Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 582: Vân Nhai tháp




Mễ Nhĩ thành đã là buổi tối, thời gian trôi qua cũng đã mười tháng rồi. Chính vào hôm nay, Mễ Nhĩ Thành có một địa điểm nổi tiếng bắt đầu mở ra. Vân Nhai Tháp chính là nơi cực kì nổi tiếng tại Mễ Nhĩ Thành, cứ một năm một lần, rốt cuộc mở ra một tuần lễ. Vân Nhai Tháp không biết là từ xa xưa vị chủ thần nào để lại Mễ Nhĩ Thành. Tương truyền khi xưa có một đôi tình lữ tại nơi này bị kẻ thù vây giết, rốt cuộc khồn còn đường nào chạy thoát liền cùng nhau tự vẫn tại nơi này. Một vị chủ thần đi qua liền cảm động lấy Vân Nhai Tháp một đỉnh áp xuống, tạo thành một giai thoại cực kì đẹp đẽ. Giúp cho đôi đạo lữ kia mãi mãi không bị chia lìa. Giai thoại này chính là làm lên tên tuổi của Vân Nhai Tháp. Hàng năm không biết có bao nhiêu nam thanh nữ tú đến nơi đây, chờ đợi một ngày cửa Vân Nhai Tháp mở ra đi vào bên trong cầu một như ý đạo lữ. Cũng không rõ ban đầu là ai truyền ngôn ra" Tiến vào Vân Nhai Tháp, đi ra gặp người trong mông". Chính là câu nói này, một truyền mười, mười truyền trăm. Mấy ngàn năm qua Vân Nhai Tháp đã trở thành một biểu tượng của Mễ Nhĩ Thành.

Buổi tối ngày hôm nay, chính là ngày mà Vân Nhai Tháp bắt đầu khai mở. Ánh trăng sáng chiếu xuống vừa mờ ảo vừa lung linh. Vân Nhai Tháp nằm ở giữa một hòn đạo, bao quanh là Hồ Ba Bể. Tương truyền hồ này bên dưới có ba mạch nước ngầm, thế nên được người đời gọi là Ba Bể.

Xung quanh hồ người người tấp nập. Nam thanh nữ tú đi lại nườm nượp. Tiếng nói, tiếng cười vừa xôn xao lại vừa vui vẻ. Phía bên dưới có rất người phu thuyền đang chờ đợi đón khách, bọn họ chỉ là đám lương dân tu vi thấp kém, mỗi ngày này trong năm chính là một lần kiếm cơm áo gạo tiền cho gia đình.

Trên đường hai thiếu nữ cùng một lão giả đang tiến bước. Thiếu nữ đi trước dáng người mảnh mai nhu mì, toàn thân mặc một thanh sam xiêm y cực kì quý phái. Khí chất ôn nhu trên người nàng khiến ai cũng phải ngây ngẩn. Nếu không phải trên mặt đeo một chiếc nạng che, chỉ sợ nam nhân đều bị nàng thu hút sự chú ý. Nàng đi đến đâu, nơi đó đều một mảnh si mê.

- Là Lập Phi tiểu thư, thật là quốc sắc thiên hương!

- Không hổ là thiên kim của Thành chủ đại nhân, chính là trên đời không thể dùng từ ngữ mà hình dung được vẻ đẹp của nàng!

Những tiếng ca tụng không ngớt vang lên, nhưng thiếu nữ dường như đã quen, chỉ nhẹ nhàng tiến bước đi tới bờ hồ.

Đi phía sau nàng là một nha hoàn, nha hoàn này cũng xinh đẹp thanh thuần, chính là một tiểu cô nương tinh nghịch.

- Tiểu thư, người chính là quá mức xinh đẹp rồi, ta đã nói người không nên đi ra lối này mà!

Tiếng nha hoàn trách cứ đằng sau không ảnh hưởng đến tâm tình của Lập Phi. Nàng đã rất lâu rồi chưa từng được ra ngoài, rốt cuộc năm nay cũng đã mười tám tuổi, phụ thân mới đồng ý cho nàng đi ra bên ngoài. Nàng rốt cục cũng đã tới được nơi đây, Vân Nhai Tháp trong truyền thuyết của Mễ Nhĩ Thành. Nàng từ nhỏ đã là thiên kim tiểu thư của Thành chủ, thiên phú tu luyện kiệt xuất. Mười bảy tuổi đã là Trung vị thần. Không ít các công tử tuấn kiệt, thế gia các thế lực lên tiếng dạm ngõ. Thế nhưng thành chủ Lập Khương đều nghiêm túc cự tuyệt, nói rằng đến khi mười tám tuổi, Lập Phi có thể tụe do lựa chọn phu quân cho nàng. Chính vì điều này, nàng không hề trách phụ thân nàng, môt mực chờ đợi tới ngày hôm nay. Rốt cuộc, nàng hôm nay đã tròn mười tám tuổi.

Người dân trong Mễ Nhĩ Thành đều có vài lần nhìn thấy nàng, thế nên bông hoa đẹp này quả thực chính là đề tài để người ta bàn tán, là nữ thần trong lòng vô số công tử. Đặc biệt thành chủ có nói qua, nàng được tự do lựa chọn phu quân của mình. Đây chẳng phải là ai cũng có cơ hội sao?

Chỉ là có ai biết được tính cách của Lập Phi, mẫu người trong lòng nàng là thế nào sao? Không ít công tử ca đã từng đến tận phủ thành chủ để ngỏ lời nhưng đều bị cự tuyệt. Chính là hôm nay, nàng bất ngờ xuất hiên tại nơi đây.

- Phi Nhi, nàng đã tới rồi, ta đợi đã từ rất lâu!

Một công tử anh tuấn đi tới, khuôn mặt đầy phần đẹp nhẹ nhàng mà nói. Mỗi cử chỉ, dáng đi đều là nho nhã vô cùng.

- Thiên Không công tử, xin đừng gọi ta là Phi Nhi, ta cùng ngươi còn chưa tới mức có thể gọi thân thiết như vậy!

Lập Phi nhẹ nhàng thanh thuý mà nói, lời nói này tuy xa cách nhưng với giọng của nàng lại khiến người khác không thể nào giận nổi. Quả thực chính là êm tai. Không ít người đều đnag chú ý tới bên này, ngay lúc Thiên Không muóin nói gì, chính là lại có tiếng người khác vang lên:

- Thiên Không, Lập Phi muội đã nói như vậy, ngươi cũng nên một chút xem lại bản thân, không nên qua mức tỏ ra thân thiết như vậy!

Người tới lại là một thanh niên mặc cẩm bào màu trắng, khí chất cao ngạo cùng phóng khoáng. Trên tay còn cầm một cây quạt nhẹ nhàng qua lại, vô số nữ nhân xung quanh đều một vẻ mặt si mê. Người tới không ngờ lại là Sở Lam, một trong tam đại công tử của Mễ Nhĩ Thành.