Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 158: Đêm Thứ Tám - Nhiếp Chính Vương Tà Ác Và Nữ Phò Mã Dịu Dàng 3




Thư Khuynh Mặc vội vàng đứng dậy, ra vẻ phủi vạt áo quan dính bụi của mình, bình tĩnh tránh được thái độ nâng đỡ quá thân thiết của nhiếp chính vương.

Trong lòng nàng quả thật khâm phục vị nhiếp chính vương đại nhân này, vì hắn cầm quyền kiên trì không chịu trả lại cho hoàng đế mới, phe thái hậu trưởng công chúa mới càng không hài lòng chống đối hắn, đảng nhiếp chính vương và đảng thái hậu hai bên xưa nay không hòa hợp, có thể nói là thề không đội trời chung phân biệt rõ ràng.

Mà mấy hôm nữa nàng sẽ trở thành phò mã của công chúa, người nhìn thấy đều hiểu rõ thái hậu và công chúa đều ở đảng bảo vệ hoàng đế, vị nhiếp chính vương này còn bày ra dáng vẻ của bậc bề trên quan tâm đến cháu gái công chúa, không nhìn ra chút nào đối địch và không hài lòng...

Hơn nữa ngôn ngữ hành động lại còn cực kỳ thân thiết giống y như thật, khả năng diễn kịch lá mặt lá trái như vậy quả thật thuần thục, khả năng vô liêm sỉ trợn mắt nói dối cũng khiến người xem cảm thấy quá đủ.

Chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch thôi, ai thua ai chứ!

Cũng không biết nhiếp chính vương đại nhân lòng dạ sâu sắc này định gây ra chuyện gì? Muốn đi vào uống trà sao, vậy cứ để hắn uống cho đủ đi!

Nàng ngượng ngùng cười nhạt, cũng không khách sáo mà trực tiếp gọi hoàng thúc, luôn miệng gọi rất tự nhiên trôi chảy: "Hoàng thúc nói quá lời, trưởng công chúa vô cùng xinh đẹp lại còn dịu dàng hiền lành, Khuynh Văn tu luyện có phúc ba đời mới có thể may mắn được công chúa coi trọng, đương nhiên phải bảo vệ như châu báu, sao dám bắt nạt nàng ta chứ!"

"Khuynh Văn hồ đồ, nhất thời quên mất mời hoàng thúc vào cửa uống trà, hoàng thúc đừng trách Khuynh Văn!" Nói xong Thư Khuynh Mặc hơi khom người hành lễ.

Suy nghĩ một lát lại không kiềm được nói ra lời thăm dò, khẽ nói: "Trước đó Khuynh Văn thấy sắc trời đã quá muộn lại nhìn hoàng thúc mặc áo vải kiểu này, cho rằng hoàng thúc đang làm việc quan trọng chẳng qua chỉ trò chuyện với Khuynh Văn mấy câu thôi. Có điều Khuynh Văn thấy bây giờ hoàng thúc đã rảnh rỗi uống trà được rồi, có lẽ cũng đã giải quyết hơn nửa chuyện quan trọng kia rồi, cũng không biết rốt cuộc hoàng thúc có chuyện gì phiền lòng, Khuynh Văn có thể chia sẻ với hoàng thúc được chăng?"

"Chút chuyện nhỏ này hoàng thúc vẫn có thể giải quyết được, không nhọc Khuynh Văn phí tâm! Ta và ngươi đi vào trong rồi nói kỹ hơn!" Hoa Tỷ Thần che giấu, khựng một lát mới tùy ý đáp mấy câu.

Nhiếp chính vương bị kích thích hứng thú nồng đậm dâng lên, thầm nghĩ Trạng nguyên mới thật sự là tài trí thông minh nhạy bén khôn khéo, chẳng qua chỉ mới nhìn áo vải hắn mặc trên người đã có thể đoán bừa mà trúng vô cùng chính xác.



