Đến Cùng Vẫn Là Nữ Phụ

Chương 5: Tam Vương Tử




Tên tóc đỏ lên tiếng, hỏi: “cho anh làm quen nhé?”

Dù không thích, nhưng suy đi nghĩ lại thì cũng không nên từ chối dù gì cũng chỉ là làm quen, từ chối thì mất lịch sử quá. Cô không biết cái đồng ý này của cô sẽ dẫn cuộc đời mình đến 1 bước ngoặc lớn và cuộc sống trốn không được chạy không xong Hzzzz

Cô nở 1 nụ cười được cho là thân thiện nhất của mình:“ Tôi rất hân hạnh”

Và....tảng băng tóc đen là người cười đáp lại cô

Giờ cô mới được dịp quan xác 3 người này. Bọn họ thật sự very beautiful( rất xinh đẹp). Dù cô biết không thể dùng từ beautiful( xinh đẹp) để miêu tả 1 nam nhân nhưng mà thật sự nhìn bọn họ cô không biết nên dùng từ gì để diễn tả cả

Anh chàng ngồi đối diện cô. Anh ta có 1 mái đỏ lửa. Đôi mắt xanh lá. Khuôn mặt góc cạnh. Thân hình cơ bắp cuộn cuộn, không biết anh ta đã dùng thứ này mê đắm bao nhiêu người con gái rồi nhỉ. Nhìn anh ta là biết anh ta chính là 1 play boy chính hãng ak. Mà nói cho đúng hơn là gì nhỉ. Ak đúng rồi là 1 lãng tử hay người ta còn gọi là hoa hoa công tử. À anh ta còn rất giống 1 soái ca trong ngôn tình.

Anh chàng ngồi bên phải của anh ta. Gọi là hắn cho dễ phân biệt nhé. Hắn có 1 mái tóc đen. Điều khiến cô khá là ngạc nhiên là đôi mắt hắn có màu tím ak. Không phải khuôn mặt góc cạnh như anh ta.Hắn là 1 người có 1 khuôn mặt sắc bén. Dù đôi mắt hắn rất đẹp. Điều này cô cũng phải thừa nhận nhưng đôi mắt này của thật lạnh, còn thể đông chết người ak. Theo cách nhìn của cô, thì hắn chính là 1 mỹ nhân... ý lộn mỹ nam lạnh lùng ak. Dù lạnh lùng nhưng gái theo cũng không ít. Mặt nóng dán vào mông lạnh ak. Không biết cô dùng câu này đúng với cách miêu tả những cô gái đó không nhỉ?

Đến kẻ ngồi cạnh cô. Là 1 mỹ nam rất là nghiêm túc là cách cô đánh giá khi nhìn thấy anh. Anh có 1 mái tóc đen và 1... đôi mắt đen. Ồ anh là người Phương Đông. Thật ngạc nhiên. Lúc đầu vì cặp kính nên cô không chú ý đến đôi mắt anh cho lắm. Nhưng dù nói gì nhưng cô không chối cải được là anh chàng này rất đẹp. Dù anh rất nghiêm túc nhưng không khô khan chút nào, nữ nhân khi nhìn thấy anh vẫn bị cuốn hút. 1 sức hút kì lạ nhưng cô không thể nào giải thích được. Nhưng hình như anh không thích gần nữ nhân thì phải( t/g: *chỉ tay vào* *hét* hắn đang ngồi gần cô đó thôi). Đúng với câu hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình ak

Đánh đứt dòng suy nghĩ của cô. Anh chàng tóc đỏ lúc nãy nói làm quen với cô, lên tiếng: “ Anh tên là John*chỉ về phía người con trai tóc đen ngồi bên phải* Còn người này là Dark *chỉ về người con trai ngồi cạnh cô* Và người này là Andrew. Còn em tên gì?”

“Em tên là Ciara”_ cô nói

Cô và John nói chuyện với nhau được 1 lúc thì khoa cô có tiết. Cô chào tạm biệt 3 người rồi về lớp học của mình. “ Tích tắc... tích tắc” (tiếng chuông đồng hồ vang). Rồi “Reng... Reng... Reng” kết thúc 1 tiết học nhàm chán cũng đã là 17h rồi

Cô bước ra khỏi dọc theo hành lan rồi lại ra đến sân trường. Bước theo con đường lót gạch đá. Dòng người và dòng xe tấp nập đi đến đi về. Cô thì men theo lối cũ về. Chậm chậm từng bước.

Khu phố của nơi cô đang sống khá là vắng. Vì buổi sáng đi học khá nhanh nên không chú ý gần khúc nhà cô có 1 quán cà phê tên là “ Sad night”.

Cô liền bước thử vào quán. Quán khá là vắng. Lâu lâu lại có 1, 2 người vào. Cô tìm 1 góc khuất trong quán gần cửa sổ. Nói với cô phục vụ cô cần 1 tách cappuccino. Vừa cầm tách cappuccino vừa ngắm bầu trời hoàng hôn buổi chiều lá vàng lâu lâu lại bay qua..... bay qua...

~~~~~3 năm trôi qua~~~~~~

P/s: ta chỉnh sửa 1 chút. Hàng chữ nghiêng đáng ra là T.anh mà T.anh ta không giỏi. Mà nói cứ bị chê lên chê xuống lên bờ xuống rồi. Bực rồi. Nên viết chữ nghiêng luôn. À còn nữa từ beautiful là ta *cố tình* dùng đó nhơn không cần nói là T.anh ngay cả cơ bản ta cũng không hiểu nhé.

Ta chỉ sửa ở những chương t.anh nhiều còn lại vẫn giữ nguyên

Xin lỗi vì đã xả luôn những nàng _klq đến chuyện này* cúi đầu*. Nhưng mà ta phát hỏa rồi. Dù biết làm như thế là không đúng.... nhưng... Nghẹn rùi.... Hết nói được gì lun ồi