Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 76: Ký ức nữ quỷ Váy đỏ




“Ha ha ha, ta đã làm sai điều gì? Ta không có sai…… Không có sai!”

Nữ quỷ váy đỏ vẫn hét lên, tóc dài màu đen giống cỏ dại, lộn xộn, chiều dài đều kéo đến trên mặt đất, lưng còng, hai cánh tay khô gầy trắng bệch như tờ giấy khiến người ta khiếp sợ. Chỗ cổ tay còn có chút tím xanh biến thành màu đen, giống như là…… giống như bị người dùng dây thừng buộc chặt qua.

Cũng không biết là cô ta đi tới, hay là bay ra, tóm lại màu đỏ chói mắt khiến cho tôi trong lòng mười phần không thoải mái.

Luôn cảm thấy sắc đỏ của chiếc váy, tựa như là bị máu huyết nhuốm vào.

Không khỏi nhớ tới thiếu nữ váy trắng đã từng gặp được, cô ấy thuần khiết như vậy, cho dù là hình thái hồn phách, khí tức của cô ấy vẫn không có tì vết, mười phần sạch sẽ.

Thế nhưng là nữ sinh trước mắt hoàn toàn tương phản cộng thêm khi còn bé bà cùng mình phổ cập tri thức qua khoa học.

Gặp được quỷ mặc đồ đỏ, nhất là nữ quỷ, cái gì cũng đừng nghĩ, xoay người bỏ chạy là tốt nhất.

Có thể nói nữ quỷ váy đỏ tột cùng hung ác bao nhiêu, câu nói này đã biểu đạt rất rõ ràng.

Cô ta đứng kia không ngừng mà thét vang lên chói tai, một hồi khóc, một hồi cười, đem dọa tôi cho phát sợ, tôi có chút hướng lui lại về sau mấy bước, cô ấy đột nhiên xuất hiện vốn là dọa tôi kêu to một tiếng, chớ nói chi là dáng vẻ điên điên dại dại hiện tại.

Sắc quỷ ngăn cản đem tôi giấu sau lưng, nữ quỷ váy đỏ rốt cục đã nhận ra sự tồn tại chúng tôi, trên đầu tóc đen giống như đống cỏ khô, cổ phát ra thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, đầu quay lại, nhìn chúng tôi.

Tôi còn tưởng rằng, cô ta quay lại, chúng tôi liền có thể thấy được tướng mạo, ai biết, quay tới vẫn là bị tóc đen nặng nề che lại.

“A —— Lại có người sống tới.”

Cổ của cô ta vặn vẹo thành một góc độ cái rất quỷ dị, ngoẹo đầu nhìn chúng tôi, giọng nói khàn khàn, mờ mịt, tôi lờ mờ có thể thấy từ trên mặt bị tóc đen che kín, nhìn ra từng đoàn từng đoàn hắc khí từ trong miệng của cô ta phun ra.

“A, người sống mới mẻ, thật tốt.”

Đột nhiên! Cô ta hướng về phía trước di động một khoảng cách ngắn, không phải rất dài, nhưng là vẫn đầy đủ gây nên cảnh giác cùng tính công kích sắc quỷ.

Anh khả năng không nghĩ tới chính là, có anh đứng ở chỗ này, lại còn có quỷ hồn lá gan to lớn như thế, muốn tới gần.

Trong mắt đen nhánh phút chốc hiện lên một đạo hồng quang, nữ quỷ váy đỏ giống như là bị người đánh trúng, thân thể gầy yếu giống tựa là như diều đứt dây, hướng phía nơi xa bay đi!

Tôi khiếp sợ nhìn tràng cảnh trước mắt, sắc quỷ rõ ràng không có động thủ, dạng này đều có thể công kích đến quỷ hồn ư! Tôi nhìn vào một đôi đồng tử đen phát sáng với ánh sáng lạnh,nuốt ngụm nước miếng.

