"Được thôi, nếu ngươi đã muốn trốn, thì cứ việc trốn, ta đi đây.
"
Đứng ở trên đỉnh đống đổ nát của toà tháp nghiêng, Anh Kiệt quan sát một vòng xung quanh liền không tìm thấy tung tích của Vandel nàng liền biết ả trốn rồi, nhưng nàng cược mười phần là cô ta vẫn gần đây không trốn ở đâu xa được.
Với khả năng của mình, Anh Kiệt thừa sức tìm được ả trốn ở đâu, chỉ là nàng không muốn, nàng tại sao phải phí công tìm Vandel để làm gì, không bằng khiến ả tự mình chạy ra.
Hơn nữa mục đích của cô ta vốn là giữ nàng tại đây không phải sao?
Đã vậy lúc này nàng rời đi hoặc là vandel trơ mắt mà nhìn nàng rời đi hoặc là ra tay ngăn nàng lại, có vậy thôi.
Vậy nêu sau khi nàng vừa dứt lời, thân nàng liền không cánh mà bay lên cao, ở sau khi đạt tới độ cao nhất định, oành nổ vang một cái nàng trực tiếp đột phá tốc độ âm thanh, siêu tốc phi hành bay đi.
[Tích ~ tích ~ cảnh báo! cảnh cáo! Mục tiêu tiến vào vận tốc âm thanh Mach 1.
]
[Sau 3 giây mục tiêu rời khỏi tầm bắn.
]
Aizz ~
Nghe được hệ thống báo Vandel liều hiểu đối phương muốn làm cái gì, ả ta đây là muốn ép nàng đi ra mà, nếu bây giờ mà không ra thì đối phương thì sẽ rời khỏi, lúc đó nhiệm vụ của mình coi như thất bại.
"Khai hoả.
"
Không còn cách nào, Vandel đành phải bóp cò khai hoả, bạo lộ ra vị trí của mình.
Oanh — !!!
Nổ vang một tiếng một tia quang trụ thô to từ dưới mặt đất phóng ra, mang theo cao tới hàng nghìn nhiệt độ tất có thể xuyên thấu tất cả ánh sáng thiêu đốt tinh chuẩn cực kỳ phóng về phía đang bay tốc độ siêu thanh Anh Kiệt.
Cuối cùng cũng ra.
Có đề phòng từ trước Anh Kiệt lập tức nhích người thành công né tránh được nguy hiểm một kích.
Tia sáng đó, có gì đó quái quái.
Cự ly cực gần quan sát tia quang trụ, nàng quan sát có gì đó rất là lạ ở nó.
Chỉ là không đợi nàng phân tích kỹ càng tia quang trụ hư thật thì nó liền như lúc nó xuất hiện vậy tới nhanh đi thì cũng nhanh mà biến mất.
Sau đó dưới mặt đất lúc này đại địa run chấn gầm gầm, vô số vết nứt vỡ xuất hiện theo đó ầm một tiếng tại Anh Kiệt mắt chữ A mồm chữ O kinh ngạc không thôi bộ dáng.
Một con người máy to lớn vô cùng với thân cao cũng phải 20 mét, người rộng 8 mét thân hình uy vũ với các lớp sơn đỏ xanh trắng màu tạo thành với cái đầu trang bị một cái mặt nạ để lộ cặp mắt màu vàng, hai bên vai vác hai khẩu đại pháo năng lượng hai tay cầm một súng một kiếm, bên tay trái còn lắp cả một tấm khiên lớn có thể che giấu hơn nữa người của nó.
Nè nè nè đây không phải Strike Gundam sao? Thế quái nào Gundam xuất hiện ở chỗ này? Ngươi chạy nhầm phim trường rồi à!?
"Nguyên Anh (Tứ Tinh) cường giả đánh nhau kìa!!! Chạy mau!!!"
