Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 334: Không lối về




Mười sáu thân ảnh tiến vào không gian bí địa. Hoàng Minh ngay lập tức cảm thấy một khí tức tà dị ập vào mặt. Cùng với một khung cảnh khiến người ta phải sởn tóc gáy. Chỉ thấy bọn hắn đang đứng tại một gò đất. Bí địa này không hề có mặt trời hay mặt trăng, chỉ có những đám mây màu đỏ lửng trên trời đầy quái dị. Không gian toàn bộ lấy màu đỏ làm chủ đạo, hiển nhiên đây không phải vùng đất tốt lành gì. Hoàng Minh ánh mắt hướng về phía trước. Địa phương này không rõ là lớn bao nhiêu. Toàn bộ chỉ có những gò đất lớn, không có bóng dáng một loại thực vật nào chứ nói gì đến động vật.

- Nguy rồi, lối vào!

Hàn Tiên thất kinh hô lớn. Tiếng hô của hắn làm những người khác phải giật mình quay lại. Hoàng Minh cũng ngoái lại nhìn.

- Không thể nào!

Vũ mập mạp sợ hãi. Lối vào bí địa bọn hắn vừa tiến vào không ngờ lúc này lại tu bổ nhanh khủng khiếp, dường như là chỉ phút chốc đã tu bổ hoàn toàn, nhanh chóng biến mất.

- Yaaaa!

Một tên mặc hắc sắc áo bào to lớn phi thân lao tới đấm mạnh một cái vô cùng khí thế. Ấy vậy mà một đấm của hắn trước mắt mọi người lại là xuyên qua.

- Biến mất rồi ư?

Phượng Cửu Mi hai hàng lông mày nhíu lại, có chút khó lòng tưởng tượng nổi.

- Thánh cô, là trận pháp tu bổ, thật không thể tin được!

Hắc sắc áo bào thần bí vẫn theo Phượng Cửu Mi từ đầu đến giờ lên tiếng nói. Phượng Cửu Mi gật đầu, sau đó ngưng trọng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

- Lão đại, trận pháp tu bổ đấy, thật không ngờ nơi này trận pháp phong ấn bí địa lại cao thâm như vậy!

Chu Du thấp giọng nói với Hoàng Minh. Hiện tại thì khó rồi, bọn hắn tiến vào nơi này, lối ra thì biến mất, khó có thể nào chấp nhận được.

- Đại ca, Tiến tới phía trước đi, dù sao cũng không thể quay lại, biết đâu phía trước mới chính là lối ra!

Việt Anh nói với Hoàng Minh. Lúc này hắn đã sử dụng tiếng của đại lục Hoàng Thiên, thế nên đám người còn lại cũng hiểu được.

- Đúng đấy lão đại, chúng ta đã tiến vào rồi, chỉ có thể tiếp tục đi tới thôi!

Triệu Vân lên tiếng nói. Hoàng Minh cũng gật đầu, đã tiến vào đây, lối ra cũng biến mất. Đúng là chỉ có thể tiến tới phía trước mà thôi.

- Thánh cô, hiện tại chúng ta tách ra, không cần vướng mắc vào nhau, tùy vận khí đi!

Hoàng Minh mỉm cười nói, hiện tại không phải là lúc xé rách da mặt. Ở một nơi tà dị không biết rõ nguy hiểm tới mức nào, giao thủ với đám người ma tộc kia đúng là tự tìm cái chết.

- Tốt, chúc các ngươi may mắn!

Phượng Cửu Mi cũng không muốn ở cùng đám người Hoàng Minh nữa. Hiện tại nên tách ra, không nên va chạm. Nói xong nàng đưa theo đám người của mình rời đi về phía bên phải. Hoàng Minh nhìn theo đội ngũ của Phượng Cửu Mi rời đi, khóe miệng nhếch môi cười một cái, một đoàn mười người bọn hắn tiến về phía ngược lại.

Trên đường đi Đoàn Dự triệu hồi Thần Long đưa cả đám phi hành. Trên đường đi vừa quan sát vừa nói chuyện. Đoàn Dự mới kể về Thần Long này của hắn.

Thần Long này một thân dài gần năm mươi mét. Toàn bộ được bao bọc bởi lân giáp màu Thanh Lam. Ngũ trảo vươn dài đại biểu cho huyết mạch long tộc thuần khiết nhất. Hai mắt to như hai cái đèn lồng lớn. Hàng râu phất phơ trên đầu. Thân hình phiêu phiêu, hấn lượn trên không. Vận tốc di chuyển rất nhanh.

- Ha ha ha, trông như vậy chứ thật ra nó mới chỉ có bát cấp đỉnh phong mà thôi!

Đoàn Dự cười lớn ha hả, vô cùng tự hào mà lên tiếng nói. Thần Long không hổ là Long tộc chính gốc, tu vi chỉ mới là bát cấp đỉnh phong mà uy áp tỏa ra vô cùng khủng bố, lại có khả năng phi hành.

- Nhị ca thu phục nó ở đâu?

Chu Du mỉm cười hỏi. Đoàn Dự cũng không hề giấu giếm mà kể lại.

