Đến Tương Lai Tôi Là Học Bá

Chương 33




Edit: Thủy Lưu Ly

Trải qua trận đấu với đoàn đội của Ronald, tin Mạc Vấn là phụ trợ sư đã yên lặng truyền khắp học viện này, nhưng đa số mọi người vẫn duy trì thái độ nửa tin nửa ngờ, bởi dù sao thân là phụ trợ sư lại chọn học hệ lịch sử viễn cổ là một chuyện quá mức không bình thường.

Mà Mạc Vấn bị cho là không bình thường, lúc này đang ở ký túc xá, bị Pohl tìm đến, quấn lấy không tha. Thật ra lần đầu tiên khi nghe người khác nói về chuyện này, Pohl không hề tin, nhưng sau khi hỏi lại Amber, mới mang theo lửa giận đùng đùng giết tới nơi.

Hơn nữa ký túc xá hai người quá gần cũng không tốt, chỉ cần đi hai bước là tới, hoàn toàn không cần xỏ giày.

“Mạc, cậu quá không nghĩa khí, chuyện lớn như vậy mà cũng giấu tớ!” Sau khi Pohl hung hăng lắc lắc Mạc Vấn nửa ngày, rốt cuộc cũng nguôi giận nhưng oán niệm thì vẫn còn chút ít.

Mạc Vấn nhân cơ hội này giải thoát chính mình khỏi ma trảo của cậu ta, ‘chân thành’ giải thích: “Tôi sợ các cậu cảm thấy tôi kỳ quái, dù sao cũng chưa bao giờ có phụ trợ sư nào lại đi chọn những chuyên nghiệp khác cả.”

Pohl khinh bỉ liếc Mạc Vấn, mạnh mẽ phun trào một câu: “Uổng công ban đầu tớ xúc động tràn trề nói chúng ta giống nhau, hừ, khó trách mỗi ngày cậu đều không rời khỏi cây đàn này.”

Nói đến đây, Mạc Vấn càng chột dạ, vì thế chỉ cười cười, thông minh không nói tiếp.

Chẳng qua có quậy thế nào thì trước khi Warner tan học, Pohl cũng sẽ tranh thủ chuồn trước một bước, không thể không nói, có đôi lúc, Warner là một tấm bia đỡ đạn tương đối chất lượng.



Hiệu ứng kèm theo sau khi cuộc thi tinh anh kết thúc vẫn không biến mất, cho tới bây giờ, đã có hơn ba cơ sở nghiên cứu chính quy phát ra lời mời đối với Mạc Vấn, nhưng Mạc Vấn lại không có dự định sau khi tốt nghiệp sẽ dấn thân vào công việc nghiên cứu lịch sử.

Trước không nói nghiên cứu lịch sử cần đến rất nhiều nơi để tiến hành khảo sát thực địa, chỉ riêng điểm ấy, Mạc Vấn đã không phù hợp điều kiện chứ nói chi đến chuyện khác.

Thế kỷ 21 đúng là nằm trong phạm vi khảo cổ, nhưng muốn làm một nhân viên nghiên cứu lịch sử, không phải chỉ biết những đồ vật liên quan đến thế kỷ 21 là có thể làm được.



Đã mấy ngày rồi Mạc Vấn chưa gặp lại Fibbi, thừa dịp chưa tới thời gian ăn trưa, cậu quyết định mặc quần áo tử tế rồi đón xe đến học viện Illinois tìm người.

Thân là một người ngoài học viện, Mạc Vấn đương nhiên không thể tự do ra vào, sau khi liên hệ Fibbi, Mạc Vấn đến nhà ăn bên cạnh gọi món chờ đối phương.

Tốc độ của Fibbi rất nhanh, hơn nữa hôm nay cô còn trang điểm nhẹ, nhìn xinh đẹp, đáng yêu hơn rất nhiều.

“Đẹp mắt không?” Fibbi ngồi đối diện Mạc Vấn, nâng mặt nhìn cậu.

“Đẹp lắm.” Nói xong, Mạc Vấn nhấp một ngụm nước trái cây, sau khi thả ly nước xuống bàn, mới nhìn Fibbi lần nữa, hỏi: “Sao hôm nay lại muốn trang điểm vậy?.”

