Dị Giới Thú Y

Chương 539: Tạ tội




Sau khi Trương Bá Luân vừa nói ra câu này, Sở Thiên ngay lập tức đã có dự định trở mặt, Kinh Cức Long Hoàn trên đầu cũng trong phút chốc vận hành

Không ngờ, người không vui đầu tiên lại chính là An Cát Lệ Na, nàng dựa vào người của Trương Bá Luân, khẽ huých vào ngực của Trương Bá Luân, bĩu môi nói: "Đáng ghét, người ta còn ở trong lòng chàng! Chàng đã muốn đi tìm nữ nhân khác rồi?"

Trương Bá Luân khẽ nâng cằm An Cát Lệ Na lên, cười nói: "mỹ nhân, biết ta tại sao muốn gặp Bào Uy Nhĩ không?"

"Tại sao?"

"Ta muốn tận miệng nói cho nàng ta, nàng mới là đệ nhất mỹ nhân trong tam giới! ha ha!" Trương Bá Luân vừa dứt lời, liền cười phá lên.

Thứ lý do này không cần biết An Cát Lệ Na có tin hay không, Sở Thiên chắc chắn sẽ không tin, hắn nheo mắt lại, cười nói: "Trương Bá Luân miện hạ muốn gặp Hải Vương Biển Cấm, tự đi là được rồi, cần gì phải để ta dẫn đi?"

"Sáng Thế Phụ Thần tại thượng! Long Thần miện hạ đúng là không hiểu chuyện rồi!"

Trương Bá Luân chìa ra một ngón tay, đung đưa, "mạo muội đến nhà, há chẳng phải sẽ khiến giai nhân cảm thấy đường đột sao? Vì vậy có người dẫn đi vẫn tốt hơn!"

Sở Thiên thầm nghĩ, Trương Bá Luân là một tên lưu manh, một tên lưu manh có phẩm vị, có phong độ! Đương nhiên, Sở Thiên cũng sẽ không ngốc đến mức cho rằng Trương Bá Luân chỉ đơn thuần mong hắn dẫn đi Hỏa Diệm Phụ Thần chắc chắn còn có ý đồ khác, muốn lợi dụng Sở Thiên để đạt được

"Hải Vương bệ hạ đã trở về Biển Cấm vương cung, lúc này đang bế quan để hồi phục thần lực, Trương Bá Luân miện hạ muốn gặp nàng ta, cần phải đợi một thời gian nữa mới được!" Sở Thiên tủm tỉm cười nói dối, thật ra Mỹ Nhân Ngư hiện tại chưa hồi phục về trạng thái đỉnh phong là thật, nhưng chưa đến mức độ phải bế quan, dù gì nàng va Thủy Chi hồn là một cặp kết hợp trời sinh. Lại có thiên phúc độc bộ tam giới làm chỗ dựa, vì vậy hiện tại Mỹ Nhân Ngư thực chất không phải bận tu luyện, mà là đang lập kế hoạch chỉnh đốn tam giới.

"Còn phải đợi sao? Ài, lòng ta thật đang nóng như lửa đốt đây, Long Thần miện hạ có thể dàn xếp cho ta không?"

"Ta không thể làm chủ thay cho Hải Vương bệ hạ, miện hạ tốt hơn nên chờ một thời gian thôi!"

Hai người đấu khẩu đến cùng, còn Lôi Cát ở bên cạnh đang tính toán mối làm ăn này có thể kiếm được bao nhiêu cuối cùng đã phát hiện không khí có gì đó bất ổn. Tiểu tử này đảo mắt, đứng dậy nói: "Trương Bá Luân miện hạ, ta đi chuẩn bị lấy hàng cho ngài. Ha ha, đám hạ nhân trong nhà tay chân không thật thà, ta phải đích thân đi trông chừng!"

"Không cần, chuyện này sao có thể phiền đại thiếu gia người chứ?" Trương Bá Luân vươn tay, lăng không ấn nhẹ, đẩy Lôi Cát về chỗ ngồi, cười nói: "Lôi Cát thiếu gia vẫn nên ở đây cùng ta khuyên nhủ Long Thần miện hạ đi!"

