Năm tháng sau, kể từ ngày nhóm Vô Tà tới đế đô.
Trong đoạn thời gian thực lực Vô Tà vẫn chậm chạp không tiến mới chỉ tăng một cái tiểu giai lên Tứ Tinh Đấu Sư, nhưng khả năng luyện dược và khả năng khống hỏa của hắn nâng lên tầng cao mới, tốc độ phát triển này khiến Cơ Diễm cảm thấy vô cùng ngạc nhiên nàng lén lút bồi dưỡng Tiểu Y Tiên nhưng cuối cùng cũng không cách nào lại tốc độ tăng trưởng của Vô Tà. Lúc đầu nàng không cam lòng chút nào nhưng về sau cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này mà thôi.
-“Với thực lực luyện dược như thế thì anh đạt cấp độ nào rồi?”-Vô Tà từ trong đỉnh lấy ra viên đan màu lục, phía trên có nhiều đường vân bao phủ khắp viên đan, mùi hương không quá tiết ra ngoài.
-“Viên đan anh vừa luyện thuộc hàng Tứ phẩm đan dược, xét về độ dày đặc của đan vân và đan hương thoát ra thì anh tạm có thể coi là một cái Tứ phẩm luyện dược sư mà thôi.”-Cơ Diễm cúi lại gần viên đan trên tay Vô Tà mà lấy kiến thức thời đại của mình mà đánh giá Vô Tà, chứ nếu vứt viên đan ở thời đại này đủ khiến người điên cuồng tranh giành nhau để sở hữu viên đan trên tay hắn.
-“Mà anh nghe nói đan dược phẩm chất càng cao đan hương càng nồng mà.”-Vô Tà thắc mắc điều này khá lâu rồi, mấy viên đan hắn mua ở tiệm cũng khá là thơm đó.
-“Không biết đám nhóc này truyền thừa luyện đan thuật xuống dưới kiểu gì nữa.”-Cơ Diễm thở dài nói, lúc gặp Vô Tà nàng từng nghĩ sau mười vạn năm tất cả đều phát triển mà không ngờ liền suy thoái xuống nhiều lắm so với thời đại của nàng-“Viên đan dược mà tỏa ra mùi thơm nồng nặc thì chứng tỏ việc cô đọng dược lực quá tệ hại, nói trắng ra là quá mức lãng phí, còn về lý do phẩm chất càng cao càng tỏa hương như hiện tại thì là do càng cao khả năng cô đọng càng khó khăn dễ hiểu thế thôi. Chưa kể đến việc viên đan đó rất nhanh sẽ khiến đan dược mất đi hiệu quả, một khi cô đọng đến mức cao nhất liền không có chút mùi hương nào, viên đan như thế thậm trí có thể để một vạn năm không hư tổn. Ừm, em mặc dù được gọi là Đan Đế nhưng vẫn chưa đạt tới cái cấp độ đó, mà với thiên phú năm tháng Tứ phẩm của anh chắc có thể đạt được.”
-“Có lẽ là do người chỉ dẫn giỏi.”-Vô Tà nói một câu, nhiều lần trước Cơ Diễm đều dùng câu này làm câu kết thúc cuối cùng khi nói chuyện với hắn.
-“Hahahaha, anh biết vậy là tốt.”-Cơ Diễm cười lớn cánh tay mảnh mai vỗ lên vai Vô Tà, nhưng chỉ là lấy lệ vì nàng là linh hồn thể mà thôi-“Em qua chỗ Y Tiên đây, anh còn một bước nhỏ mới có thể coi là Tứ phẩm chứ chưa hoàn toàn coi là Tứ phẩm đâu, thế nên cứ tập chung luyện Tứ phẩm đan dược chưa nên bắt đầu luyện Ngũ phẩm.”
-“Ừm.”-Vô Tà khẽ gật đầu một cái, nhìn Cơ Diễm đã bay khỏi phòng mà nở nụ cười sau lại lấy quyển ghi chép đan ký của lão nửa cái sư phụ truyền cho Vô Danh công pháp ra coi, nhờ quyển sách này, kiến thức kiếp trước hắn mới có thể tiến giai nhanh như thế, còn Tiểu Y Tiên cũng được Cơ Diễm xem qua sách rồi truyền thụ nhưng do vẫn còn quá trẻ nên nhiều chỗ vẫn còn lấn cấn không tiến giai nhanh được. Về câu hỏi của hắn thì quyển đan ký không hề nói qua lúc thành đan sẽ thế nào chỉ nói về các bước luyện đan mà thôi nên hắn mới thắc mắc mà hỏi Cơ Diễm.
