Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

Chương 35




Khiết Bảo Ngao nghĩ lại, càng nghĩ càng thấy Lục Tranh nói đúng. Nếu nói là tự săn, cho dù người nhà Lục gia không chú ý thì chỉ cần chuyện Lục Tranh tặng mộc đan bị lộ ra thì người ta cũng sẽ bằng mọi cách liên hệ Lục gia hoặc tìm Lục Tranh để truy ra khu vực có biến dị thực vật có mộc đan hoặc rộ ra phong trào đi tìm biến dị thực vật để săn mộc đan. Có thể không ai dám động vào Lục Tranh có dị năng đỉnh cấp lại có được sự bảo hộ của Khiết gia nhưng những người ở Lục gia thì chưa chắc. Càng về sau chuyện càng bung bét, diễn biến càng không thể tưởng tượng nổi. Để mọi vấn đề được giải quyết thì chỉ có thể nói rằng viên mộc đan này được mua, nhưng lý do này cũng không ổn.

- Vậy cũng không ổn. Vì đợt mộc đan mà Khiết gia tung ra gần đây chỉ có mười viên đã bán sạch toàn bộ, anh cũng không thể dùng cớ này được. Chỉ cần liên hệ tra một chút liền ra à. Thường thì người mua mộc đan để dùng ngay lập tức là nhiều chứ ít ai giữ nó lại lắm.

Lục Tranh nghĩ cũng đúng, cậu sẽ tìm một cái cớ khác cho qua. Bây giờ thì tập trung xem nên khắc họa tiết gì cho cái hộp bằng gỗ đàn hương này đây.

Khiết Bảo Ngao hỏi:

- Thế ông cụ nhà anh thích họa tiết hoa lá cây cỏ gì ?

Lục Tranh suy nghĩ một chút liền trả lời:

- Ừm… nhiều lắm, thường thì thích tranh tứ bình "Tùng - Trúc - Cúc - Mai" hoặc là "Mai - Sen - Cúc - Tùng" gì đó. Sân vườn Lục gia cũng có mấy cây này, cũng có một ao sen đủ loại nữa.

- Đa dạng vậy sao. Vậy thì bốn cạnh mỗi cạnh mặt khắc một loại hoa văn, phía trêи hộp khắc một loại nữa là đủ năm loại: "Tùng - Trúc - Cúc - Mai - Sen".

Lục Tranh đối với việc này không ý kiến, cậu chỉ cần bản vẽ và xem trước hoa văn thôi. Việc khắc gỗ thì cứ để một trong các dị năng của cậu là kim hệ hỗ trợ. Nếu khắc tay sẽ đủ thành ý hơn nhưng như vậy thời gian chắc chắn không đủ.

Đối với việc này, Khiết Bảo Ngao dùng vòng tay để lên bàn, mở một chương trình để màn chiếu giả lập lơ lửng trong không trung rồi tạo hình 3D mẫu hoa văn cũng như mẫu hộp bằng gỗ đàn hương sau khi hoàn thành.

Lục Tranh nắm bắt trọng điểm rất nhanh. Cơ bản mà nói, thay vì nói Lục Tranh đến đây học cách làm và điêu khắc gỗ thì chi bằng nói Lục Tranh đến đây để nhìn và điêu khắc hộp gỗ. Hơn nữa cách làm hộp gỗ của Lục Tranh cũng khiến Bảo Ngao liên tục cảm thấy IQ của mình không đủ dùng. Ban đầu cậu ta định chỉ cho Lục Tranh kỹ thuật làm hộp mà phần ghép gỗ sẽ nhìn đẹp nhất thì Lục Tranh đã nói không cần. Hai con mắt của Bảo Ngao thấy Lục Tranh cần lên hai khối gỗ nhỏ bằng ba ngón tay, dùng dị năng kim hệ tạo những thanh kim loại khoét ruột chúng ra, một khối bị khoét thành phần thân hộp, một khối bị khoét thành phần nắp, đã nhanh lại còn tinh xảo. Về cái hộp, đương nhiên không được tạo ra bằng cách lắp bằng các miếng gỗ lại nên căn bản không thấy được cái gì gọi là phần ghép gỗ. Trong khi đó xưa nay Khiết Bảo Ngao vẫn luôn làm theo cách dùng ván gỗ ghép lại, kiểu gì thì kiểu cũng nhìn thấy được phần ghép gỗ, chẳng qua theo thời gian, phần ghép gỗ ngày càng có kĩ thuật và không còn bị vênh nữa.

Khiết Bảo Ngao mới nghĩ tại sao xem nay bản thân mình luôn làm hộp theo kiểu ghép gỗ mà không đục gỗ cho các góc được đẹp. Gỗ đàn hương đúng là đắt thật nhưng với Khiết gia thì không thiếu, rừng đàn hương thuộc sở hữu Khiết gia không phải để trưng cho đẹp, cơ bản muốn dùng bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu. Hơn nữa mấy cái hộp bản thân Bảo Ngao hay làm cũng đâu có to, khoét thì cũng chẳng hao đi bao nhiêu cả.