Một số người dân có thực lực không kém trong thành phố không giống bao người bị Anh Kiệt cùng Vandel tản ra uy áp đè nặng trên mặt đất.
Bọn hắn sau nghe thấy được động tĩnh liền tò mò chạy tới quan sát và rất nhanh, ngay khi cảm nhận được trên người hai bên tản kinh hồn đánh sợ uy áp bọn họ sợ xanh mặt, kinh hoàng lấy hết tất cả những gì mình có có thế khiến mình chạy thật nhanh, nhanh nhất có thể chạy khỏi thành phố này.
Không, đơn thuần chạy ra khỏi thành phố là không đủ, bọn hắn càng phải chạy xa hơn nữa, vì khi Nguyên Anh (Tứ Tinh) cường giả chiến đấu trăm dặm ngàn dặm đều biến thành bình địa, sự sống xung quanh đều không thể thoát khỏi chết không toàn thây.
Tại Anh Kiệt kinh ngạc không thôi vì sự xuất hiện của người máy kia, thì giọng nói của Vandel mang theo một chút người máy tạp âm vang lên từ trên người người máy khổng lồ.
[Hiệp hai nào con cờ hó chết tiệt.
]
Vandel vừa dứt lời hai bên vai người máy khổng lồ đại pháo liền chuyển đầu nhắm về phía Anh Kiệt.
Anh Kiệt nhăn mày, không chút do dự nàng phóng người lao xuống phía dưới các toà nhà trong thành phố, nàng muốn nhờ vào các toà nhà đó để che đậy che chắn cho mình khiến ả Vandel không dễ khoá mục tiêu vào nàng.
Và một phần khác là nàng lấy người dân thành phố nàng làm bia đỡ cho nàng làm đối phương không dễ như vậy khai hoả.
Khiến cô ta vướn tay vướn chân không thể làm gì vì sợ đánh trúng người dân tâm lý làm 10 thành thực lực của cỗ máy phát huy không tới 3 thành.
Gì ngươi nói ta không phải là nên ưa tiên tránh xa ngươi dân không nên làm chuyện này liên lụy tới họ?
Như vậy thì xin lỗi ngươi rồi, ta không tốt tính như thế, miễn là chuyện có lợi cho ta dù là lấy ngươi khác ra làm khiên thịt, ta không có chút nào áp lực tâm lý.
Thông qua màn hình mà nhìn thấy hành động này của Anh Kiệt lẫn trốn giữa các toà nhà, Vandel ánh mắt sắc lạnh cứ thế mà nhìn Anh Kiệt làm vậy, sau đó ngón tay nàng nè lên nút khai hoả.
Mau Bay lên!!!
Đang chuẩn bị một hai bay tới chỗ Vandel Anh Kiệt thì đột nhiên giọng nói của lương tâm vang lên trong đầu nàng.
Khiến nàng hoảng hốt làm theo một hơi bay lên thật cao thoát khỏi phạm vi các toà nhà trong thành.
Phải biết tại giữa cường giả với cường giả chiến đấu, không thể lơ là dù chỉ một chút, vậy nên mỗi khi chiến đấu tinh thần họ đều sẽ luôn thường ở trong tình trạng tập trung cao độ, điều đó làm cho họ khó mà bị bên ngoài sự việc quấy nhiễu.
Tuy nhiên nếu thực sự một khi có một việc thành công thu hút họ, nó sẽ làm đang tập trung cao độ họ rơi vào tình trạng hoảng hốt, cơ thể trong vô thức làm theo.
Mà lúc này chuẩn bị khai hoả Vandel thấy vậy liền nhanh chóng thay đổi hướng nòng pháo nhắm vào Anh Kiệt sau đó ấn nút khai hoả.
Oanh —!!!
Theo đó hai tia quang trụ đỏ rực to lớn thô to từ trong nòng pháo phóng ra, chớp mắt là đã chạm vào người Anh Kiệt.
Đáng chết.
