Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 89: Ai khi dễ Hoa Nhi?




Tôi phát giác được không ít ánh mắt khách nhìn tôi cũng thay đổi, thật giống như tôi là đứa bé không hiểu chuyện, theo lý mà nói, đến đây tham gia tiệc cưới người khác, bất luận như thế nào, ý tứ một chút đều là điều nên làm.

Tư phu nhân nhìn thấy tôi bị quý khách nhóm nhằm vào, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị đắc ý.

Con mắt của bà quét đến chỗ cổ tay của tôi, hời điểm đương nhìn thấy vòng tay hồng ngọc của tôi, trong mắt lập tức lộ ra biểu lộ tham lam, tôi tự nhiên chú ý tới ánh mắt của bà ta, thoáng đem tay về sau giấu đi.

An bình nhìn thấy tôi bị khi dễ, lập tức đứng ra, đem tôi giấu ở sau lưng, đối Tư phu nhân trợn mắt tròn xoe.

“ Cô ấy là bằng hữu của ta, chúng ta khách nhân An Gia, chúng ta không để cô ấy mang lễ vật, đó là chuyện của an gia chúng ta, khi nào đến phiên Tư Đồ gia các ngươi nói này nói kia”.

Tư phu nhân hai tay vòng trước ngực, con mắt không ngừng mà nghiêng mắt nhìn lấy tay vòng tay hồng ngọc trên cổ tay tôi, ánh mắt thèm nhỏ dãi tựa như đạo tặc thấy được bảo tàng, tham lam chi tình để cho tôi mười phần phản cảm.

“Cái gì gọi là không tới phiên Tư Đồ gia chúng ta nói này nói kia, kết hôn là đại sự người hai nhà, An Ngọc nhà các ngươi đến Tư Đồ gia chúng ta, quý khách tự nhiên là muốn công bằng đối đãi, An Gia không thu lễ là sự tình an gia, Tư Đồ gia chúng ta thu, ngươi cái này không đưa, cũng quá không hiểu chuyện đi”.

An bình đang muốn nói lại, tôi lập tức giữ chặt cô ấy mà lắc đầu.

Không phải là nhìn trúng vòng tay hồng ngọc trên cổ tay của tôi sao.

Quỷ vật ngươi cũng dám tham? Là ngại mệnh quá dài à?

Tôi đã nhìn ra, Tư Đồ phu nhân này, chính là hạng phụ nữ phổ thông, ngoại trừ tham lam bên ngoài, tôi từ trên người bà ấy không cảm giác ra một tơ một hào khí tức thầy trừ quỷ.

Nhớ ngày đó, An gia gia một chút liền biết xuất xứ tay vòng tay hồng ngọc trên cổ tay tôi là quỷ vật, cho nên đối An Bình một mực dặn đi dặn lại, không thể đụng thứ này.

Bà ta thì sao, dáng vẻ một bộ tùy thời muốn nhào lên cướp đi vòng tay tôi, để cho tôi không khỏi trong lòng vui mừng.

Đã muốn tìm cái chết, vậy tôi cho bà ta toại nguyện như mong muốn.

Nguyên lai tôi còn tưởng rằng, bà ta sẽ biết khó mà lui, có chừng có mực, nơi này là hôn lễ, vừa rồi nháo kịch như vậy nên dừng lại, nhưng bà ta phảng phất không có ý nghĩ như vậy.

Có lẽ bà ta chính là cái dạng người này.

Không đạt mục đích thề không bỏ qua.

Tôi không khỏi có chút lo lắng cho An Ngọc, Tư Đồ cảnh là con của bà ấy, không phải có câu nói nói hay lắm, có mẫu tất có tử, mẹ của hắn là loại tính cách này, tôi đương nhiên sẽ lo lắng cô ấy sau khi đến Tư Đồ gia, lại nhận ủy khuất.

