Dị Giới Thú Y

Chương 572: VẠN THÚ TỎA VÀ VẠN THÚ ẤN (Hạ)




Sở Thiên cũng bị thu hút, cẩn thận xem xét bốn phía của chiếc cũi, nó do những kim loại thô làm thành, ở góc quả nhiên có một khe hở, kỳ lạ nhất là…. Chiếc cũi này không có khóa.

"Có lẽ là nhốt người vào trước, sau đó mới phong tỏa cái cũi, biểu tỷ, ngươi bỏ bọn họ vào nhẫn trước đi, đợi ra bên ngoài rồi sẽ nghĩ cách"

Sở Thiên căn dặn, ánh mắt cả ba người đều nhìn vào cũi, nhưng đừng quên, Tây Mễ Cách còn ẩn trong tóc Mỹ Nhân Ngư, may thay Tây Mễ Cách đã nhìn thấy cái mà cả ba người không thấy.

Thân trên đã tách khỏi tứ chi của đại trưởng lão đột nhiên nhúc nhích, một lỗ hổng nứt ra ở ngực, một tên Hùng Miêu nhỏ như một quả bóng

"Tây Mễ Cách thấy rồi, hắn chạy mất rồi!" con vật nhỏ "hét lớn", âm thanh tuy nhỏ, nhưng cũng đủ để ba người nghe thấy.

Sở Thiên xoay người lại nhìn, tên hùng miêu nhỏ đã chạy tới cửa động, lại thấy ở ngực đại trưởng lão bị hổng, dưởng như thiếu mất một miếng thịt

Mỹ Nhân Ngư vội la lên: "thuật phân thân thật lợi hại, mau đuổi theo!"

Phân thân của đại trưởng lão chạy rất nhanh, nhưng Sở Thiên và Mỹ Nhân Ngư cũng đuổi rất sát, A Mạt Kỳ mở đôi cánh rộng, đã bắt kịp hắn trước khi hắn chạy vào thủy đạo

"con vật kia, chạy cũng nhanh đó chứ!" Sở Thiên chạy lên trước, bịt mồm nó lại: "Còn phun khói được nữa không? Ha ha"

Nói xong, Sở Thiên cẩn thận quan sát đại trưởng lão, chỉ thấy ngoại hình của hắn có nhiều nét giống Khách Thu Sa, nhưng nhỏ hơn một chút, vẻ mặt dữ tợn, đang nhìn Sở Thiên đầy căm tức

Gọi A Mạt Kỳ bịt miệng hắn, Sở Thiên chỉ vào đầu hắn: "Kính thưa đại trưởng lão của tộc Mỹ Hải Yêu, kiến thức của ngươi làm ta kinh ngạc, không ngờ ở vùng đất chuộc tội này, lại còn có một loài còn ngư hơn cả Trư La Thú"

Đại trưởng lão căm giận nhìn Sở Thiên, dù hắn không biết Trư La thú là chủng tộc nào, nhưng vừa nhìn bộ dạng của Sở Thiên cũng biết hắn đang chửi đểu mình.

Sở Thiên nói tiếp, "Ngươi xem bộ dạng hiện giờ của ngươi đi, Hùng Miêu ư? Ha ha, ta dám cược, nếu ngươi cứ để bộ dạng này chạy ra ngoài, sẽ bị Mỹ Hải Yêu làm món ăn điểm tâm"

Đại trưởng lão kinh ngạc, vừa rồi hắn chỉ nghĩ đến việc chạy thoát mà quên mất điều này, giờ nhìn lại, hắn thấy mình đang ở thế tiến thoái lưỡng nan, tiến, có Mỹ Hải Yêu đang chực sẵn để ăn thịt, lùi, có ba tên thích khách hung hãn. Liếc nhìn Tây Mễ Cách đang ở trên vai Mỹ Nhân Ngư, đại trưởng lão lặng lẽ cúi đầu xuống.

Sở Thiên nhận đại trưởng lão từ tay A Mạt Kỳ, một tay cầm cổ hắn, một tay dí dao phẫu thuật vào ngực hắn "Lại đây, để ta khoét một lỗ trên ngực ngươi, để xem ngươi còn sống lại được nữa không?"

"Đừng giết ta!" Sự dữ tợn của đại trưởng lão đột nhiên biến mất, cầu xin: "ngươi cần gì, ta đưa hết cho ngươi!"

