Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 312: Đối mặt




Ai cũng biết, muốn thăng cấp tông môn cần có bài danh đấy, hiện tại rất nhiều tông môn năm sáu sao đều vui mừng vì có đệ tử còn sống sót. Bên ngoài khẩn trương chờ đợi, yên bình bao nhiêu, thì bên trong hỗn loạn, ác liệt bấy nhiêu.

Thêm một ngày nữa trôi qua, Hoàng Mịn cuối cùng cũng chém đến tên thứ năm trăm. Chỉ thấy trước mắt hắn, một dải thông báo chạy ngang, thông báo hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.

- Nhiệm vụ hoàn thành, nhận được huyết mạch xayda, hiện tại tiến hành dung hợp.

Hoàng Minh còn chưa kịp chuẩn bị. Ngay lập tức, cả thân thể hắn nóng như lửa đốt. Các đốt xương vang lên răng rắc, cơ bắp liên tục vặn vẹo. Hai mắt hắn đầy tơ máu. Cả thân hình Hoàng Minh rơi vào biến đổi trạng thái. Đau đớn làm hắn phải vật lộn trên mặt đất.

Hàng Thanh Nhi, Tiên Tiên cùng Ngọc Yên Mĩ lo lắng cố gắng giữ lấy hắn. Không ai biết đã xảy ra chuyện gì. Đang yên đang lành Hoàng Minh bỗng chốc ngã xuống mặt cát, không ngừng vặn vẹo. Tám người ai cũng lo lắng. Hiện tại tất cả cùng đi trên một con thuyền. Hoàng Minh chiến lực mạnh nhất. Là chỗ dựa của bọn hắn, hơn hết tất cả đã nghe qua việc Thượng Vị diện cùng ma tộc nhúng tay vào bí cảnh. Hoàng Minh lúc này xảy ra chuyện thì sẽ vô cùng khó khăn.

- Hoàng Minh, ngươi không sao chứ?

- Hoàng Minh à!

Cả đoàn đều cố gắng giữ hắn, tránh cho hắn tự làm đau bản thân. Liên tục gọi tên Hoàng Minh để hắn có thể tỉnh táo lại.

Gào!!!

Hoàng Minh gầm lớn một tiếng vang trời. Hai mắt hắn chảy ra hai dòng máu, miệng phun ra một đoàn máu tươi. Cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Hàng Thanh Nhi hai mắt lệ tuôn trào. Tiên Tiên càng là khóc rống lên, vô cùng sợ hãi. Ngọc Yên Mĩ hai mắt mờ hơi sương. Hoàng Minh không biết xảy ra chuyện gì, chẳng ai có cách nào giúp hắn được. Chỉ có thể ở bên cố gắng giữ lấy người hắn mà thôi. Nhưng thật đáng sợ, Hoàng Minh thật sự quá mạnh, cả sáu người giữ lấy hắn, đè trên mặt cát mà ép xuống. Vậy mà ai cũng phải dùng hết khí lực, mặt đỏ hết cả lên.

- Có người tới!

Nguyệt Chỉ ánh mắt ngưng trọng nói. Nàng lúc này thật sự lo lắng. Đối phương đến quá đông. Ước chừng phải hơn một trăm người. Toàn bộ chính là hướng tới chỗ bọn hắn. Ngọc Yên Mĩ lui lại, cũng vô cùng ngưng trọng. Kẻ đến nhất định không có ý tốt gì. Hơn nữa, quân số hay thực lực của hai bên đều là không thể so sánh.

- Ha ha ha, Rốt cuộc cũng tìm được các ngươi!

Tiếng cười lớn vang lên, chỉ thấy phi thân phía trước là ba người thanh niên, hai trước một sau đi đầu, ánh mắt sắc bén vô cùng. Phía sau là hơn trăm người, tu vi đều là kim thần trung cấp trở xuống.

- Là Pháp Nhĩ Tư cùng Kim Hán!

Tiên Tiên hai mắt lo sợ nói.

- La Thất Ban!