“Tư Đồ phu nhân nói rất đúng, là ta không hiểu chuyện, nhưng ta tay không mà đến, cái gì đều không mang, hiện tại ra ngoài mua chỉ sợ cũng không ổn……”

Tôi cố ý thừa nhận sai lầm của mình, lui một bước, liền muốn nhìn xem bà ta vẫn sẽ cắn chặt không thả hay không.

Tôi giống loại bọn tiểu bối này, tham gia tiệc cưới quên mang tiền biếu hoặc là lễ vật, tôi nói lời xin lỗi, đại đa số trưởng bối đều sẽ tha thứ.

Quả nhiên, nguyên bản mang theo ánh mắt trách cứ nhìn tôi một đám tân khách đều dời đi ánh mắt, rất muốn xem thêm tôi nói xin lỗi, cũng liền ai đi đường nấy, coi là sự tình sẽ như vậy kết thúc.

“Vậy làm sao có thể, đây là chuyện ngươi nói xin lỗi có thể giải quyết sự tình sao? Ta mặc kệ, nếu như ngươi hôm nay không có lễ vật, liền mời ngươi ra ngoài, ngươi không có tư cách tới tham gia hôn lễ.”

Bà ta nghiêm nghị quát, một bộ dáng vẻ lớn nhất thiên hạ, muốn đem tôi đuổi đi.

Một vài quý khách đều nhìn không được, đi lên khuyên: “Tư Đồ phu nhân, tiểu cô nương người ta tốt xấu đều nói xin lỗi, với lại cô ấy vẫn là người sinh viên đại học, đến nhà bạn tham gia hôn lễ không mang lễ vật cũng nói còn nghe được, cô ấy đều nói xin lỗi, chuyện này coi như xong đi.”

An Bình nhẫn nại đứng ở một bên, tôi có thể nghe được tiếng hít thở hồng hộc của cô ấy, lồng ngực kịch liệt phập phồng, tôi vội vàng trấn an bắt lấy tay An Bình, nhéo nhéo.

Đoán chừng hiện tại An Bình nghĩ chính là, cuộc hôn lễ này, để đánh mất mặt mũi An Gia không nói, bây giờ lại còn nghĩ đem khách nhân an gia đuổi đi, cho nên cô ấy mới tức giận như vậy?

Tôi đã đem chuyện một tiểu bối nên làm làm làm xong, cũng chủ động lui về sau một bước, nhưng bà ta cũng không cảm kích.

Đã như vậy, tôi cũng sẽ không cần khách khí.

Bà ta không phải là muốn vòng tay hồng ngọc của tôi sao? Cho bà ta chính là. Bà ta có thể sống qua được ngày mai, coi như tôi thua.

Tôi nhìn bốn phía, nguyên bản đám người tán đi lại có dấu hiệu muốn một lần nữa tập trung, tôi lộ ra biểu lộ khó xử, sau đó giống như là nghĩ đến cái gì, đối nữ nhân tham lam này nói: ”Tư Đồ phu nhân, ngươi nhìn cái này vòng tay hồng ngọc như thế nào, nếu như ngươi không phải muốn ta xuất ra lễ vật, vậy ta trong tay cũng chỉ có vật này có thể đem ra được”.

An Bình sau khi nghe được, bị dọa sợ, lập tức nắm qua tôi, nhẹ giọng nói: “Tiểu Hoa, đây là lão công cậu tặng cho cậu ma! Cậu sao có thể…..bà ta càng muốn mình tặng lễ, mình đại biểu chính là hình tượng bọn ngươi An gia, muốn mình bây giờ ra ngoài mua, mình một sinh viên đại học lấy tiền ở đâu mua một cái lễ vật đạt được ý bà ta? Vậy mình đành phải nhịn đau cắt thịt thôi “.

An bình không ngừng mà lắc đầu, nắm lấy cánh tay của tôi không cho tôi đem vòng tay hồng ngọc đưa ra ngoài.

Tôi biết cái vòng tay này cuối cùng vẫn là sẽ trở lại trên tay của tôi, liền lấy nó đưa xuống cho Tư phu nhân.