Không hỏi còn đỡ, vừa nhắc đến, Fibbi liền đỏ mặt, lề mề mãi một lúc mới khe khẽ đáp một câu mà đến Mạc Vấn cũng không nghe rõ.

“Em nói cái gì?” Mạc Vấn không thể không hỏi lại lần nữa, nhưng lời nói kế tiếp của Fibbi vẫn khiến Mạc Vấn cảm thấy như sấm sét giữa trời quang.

“Đính hôn?” Mạc Vấn tỏ vẻ hơi khó có thể tin, Fibbi mới bao lớn chứ, lại đính hôn?!?

“Vâng, đã đính hôn mấy ngày trước. Bọn em từ nhỏ đã biết nhau, cùng nhau lớn lên, nên đến tuổi cứ tự nhiên mà ở bên nhau.” Nói tới đấy, Fibbi cười e thẹn: “Chiều nay anh ấy sẽ đến đón em ra ngoài chơi, cho nên em mới ăn diện một chút.”

“…”

Bị chuyện đính hôn của Fibbi đả kích một hồi, Mạc Vấn qua loa ăn xong bữa trưa, rồi ngơ ngơ ngác ngác trở về ký túc xá.

Đến khi vào phòng, Mạc Vấn cũng không nhìn thấy Warner, có thể là buổi chiều anh có lớp? Chẳng qua lúc này Mạc Vấn thật sự không hơi sức đâu mà nghĩ ngợi mấy chuyện này, chỉ mất hồn cầm theo quần áo sạch vào phòng vệ sinh.

Phòng vệ sinh chia làm hai phần, phần trước là để đánh răng, rửa mặt, đi vệ sinh, phần sau là phòng tắm, chỉ bị ngăn bởi một cánh cửa, khi mở cửa ra sẽ nhìn thấy một chiếc bồn tắm cực lớn.

Mạc Vấn chỉ dùng tay nhẹ nhàng đẩy thì cửa đã bị mở ra. Cậu vừa định cúi đầu cầm quần áo sạch treo trên giá, bỗng nhiên phát hiện có gì đó sai sai.

Bởi vì trên giá đã treo sẵn quần áo của người khác.

Mạc Vấn ngay lập tức xốc lại tinh thần, vội vàng quay đầu nhìn xem, vừa vặn nhìn thấy Warner thân trần ngâm mình trong bồn tắm, lúc này anh cũng đang trợn tròn mắt ngẩng đầu nhìn cậu.

Giời ạ!

Mạc Vấn chưa bao giờ thấy ánh mắt Warner vô tội như thế, dưới ánh sáng, đôi mắt màu xanh lam của anh càng ướt át, trong suốt, chẳng qua lúc này dường như anh đang phải chịu một sự kinh hãi gì đấy.

Một chàng trai cao to cỡ mét chín, trên mặt mang theo kinh hoảng cuộn người lại, ý đồ vùi người vào bồn tắm lớn.

(=))))

Nhưng đáng tiếc chỉ phí công, bởi có lẽ anh chỉ muốn đơn giản ngâm người một hồi, nên trong nước một chút bọt xà phòng cũng không có, vì thế vị trí Mạc Vấn đang đứng lúc này hoàn toàn có thể nhìn rõ toàn cảnh bên đó.

“Sao anh đi tắm lại không đóng cửa?” Mạc Vấn cau mày trả đũa, nếu như ở trạng thái bình thường cậu có thể nhận ra bên trong có người, nhưng hiện giờ, cậu đang ở trong trạng thái lơ mơ lờ mờ cho nên mới không để ý mà xông loạn vào trong như vậy.

Nhưng nói thật thì trong lòng Mạc Vấn cũng không thấy lúng túng bao nhiêu cả, bởi lúc trước, khi học đại học, thời điểm tắm rửa gần như đều rủ cả đám đi tắm chung, hiện tại chỉ thấy sơ thế này thì tính là gì.

Warner ngồi trong nước dùng tay che lấp thân thể, vẻ mặt căng thẳng nhìn Mạc Vấn, trả lời: “Em đã quên cửa không có khóa à?”

Đầu Mạc Vấn đầy vạch đen, đúng là cậu đã quên mất chuyện này, sau khi nhìn thấy Warner đang tắm, thì theo thói quen kiếm cớ độp lại.