Anh Kiệt hận không được bóp chết cái thằng lương tâm đó, nhưng giờ phút này nàng phải đối phó với hai quang trụ này trước.
"Khiên.
"
"Phân Tán.
"
"Giảm sát thương.
"
"Chuyển hướng"
"Tứ Trọng Phép Thuật: Negative Barrier!!"
Không tính lần trước Anh Kiệt niệm phép tạo màn chắn kết giới bảo vệ đám elf, với nàng cái kết giới đó thuần túy một phép thuật hạng ba đến cả nhập giai nhất tinh cũng không xứng, đó chỉ là đùa nghịch không hơn.
Nhưng lần này thì khác, đối mặt với kỳ lạ không rõ thực hư quang trụ kia, Anh kiệt nàng không dám dùng thân mình ra đỡ để thử nghiệm.
Vì vậy lần này nàng nghiêm túc, Tinh Lực thần hồn cực nhanh vận hành, tức khắc trong một chớp mắt không tới siêu nhanh tạo ra bốn phép và dung hợp chúng lại với nhau tạo thành một phép mạnh mẽ hơn nữa.
Tức khắc, một tấm khiên năng lượng màu tím đậm thành thành từ vô số tấm lục giác thô dày gần một tất tạo thành một hình bán khối cầu cản lại giữa Anh Kiệt với tia quang trụ.
[Negative Barrier Nhị Tinh Trung Cấp Ma Thuật: Tạo một tấm chắn ma thuật khiên cố vô cùng có thể đao thương bất nhập vạn pháp bất xâm, chống đỡ lại tất cả Nhất Tinh kỹ năng trở xuống hoặc Lv.
290 trở xuống toàn lực công kích.
Hoặc chỉ một lần có thể 100% cản lại được một Nhị Tinh cấp thấp kỹ năng hoặc Lv.
310 trở xuống, có 10% khả năng phản hồi lại công kích, sau đó Negative Barrier sẽ phá hủy.
]
OOANHHH — !!!
Tiếng vang to lớn theo bọn nó va chạm mà truyền đến, dư âm năng lượng đem chung quanh nhà lầu đều đánh vỡ một vùng lớn.
Không chỉ vậy, ngay sau khi tia năng lượng va chạm với tấm chắn, vô số tàn dư tia quang từ tia năng lượng bị khiên cố tấm khiên đánh bật ra ngoài phân tán ra khắp nơi.
Tuy răng bọn chúng kích thước lớn nhỏ chẳng là gì so với tia quang trụ, nhưng chứa đựng trong bọn nó năng lượng là không thể xem nhẹ.
Theo bọn chúng phân tán rơi xuống đất vô số tiếng nổ oành oành oành vang lên không ngừng.
Các toà nhà và không chỉ các toà nhà vô số người sinh sống trong nó cũng vạ lây theo.
Ahhh — !!!!
Vô số người dân thê thảm kêu rên, sợ hãi run rẩy không thôi vì trận chiến của họ, đơn thuần dư chấn chiêu thức mà lại có lực phá hoại lớn vậy, thế thì chính diện một kích sẽ như thế nào?
Đúng là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, thần tiên đánh nhau người phàm chịu tai ương.
Lần đầu giao phong, tuy thành công cản lại gần ngay gang tấc một kích, nhưng Anh Kiệt cũng là bị dư chấn bay ngược một khoảng cách.
Chỉ thấy bên trên tấm khiên [ Negative Barrier ] xuất hiện một khối lớn khe hở.
Cho thấy uy lực của nó so với Lv.
310 hoặc Nhị Tinh cấp thấp kỹ năng mạnh không biết bao nhiêu, có thể phá vỡ 100% một lần cản Lv.
310 trở xuống toàn lực một kích tấm khiên.
Anh Kiệt trên không trung ngừng lại, nhìn phía xa người máy.