-“Tà ca, có một vị mỹ nữ đến tìm anh.”-Dao Tuyết từ ngoài bay vào sau khi Cơ Diễm rời đi.
-“Ai nhỉ? Ta có quen vị mỹ nữ nào đâu.”-Vô Tà ở đế đô này chỉ biết qua một vị mỹ nữ nhưng nàng là người của phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ, nói quen cũng không chính xác vì đơn thuần chỉ là trao đổi mua bán mà thôi, còn chuyện nàng đến nhà thì hắn chưa từng nghĩ qua bao giờ.
-“Là người hay đón tiếp anh ở phòng đấu giá.”-Dao Tuyết lên tiếng, bình thường nàng cũng hay cùng hắn đi lòng vòng tham gia khắp nơi nên cũng biết những người mà hắn gặp qua.
-“Sao nàng lại tới đây nhỉ?”-Vô Tà thu lại đồ luyện đan vào nạp giới lại.
-“Ai biết được, nếu anh không muốn gặp em lại dùng tinh thần truyền âm đuổi nàng đi.”-Dao Tuyết lúc vừa rồi cũng dùng tinh thần truyền âm nói nữ tử kia ngồi đợi, cho dù cường giả ở đây cũng không thể tìm ra người truyền âm tới chỉ có quy cho một siêu cấp cường giả không muốn ra gặp mặt mà thôi.
-“Gặp chứ sao không? Để xem nàng ta tới đây có chuyện gì nào? Chín phần là một cuộc làm ăn đây, mà làm ăn có lời cớ sao lại từ chối không gặp cơ chứ.”-Vô Tà nhún vai tùy ý nói, hắn không tin cô nàng máu thương nhân đó lại tới nói chuyện tình cảm, thân ái quên ngay cái tác phẩm giả tưởng đó đi dùm cái.
Đổi hình dáng khuôn mặt thành khuôn mặt hay dùng để đến phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ.
-“Hôm nay mặt trời mọc đằng tây sao? Rồng lại đến nhà tôm thế này.”-Vô Tà cười bước ra vào phòng khách.
-“Tỷ tỷ tới đây chơi không được sao, tiểu đệ đệ không muốn sao?”-Vị mỹ nữ đặt tách trà trên tay xuống mỉm cười nói.
-“Nhã Phi tỷ, thấy mặt ta có vẻ giống tin lắm không?”-Vô Tà chỉ vào mặt mình đang hiện rõ hai chữ ‘Không tin’, ngồi xuống cầm một tách trà khác lên đưa lên miệng uống một ngụm nhỏ.
-“Quả thế thật.”-Nhã Phi cũng không trêu đùa nữa mà gật đầu như khẳng định tới lời dự đoán lúc nãy với Dao Tuyết của Vô Tà.
-“Sư phụ tiểu đệ đệ là một luyện dược sư sở hữu dị hỏa?”
-“Nhã Phi tỷ sao lại hỏi như thế?”
-“Tuy ta không phải luyện dược sư nhưng cũng biết được viên đan này phải có dị hỏa mới có thể luyện được thành công.”-Nhã Phi lấy ra một viên đan Tam phẩm mà Vô Tà từng luyện ra để mà bán, Nhị Sắc Linh Đan.
-“Quả thế, Nhã Phi tỷ nói không sai.”-Vô Tà cũng không chối làm gì.
-“Ta có một chuyện làm ăn muốn làm với sư phụ đệ.”-Nhã Phi vẻ mặt hiện lên vẻ vui vẻ.
-“Chuyện này, tỷ cứ nói ta nghe xem nào.”-Vô Tà giả vờ suy nghĩ một chút rồi nói-“Sư phụ ta không thích gặp người ngoài.”
-“Đệ ở đây một thời gian rồi không biết có nghe qua về Nạp Lan gia tộc?”-Nhã Phi lên tiếng hỏi,
-“Có nghe qua, gia tộc Nạp Lan cũng không nhỏ chút nào.”-Vô Tà gật nhẹ đầu.
-“Lão gia chủ của Nạp Lan gia tộc, Nạp Lan Kiệt không may trúng phải Lạc độc.”-Nhã Phi nói đến đoạn này Vô Tà liền đoán được nàng muốn cuộc làm ăn gì-“Đan vương Cổ Hà có nói qua, cách chữa trị duy nhất là dùng dị hỏa mà xua đuổi Lạc độc ra. Sư phụ đệ là một luyện đan sư sở hữu dị hỏa nên ta muốn giới thiệu cuộc làm ăn này cho sư phụ đệ. Phần thưởng của Nạp Lan gia tộc cũng không phải nhỏ.”