Hiện tại quan hệ giữa nam và nam với nhau đã không còn quá thuần khiết, cứ nhìn chằm chằm Warner đang trần trụi cũng không thích hợp, không thấy anh ta đã bị cậu dọa thành dạng gì rồi sao.

Vì để tránh Warner tiếp tục vùi đầu trong nước dẫn đến chết chìm trong bồn tắm, Mạc Vấn lập tức kéo cửa đi ra ngoài.

Trở lại phòng mình, trong đầu Mạc Vấn còn chợt lóe độ to nhỏ vật nào đó của Warner, rồi suy nghĩ tự kỷ kích thước chính mình, mới thỏa mãn nằm xuống.

Thân cao thì có ích lợi gì, không phải thứ đó cũng to nhỏ giống nhau sao.

Warner không biết lúc này Mạc Vấn đang âm thầm cười nhạo mình, thấy cậu vừa đi, anh cũng không còn lòng dạ nào mà ngâm mình nữa, đành xả hết nước trong bồn, mặc quần áo chỉnh tề, ra khỏi phòng tắm.

Anh hoàn toàn không ngờ bản thân sẽ có ngày bị người xem hết trơn như vậy.

Warner đứng trước cửa phòng ngủ của Mạc Vấn, không biết có nên tiến vào hay không, nếu là lúc trước, anh nhất định sẽ dứt khoát mở cửa bước vào, nhưng bây giờ, khi bị người xem sạch trơn, trong lòng bỗng dưng có một loại cảm giác xấu hổ không tên.

Mạc Vấn nằm trên giường nhìn Quang Não, hệ lịch sử chính là nhàn nhã như thế, sau khi tan học là có thể ở ký túc xá muốn làm gì làm, chỉ cần không sợ thi trượt.

Cậu đã sớm nghe thấy tiếng bước chân của Warner dừng trước cửa, chỉ là không hiểu tại sao anh lại không vào. Điều này không giống tác phong bình thường của Warner chút nào cả.

Warner đứng trước cửa do dự một lúc, rồi lựa chọn trở về phòng mình.

Mạc Vấn cho rằng hôm nay Warner sẽ không tiếp xúc với mình, không ngờ chỉ một lúc sau Quang Não đã thu được tin nhắn do Warner gửi đến

(Vào đấu trường giả thuyết đánh mấy trận?) Dường như còn sợ Mạc Vấn không đồng ý, phía sau còn bỏ thêm một câu (Bồi dưỡng sự ăn ý trong thi đấu).

Mạc Vấn vui vẻ đồng ý, trả lời một chữ (Được).

Có thể là trong lòng tràn ngập đồng tình với người kia nên mới dễ dàng đồng ý chuyện này như vậy. Lấy một chuyện đến làm ví dụ đi, nếu một cô gái có thân hình gầy gò nhưng vòng một cực kỳ đầy đặn sẽ cực thu hút sự chú ý của người khác, nhưng nếu đổi lại thành một cô gái có thân hình mập mạp có vòng một đầy đặn, mọi người có khả năng sẽ cho rằng đó là nhờ thịt nhiều mà ra.

Mạc Vấn cũng thế, Warner cao hơn cậu không nói còn cường tráng hơn cậu một ít, kết quả vật nào đó cũng tầm tầm như cậu, nhất thời khiến cậu cảm thấy vóc dáng cao lớn của anh thật uổng phí, cộng thêm trong lòng lại nảy sinh một chút đồng tình quỷ dị.



Mạc Vấn đã rất lâu rồi không vào khoang ngủ đông, lúc đăng nhập thành công, cậu suýt bị tiếng nhắc nhở của hộp thư ồn chết.

Mạc Vấn làm như không thấy, trực tiết xóa sạch, tìm danh sách bạn tốt, Mạc Vấn đưa nickname trên mạng của Warner vào—— Đặt cái tên.

Trình độ đặt tên này cũng thật có tài, vừa nhìn đã biết đây là phong cách của Warner.

Mạc Vấn không biết cậu vừa xuất hiện đã gây sóng gió khắp nơi, bởi cậu đã sớm cài đặt từ chối bất cứ người nào thêm bạn tốt. Cũng vì lúc trước có quá nhiều người xin làm bạn, cho nên, để tránh phiền phức, cậu mới trực tiếp đóng cửa chức năng này lại cho khỏe người.