Vũ Vấn Sơn, Lã Cuồng cùng Cửu Long nhíu mày, lo lắng không thôi. Thất Ban không phải kẻ bình thường. Có thể nói hắn là đệ nhất nhân trong các thanh niên cao thủ của Trung vị diện. Hai mươi tuổi đạt tới huyền thần cảnh giới, phải gọi là thiên tài trong thiên tài. Thế nhưng không ngờ, Phi Sát tông lại có thể bán đi nhân phẩm của cả tông môn, trở thành tay sai đắc lực của hai cung điện. Đây là việc sỉ nhục vô cùng đối với Trung vị diện.

- Ha ha ha, Hoàng Minh của Lưu Vân tông? Ra đấu với ta một trận!

Một thanh niên đứng đầu, thân mặc y phục màu vàng lên tiếng. Hắn thần hình vạm vỡ, khuôn mặt vuông vắn, hai mắt như điện. Khí thế áp bức khiến người ta tâm sinh kính sợ.

- Hắn là Pháp Nhĩ Tư, đệ tử đứng đầu của Phân Hồn cung. Một thân tu vi Nguyên Anh trung kì cảnh giới. Thực lực siêu quần. Có thể vượt cấp khiêu chiến, chiến lực vô cùng mạnh mẽ.

Tiên Tiên lo lắng nói.

Đám Hàng Thanh Nhi, Cửu Long, Vũ Vấn Sơn đều hít một hơi khí lạnh. Bọn hắn cũng đã nghe qua phân chia cấp bậc tại Thượng Vị diện. Nguyên Anh trung kì, nếu chiếu theo trùn vị diện, không phải là huyền thần trung kì cảnh giới sao?

Toàn bộ bọn hắn tại đây chỉ là kim thần trung kì trở xuống, ngay cả Tiên Tiên cùn mới chỉ là Kim thần hậu kì cảnh giới. Hiện tại, làm sao đánh.

Toàn bộ mọi người đều nhìn về Hoàng Minh. Hoàng Minh là người mạnh nhất, tu vi của hắn không ai dò được. Hắn chính là đầu tàu. Hiện tại Hoàng Minh đã không còn vật vã như vừa nãy nữa, chỉ còn nghe thấy tiếng thở đều đều của hắn mà thôi. Mọi người đều buông tay, không cần giữ chặt Hoàng Minh.

- Hoàng Minh ca ca, ngươi thế nào rồi?

- Hoàng Minh, Huynh còn đau không? Hàng Thanh Nhi cùng Tiên Tiên lo lắng cất tiếng. Hoàng Minh không trả lời, hai mắt hắn lúc này có chút thất thần. Nhị nữ đều vô cùng đau lòng, không biết phải làm sao. Chỉ có thể nắm lấy hai tay của hắn mà lắc.

- Chúng ta phải làm sao đây?

Vũ Vấn Sơn lúc này quay sang hỏi ý kiến. Cửu Long trầm mặc hồi lâu, nói:

- Bọn hắn muốn tìm Hoàng Minh giao đấu. Hiện tại Hoàng Minh lại đột nhiên không ổn định. Chúng ta đánh không lại, chạy cũng không được. Đối thủ đều là cao thủ, nhất định nhanh chóng bao vây diệt gọn. Thật là tiến thoái lưỡng nan.

- Chỉ có thể đánh một trận mà thôi!

Lã Cuồng lúc này tinh thần dâng cao, hắn chính là một tên cuồng chiến đấu.

Ngọc Yên Mĩ hai hàng lông mày nhíu nhíu lại, vô cùng khó đưa ra quyết định. Chính lúc đoàn người đang tìm cách đối phó thì trên trời vang lên tiếng kim bằng kêu vang. Trên trời không ngờ xuất hiện một kim bằng cấp sáu. Con kim bằng này lượn hai vòng rồi nhanh chóng đáp xuống không xa.

- Nhìn xem, trên đó có người!

Một người trong đám đông bên Thát Ban hô lên. Toàn bộ hiện trường đều hướng ánh mắt tới nơi kim bằng đáp xuống.

- Thật sự là có người, sáu người?

Cửu Long lên tiếng.

Sáu người kia năm nam một nữ, toàn thân toát ra vẻ thần bí vô cùng