"Nghĩ Linh sứ là một loại chức nghiệp yêu cầu tính kỹ thuật rất cao, so với ma pháp sư thì lại còn cao hơn. Nếu muốn tự mình tìm hiểu để tự tăng cường thực lực thì đó là một việc cực kỳ khó khăn; do đó, tốt nhất là Lộ Thiến tiểu thư nên đến tu học ở học viện." Mộ Dung Thiên ngồi trên ghế sô pha bọc da thú tại biệt thự và đang xem chương trình chiếu trên Quang hệ kính tượng, nhưng hắn không thể tập trung, trong đầu vẫn luôn văng vẳng những lời nói của trắc thí lão đầu.
Nếu như đó là mong muốn của Lộ Thiến, vậy thì đưa nàng vào tu tập tại học viện thất nhiên cũng tốt thôi, thế nhưng, nếu làm như vậy thì hai người bọn họ sẽ bị chia cắt. Sau một tháng ở chung, tình cảm giữa hai người đã rất sâu đậm. Mộ Dung Thiên cũng cảm thấy cuộc sống thế này quả là rất hạnh phúc, Lộ Thiến là một tiểu Tinh Linh rất ngoan ngoãn, rất biết cách khiến người ta vui vẻ, luôn chủ động giúp Mộ Dung Thiên làm việc này việc kia. Nàng học hỏi cũng rất nhanh, hiện giờ những món rau xào mang phong vị của địa cầu do nàng làm đã gần vươn tới trình độ của gã đầu bếp sư phụ là Mộ Dung Thiên. Chỉ cần nhìn thấy Lộ Thiến, Mộ Dung Thiên liền cảm thấy tâm lý được thả lỏng và thoải mái ngay, bởi vậy nên hắn rất quý trọng cuộc sống bình an khi hai người ở cùng nhau, thật là đáng tiếc nếu phải đưa nàng vào học viện. Học viện quản lý rất nghiêm khắc, thực hiện hình thức quản lý khép kín, ngoại trừ những nguyên nhân đặc biệt như là thi hành nhiệm vụ thực tập ra, thì họ cũng chỉ có một ngày mỗi tuần là được phép đi ra ngoài.
Tuy nhiên, nếu chỉ dựa vào sự nghiên cứu của mình thì Lộ Thiến sẽ không thể nào trong một thời gian ngắn mà đề thăng thực lực được, và kết quả tất nhiên là sẽ gây bất lợi cho tiền đồ của nàng. Mộ Dung Thiên cảm thấy rất khó xử, nhất thời trong lòng hắn đầy giẫy mâu thuẫn. Tát Á Da Lộ ma võ học viện mỗi nửa năm mới tổ chức một lần chiêu sinh mới, mấy ngày nay lại vừa khéo rơi vào thời điểm báo danh, nếu bỏ qua thì chỉ đành chờ đến lần sau, vì thế mà hắn phải quyết định trước hạn chót mới được.
Loại chức nghiệp Nghĩ Linh sứ này có nhân số quá ít nên mới phải liên hợp với vài công hội của những chức nghiệp chiến đấu đặc thù khác; tuy nhiên, do số lượng không nhiều nên căn cứ theo nguyên tắc “cái gì hiếm thì quý”, tác dụng của chức nghiệp chiến đấu đặc thù trong xã hội là khá lớn, nên địa vị cũng cao tương đương. Sau khi Lộ Thiến giải quyết chức nghiệp nhận chứng xong thì nàng còn được đãi ngộ cao hơn cả dược sư có “siêu tiềm lực” như Mộ Dung Thiên, trước hết là nhận được một tấm thẻ ma pháp đã có sẵn 5000 thủy tinh tệ, sau đó thì mỗi tháng còn nhận được 150 thủy tinh tệ, và lại còn thêm một căn biệt thự to lớn, rộng rãi hơn.
Tuy nhiên, Mộ Dung Thiên cũng không phải đèn kiệm dầu, sau khi hắn làm chức nghiệp nhận chứng, tổ hợp hai chức nghiệp “chiến sĩ” và “siêu tiềm lực dược sư” thì còn được đánh giá cao hơn cả Lộ Thiến. Căn cứ theo pháp lệnh "1+1>2" của liên chức công hội quy định, trong trường hợp của hắn sẽ tính là "nhân đôi số tiền lương của chức nghiệp nào cao hơn, chứ không phải tính tổng thu nhập riêng lẻ của hai loại chức nghiệp. Với Mộ Dung Thiên thì thu nhập dược sư cao hơn chiến sĩ, bởi vậy nên lương tháng của hắn là 100 thủy tinh tệ nhân đôi, tức là mỗi tháng nhận được 200 thủy tinh tệ. Liên chức công hội lập tức giao thêm 3000 thủy tinh tệ, đồng thời còn thưởng thêm một căn biệt thự xa hoa khác, nhưng vì tính của hắn ưa náo nhiệt, nên cuối cùng vẫn quyết định ở lại căn nhà tại đường Lục Hoa này, còn Lộ Thiến thì tất nhiên là cũng đi theo hắn. Đối với hai tòa biệt thự bỏ không, sau khi cân nhắc kỹ rồi thì Mộ Dung Thiên cho chúng lên sàn đấu giá.