"đường ra ngoài!" Sở Thiên lạnh nhạt nói Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"không thể được, các ngươi không ra ngoài được nữa!!" đại trưởng lão nhìn Sở Thiên, "không lừa ngươi đâu, nếu ngươi có ra ngoài được cũng bị nghẹt thở mà chết! Nhiều nhất, nhiều nhất ta cũng chỉ có thể làm cho các ngươi sống ở bên ngoài một ngày thôi."

Dùng dao phẫu thuật cắt một mảng thịt nhỏ trên cánh tay đại trưởng lão, Sở Thiên nheo mắt cười: "ngươi lừa ta, Khố Khoa Kỳ ở bên ngoài lâu như vậy rồi, ta không hề thấy hắn bị nghẹt thở chết!"

"Thật đó, ta không lừa các ngươi, bất cứ ai đã vào vùng đất chuộc tội này rồi, lạc ấn linh hồn của họ sẽ bị ghi lại, một khi rời khỏi đây, linh hồn của bọn họ sẽ không thở được mà chết."

Sở Thiên kinh ngạc, Phất Lai cũng từng nói như vậy, nhiều năm nay Mỹ Hải Yêu cũng thường phái tình báo ra ngoài để thăm dò tin tức, cũng có người muốn nhân cơ hội trốn đi, nhưng cuối cùng đều bị nghẹt thở mà chết

"Khố Khoa Kỳ có thể đi ra ngoài…" đại trưởng lão liếc nhìn cái cũi ở giữa, tiếp tục nói: "Là vì phụ mẫu của hắn đã liều chết để giải thoát linh hồn cho hắn"

"Vậy ngươi cho chúng ta biết, cách để giải thoát linh hồn khỏi bị phong ấn!" Sở Thiên quát

"Điều này cũng không được!" đại trưởng lão cười khổ: "Tất cả linh hồn của ma thú đều bị ghi lại trong vạn thú tỏa…"

Thì ra, ở chính giữa vùng đất chuộc tội này có vạn thú tỏa, trong đó có ghi lại tất cả lạc ấn linh hồn của tất cả ma thú, nó có hai tác dụng, một là hạn chế ma thú thoát ra khỏi vùng đất chuộc tội, ngoài ra còn có tác dụng duy trì sự cân đối ở vùng đất chuộc tội.

Dựa vào kinh nghiệm lâu năm của đại trưởng lão, trong Vạn Thú Tỏa không chỉ có lạc ấn linh hồn của các cư dân ở đây, mà còn có một loạt các linh hồn cổ quái khác, đại trưởng lão cũng không biết một số linh hồn từ đâu tới, chỉ biết số lượng rất nhiều, hơn nũa vô cùng mạnh. Năm đó phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ đã tìm cách để liên lạc được với những linh hồn này, chúng đã đưa ba người gia đình họ tới lạc ấn linh hồn.

Đáng tiếc kế hoạch đào tẩu có chút rắc rối, nên chỉ có Khố Khoa Kỳ thoát ra được, phụ mẫu của hắn bị bắt lại

Nói đến đây, đại trưởng lão không ngừng cười khổ, "nhưng trước đó không hiểu vì sao, những linh hồn trong vạn thú tỏa đột nhiên nổi loạn, dường như đã chịu sự kích ddoogj gì đó rất mạnh, không những không liên lạc với ta nữa, mà còn khiến cho Vạn Thú Tỏa chấn động, làm cho cả vùng đất chuộc tội cũng bị chấn động, sau đó có người báo rằng đáy biển ở phía trên vùng đất chuộc tội cũng bị nứt, ta và Hải Yêu Vương bàn bạc cử người đi điều tra, không ngờ, bọn chúng đã mang về Thủy Mẫu Thần Cách…"

Trong lòng ba người Sở Thiên đột nhiên nghĩ đến một người: Sa Khắc!

Những linh hồn trong Vạn Thú Tỏa ấy, nếu không có gì xảy ra, thì chính là chủ nhân của những hài cốt ấy đã gặp chuyện, thân thể bị ăn rồi, linh hồn không tức giận mới lạ

"Vạn Thú Tỏa đang ở đâu?" Sở Thiên lại hỏi

"Ngay trong mật thất của ta, đem ta đi, ta sẽ đưa nó cho ngươi, chỉ cần ngươi không giết ta là được!" đại trưởng lão cúi đầu nói, bộ dạng khẩn cầu rất thành khẩn, lời cũng là lời nói thật, những khóe miệng của hắn lại lóe lên một nụ cười lặng lẽ.