Lão háo sắc này muốn làm gì? Sở Thiên trong lòng rúng động, Trương Bá Luân rõ ràng đang muốn giữ Lôi Cát làm con tin

"Chuyện này …lão đại, ngươi nói nên làm gì a?" Lôi Cát vẻ mặt đau khổ cầu cứu Sở Thiên, tiểu tử này thông minh lắm, biết bản thân gặp phiền phức rồi

Trương Bá Luân nâng tay An Cát Lệ Na lên, nhìn ngắm ngón tay nhỏ dài trơn mềm của nàng ta, cười nói: "Mỹ nhân, còn nhớ mấy cái tên đã chụp lén chúng ta không?"

"Đương nhiên là nhớ rồi!" An Cát Lệ Na lấy mấy bức ma pháp họa tượng từ trong giới chỉ ra, lật xem từng bức một, cười nói: "Mấy tên đó thủ nghệ không tồi, chụp ta rất xinh đẹp!" Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"không phải là thủ nghệ của chúng tốt, mà là nàng thực chất đã xinh đẹp rồi! Nàng nhìn bức này xem, tóc của nàng bị chụp xấu rồi, ha ha. Có điều nàng yên tâm, đại ca ta đã dạy dỗ tên ngu ngốc đó rồi. Những tên ngốc không thức thời, phải dạy dỗ một trận mới có thể hiểu lý lẽ được."

Sở Thiên nheo mắt lại, Trương Bá Luân đang chỉ cây dâu mắng cây hòe, đã đưa ra sự cảnh cáo với hắn

Lại nâng ly thị ý Sở Thiên cụng ly, Trương Bá Luân chậm rãi nói: "Vùng sương trắng bờ Tây Hải là một trong mười cảnh đẹp nhất của Huyễn Thú, một tháng sau, ta sẽ mời Bào Uy Nhĩ bệ hạ đến đó tương hội, hy vọng Long Thần miện hạ chuyển lời cho"

Trương Bá Luân như đang bỡn cợt, nhưng khí thế trên người lại thể hiện rõ đề nghị của hắn không thể nghi ngờ!

"Nữ thần tại thượng, Trương Bá Luân miện hạ không biết sao? Còn hai tháng nữa, Đặng Khẳng miện hạ và Bố Lai Ân Đặc sẽ quyết đấu sinh tử ở bờ Tây Hải, ngươi mời Hải Vương đến Tây Hải…"

Chính là vì Đặng Khẳng và Bố Lai Ân Đặc quyết đấu ở bờ Tây Hải! miện hạ phải biết thực lực của hai người bọn Đặng Khẳng, hai tên không biết thưởng thức cái đẹp là gì, e rằng sẽ hủy đi bờ Tây Hải mất, ài, cảnh đẹp không còn, mỹ nhân vẫn phải tiếc! Ta chính là muốn cùng Bào Uy Nhĩ miện hạ thưởng ngắm tuyệt cảnh của vùng sương trắng ở Tây Hải!"

"Vậy được, ta sẽ thay Trương Bá Luân miện hạ chuyển lời. Có điều Hải Vương bệ hạ có đồng ý hay không, thì không phải chuyện ta có thể làm chủ!"

Sở Thiên thầm nghĩ, lão tử một tháng sau sẽ để ngươi bị leo cây ở bờ Tây Hải!

Không ngờ Trương Bá Luân lại mỉm cười, "còn một tháng nữa, không biết Long Thần miện hạ có rỗi rãi, có thể cùng ta đi thưởng ngắm cảnh đẹp của đại lục hay không?"

Sở Thiên vô cùng ngạc nhiên, lẽ nào Trương Bá Luân muốn giám thị hắn? Khẽ đánh mắt ra hiệu với Khảm Phổ, để hắn giới bị, Sở Thiên cười nói: "Ta còn có rất nhiều chuyện, không thể bồi tiếp Trương Bá Luân miện hạ rồi! ha ha, hơn nữa miện có mỹ nhân làm bạn, cần gì phải để một kẻ không hiểu chuyện như ta làm vật chướng ngại chứ?"

Trương Bá Luân gật gù nói, "Đúng vậy, đúng vậy! Vậy được, miện hạ cứ tự tiện!"