Hơn nữa hắn cùng lắm chẳng qua đòi uống hớp nước thôi, đã bị người này khéo léo gặng hỏi, a, thật đúng là một tên ranh mãnh suy nghĩ cẩn thận, nếu thật sự là một cô gái trong khuê phòng thì sẽ khiến hắn đánh giá cao mấy phần rồi!

"Hoàng thúc đi theo ta, viện Hàn Lâm này miếu nhỏ nghèo khó, Khuynh Văn không có trà ngon tiến cống gì để chiêu đãi vị tôn đại phật như hoàng thúc, hoàng thúc ngài đừng chê!" Thư Khuynh Mặc đi đằng trước dẫn đường cho nhiếp chính vương đi vào sau viện, trong lòng cũng hơi hoang mang.

Ban ngày khi nàng làm đàn ông không những dùng vải quấn vú sữa đẫy đà nở nang trước ngực quá chặt, còn đeo thêm lót giày để tăng chút chiều cao trong giày gấm, thậm chí vì muốn che giấu dáng vẻ thướt tha của con gái, dưới áo quan còn bọc bông vải làm giả vai giả eo, dùng để thể hiện ra lưng vai rộng rãi của đàn ông...

Có điều càng ngày càng đến gần mùa hè, nóng bức thật sự là khó chịu nổi, Thư Khuynh Mặc nàng nhất thời chậm trễ mệt mỏi, nghĩ thầm ban đêm chỉ có mình nàng ở lại phòng làm việc của viện Hàn Lâm nên tháo bông vải giả lưng eo dưới áo kia ra.

Sau đó, sau đó ngay cả mảnh vải siết vô cùng chặt trước ngực cũng lặng lẽ lỏng ra một chút, nghĩ thả lỏng đôi vú sữa quá mức đầy đặn kiêu ngạo kia một chút, như vậy cũng đỡ cho bộ ngực đẫy đà này bị buộc chặt đến mức đau đớn khó tả, như vậy cũng để cho bộ ngực cả ngày bị nghẹn chặt không kịp thở thoải mái chút.

Ai mà ngờ được nửa đêm không người giờ Hợi muộn như vậy, nàng chẳng qua chỉ đi đóng cửa lại gặp phải nhiếp chính vương đến chơi còn đòi uống trà, có điều có lẽ nàng cũng không đến mức xui xẻo tận cùng như vậy.

Giả mạo "Thư Khuynh Văn" làm Trạng nguyên khóa này, Học sĩ viện Hàn Lâm mấy tháng qua đều rất an toàn, nàng làm việc chưa từng xảy ra chút sai lầm sơ sót nào! Nhiếp chính vương này cho dù có tài giỏi hơn người mưu trí vô song đến mấy, chỉ trong giây lát uống ngụm nước này cũng sẽ không lập tức phát hiện ra thân phận con gái của nàng đâu!

Nhiếp chính vương Hoa Tỷ Thần tài giỏi hơn người mưu trí vô song thật đúng là đã phát hiện có chuyện không ổn rồi, trong lòng hắn vốn dĩ còn nghi ngờ vì trên người "Thư Khuynh Văn" này có hương thơm cơ thể ngào ngạt, lúc này thân hình Thư Khuynh Mặc đi đằng trước, hắn đi chậm theo sau nhìn bóng lưng người kia.

Hắn vô cùng thận trọng chỉ không để ý lướt qua đã phát hiện chút manh mối.

Mặc dù bộ ngực sữa của Thư Khuynh Mặc vẫn dùng mảnh vải bó lỏng lại, nhưng giờ phút này gió đêm phần phật, dễ dàng thổi áo quan màu đỏ rực của nàng tha thướt lướt qua.



Gió mát yên lặng quấn quanh lưng tuyết gầy yếu lẻ loi dưới lớp áo quan rộng thùng thình của nàng, còn có vòng eo theo bước chân cô gái đi lại thon thon lại càng nổi bật lên dịu dàng như cành liễu không đủ một vòng tay, cùng với dưới vòng eo là mông trắng đột ngột nhếch lên hoàn toàn không thể che giấu được...