……………….

Huyễn Thú đại lục, trên bầu trời

Tiểu Bạch vừa bay nhanh, vừa uống bình rượu ngon, trong lòng chợt nói thầm. "ô, nha đầu thối, ngươi còn muốn cướp thân thể ta sao?"

Một tay ôm vò rượu, một tay ôm đầu, chỉ thấy điệu bộ nàng trở nên kỳ lạ, "tỷ tỷ tốt, cơ thể này tỷ còn muốn chiếm đoạt đến bao giờ nữa? Hì hì, trên linh hồn của muội còn có nửa mảnh Sáng Thần Chi Tâm, coi chừng ta dùng nó đối phó với tỷ đó!"

"ngươi còn sức để đối phó với ta sao? Hừ, Khố Khoa Kỳ cắn ngươi một cái khá lợi hại đó chứ?"

"Hừ, tỷ tỷ, ta đã mở xích linh hồn ngươi ra rồi sao?"

Hai tỷ muội cãi nhau gay gắt, nhưng cơ thể vẫn bay nhanh về hướng hải dương.

Còn Khố Khoa Kỳ giờ đang ở đâu? Hắn đã rành đường quá rồi, không bao giờ hắn đi con đường biển này, nhưng hắn đi qua một sa mạc, đến một hồ sương, nhảy xuống hồ nước trong hồ sương đó, chui xuống dưới đất. Đến vùng đất chuộc tội, không phải chỉ có thể đi bằng hai khe nứt đó.

Cứ như vậy, Tiểu Bạch và Cáp Địch Tư vừa đi vừa tranh luận, Khố Khoa Kỳ thì toàn tâm đến vùng đất chuộc tội, tốc độ của hai người đương nhiên không so sánh được rồi.

………………………….

Vùng đất chuộc tội, mấy người Sở Thiên trên mình đầy vết thương ẩn thân một lần nữa, cực khổ vô cùng, cuối cùng họ cũng đến được mật thát của đại trưởng lão.

Giải thuật ẩn thân, Sở Thiên xem xét căn phòng tối, "Vạn Thú Tỏa ở đâu?"

"ngươi có thể thả ta ra được không, ta đi lấy cho ngươi." Đại trưởng lão khúm núm nói

"Phất Lạp Địch Nặc, bảo hắn nói chỗ cất giấu đi, ta đi lấy!" Mỹ Nhân Ngư không tin tưởng đại trưởng lão, càng không thể để Sở Thiên thả hắn ra

"Có nghe không, đại trưởng lão tiên sinh? Nói nơi để đi!" Sở Thiên đâm dao phẫu thuật vào cơ thể đại trưởng lão, đau đến nỗi hắn phải trợn mắt lên

"Được, được, để ta nói." Đại trưởng lão chỉ vào phiến đá chính giữa mật thất, "chính là nó!"

"Nữ thần tại thượng!" Sở Thiên không biết nên khóc hay cười, đây không phải là phiến đá lần trước đặt Thủy Mẫu Thần Cách sao?

Mỹ Nhân Ngư tiến đến trước phiến đá, nhẹ nhàng đặt lên một mảnh vải đen, đột nhiên trong mật thất phát sáng, phía dưới mảnh vải đen là một tinh thạch hình trụ kỳ dị, không, không phải hình trụ, mà là khối tròn, bởi vì trong ruột tinh thạch bị rỗng

"linh hồn chư vị dũng sĩ, giết bọn chúng đi!" đại trưởng lão đột nhiên hét lớn, sau đó cười lớn, "ha ha, thế nào? Các ngươi còn cử động được nữa không? Nói cho các ngươi biết, ta có thể giao tiếp với các linh hồn trong Vạn Thú Tỏa, bây giờ bọn họ đã cầm cố các ngươi…"

Bộp!

Sở Thiên vỗ vào đầu đại trưởng lão, cười hỏi: "Đây chính là âm mưu của ngươi sao?"