Chuyện là ba tháng trước, hắn trong một lần đi lịch lãm tại Lam Ảnh Đảo cùng ba vị sự tỉ. Lam Anh đảo thuộc phạm vị của Thiên Đông Lan Tông. Vốn là một trong ba hòn đảo bí ẩn nhất. Tại Lam Anh đảo, Đoàn Dự như cá gặp nước, thân pháp phiêu dật, tu vi tiến triển thời gian qua nhanh chóng phát huy thật tốt. Hắn gan to mật lớn, một mình thâm nhập vào sâu bên trọng nội đảo của Lam Anh đảo. Không ngờ phát hiện bên trong sâu nhất một hang động lớn, ngay sau đó thì phát hiện ra đầu Thần Long này. Lúc đó Đoàn Dự sung sướng như điên, sau khi điều tra rõ thực lực của đầu Thần Long này mới chỉ là bát cấp trung kì thi ngay lập tức không ngần ngại tiến vào đánh một trận. Hắn cùng Thần Long đại chiến ba ngày ba đêm, Đoàn Dự hoàn toàn dựa vào thân pháp cực kì ảo diệu để né tránh. Hầu như từ đầu đến cuối hắn càng không ngừng né tránh rồi phản kích. Kịch bản nhàm chán vô cùng thế nhưng hiệu quả lại không hề tồi chút nào. Thần Long tuy sức mạnh lớn, thân hình khủng bố, thế nhưng tốc độ lại không thể đuổi kịp Đoàn Dự. Ba ngày chiến đấu không có chạm được đến vạt áo của đối phương, nó vô cùng tức giận, cảm giác tôn nghiêm bị xúc phạm. Ngay lập tức thi triển ma pháp cực mạnh. Đoàn Dự thấy nó thi triển ma pháp khủng khiếp thì kinh hãi. Xung quanh toàn bộ dao động sức mạnh khủng khiếp. Hắn ngay lập tức không còn đường chạy. Trong lúc cấp bách ấy, không hiểu sao trong đầu hắn lại nảy ra ý định táo bạo đầy điên cuồng. Hắn không có phi thân ra ngoài nữa, mà ngay lúc đó lại lao đến cổ Thần Long mà phóng tới. Thần Long cũng không thể ngờ tên nhân loại nhỏ bé lại có hành động bất ngờ này. Hơn nữa nó vẫn còn đang huy động ma pháp, thân hình không di động chút nào. Chính là lúc này, Đoàn Dự trên tay xuất hiện một thanh trường kiếm. Nhằm thẳng cổ của Thần Long mà đam vào. Cổ của Thần Long lớp giáp không có cứng rắn như trên thân thể. Trường kiếm của Đoàn Dự lại vô cùng sắc bén. Một kiếm đâm vào cuống họng của nó, máu tươi phun ra. Thần Long ăn một kích chí mạng. Gầm rống lên, nó nhưng lại ma pháp thi triển, quằn quại thân hình va vào hang động. Hang động lớn như vậy mà bị Thần Long va vào đá lớn rơi xuống ầm ầm. Đoàn Dự kinh hãi, hai tay bám chặt vào cổ nó, không chịu buông tay. Chính là lúc đó tiên huyết của Thần Long cứ thế phun vào mặt hắn. Đoàn Dự tên trời đánh này không ngờ tiếc rẻ huyết rồng,không hiểu trời đất xui khiên thế nào mà lại một mạch uống xuống. Không biết qua bao lâu, Đoàn Dự thân hình đau đớn quằn quại, rơi xuống mặt đất thống khổ vô cùng. Thần Long thì một hồi mất máu quá nhiều mà nằm bẹp trên mặt đất. Thân hình nó thu nhỏ lại chỉ còn có hơn mười mét. Đoàn Dự lăn lộn trên mặt đất, trong hàng động vang lên tiếng gào thét của hắn. Một ngày một đêm đi qua, Đoàn Dự đã từ trong hôn mê tỉnh lại, lúc này hắn mới nhận ra thân thể của mình không ngờ đã biến hóa. Hắn cứ thế biến đổi thành Long huyết chiến sĩ. Toàn thân Lân giáp thanh sắc bao phủ. Vô số gai nhọn mọc lên. Đỉnh đầu, cánh tay sừng cùng lân giáp xuất hiện. Thân thể tràn đầy lực lượng. Lúc này nhìn thấy Thần Long trọng ăn một kích chí mạng của hắn lâm vào trọng thương, Đoàn Dự cười lớn ha hả, ngay lập tức lấy ra Pô vê bôn Hoàng Minh cho hắn. Thần Long thân thể trọng thương, yếu ớt vô cùng. Một lần này thu phục vô cùng nhẹ nhàng. Đám Hoàng Minh nghe hắn kể xong mà thở phào nhẹ nhõm. Cũng may cho hắn là con Thần Long này từ nhỏ đến lớn sống tại Lam Ảnh đảo, uy áp Thần thú khiến toàn bộ yêu thú trên đảo sợ hãi không dám công kích. Thế nên kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, cuối cùng bị Đoàn Dự thu phục được.