3000 thủy tinh tệ nhận được từ Dược Sư công hội lúc trước còn chưa dùng tí nào, và nay lại có thêm 3000 nữa, tính cả 5000 của Lộ Thiến nhận được sau khi nhận chứng, thì tổng cộng là 1,1 vạn thủy tinh tệ rồi. Mộ Dung Thiên chỉ nghĩ đến con số này thôi thì cũng đã thấy choáng, giống như từ trên trời rơi xuống, đầu bị đập mạnh khiến hắn phải nổ đom đóm mắt, ngoài ra lại còn thừa ra hai căn biệt thự xa hoa nữa. Nhớ tới bản thân mình một tháng trước còn phải đi mượn tiền của Lạc Na, Lệ Toa để mua mấy thứ linh tinh như vạc thuốc, đồng thời còn phải ăn nhờ ở đậu tại tửu quán của Tư Ân…ài, so với cuộc sống khá giả hôm nay quả thật là khác biệt một trời một vực. Phải rồi, lâu như vậy vẫn chưa gặp lại hai thiếu nữ Yêu tộc nhưng lại có tâm địa thiện lương ấy, chẳng biết bọn họ có ổn hay không? Ngày mai phải đến Thông Tin công hội để nhờ Linh Lực điểu truyền tin tức giùm, dù sao cũng phái báo cho mấy nàng biết hắn lúc này rất khá, rồi sẵn tiện sẽ hỏi thăm tình hình gần đây của bọn họ luôn thể. Đúng rồi, cả chuyện sau này có thể giúp các nàng đến sống tại Phật Lạc Lý Tư cũng không thể không báo luôn nữa.
- Thông báo khẩn, ái nữ của siêu cấp thành thị Đô Linh thành thành chủ, Gia chủ Thụy Mạn gia tộc là Gia Phỉ Nhĩ Đức Thụy Mạn, một thiếu nữ thiên tài ma pháp sư Khiết Tây Tạp, vào chiều hôm nay đã mất tích, đến giờ vẫn không thấy bóng dáng đâu. Có ai biết được nơi hạ lạc hoặc cung cấp thông tin hữu dụng tất sẽ nhận được phần thưởng trọng hậu của Thụy Mạn gia tộc!
- .....
- .....
Mấy câu này vào "giờ vàng" đã được thông báo liên tục mười mấy lần, tương tự như những kiểu đăng tin tìm người bị thất tung đã khiến Mộ Dung Thiên phải chú ý. Thường ngày hắn cũng thường xem mấy chương trình trên ma pháp kính tượng để tìm hiểu rõ hơn về Thần Phong đại lục. Về nhân vật Khiết Tây Tạp Thụy Mạn này hắn cũng có nghe qua, nàng là một nữ hài giỏi gây phiền phức, nghe nói khi nàng 6 tuổi đã đạt được trình độ cơ bản chứng nhận ma pháp sư của ba hệ Mộc, Thủy, và Thổ, ngoài ra, còn thêm cả Quang Minh hệ cực kỳ hiếm thấy. Đến lúc 9 tuổi thành niên đã kiêm tu bốn hệ ma pháp, và nàng liền trở thành đối tượng được mọi người trong Lam Nguyệt đế quốc chú ý. Nàng được gọi là thiếu nữ thiên tài ma pháp sư, danh tiếng còn vượt lên trên cả Lăng Đế Tư, vốn là một nữ nhân thuộc dòng dõi võ đạo gia cùng tuổi của một gia tộc cường đại khác tại Lam Nguyệt đế quốc.
Nghe nói Thụy Mạn gia tộc của Gia Phỉ Nhĩ Đức không biết đã trúng phải lời nguyền gì, tất cả huynh đệ tỷ muội của ông đều không thể sinh người nối dõi, chỉ có Gia Phỉ Nhĩ Đức về già mới có một nữ nhi, bởi vậy nên nàng mới trở thành niềm hy vọng duy nhất để duy trì dòng dõi gia tộc. Toàn bộ các vị trưởng bối trong tộc đều coi nàng như châu báu, toàn tâm tài bồi, cưng chiều đến cực điểm, nhưng còn bản tính của Khiết Tây Tạp thì thích nổi loạn, lại được trưởng bối bao che cho; do đó mà trong ba ngày tất sẽ có đến hai buổi là sẽ khiến Thụy Mạn gia tộc gà bay chó chạy, khiến người nhà vô cùng đau đầu. Nhưng khi Khiết Tây Tạp vừa qua 13 tuổi, nàng liền được gia tộc quyết định đưa đến học viện, họ mong rằng thông qua sự cạnh tranh với những thiếu niên cùng tuổi để đề thăng cảnh giới của nàng, thế nhưng mới sang ngày thứ hai thì Khiết Tây Tạp đã mất tích. Thụy Mạn gia tộc nhất thời trở nên loạn cào cào, lập tức thỉnh cầu toàn bộ các thành thị lớn nhỏ tại Lam Nguyệt đế quốc phát ra thông báo trên ma pháp kính tượng, toàn lực truy tìm ra nơi hạ lạc của nàng.