Thật không thể ngờ, thật sự là không thể ngờ tời, mình lại có thể ở cái thế giới tu luyện tu chân ma pháp mà lại có thể nhìn thấy tia Beam năng lượng thứ nên thuộc về vũ trụ khoa học kỹ thuật ở chỗ này.
Xem ra, thế giới này có nhiều thứ mà mình cần phải đề phòng lắm.
Khoảnh khắc ăn thiệt một lần từ Vandel, ngay lập tức Anh Kiệt vốn chơi đùa tâm lý tức khắc thu hồi và nàng đối với thế giới này cảnh giác tâm nhấc lên thêm một tấm cao mới, hoàn toàn đem nó so sánh ngang hàng với cái thế giới nữa tận thế dị biến trước kia của nàng.
Không ngờ ả lại có thể cản được.
Ngồi trong cỗ máy quan sát Anh Kiệt tình huống thông qua màn hình Vandel vẻ mặt lúc này cực kỳ không tốt, nàng không tin cũng phải tin, chính mình mạnh nhất công kích cũng chỉ là tại trên thân tấm chắn của ả để lại một cái khe hở.
[Tích ~ Tích ~ Tích phân tích hoàn tất, đang đăng tải mục tiêu dữ liệu.
]
[ Tên: Kthanid
Giới Tính: Nữ
Tuổi: Không Thể Xác Định
Chủng Tộc: Nhân Loại.
Sức mạnh : E ~ A? (Không Thể Xác Định)
Thể Chất: E ~ A? (Không Thể Xác Định)
Tốc Độ: E ~ A? (Không Thể Xác Định) ]
Không thể xác định? Còn nữa, nhân loại? ả thật mà là nhân loại à? Yêu nhân thì đúng hơn đó.
Đã vậy thì không đùa giỡn nữa.
Anh Kiệt ánh mắt lộ ra hàn quang, sát ý hoàn toàn lộ ra cho thấy lúc này là nàng nghiêm túc, nàng từ từ hoá thủ thành chỉ, ngón tay ra nhắm về phía Vandel, theo sau một cỗ khiếp người thiên địa uy áp từ trên người nàng bốc lên, bầu trơi chợt không mây mà trở nên tối sầm,
Ta sẽ thôi tung ngươi cùng với thành phố này luôn.
Không tốt.
Ở tại tinh thần không gian lương tâm nhận thấy Anh Kiệt lần này muốn làm thật, nàng lần này quyết tâm muốn giết người, mà làm phần lương tri của nàng cũng sỡ hữu ký ức của nàng, lương tâm biết, lấy tính tình của cô ta một khi ra tay, cả thành phố này sẽ xoá khỏi bản đồ.
Dừng tay!!!
"Tâm Viêm…"
Anh Kiệt làm như không nghe thấy trong đầu lương tâm gào thét, trong cơ thể thiên phú [Tâm Viêm] theo nàng khống chế tức khắc xuất hiện ở đầu ngón tay nàng.
Chỉ là, lần này [Tâm Viêm] không giống ấn tượng màu cam đỏ đen, lần này nó lại có màu tối hắc, cái hắc không phải là màu hắc đen bình thường nữa, mà là loại đen sền sệt như vô số màu đen của đen chồng chất lên mau vậy, nhìn cực kỳ khiếp người, vô số động vật sinh vật trong trăm dặm trong vô thức cảm thấy bất an trong lòng như thể cảm thấy điều xấu từ ngọn hắc hoả đó.
Không chỉ động vật mà cả con người cũng cảm thấy bất an không thôi, họ trong vô thức ngẩn đầu nhìn chăm chú vào ở Anh Kiệt đầu ngón tay hắc viêm, không dám rơi mắt khỏi nó dù là chớp mắt cũng không dám, vì trong thân tâm họ có thứ gì đó nói cho họ biết tuyệt không thể rời mắt khỏi thứ đó.
Nếu không một điều gì đó kinh khủng sẽ diễn ra.