Á a a a—— cô ta phát ra một tiếng như là tiếng kêu rên xé gió, tựa như ngay khi con vịt bỗng nhiên bị người bóp lấy cổ kêu to, thanh âm này để cho tôi nghe, toàn thân khó chịu.

Cô ấy cuối cùng rơi xuống thật xa trên mặt đất, cũng không có phát ra tiếng vang, sau khi té lăn trên đất, không có lập tức đứng dậy, mà là giống cỗ tử thi, thân thể tư thế gì bày biện ra một loại vặn vẹo, đổ vào bên kia, lập tức, bốn phía lại lâm vào một mảnh yên bình.

Tôi giữ chắc sắc quỷ, có thể nói là ôm lấy anh, chỉ là hơi nhô ra cái đầu, muốn nhìn một chút tình huống của cô ta.

“Ô ô —— Vì cái gì, tại sao muốn đối với ta như vậy ——“

Cô ta lần nữa thê lương khóc lớn lên, thân thể suy nhược bắt đầu run rẩy, xa xa trông giống như là một đầu cá chép rời nước, không ngừng giãy dụa.

Tôi bị tiếng khóc của cô ấy huyên náo trong lòng, không biết có phải ảo giác hay không, tôi không cảm giác được một tơ một hào sát khí tại trên người cô ấy, từ sau khi tôi nghe được tiếng cô ấy thút thít, cho tới bây giờ, tôi chỉ từ trên người cô ấy tiếp thu được một loại tình cảm.

Bi thương, một loại gần như tuyệt vọng bi thương.

Tôi bắt đầu nhớ lại một số từ mà cô ấy vừa nói, hơi tăng lên tăng thêm lòng dũng cảm, mở miệng.

“Ngươi…… Ngươi vì sao lại ở đây, ngươi có phải gặp qua sự tình gì hay không…… Ngươi có thể nói cho chúng ta biết, chúng ta lại trợ giúp ngươi, nhưng xin ngươi đừng tổn thương bất luận kẻ nào.”

Tiếng khóc nữ quỷ Váy đỏ dần dần lui xuống, cô ấy từ dưới đất bò dậy, xương cốt bởi vì động tác của cô ấy mà phát ra âm thanh cót két kinh dị, tôi nghe được thanh âm này, đã cảm thấy ghê răng.

“Ta đã làm sai điều gì? Hắn rõ ràng là người điên! Tại sao muốn hại chết ta, vì cái gì……”

Cô ấy vẫn nói năng lộn xộn, tôi hoàn toàn không cách nào từ trong câu nói đó mà nghe ra thứ tin tức gì có ý nghĩa.

Lần này, sau khi cô ấy đứng lên, cô ấy không có tới gần chúng tôi lần nữa, hiển nhiên là sợ sắc quỷ.

Ngay tại một nháy mắt cô ấy đứng vững ngẩng đầu, tôi thấy được tướng mạo đó con ngươi lập tức rút vào, tôi vội vàng cản lại ý muốn kích diệt của sắc quỷ:” Chờ một chút!”

Con ma nữ mặc váy đỏ có khuôn mặt tái nhợt và khuôn mặt nhăn nhó. miệng méo cười toét ra, trong mồm không ngừng mà phun ra khí tức màu đen, một đôi con mắt không có con ngươi chỉ có tròng trắng mắt, hai hàng huyết lệ chính rì rào chảy trôi xuống, như suối trào.

Tiếng kêu Bi thương một câu tiếp một câu, cô ta lại xoay người, một bộ chuẩn bị rời đi.

“Hoa nhi?”

Sắc quỷ nghi hoặc mà nhìn tôi, không rõ vì cái gì tôi muốn ngăn anh lại.

Tôi nhìn dung mạo nữ quỷ trước mắt,cô ấy đang cùng một nữ tử bên trên tấm hình trong đầu tôi trùng điệp lại với nhau.