Bà ta thấy mình đạt được ý nguyện, hai mắt đều bắn ra quang mang giống như là con sói đói, bà ta còn giả dạng cái dáng vẻ đắn đo, tay một hồi nghĩ đến cầm, một hồi rụt về lại, làm bộ bộ dáng khiến cho tôi trong lòng lại là một trận buồn nôn.

Nhanh cầm, nhanh cầm, cầm đi đừng có lại đến nhằm vào an gia lần nữa.

Ngay khi đôi mắt tam giác bà ta lóe ra, lúc tay đang muốn chạm đến vòng tay hồng ngọc bên trong lòng bàn tay tôi, An gia gia một tiếng quát chói tai bỗng nhiên truyền đến.

“Các ngươi đang làm cái gì”!

Tôi bị thanh âm của ông làm giật nảy mình, tay run một cái, vòng ngọc kém chút quẳng xuống đất, tôi vội vàng bắt lấy nó, Tư phu nhân tay cũng tạm ngừng, đứng tại giữa không trung.

Ôi, An gia gia tới, tôi nhanh đem vòng tay một lần nữa mang trở về, yên lặng đem tay thu về.

Kém một chút liền có thể để bà ta trả giá thật lớn, trong tim tôi, thật đúng là có chút tiếc nuối.

An gia gia cùng Tư Đồ doanh vội vàng đi tới, Tư phu nhân lập tức dán vào, cả người như con sên, dính trong ngực chồng mình, một mặt nũng nịu, không biết đang nói cái gì.

Làm ra vẻ dáng vẻ tôi thật sự là một chút cũng không dám nhìn, sợ dơ bẩn ánh mắt của mình.

“Hai người các ngươi, đi với ta “!

An gia gia mặt âm trầm, An Bình giận, đang muốn giải thích thứ gì, tôi giữ chặt cô ấy.

“Cậu đi trước đi, chờ chút để mình giải thích, cậu đừng nói chuyện,mình tin tưởng An gia gia sẽ hiểu chuyện “.

Chúng tôi đi theo An gia gia đi vào bên cạnh sảnh, nơi này bình thường là nơi gia chủ gặp mặt, bình thường sẽ không có người ngoài tiến đến.

“Các ngươi là xảy ra chuyện gì? Hoa nha đầu, con sao có thể đem vòng ngọc cho Tư Đồ phu nhân vậy”?

“Gia gia”!

An bình tính nôn nóng vẫn là giành đằng trước nói chuyện, cô ấy rất trực tiếp đem sự tình vừa rồi phát sinh nói một lần, bao gồm những lời Tư phu nhân nói ra với tôi, để An gia gia thần sắc trên mặt một lần, thở dài.

“Thật xin lỗi nha đầu cháu, là gia gia hiểu lầm cháu rồi, để cháu tới tham gia hôn lễ, vốn là chuyện thật vui vẻ, ai biết để cháu nhận hết ủy khuất như vậy “.

Tôi lắc đầu nói: “An gia gia không cần nói như vậy, đây không phải lỗi của người, hôm nay có thể tới tham gia hôn lễ cháu rất vui, chỉ có thể nói vận khí cháu không tốt, một mực bị kia Tư Đồ phu nhân nhằm vào”.

“Nhằm vào? Thật to gan”!

Tiếng nói của tôi vừa dứt, thanh âm quen thuộc truyền đến, khiến cho tôi tâm run lên.

Đã có mấy ngày không nhìn thấy anh? Nếu là anh lại không xuất hiện, tôi…… Tôi tuyệt đối sẽ chết mất.

Sắc quỷ vừa xuất hiện, toàn bộ trong phòng khách bị bao phủ tại một cỗ tử khí tức nồng nặc bên trong, giọng nói băng lãnh bên trong mang theo sát ý.

Tôi vừa nhìn thấy một đoàn sương đen dần dần kéo dài trở thành hình người, sau đó, thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở trước mắt tôi, vẫn như cũ là cái mặt nạ quen thuộc kia, để cho cái mũi tôi thấy chua chua, thân thể không bị khống chế nhào vào trong ngực của anh.

