Đại sảnh lúc này hàng ngàn con mắt chú mục trên thân năm người đang tiến vào từ cửa đại sảnh. Thanh niên đi đầu một bộ phong khinh vân đạm chậm rãi bước tới đài cao. Tiếng bàn tán xôn xao vang lên không ngừng:
- Các ngươi xem, tân các chủ thật trẻ tuổi, toàn thân khí chất quả thực khó ai có thể đánh đồng!
- Quả thực không nghĩ tân các chủ lại bộ dạng tuấn tú như vậy, khí chất phi phàm như thế Thái các chủ quả nhiên ánh mắt đủ tốt a!
- Các ngươi nhìn xem, đi phía sau tân các chủ chính là Tứ đại Anh Hào của Nhân Quy bộ tộc, danh xưng tứ đại chiến thần trẻ tuổi nhất của Nhân Quy tộc đấy!
Trong tiếng nghị luận của toàn trường, Gia Cát Lượng chậm rãi đi đến khán đài, cuối cùng đứng ở trước mặt Thái Các Chu đương nhiệm cũng chính là lão giả tóc bạc kia. Bốn thanh niên nhân quy kia cũng tản ra hai bên đứng sang bên cạnh nghiêm túc chờ đợi.
Lão giả nhìn thanh niên trước mặt mỉm cười đầy vẻ hoà ái. Ngay sau đó hướng ánh mắt xuống phía dưới đại sảnh mà nói:
- Ta, Thái Chiêu Cơ hôm nay truyền tại vị trí các chủ cho đệ tử thân truyền của ta. Huyền Vũ các hôm nay chính thức tiếp nhận tân các chủ đời thứ ba mươi sáu!
Lời lão giả tóc bạc vừa nói xong, toàn trường một mặt rung động, ánh mắt nhìn về phía trên đài cao đầy vẻ hâm mộ cùng chờ đợi.
Gia Cát Lượng nghe được lời này, hai chân lập tức quỳ xuống, hai cánh tay giơ lên đón lấy một thanh sáo trúc bằng ngọc tinh xảo mà lão giả tóc bạc đang trao xuống. Khi sáo ngọc đã ở trên tay, Gia Cát Lượng lớn tiếng nói:
- Đệ tử Gia Cát Lượng nguyện ý một đời dẫn dắt Huyền Vũ các trở nên hưng thịnh, một đời thủ hộ Huyền Vũ các!
Không dài dòng, không ca từ, chỉ một câu nói khiến cho người ta nghe mà cảm thấy vô cùng nhiệt huyết.
Gia Cát Lượng đứng dậy, xoay người xuống phía dưới, ánh mắt hắn bao quát toàn trường đại sảnh, đoạn nói:
- Huyền Vũ các lần này sẽ tham gia tranh đoạt danh ngạch tiến vào vị diện chiến trường, toàn bộ Huyền Vũ các tinh anh đều có thể đăng kí tham gia tranh đoạt!
- Rõ!
Đệ tử Huyền Vũ các đồng loạt quỳ một chân dưới đất chỉnh tề đáp lời.
Lời Gia Cát Lượng vừa nói ra làm chấn động toàn trường. Ai cũng biết từ trước tới nay Huyền Vũ các thự lực khủng bố, thế nhưng không tham dự tất cả tranh chấp của tiên giới. Vậy mà tân các chủ này vừa nhận được vị trí các chủ liền lập tức đưa ra náo động. Tiếng bàn tán càng xôn xao mãnh liệt, không ít thế lực tới tham gia lần đại lễ này đều nhíu mày một mặt không yên lòng.
Đứng ở trên đại sảnh, Gia Cát Lượng vẫn mỉm cười đầy ý vị. Hắn rõ ràng một điểm, tiên giới rộng lớn bao la, tìm đám huynh đệ kia thật khó. Thế nhưng đám huynh đệ kia không ai là đèn cạn dầu cả, vị diện chiến trường lần này, nhất định bọn hắn đều sẽ tham gia. Lúc đó không lo không tìm được đồng bạn.
Z
Hoàng Minh, Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lúc này đi theo Du Ca đã tiến ra ngoài rìa của rừng trúc. Mất mười phút phi hành bọn hắn đã tiến tới nơi mà Hải Lão đang chờ đợi. Hoàng Minh kinh ngạc không thôi, bởi vị nơi này lại chính là một cái hồ thật lớn. Từ trên không trung nhìn xuống vẫn thấy to lớn kinh khủng. Trời tối mặt hồ một vẻ yên lặng, không hề có một tiếng động nào tại nơi này. Hắn còn rõ ràng một điểm, nơi đây không có một yêu thú hay hoang thú nào.
Một bóng dáng gầy yếu đã đứng ở bên bờ hồ hờ đợi. Người này đích thị là Hải Lão. Du Ca mang theo đám người Hoàng Minh, Hư Trúc cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi tới phía sau lưng Hải Lão nhẹ giọng lên tiếng:
- Lão tổ tông, bọn họ đã tới!
Du Ca nói xong nhẹ nhàng lách người sang bên cạnh.
- Hải Lão!
Ba người Hoàng Minh đều cúi đầu thi lễ. Không biết rõ Hải Lão muốn bọn hắn tới nơi này có việc gì, lúc này thi lễ xong liền chờ đợi.
Hải Lão quay người lại, ánh mắt mờ đục bình thường lúc này lại lấp lánh quang mang làm Hoàng Minh kinh ngạc. Hải Lão lúc này so với Hải Lão lúc ở gian phòng kia thật sự khác biệt. Không những khí thế thâm sâu khó lường lại còn mang đến cho ngừoi ta cảm giác áp bức. Nhất là đôi mắt tràn ngập tinh mang sáng như sao trời kia càng làm Hoàng Minh chấn động.
- Các ngươi tới rồi, tốt lắm!
Hải Lão gật đầu với ba người, sau đó nhìn một lượt cả ba. Ánh mắt của Hải Lão thâm thuý khiến Hư Trúc vốn một mặt lạnh lùng cũng đầy vẻ kinh hãi.
- Hôm nay gọi các ngươi tới quả thực cũng muốn nói một chút cho các ngươi nghe. Chuyện rời khỏi nơi này cũng không phải không có cách. Chính là có làm được hay không, còn xem ở bản lĩnh của các ngươi!
Hải Lão giọng nói vẫn khàn khàn vang lên như vậy. Thế nhưng Hoàng Minh nghe tới đây, trong lòng cũng đầy vẻ khó tin. Rõ ràng khi trước Hải Lão nói không có cách nào, tại sao bây giờ lại có cách.
- Tiền bối xin chỉ giáo!
Hoàng Minh đại diện ba người chắp tay cúi đầu thi lễ, vẻ mặt chờ đợi.