Không sai, tại Post Bar tôi tìm tới bên trong cái bài viết kia, chẳng những có quá trình tự thuật chuyện, ngoại trừ quay chụp bên ngoài tòa nhà này, còn có ảnh chụp ba nhân vật chính của cuộc tình tay ba kia.

Mười năm trước, đó là một thời đại không phát triển đặc biệt.Nữ sinh đại học trang điểm coi như số ít, phần lớn đều là mỹ nhân tự nhiên, theo nội dung tự sự nói tới, Theo lời kể của nội dung, cô gái đã lừa dối chàng trai thiên tài hóa học, chính thức này là nữ quỷ váy đỏ trước mắt này!

Thời gian qua đi nhiều năm như vậy, dù cho dung mạo của cô ấy sớm đã hoàn toàn thay đổi, nhưng tôi vẫn là từ trên gương mặt đó, nhìn ra cái bóng lúc ấy của cô.

Tôi không khỏi sờ lên cằm, bắt đầu suy nghĩ đến nội dung chuyện thảo luận đã xảy ra, cùng cảnh tượng trước mắt, luôn cảm thấy không khớp.

Cái bi kịch tình tay ba mười năm trước kia, là bởi vì nữ sinh này lừa dối thiếu niên hóa học, rơi vảo vòng tay ôm ấp một nam sinh khác, sau đó bọn hắn mới nhận trả thù.

Muốn nói người sai chính là nữ sinh này, lừa dối vốn là một sự tình sai lầm, vậy Tại sao bây giờ cô ấy lại hét lên “Tôi không sai”?

Ở trong đó không phải có hiểu lầm gì đó chứ, vẫn là nói, cái câu chuyện kia cố ý che giấu thứ gì, hay là, ngay cả chủ nhân của bài đăng cũng không rõ lắm về vấn đề này?

Còn có nhắc đến tên điên kia là ai?

Là thiếu niên hóa học kia dùng độc khí hạ độc chết bọn họ sao?

Tôi nhìn về phía cô gái, lại nghĩ tới vừa rồi cái âm thanh nam nhân giống thái giám kia, lôi kéo áo bào của sắc quỷ.

“Nơi này không chỉ có một ác quỷ.”

Sắc quỷ nhẹ gật đầu, anh nhìn về phía thân ảnh nữ quỷ sắp biến mất, nghi ngờ nói: “Trên người nàng ta, không có ác khí.”

Ngữ khí của tôi có chút đắng chát chát:” anh còn nhớ rõ sự kiện em kể cho anh kia không, cô ấy chính là nữ sinh lừa dối kia.”

Nhưng tôi luôn cảm thấy, chuyện này cũng không có giống Post Bar đã nói như thế, bây giờ thấy cô ấy, tôi càng có thể xác định một điều, cô ấy lúc ấy cử động, bức bách không thể làm gì, có thể là có nỗi khổ tâm.

Sắc quỷ nghiêng đầu, muốn nghe lý do tôi nói như vậy.

Con mắt của tôi rũ xuống, thanh âm trầm thấp: “từ trên người cô ấy, em chỉ có thấy được bi thương và tuyệt vọng.”

“Cô ấy không có tính công kích, vừa rồi tới gần chúng ta, khả năng chỉ là ra ngoài hiếu kì, hoặc nhiều hơn là xin giúp đỡ?”

“Cái kia…… Xin chờ một chút!”

Tôi lôi kéo sắc quỷ hướng phía nữ quỷ váy đỏ kia chạy tới, nữ quỷ giống như là nghe được thanh âm của tôi, dừng bước, không tiếp tục đi nữa.

“Đây không phải lỗi của ngươi, ngươi nhất định có nỗi khổ tâm, ta tin tưởng ngươi, cho nên…… Xin nói cho ta, ta làm như thế nào để giúp ngươi!”