Nói rồi, Trương Bá Luân đứng dậy, xoay người định bước đi

Sở Thiên nói: "trong một tháng này, miện hạ có ở lại trong thành Mã Lệ Liên này không?"

"Đương nhiên là không! Ta muốn đi thăm mỹ nữ trên đại lục này! Ha ha!"

Dứt lời, Trương Bá Luân dắt tay An Cát Lệ Na bước đi, Sở Thiên nhìn qua cửa sổ, Trương Bá Luân không sử dụng thần lực, mà nhảy lên một cỗ xe màu vàng được kéo bởi tám con lạc đà tuyết, chiếc xe chuyển động, trên mặt băng bị lạc đà tuyết để lại từng vệt kéo trắng tinh, theo sau là tiếng cười của An Cát Lệ Na

A Mạt Kỳ nhíu mày, nói: "Ông chủ, Trương Bá Luân muốn làm gì?"

"Ai mà biết?" Sở Thiên đã không còn yên lòng. Suy nghĩ một hồi lâu, hắn gọi Lôi Cát lại, hỏi: "Trương Bá Luân muốn làm ăn gì với ngươi?"

Lôi Cát lấy ra một quyển sổ sách, chỉ vào phía trên nói: "Năm trăm xe hoa Mã Lệ Liên, khốn kiếp, tên này đúng là có tiền, ta đưa giá lên cao ba lần, nhưng hắn cũng chẳng mặc cả gì! Rút thẳng tiền ra luôn! Ngoài ra hắn còn dự định, để gia tộc chúng ta mỗi tháng cung cấp cho hắn một lô xa xỉ phẩm. Lão đại, làm thế nào, tên này rõ ràng không dễ dây vào…"

Suy nghĩ một chốc lát, Sở Thiên nói: "sau này nhà các ngươi cứ làm ăn bình thường với hắn, mượn thời gian đưa hàng cho hắn, cố gắng điều tra tất cả về hắn! Ngoài ra….khốn kiếp, sau này bán hàng cho hắn, nâng giá cao mười lần!"

…………………

Sở Thiên giận dữ trở về Bố Lôi Trạch, lần đầu tiên gặp Trương Bá Luân, hắn không có được lợi ích thực chất nào, ngược lại còn bị Trương Bá Luân làm cho hồ đồ. Hiện tại điều Sở Thiên có thể làm, chính là nghiêm ngặt giám sát hắn

Bên phía Mỹ Nhân Ngư, Sở Thiên không nói cho nàng lời mời của Trương Bá Luân, còn về nguyên nhân, Sở Thiên cũng không nói rõ được, tóm lại, Sở Thiên bỗng nhiên có một cảm giác phấn đấu trong giận dữ, cố gắng tu luyện, sau đó giết chết Trương Bá Luân!

Trái lại bên phía Trương Bá Luân, việc làm của hắn trên đại lục khiến cho tất cả các thiếu niên quý tộc tự thẹn không bằng, những việc như vung tiền như rác đã không đủ để hình dung hắn, cứ lấy chuyện sau khi hắn rời thành Mã Lệ Liên không lâu mà nói, trong một đêm, An Cát Lệ Na nhìn bầu trời sao, chợt có ý tưởng kỳ lạ, muốn lấy một ngôi sao xuống để so sánh với mình, nhìn xem rốt cuộc ai đẹp hơn, kết quả là Trương Bá Luân đã bay thẳng lên Thiên Ngoại Hỗn Độn, một quyền đấm vỡ một tiểu tinh cầu, sau đó kéo ngôi sao đó về đại lục Huyễn Thú

Sở Thiên tại sao lại biết chuyện này? Bởi vì Trương Bá Luân người ta thực chất không kiêng kỵ gì, ngược lại còn hân hoan chào đón những người đi theo chụp trộm hắn, kết quả Sở Thiên nhìn thấy bản báo cáo chuyện này, tức đến nỗi chửi ầm ĩ lên, còn may đây là đại lục huyễn thú, nếu như là ở địa cầu, một quyền đánh vỡ một tinh cầu mà không gây ra hỗn loạn ngoài vũ trụ mới lạ!

