho cô, được không?" Phó Nghị dịu giọng nói.

"Tôi biết trong chuyện này trách nhiệm của mình rất lớn... Tôi sẽ... Tôi đi sắp xếp phòng họp trước đã." Tina dụi dụi con mắt đo đỏ đi ra ngoài.

Phó Nghị nhất thời nhớ tới buổi tối hôm ấy vô tình nghe được phonesex, ngữ khí ngả ngớn hạ lưu của Phó Kiệt, trong lòng cũng khỏi khó chịu thay cho Tina.

Hôm nay cũng không hề ngoại lệ bận đến gần 10h, trước khi đi hắn nhìn xuống hòm thư, bên luật sư vẫn chưa có tiến triển gì, liền thử gọi cho Phó Kiệt cũng không có kết quả. Hắn có nghĩ tới gọi cho phụ thân, nhờ ông tìm Phó Kiệt, nhưng biết phản ứng người mới biết tin sẽ thế nào, lại thêm có mẹ kế ở đó, sự tình chưa chắc đã có lợi cho hắn.

Hắn khoác thêm áo ra khỏi công ty, lao mình vào gió lạnh đầu xuân, chậm rãi về nhà.

"Phó Nghị... Phó Nghị! Lão tao hóa tôi đang gọi chú đó!"

Giọng nói quen thuộc làm Phó Nghị giật mình, quay đầu lại chỉ thấy Giang Kha mở cửa xe thể thao đỏ quen thuộc xuất hiện bên lề đường, hệt như lần thứ hai bọn họ gặp mặt, bầu trời đêm đen tuyền, đèn đường sáng vừa vặn.

Hắn đang cười rộ lên, nhanh chóng chạy tới kéo cửa ra tiến vào trong xe ấm áp, "Muộn rồi cậu còn muốn lái xe đi đâu a... Không phải là đi dạo mát buổi tối chứ?"

"Dạo cái gì mà dạo, tới đón chú đó."

"Năm phút đi đường thôi mà."

"Đủ để cảm mạo một tuần đấy."

"Làm gì đến mức đấy." Phó Nghị không giấu được nụ cười thỏa mãn, "Thân thể tôi rất tốt, còn cậu ấy a, tôi cảm giác lại gầy đi rồi, phải ăn nhiều lên để giữ ấm."

"Tôi gầy?" Giang Kha vừa nhìn đường vừa liếc mắt nhìn hắn.

"Tôi thấy vậy, có phải Quinn lại bắt cậu giảm cân không?"

"Tự chú sờ đi thì biết."

Phó Nghị đỏ mặt cười, đưa tay sờ sờ cánh tay Giang Kha qua lớp áo khoác, tựa hồ chẳng gầy đi bao nhiêu, chỉ là có rắn chắc hơn.

Hắn đang sờ thì Giang Kha đột nhiên đưa mọt tay khác nắm lấy cổ tay hắn, chậm rãi đưa tới vòng eo: "Sờ chỗ này này."

"Hả... A?" Phó Nghị ngốc ngốc thuận theo, quả nhiên cảm thấy cơ bụng cường tráng, thốt lên: "Trời ạ, rốt cục cậu đã bỏ ra bao nhiêu công sức..."

"Sợ hết hồn chưa?"

"Ừm ừm."

Giang Kha cười liếc mắt một cái, "Chờ chút chú sẽ biết ngay thôi."

Đây là lần đầu tiên hai người tâm ý tương thông như vậy, đêm nay trở nên quý giá có thể sánh với đêm đầu tiên vậy.

Hắn tắm rửa sạch sẽ xong mau mau chóng chóng lau khô thân thể, soi gương bôi trơn tiểu huyệt. Hắn nhìn chỗ đó mở ra khép lại rõ xấu hổ, chất lỏng mới nhét vào không lâu rất nhanh đã bị nóng chảy ra, thấm ướt hậu đình, lộ ra mị thịt đỏ tươi lẫn dịch trong suốt vô cùng sắc tình.

Hắn mới nhìn huyệt động phun ra nuốt vào đã có chút không nhịn nổi, nhanh chóng lấy một cây gậy mát xa nhỏ chặn lại, mặc quần lót rồi đi ra ngoài, quyết định vứt hết tất thảy qua một bên, dùng thân thể đãi ngộ Giang Kha vì hắn mà bôn ba khắp nơi đã.