Thế nhưng vẫn có cách khác để thêm bạn tốt, nói cách khác, nếu Mạc Vấn không đồng ý thêm đối phương thành bạn tốt, thì mặc dù danh sách bạn tốt của đối phương có cậu, nhưng trong danh sách bạn tốt của cậu lại không có tên đối phương.

Vì thế khi cậu vừa login, có rất nhiều người nhận được nhắc nhở ‘Tôi có bóng dáng’ đã login, cũng vì điều này mà diễn đàn lập tức náo nhiệt hẳn lên.

‘Tôi có bóng dáng’ trở lại thế giới giả thuyết lần nữa là một việc lớn. Lúc trước Mạc Vấn lấy kỹ năng phụ trợ kỳ dị quét sạch bốn phương, nhất thời thanh danh bùng nổ, được rất nhiều người tôn sùng là đại thần phụ trợ trong lòng bọn họ.

Nhưng mà đại thần phụ trợ này lại như phù dung chớm nở, xuất hiện và biến mất chỉ dùng thời gian một tuần lễ, sau khi sáng lập kỉ lục thắng liên tiếp lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Hơn nữa bởi vì cậu hay độc lai động vãng, cho nên khắp thế giới giả thuyết càng không tìm ra một ai quen thuộc với cậu.

Bây giờ người đã biến mất lại trở về, không biết sẽ khiến bao nhiêu fans vui mừng khôn xiết. Phải biết bọn họ vẫn kiên trì nói Mạc Vấn không phải vì sợ hãi đối thủ ở đấu trường trung cấp mà lùi bước, mà vì hiện thực có việc mới tạm thời biến mất, chẳng qua kiểu biện bạch này đều bị rất nhiều anti fans cười nhạo.

(Đại thần Bóng dáng hoa lệ trở về, có ảnh chụp, có chân tướng.)

Nhấn vào topic, chỉ thấy bên trên đột nhiên xuất hiện hình ảnh thời gian Mạc Vấn login vào hôm nay, bên dưới có viết: Không phải fan Bóng dáng, chỉ đơn giản là tò mò nên thêm cậu ta thành bạn tốt, kết quả phát hiện xế chiều hôm nay cậu ta lại login. Xem qua video thi đấu của Bóng dáng, không nâng không dìm, đối phương quả thật có thực lực được gọi là đại thần, anti fans vẫn nên ngừng tay đi, nếu không tôi sợ đến cuối cùng mặt mấy người sẽ bị tát đau đó.

Tầng 1: Nà ní, tui không nhìn nhầm chứ, đại thần login? Tê tê tui không lướt diễn đàn, tui muốn vào đấu trường giả thuyết!

Tầng 2: Cậu ta còn có mặt mũi để trở về hả? Ha ha.

Tầng 6: Lầu 2, thím bị ngu sao, tại sao không có mặt mũi trở về? Cũng không có làm chuyện gì phạm pháp thì sợ gì chứ.

Lầu 19: Lầu 2 tìm ngược.

Lầu 30: Trở về là tốt rồi, đại đại đừng rời đi dễ dàng nữa, mỗi một video tranh tài của ngài tôi đều xem, thật sự là siêu cấp siêu cấp lợi hại.

Lầu 35: Đệt, tui chỉ do dự trong chốc lát sao lại mọc ra nhiều tầng lầu như vậy? Đại thần quá tuyệt!

Tầng lầu ngày càng nhiều, rất nhanh trước topic đã được gắn thêm một chữ ‘hot’, đại biểu trình độ náo nhiệt của topic này.

Lúc này Warner hoàn toàn không biết trên diễn đàn đang xảy ra chuyện gì cả, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với nickname của Mạc Vấn trên mạng, sau khi thêm cậu thành bạn tốt, Warner mở tư liệu của Mạc Vấn ra nhìn một chút, đã suýt bị thành tựu thắng liên tiếp của cậu chói mùi mắt.

Một lời mời tổ đội được gửi tới, Mạc Vấn đồng ý, lập tức, hai người đã ở chung một đội ngũ.

Chọn xứng đôi đội ngũ 2V2, Warner lại phát hiện mình vẫn đứng lại tại chỗ mà không được truyền tống vào bản đồ, lúc này anh mới nhớ ra, Mạc Vấn vẫn còn trung cấp, còn mình là cao cấp.