Nữ quỷ chậm rãi xoay người lại, gương mặt kia vẫn là khiến trong lòng tôi run rẩy, cô ấy hướng phía tôi cười một tiếng, nụ cười này phải có bao nhiêu quỷ dị, không thể dùng đắng chát để hình dung nó, tóm lại đời này tôi không muốn nhìn đến loại nụ cười này một lần nào nữa.

Đột nhiên, miệng của nàng lập tức há rất lớn, đại đoàn hắc khí hướng phía bên ngoài mãnh liệt phun ra!

Một đạo hồng quang bỗng nhiên lách vào trên trán của tôi, trước mắt tôi lập tức tối sầm một màu!

Hắc ám chỉ xâm lược ánh mắt vài giây đồng hồ, tôi lại có thể lần nữa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ là lần này, lại làm cho cả người tôi đều sợ ngây ngẩn.

Hết thảy trước mắt, đều là vừa quen thuộc vừa xa lạ như vậy.

Bầu trời sáng tổ chiếu rọi toàn bộ mặt đất, con mắt nhìn tới nơi, hình tượng là màu xám trắng, nhưng là thao trường quen thuộc kia, lầu dạy học quen thuộc, khu ký túc xá cũng bị đổi mới trước đó, cách cục kiểu dáng, chính là chỗ đọc chỗ đại học hiện tại!

Không phải…… Tôi không phải cùng sắc quỷ ở một chỗ, tại lầu thí nghiệm thí nghiệm sao? Mà lại rõ ràng là ban ngày, vậy cái này là……

Đang lúc tôi còn không có kịp phản ứng, một nữ sinh quen thuộc từ trước mắt tôi chạy qua, tấm dung nhan quen thuộc tú lệ kia, để cho tôi mở to hai mắt nhìn.

Cô ấy không phải nữ quỷ váy đỏ đó sao.

Thẳng đến người tôi chú ý tới lui tới, bọn họ trực tiếp từ thân thể của tôi xuyên qua, mà tôi tựa như cái người trong suốt, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy, cũng chạm không tới được.

Tôi cuối cùng lấy lại tinh thần, mình bây giờ đang ở vị trí nào.

Là nữ quỷ váy đỏ kia đem tôi kéo vào trong đoạn trí nhớ này, để cho tôi lấy thị giác của người thứ ba, biết được quá trình phát sinh toàn bộ mọi chuyện!

Hoàn toàn chính xác, đây là một phương pháp duy nhất, có thể để cho tôi chân thực trải qua kết cục.

Nội dung trên Post Bar, có lẽ bị người tân trang qua, hoặc là che giấu chi tiết gì trọng yếu.

Tôi gặp nữ sinh kia hướng phía bồn hoa trường học chạy tới, tôi cũng vội vàng đi theo.

Có một nam sinh cả người cao tối thiểu một mét tám đứng ở nơi đó, áo sơ mi màu trắng bằng bông, quần tây màu xám cắt may rất thỏa đáng, hắn mang theo cặp kính đen có chút lớn, khuôn mặt thanh tú bên trên mang theo ý cười nhợt nhạt.

Khi hắn nhìn thấy nữ sinh, trên mặt lộ ra mừng rỡ, không biết có phải ảo giác của tôi hay không, tôi luôn cảm thấy cặp mắt kia của hắn, cho người ta một loại ảm giác rất quỷ dị.

Cho dù hắn tướng mạo rất có tính lừa gạt, nhưng ánh mắt lại không cách nào giấu diếm được tôi.

“Tiểu Họa!”

Nam sinh quơ dài nhỏ cánh tay, kích động gọi tên cố gái.

Ngay lúc hắn vừa mở miệng trong nháy mắt đó, tôi cảm giác thân thể của mình trì trệ, cả người giống như là bị đông lại, lập tức đi không được rồi.

Thanh âm này……

Tôi cảm giác thân thể của mình bởi vì sợ mà đang phát run, hai chân như nhũn ra.