Trương Bá Luân lăn lộn ở đại lục Huyễn Thú, Mỹ Nhân Ngư cuối cùng đã có được tin tức, Sở Thiên không hiểu vì sao cũng không thích Mỹ Nhân Ngư đi gặp Trương Bá Luân, vì vậy đã đưa thẳng con trai mình đến Biển Cấm, để con trai quấn lấy Mỹ Nhân Ngư không cho nàng rời đi.

Ngày hôm nay, Sở Thiên đang đau đầu vì tình báo, bởi vì Trương Bá Luân đã đến vương quốc Tinh Linh, miền đất nơi nơi đều là mỹ nữ, dựa vào kim tệ và thủ đoạn ôn nhu, đã tư thông với không ít thiếu nữ Tinh Linh, Tinh Linh nữ vương không còn cách nào khác, đã đưa thư lên cho lão đại Sở Thiên đứng sau lưng, để Sở Thiên nghĩ cách giải quyết, bởi vì để Trương Bá Luân tiếp tục như vậy, huyết thống đời sau của Tinh Linh tộc e rằng sẽ không còn thuần khiết nữa

Ba Bác Tát bước vào thư phòng của Sở Thiên, cười khổ đưa cho Sở Thiên một chồng giấy tờ, "Ông chủ, đừng xem tình báo đó nữa, đó là ba ngày trước rồi, hiện giờ Trương Bá Luân đã đến học viện Tế Tự rồi!"

"Cái gì? Hắn đến cửa nhà của lão tử rồi sao?" Sở Thiên đứng bật dậy "Ai phụ trách giám thị hành tung của hắn ở vương quốc Tinh Linh, sao người ta đến tận cửa Bố Lôi Trạch rồi mà tình báo vẫn chưa truyền đến?"

Ba Bác Tát lắc đầu cười khổ, "Ông chủ, là Giáo Đình phụ trách giám thị hắn, có điều…..Giáo Hoàng không nên phái một Thánh Nữ đi giám sát hắn!"

"Trương Bá Luân còn dụ dỗ cả Thánh Nữ giám sát hắn?" Sở Thiên đấm mạnh vào bàn, sau đó nói: "Đi, chúng ta đi nghênh đón Hỏa Diệm Chi Phụ! Đợi lát nữa, ngươi đi thông báo toàn bộ nữ quyến trong nhà, toàn bộ trốn hết đi."

Trương Bá Luân vẫn trong bộ dạng phong độ ngời ngời, có điều cỗ xe của hắn đã đổi thành một cỗ thủy tinh do bốn con phi điểu cấp mười có thần lực tầng thứ nhất kéo, khi Sở Thiên đến nơi, hắn đang ở giữa bầu trời, vẫy tay chào các nữ học sinh trong học viện Tế Tự Phất Lạp Địch Nặc

Thấy Sở Thiên đến, Trương Bá Luân khẽ xua tay, cười nói: "Long Thần miện hạ, trong học viện Tế Tự của ngươi thật không ít mỹ nhân a!"

Dứt lời, Trương Bá Luân sắc mặt trầm lại, không vui nói: "Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi? Chuyện ta nhờ miện hạ, hình như chưa có hồi âm thì phải?"

"Hải Vương miện hạ công việc bề bộn, không có thời gian gặp miện hạ!" Sở Thiên cứng cỏi đáp

"ha ha, ta hiểu!" Trương Bá Luân khẽ gật đầu, chỉ vào cỗ xe, "bùm" một tiếng, đầu chiếc xe vỡ ra, một đuốc lửa bay lên, "Long Thần miện hạ, nghe nói Bố Lôi Trạch của ngươi là lối vào Biển Cấm, nếu là như vậy, ta phải dày mặt mượn quý đảo của ngươi để làm một chuyện rồi"

Bùm! Bùm! Bùm!

Ngọn lửa trên bầu trời không ngừng nổ, sau đó hóa thành các chữ một, chớp mắt, cơ hồ cả đại lục đều nhìn thấy hàng chữ trên trời

Trương Bá Luân thay mặt đám tử tôn không nên thân, đến tạ tội với Hải Vương bệ hạ - Dòng chữ bằng lửa đã viết như vậy