Hết thảy mọi thứ tôi vừa trãi qua, muốn nói không ủy khuất làm sao có thể, bị một xú nữ nhân trước mặt mọi người nhằm vào, lúc ấy nếu là An Bình không ở đó tôi chắc chắn sẽ bị đuổi khỏi nhà bởi lực lượng vũ phu của bà ta..

Nhiều người như vậy, tôi cũng muốn cứng rắn ngoài mặt, ủy khuất tôi vẫn phải nhận lấy.

Hiện tại vừa nhìn thấy sắc quỷ ra, tôi liền không nhịn được muốn khóc ra.

Hai tay ôm thật chặt lây anh, đem mặt chôn ở lồng ngực của anh, anh giống như là cảm giác ra tâm tình của tôi, ngữ khí càng thêm trầm thấp, bàn ta vuốt ve sau gáy của tôi.

“Ai khi dễ Hoa nhi”?

“Diêm Vương đại nhân…… “, An gia gia đang muốn nói cái gì, lần nữa bị sắc quỷ ngăn lại.

“Bản vương hỏi ngươi, là ai khi dễ Hoa nhi”?

An gia gia sắc mặt rất khó coi, một dáng vẻ tình thế khó xử, tôi thật lâu không có nghe được ông nói gì, liền biết ông không muốn đem Tư phu nhân khai ra, bởi vì ông biết, một khi ông bàn giao, Tư phu nhân coi như xong rồi.

Dù nói thế nào, hiện tại Tư Đồ gia bọn hắn cùng an gia là thân gia, ông không muốn để cho tình huống chuyển biến xấu đến mức độ này.

“ Tư Đồ phu nhân, chính là bà tamột mực khi dễ tiểu Hoa”.

An bình nói thẳng, ngữ khí kiên định.

“Nha đầu”!

“ Gia gia! chaú biết ông là gia chủ, ông muốn bận tâm mặt mũi hai bên, cháu không phải, cháu đem ác nhân này nói ra, đến lúc đó tùy ý ông đến xử trí, ông nhốt cháu vào phòng tối cũng được, phạt cháu không thể ăn cơm cũng được, tiểu Hoa bị dạng nhục nhã này, cháu sẽ không để ba ta yên thân được”!

Ai! An gia gia cũng giống như chấp nhận, không có ý định tiếp tục che giấu, vừa tức vừa không thể làm gì khác hơn ngồi ở trên ghế dựa khắc gỗ lớn, tay không ngừng mà sờ lấy long đầu trên lan can.

An bình như thế trượng nghĩa nói ra những lời tôi nghe được trong lòng tôi lại là chua chua, sắc quỷ phát giác được trước người trên quần áo lưu lại đóa đóa vết tích màu đậm, bàn tay chạm vào tóc tôi bị siết chặt.

“Hoa nhi, chờ ta trở lại”.

Anh đưa tay vuốt tóc tôi về phía trước, vuốt ve mặt tôi, giúp tôi lau đi những giọt nước mắt trên má, và hình bóng đột nhiên biến thành một đám mây đen hướng phía ngoài cửa rời đi.

“Tiểu Hoa, cậu chớ khóc, Diêm Vương đi đòi công đạo cho cậu, Tư Đồ gia hôm nay xem như chơi xong, bọn hắn không biết mình đá vào bên trên một cái thép tấm gì rồi, dám khi dễ cậu “.

Thân ảnh Sắc quỷ biến mất, kỳ thật anh vừa xuất hiện, tất cả ủy khuất của tôi đều biến mất, chỉ cần anh ở bên cạnh tôi, tôi liền có thể có được cảm giác an toàn, liền sẽ cảm thấy trên đời không người nào có thể tổn thương đến tôi.

Chỉ là hiện tại, tôi rất hiếu kì, sắc quỷ sẽ xử lý Tư Đồ gia như thế nào.