Đấu trường trung cấp không thể vượt cấp đến cao cấp để tranh tài, mà đấu trường cao cấp thì có thể đi thẳng đến đấu trường trung cấp thi đấu, chẳng qua không có mấy người muốn làm như vậy mà thôi.

Thua mất mặt, thắng cũng rất mất mặt, quả thật là hành động vất vả mà không có kết quả tốt. Hơn nữa vì để tránh người đấu trường thấp và người đấu trường cao kết phường tổ đội kiếm hời tỷ lệ thắng, loại sắp xếp này chỉ ký thua không ký thắng.

Nói như vậy có nghĩa là người từ đấu trường cao cấp xuống đấu trường cấp thấp thi đấu, thắng không có ghi chép, thua sẽ bị ghi lại một bút, vì thế, càng không có người nào muốn khiêu chiến vượt đấu trường cả.

Warner cũng không phải quá để ý đến chuyện này, sau khi anh tiến vào đấu trường trung cấp, nhấn xứng đôi đội ngũ 2V2 lần nữa, lần này lập tức được truyền tống vào bản đồ

Xứng đôi đội ngũ có nghĩa đối diện có khả năng rất lớn là người quen biết tổ đội thi đấu, giống như Mạc Vấn và Warner vậy, sau khi online sẽ tìm đối phương tổ đội, rồi cùng thi đấu.

‘Cây trí tuệ’ và ‘Cá trí tuệ’ là một cặp anh em ruột, đã là anh em thì trình độ phối hợp giữa hai người sẽ rất ăn ý, hơn nữa kỹ thuật thao tác của hai người họ cũng rất thành thạo, cho nên đã sớm trở thành sự tồn tại hơi có chút danh tiếng trong đấu trường trung cấp, cũng vì vậy mà bọn họ rất hiếm khi cảm thấy hãi hùng khi gặp đối thủ như cặp trước mặt này.

Tại sao lại cảm thấy như vậy? Bởi vì số bọn họ rất hiếm khi liên tiếp đụng phải đại thần, tiểu thần như vậy, thắng là không thể, thua thì bị trừ điểm, còn chưa nói đến tỷ thể thắng quá thấp, nếu bọn họ muốn thăng cấp lên đấu trường cao cấp thì phải tích góp điểm đến ngày tháng năm nào đây.

Vậy nên hiện tại, hai anh em Cây trí tuệ đã cảm thấy sau khi rời bản đồ cần phải rửa mặt để tỉnh táo lại một phen, đây là cái số cho ngáp phải ruồi gì vợi, cơ giáp sư đối diện là đại thần đấu trường cao cấp, phụ trợ sư là đại thần Bóng dáng trong đấu trường cấp thấp. Có người nói đại thần Bóng dáng chưa lên tới cao cấp hoàn toàn vì chẳng muốn login mà không phải không có thực lực.

Nếu nói hai người kia không quen biết nhau, bọn họ một chút cũng không tin, ở tình huống khác đấu trường, trừ tổ đội xứng đôi ra, thì một đại thần và một đại thần khác ngẫu nhiên bị hệ thống tổ đội là chuyện có tỷ lệ so với con kiến còn nhỏ hơn.

Cá trí tuệ thông minh mở ra công năng video, bọn họ rất khó có cơ hội luận bàn với người ở đấu trường cao cấp, tuy rằng đối thủ lúc này rất hố hàng, nhưng cũng là một cơ hội tốt.

Đến khi thi đấu bắt đầu, đếm ngược vừa kết thúc, Warner lập tức xông lên đầu tiên, trước khi đối phương tiến hành vây công Mạc Vấn đã chặn đối phương lại.

Nói thật, lúc này Cây trí tuệ và Cá trí tuệ vẫn còn chút tâm cao khí ngạo, tốt xấu gì bọn họ cũng được coi là hai tiểu thần ở đấu trường trung cấp, sau khi nhìn thấy Warner và Mạc Vấn, tuy rằng hơi hơi giật mình xíu, nhưng trong lòng họ càng nhiều là cảm giác nóng lòng muốn thử.

Tuy rằng không thắng được nhưng nếu có thể kéo dài thời gian thì dù nói ra cũng có chút mặt mũi, suy cho cùng thì thi đấu với hai vị đại thần, còn kéo dài được một thời gian mới bị đại thần đánh gục, nghe qua có cảm giác đặc biệt lợi hại được không.