"ngươi, ngươi không bị cầm cố sao?" đại trưởng lão kinh ngạc

"cái gì gọi là cầm cố, tại sao lại phải cầm cố?" Tây Mễ Cách ở trên vai Mỹ Nhân Ngư nhảy nhót

"Thái nhục thú cũng không bị cầm cố?" đại trưởng lão cảm thấy đầu óc trống rỗng, Vạn Thú Tỏa của Sáng Thần ban cho, vật báu của vùng đất chuộc tội, linh hồn của vô số tuyệt đại cường giả… Ngay cả một món ăn cũng không cầm cố được?

Đúng vậy, đại trưởng lão diễn rất đạt, nếu là người khác, chắc đã bị cầm cố rồi, nhưng không ngờ lại xảy ra sự cố

Chỉ thấy chiến giáp phía sau của mỹ nhân ngư phát quang, bảy quang sắc khác nhau hòa lẫn vào Vạn Thú Tỏa, lại giao thoa lẫn nhau

"A, cái gì vậy?" Tây Mễ Cách từ tóc Mỹ Nhân Ngư trườn tới bên hông, vén tóc nhìn, "Oa, đẹp quá!"

Sở Thiên nắm cổ đại trưởng lão, mỉm cười giơ hắn lên cao, "xin lỗi, phải để ngươi thấthần vọng rồi, chúng ta có Vạn Thú Ấn."

"Biểu tỷ, bỏ Vạn Thú Ấn vào xem sao, A Mạt Kỳ, ngươi bảo vệ tiểu tỷ, nếu có bất trắc gì thì bay đi"

Mỹ Nhân Ngư chậm rãi giơ Vạn Thú Ấn lên, bỏ Vạn Thú Ấn vào khoảng không của Vạn Thú Tỏa, đại trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng này, không tức giận mà còn rất vui mừng. Tốt quá rồi, ấn tỏa hợp nhất, thông đạo thời không giam giữ lạc ấn linh hồn sẽ mở ra, đợi ra được bên ngoài rồi, ta sẽ khôi phục lại thần lực, đến lúc đó giết các ngươi không phải dễ như trở bàn tay rồi sao?

Còn hơn cả mong đợi nữa, đại trưởng lão cười thầm, không ngờ trong tay thích khách lại có Vạn Thú Ấn! Cứ đợi đi, người chiến thắng cuối cùng chắc chắn là ta.

Bộp!

Ấn tỏa hợp nhất, vang lên một âm thanh vang dội

Một ánh quang màu trắng phát ra từ Vạn Thú Tỏa, bao một vòng quanh mật thất, rồi quay về Vạn Thú Ấn, liền sau đó, vàng, xanh… bảy quang sắc thần lực phát ra, rồi lại quay về Vạn Thú Ấn.

Cửa thông đạo mở ra trong ánh sáng rực rỡ ấy.

"ca ngợi nữ thần Sinh mệnh, biểu tỷ, chúng ta đi!" Sở Thiên bay vào thông đạo, nhưng đại trưởng lão vẫn bị hắn nắm trong tay. Sở dĩ hắn không biết đại trưởng lão, là còn sợ những lạc ấn linh hồn mà hắn nói hồi nãy, phải mang hắn theo bên cạnh để khi cần còn có thể bức cung.

Mỹ Nhân Ngư và A Mạt Kỳ bay theo vào thông đạo

Lúc này, bạo động ở núi chuộc tội vẫn đang diễn ra, tộc trưởng năm đại quý tộc của vùng đất chuộc tội thấy tình hình trước mắt, mặt cắt không còn giọt máu, lúc này đội quân hỗn tạp kia đã không còn là đối thủ của Mỹ Hải Yêu nữa.

Đột nhiên, một góc của núi chuộc tội chợt mở ra, một thân ảnh phóng lên, trên người là màu đen của Thất trọng thần lực! "Hải Yêu Vương bệ hạ, người ông yêu quý của ta, Khố Khoa Kỳ đã trở về rồi!"

Còn bọn Sở Thiên vừa mới tiến vào thông đạo, trên Vạn Thú Tỏa liền vang lên một tiếng rống dữ dội: "Cơ thể của chúng ta quả thật đã bị ăn mòn rồi, dù chúng là ai, nhất định cũng sẽ phải trả giá!"

Tiếng gầm rú mang theo tất cả phẫn nộ, Sở Thiên còn đang định giơ một tay nắm Vạn Thú Ấn, nhưng sự gào thét của vô số linh hồn đã khiến hắn phải bỏ tay ra. Tăng tốc thêm nữa, hắn rời khỏi vùng đất chuộc tội, đến một vùng biển.