Nếu nói trước đó Hoa Tỷ Thần chỉ mới suy đoán hai phần, bây giờ nhìn thấy bóng hình xinh đẹp chỉ thuộc về con gái này, trong lòng đã hiểu rõ, dĩ nhiên đã khẳng định năm, sáu phần.

Nếu hắn đoán không sai, có lẽ vị "Thư Khuynh Văn" này chính là Thư Khuynh Mặc em gái song sinh của Thư Khuynh Văn nữ đóng giả nam rồi.

Cũng không biết Thư Khuynh Văn này rốt cuộc là bệnh nặng hết thuốc chữa hay là không chữa chết rồi, tóm lại tam phòng nhà họ Thư vì thái hậu nương nương trong cung đã để em gái này thay thế cho anh trai bị bệnh ra ngoài đi thi, sau khi mưu cầu được một chức quan thì hợp tình hợp lý làm phò mã gia của trưởng công chúa.

Cõ lẽ định dùng thân phận phò mã gia này ép nhà họ Thư đứng bên phía thái hậu, đợi sau này đẩy ngã nhiếp chính vương hắn rồi, sẽ cho phò mã gia này hoặc chết hoặc ở ẩn để công chúa vừa mất chồng tái hôn, đến lúc đó "nữ phò mã" này cũng sẽ thay hình đổi dạng làm Thư tiểu thư nở mặt nở mày gả chồng thôi!

Lúc nói chuyện nhìn bóng lưng duyên dáng mảnh khảnh trẻ tuổi mặc áo màu đỏ đang dẫn hắn lên bậc thang, con ngươi trong mắt hắn càng lộ ra vẻ sâu sắc nặng nề.

Hắn nhẹ nhàng gọi người trước mặt một tiếng: "Khuynh Mặc..."

"Hả?" Thư Khuynh Mặc đột nhiên bị gọi tên rất tự nhiên đáp lời, vừa nói ra khỏi miệng đã phát hiện không đúng, nàng vội vàng che giấu: "Sao hoàng thúc lại đột nhiên gọi khuê danh của xá muội? Đúng là dọa cho Khuynh Văn giật mình!"

Hoa Tỷ Thần thấy thế đã xác nhận suy đoán trong lòng, khóe môi hắn cong lên cười rất ấm áp, vẻ lạnh băng trong mắt dường như cũng bị ánh mặt trời mùa xuân hòa tan: "Khuynh Mặc cô nương bây giờ thế nào rồi? Ta muốn hỏi chút hiện nay dáng vẻ lệnh muội ra sao! Vẫn còn nhớ trước đây khi Khuynh Mặc còn nhỏ thường xuyên vào cung ở bên thái hậu nương nương..."

Trên mặt hắn lộ ra vẻ nhớ lại chuyện xưa, giọng điệu lạnh nhạt nhưng lại lộ ra vẻ vô cùng thân thiết: "Khi đó nàng mới ba, bốn tuổi, nho nhỏ tròn xoe mập mạp như một nắm gạo nếp vậy, có điều rất thích đi theo sau lưng ta quấn quýt lấy ta đuổi theo ta, cô bé dính như keo gọi ta là Thần ca ca Thần ca ca... Ta nói xét vai vế nàng phải gọi ta là tiểu thúc mới phải, Khuynh Mặc còn nhỏ sống chết không chịu, còn luôn miệng nói cái gì sau này phải gả cho Thần ca ca, phải làm nàng dâu của Thần ca ca!"

Nghe thấy lời này, bước chân Thư Khuynh Mặc suýt nữa lảo đảo, nàng đỡ cột trụ sơn màu đỏ thẫm bên cạnh cười xấu hổ nói: "Hoàng thúc ngài vào phòng ngồi đợi một lát đi, viện Hàn Lâm này bây giờ vắng vẻ cũng chỉ còn lại một mình ông lão Vương canh cửa thôi, cũng chỉ có Khuynh Văn đi pha trà cho hoàng thúc vậy! Ngài ngồi đợi trước nhé..."