-“Tỷ chưa nói tỷ đưa ra cái giá thế nào? Chuyện tiền công Nạp Lan gia tộc là ta biết.”-Vô Tà gõ nhẹ đầu ngón tay lên mặt bàn nheo mắt nhìn, từ ngón tay bắn ra một ngọn lửa thanh sắc-“Ta cũng có thể chữa được loại Lạc độc đó. Nhưng tại sao phải làm cuộc làm ăn này cơ chứ, dù có hay không chỉ cần ta chữa được cho lão Nạp Lan Kiệt thì vẫn từng ấy phần thưởng.”
-“Tất nhiên ta cũng ra một cái giá tốt cho đệ.”-Nhã Phi nghe mà hiểu được Vô Tà cũng không phải loại gà mờ-“Đệ cần thứ gì cứ nói, nếu trong khả năng chúng ta sẽ bắt đầu cuộc làm ăn này.”
-“Tỷ cứ nói trước, nếu thấy hài lòng ta sẽ chấp nhận.”-Vô Tà đẩy lại trái banh về phía Nhã Phi.
-“Chức khách khanh trưởng lão thế nào?”
-“Một luyện dược sư Lục phẩm như lão sư ta liệu có cần cái chức đó không? Hay là phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ cần nó hơn.”-Vô Tà nhún vai nói.
-“Vậy ta cũng không biết cái giá nào có thể làm hài lòng tiểu đệ đệ đây.”
-“Ta muốn tỷ!”-Vô Tà ngắn gọn một câu, hắn thật sự nhìn trúng khả năng kinh doanh dám đánh cược của Nhã Phi.
-“Chuyện này vậy không cần bàn nữa.”-Nhã Phi lập tức từ chối.
-“Tỷ nghe trước đã rồi hãy từ chối.”-Vô Tà nhìn là biết nàng hiểu nhầm lời hắn-“Thứ ta nhìn trúng ở tỷ khả năng kinh doanh cơ, nếu tỷ có thể thoát ly khỏi gia tộc, ta đảm bảo đủ tài lực để cho tỷ làm ăn.”
-“Chuyện này ta không muốn làm.”-Nhã Phi lắc nhẹ đầu, chuyện thoát ly gia tộc nàng chưa từng nghĩ qua bao giờ.
-“Ừm, tỷ cứ nói thật lòng là được.”-Vô Tà ném ra mấy lá cờ tạo thành một vòng tròn bao phủ lấy hai người-“Trong phòng này mọi âm thanh đều không lọt ra ngoài. Ta biết trong gia tộc tỷ đơn thuần chỉ là quân cờ chính trị mà thôi, đó là giá trị đích thực nhất mà gia tộc các trưởng lão nhìn thấy ở tỷ. Mặc dù tỷ phấn đấu cỡ nào cũng không thoát khỏi số phận đó.”
-“Ta không muốn phản lại gia tộc.”
-“Ta có bao giờ nói tỷ phản lại gia tộc cơ chứ. Gia Mã đế quốc quá nhỏ bé, không phải là điểm dừng chân của ta, ta muốn hướng tới nơi cao hơn.”-Vô Tà dùng cấm thuật viết ra một bản giao kèo bằng máu rồi điểm tự điểm chỉ vào, đây cũng là một loại cấm thuật tiêu hao thọ nguyên 1000 năm nên lúc đó ngay cả Cơ Diễm cũng không dám dùng qua-“Đây là bản giao kèo của chúng ta, tỷ cứ cầm lấy mà suy nghĩ, chỉ cần tỷ điểm chỉ vào thì giao kèo liền thực hiện, bản giao kèo sẽ bốc cháy vào hư vô.”
-“Ta sẽ suy nghĩ.”-Nhã Phi rơi vào trầm tư thu lấy bản giao kèo, chuyện Vô Tà nói không phải nói suông, số phận của nàng đã được định sẵn gả cho ai từ bé.
-“Đây là Thất phẩm đan dược có tác dụng tăng khả năng đột phá cho Đấu Hoàng lên tầng thứ cao hơn.”-Vô Tà từ trong nạp giới lấy ra một lọ đan dược-“Đây là thứ sư phụ ta luyện, vậy đủ chứng minh khả năng luyện đan của sư phụ ta rồi chứ. Thứ này đủ để trưởng lão Thước Đặc Nhĩ dùng tỷ để trao đổi.”
-“Đệ nói không sai.”-Nhã Phi dù không muốn nhưng cũng chỉ có thể gật đầu mà thôi.
Nhã Phi cũng không nói nhiều thêm liền đứng dậy rời đi, tâm trí vẫn chìm trong suy nghĩ về cuộc nói chuyện vừa rồi.