Lúc quay lại thì Khiết Bảo Ngao đã thấy Lục Tranh tạo ra những dao kim loại và đã gọt cái hộp sáu mặt trơn nhẵn kia thành cái hộp có năm mặt hoa văn khá tinh xảo. Ngoại trừ việc Bảo Ngao không hiểu sao Lục Tranh lại tạo thêm một đường viền lõm ngay trêи đường nét hoa văn làm gì.

Ngay sau đó, Bảo Ngao liền minh bạch. Lục Tranh có dị năng kim hệ mà, liền tạo ra mấy sợi chỉ vàng chỉ bạc đè vào những đường lõm đã tạo ra, hơn nữa những cạnh của cái hộp cũng được viền bạc lại, sẵn tiện tạo một khớp nối giữa phần thân hộp với nắp hộp.

Dưới con mắt tròn vo ngốc manh của Khiết Bảo Ngao, Lục Tranh vỗ vỗ vai để cậu ta tỉnh lại. Sau đó Bảo Ngao liền lấy ít vải nhung màu trắng lót vào bên trong hộp cũng như nắp hộp rồi đưa cho Lục Tranh.

Lục Tranh bỏ một viên mộc đan vào, đóng nắp hộp lại. Cảm thấy thật mỹ mãn với thành quả mình tạo ra.

Cất cái hộp đàn hương vào không gian, Lục Tranh ôm vai Bảo Ngao đang bị sụp đổ nhận thức liên tục đi ăn trưa cùng mọi người.

…………

Ngày mừng thọ của ông cụ, Lục Tranh dùng xe huyền phù của Khiết gia về Lục gia.

Lúc vừa đi được nửa đường thì Lục Cửu gọi điện đến nhắc, Lục Tranh chỉ đáp lại là đang về rồi tắt cuộc gọi trước khi Lục Cửu nói thêm cái gì. Bình thường hay phải gọi điện bình an về nhà, Lục Tranh còn không quá rõ những gì Lục Cửu muốn nói. Mấy vấn đề nghiêm túc hay vặt vãnh hằng ngày thì không nói làm gì, bởi đó cũng là hành động hỏi thăm rất bình thường mà thôi. Tất nhiên nếu chỉ có thế thì Lục Tranh cũng không có cái gì khó chịu. Cậu khó chịu vì sau khi hỏi các vấn đề cần hỏi, hai người nói hết các vấn đề cần nói thì Lục Cửu bắt đầu chèn vào mấy vấn đề liên quan đến anh chồng hụt của cậu là Khải Triết. Tất nhiên chuyện này khiến Lục Tranh nổi cáu, vì là người thường xuyên liên hệ với Lục Cửu nên Lục Tranh cũng đã luyện ra được skill biết lúc nào thì thằng em họ quý giá này sẽ chuyển đề tài đến tên Alpha có tên Khải Triết kia, mỗi lần thấy Lục Cửu hơi đảo bắt, tiến độ nói chuyện so với bình thường chậm nửa nhịp là y như rằng câu tiếp theo sẽ nhắc đến Khải Triết.

Lục Tranh quãng thời gian đầu còn chịu đựng một hai câu liền nổi cáu mà quát rằng: "Sao em nhắc đến hắn ta nhiều thế, em thích thì cưới hắn đi"

Lúc đó, Lục Tranh đã nhận được câu đáp trả đến từ Lục Cửu như thế này: "Anh, anh ghen à ?"

Lục Tranh: "…" con mắt nào của cậu ta thấy cậu ghen hay vậy ?

Lục Cửu tí tửng cười cười lại nói tiếp: "Anh à, anh gả sang đó cũng có cái gì không tốt…"

Đoạn đằng sau Lục Tranh không biết Lục Cửu muốn nói gì và cũng không muốn biết, cứ cục súc mà ngắt cuộc gọi như vậy. Về sau liền nhìn vẻ mà đoán được Lục Cửu sắp nói đến Khải Triết, Lục Tranh lập tức tắt cuộc hội thoại ngay giây phút ấy.

Ai mà chịu nổi cái cảm giác luôn có người mong ước mình bị gả ra ngoài chứ. Trong trường hợp này là Lục Tranh vốn muốn sống cuộc sống trạch nam độc thân vui vẻ không có ràng buộc cũng như hưởng thụ và cảm nhận cuộc sống của một con người như thế nào. Có lẽ sẽ có người nói "Đã trạch thì cảm nhận và trải nghiệm cuộc sống như thế nào?" Nhưng căn bản mỗi một ngày trôi qua chính là một trải nghiệm, mỗi ngày trôi qua cũng là mỗi cảm nhận khác. Lục Tranh đa số thời gian thích trạch trong phòng soạn bản thảo nhưng vẫn đi chơi đi săn như bình thường. Tất nhiên nếu người nhà Lục gia không nhắc đến chuyện kết hôn, gả cậu đi này nọ thì cậu cũng rất nguyện ý về nhà.

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !

Thân ái và quyết thắng !