Thông báo phát đi rồi, hình ảnh truyền hình lại được thay thế bằng một bức ảnh, trên đó là một thiếu nữ 13 tuổi, tóc đỏ rực rất hiếu động, xinh đẹp tuyệt luân, khóe miệng hơi vểnh lên, đôi mắt long lanh liếc xéo, giống như mọi thứ đều không lọt vào mắt nàng, thần thái vô cùng kiêu hãnh ngạo mạn.
Mộ Dung Thiên bật cười sằng sặc, thật đúng là “kỳ tai quái dã, quái dã kỳ tai” [1]. Đầu năm nay, có người không lo làm thành chủ thiên kim cho tốt, lại làm mấy trò nhàm chán kiểu bỏ nhà đi rong thế này, thế giới bao la, đúng là việc gì cũng có thể xảy ra. Chậc, một thiếu nữ xinh đẹp như thế này, ngàn vạn lần đừng để bị ma thú làm thịt. Tại Thần Phong đại lục trừ thành thị ra thì đâu đâu cũng tràn đầy những rủi ro nguy hiểm, chạy loạn lên như thế cũng không phải là hay đâu.
Cảm thán một tiếng, Mộ Dung Thiên hô lên:
- Lý các mạc la!
Quang hệ ma pháp kính tượng chớp một cái rồi từ từ mờ đi, đây là một loại chú ngữ căn bản khác của Quang hệ ma pháp, cũng hơi giống với chú ngữ tắt mấy ngọn đèn ma pháp vậy, chỉ cần thay đổi chú ngữ một chút thì sẽ còn có thể dùng thanh âm để chuyển kênh, vô cùng tiện lợi. Tivi ở trên địa cầu tối thiểu cũng phải cần dùng tới cái điều khiển từ xa, Mộ Dung Thiên phát hiện bản thân đã bị ma pháp công cụ trên Thần Phong đại lục khiến cho bản thân mình càng ngày càng ỳ trệ ra.
Ngâm mình trong bể nước ấm, Mộ Dung Thiên vẫn suy nghĩ chuyện có nên đưa Lộ Thiến đến học viện tu luyện hay không. Rốt cuộc thì phải nên quyết định thế nào đây? Lộ Thiến nhất định sẽ nghe lời mình, nếu mình nói không muốn nàng đi thì nàng chắc chắn sẽ ngoan ngoãn ở lại bên cạnh mình, điểm này không cần phải nghi ngờ, nhưng Mộ Dung Thiên lại cảm thấy nếu mình làm như thế thì quá ích kỷ đi. Nghĩ đến đó, hắn quả thật chỉ muốn dùng cách tung đồng xu để giải quyết thay nỗi phiền muộn này cho mình.
"Két két..." tiếng cánh cửa buồng tắm rít lên khiến Mộ Dung Thiên tỉnh táo lại, tâm lý ngầm thấy kỳ quái, trong biệt thự lẽ ra không có gió lớn như vậy mới đúng.
Một bóng người nhanh chóng đi vào, Mộ Dung Thiên hơi giật mình, nhìn kỹ lại thìmáu mũi suýt nữa đã xịt ra. Thì ra toàn thân của Lộ Thiến không một mảnh vải, cơ thể trắng sáng như mỡ dê, nàng thẹn thùng cúi đầu, từng bước chậm rãi đến bên bồn tắm.
Trong đầu Mộ Dung Thiên cơ hồ lập tức nảy ra một danh từ khiến người ta vô cùng kích thích, dễ dàng sinh ra ý niệm phạm tội - xích lõa cao dương. [2]
Hết
===============================
Chú thích
[1] kỳ tai quái dã, quái dã kỳ tai: tai quái, phá hoại.
[2] xích lõa cao dương: dê con trần truồng (nhớ ngày trước Mộ Dung Thiên nằm cạnh thân thể khêu gợi của Bích Dạ, vì cố vỗ giấc ngủ nhưng không được, đành nằm đếm dê núi để cho dễ ngủ, ai ngờ lại đếm thành dê núi trần trụi.)