Nhưng hình như bọn họ đã nghĩ quá nhiều.

Sau khi mở màn, Cây trí tuệ và Cá trí tuệ đã sớm hiểu Mạc Vấn khó chơi thế nào, nên vừa bắt đầu bọn họ đã dứt khoát bỏ qua Mạc Vấn mà xông thẳng đến chỗ Warner. Cơ giáp trong thế giới giả thuyết là giống nhau, hai cơ giáp cùng vây công một cơ giáp, muốn kéo dài thời gian chắc cũng có thể kéo dài được một hồi chứ.

Thế nhưng bọn họ đã coi thường trình độ thao tác cơ giáp của Warner. Lúc phát hiện hai cơ giáp đối diện muốn đột kích mình, Warner đã trực tiếp lộn ngược ra sau hai cái, hoàn mỹ tránh né được đòn công kích đầu tiên, hơn nữa, vào đúng lúc này Mạc Vấn cũng đuổi tới nơi, đứng bên cạnh Warner, trực tiếp ném xuống một vòng Mộng Bức —— Giang Trục Nguyệt Thiên.

Warner đã hiểu quá rõ hiệu quả của skill này, lúc skill vừa ra, Warner lập tức chủ động xuất kích.

Ngay lúc hai anh em trong vòng còn chưa kịp phản ứng lại, Cá trí tuệ đã bị oanh tạc đến ngã nhào, trong vòng chỉ còn lại mình Cây trí tuệ đứng trên đất cố gắng phản kháng.

Player ở đấu trường trung cấp và cao cấp vẫn khác nhau rất lớn, đầu tiên là sức mạnh bạo phát và năng lực phản ứng của người ở đầu trường cao cấp đều vượt trên người ở đấu trường trung cấp, cộng thêm để thăng cấp đến đấu trường cao hơn, kinh nghiệp chiến đấu giữa hai cấp đấu trường cũng chênh lệch càng nhiều, càng phong phú.

Huống chi Warner còn là đại thần ở đấu trường cao cấp, vì thế Cá trí tuệ bị ngã nhào là không oan.

Bây giờ đối diện chỉ còn lại một người, mà Mạc Vấn và Warner còn cảm thấy bản thân chưa sử dụng bao nhiêu lực, kết quả có thể tưởng tượng được, Cây trí tuệ rất nhanh đã nối gót theo anh em Cá trí tuệ của mình.

Đây là lần đầu tiên Mạc Vấn hợp tác tiến hành 2V2 với Warner, so với những cơ giáp sư tay mơ trước đây, tổ đội với Warner đúng là quá ung dung, không cần nhọc nhằn khổ sở lén lút ném skill kéo dài tổn thương cho đối thủ, thời gian kết thúc còn không phải nhanh bình thường, chỉ hai chữ, thoải mái!

Tương tự, đây cũng là lần đầu tiên Warner nhanh chóng lấy được thắng lợi khi thi đấu 2V2 như vậy, hưng phấn trong lòng lập tức bị đốt lên.

Cho nên sau đó, suốt cả một buổi tối, hai người bắt đầu điên cuồng càn quét khắp đấu trường trung cấp, không có chiến tích lại không có điểm thi đấu, cũng không biết bọn họ muốn quậy cái gì nữa.

Lúc này Lambert vẫn còn giữ thói quen mỗi ngày dạo qua diễn đàn giả thuyết, so với những topic thường chỉ xuất hiện tên Mạc Vấn mà nói thì ‘Đặt cái tên’ luôn luôn biết điều, bây giờ cũng bồng bồng bềnh bềnh trên trang đầu của diễn đàn.

(Đại thần trở về! Hình như đang muốn cùng ‘Đặt cái tên’ đồng thời chế bá đấu trường? Oán niệm đến từ nhóm đại thần? Chủ topic đã ngã nhào, bây giờ chỉ còn lại mấy thiếm.)

“…”

Lambert yên lặng lấy Quang Não ra, chuẩn bị khuyên nhủ Warner và Mạc Vấn ngừng hành động ngược cún lại, hai người bọn họ không biết lúc này trên diễn đàn đã ‘tiếng oan than dậy đất trời’ sao?