Defence - Ngày Tàn

Chương 41: Kết giới bị phá




Những người vừa được robot cản lại cảm thấy lạnh xương sống, sóng xung kích thật mạnh mẽ thêm vào đó là những năng lượng hỏa trong đó, làm cả một vùng đó trở thành dung nham, những sợi xích của Hạo Xích cũng không chịu nổi sức nhiệt mà nóng chảy.

Ở bên, Trúc Thanh và hai Đội trưởng bảy và tám với chiêu Hoa băng là những người duy nhất khống chế sức mạnh hệ hỏa của con đầu đàn kết hợp này. Cả ba người đang cố gắng xuất ra chiêu thức khống chế lại sự lan toàn của hỏa nhiệt kia, do lợi thế về khắc hệ nên cho dù thực lực của con đầu đàn này có mạnh hơn nhưng cũng coi là hòa nhau. Cảnh tượng xung quanh chỗ con đầu đàn thay đổi từ biển lửa trở thành băng giá rồi lại trở thành biển lửa, hai nguồn năng lượng cứ thế tranh giành nhau từng chút một.

Robot di chuyển ra sau cố gắng tiếp cận dùng năng lương băng kiềm hãm hành động con đầu đàn lại, nhờ sự cố gắng mà cơ thể nó bắt đầu rơi vào trạng thái ngủ đông. Trước khi rơi vào tình trạng ngủ đông, con đầu đàn ra lệnh lũ quái vật bình thường tiếp tục tấn công. Mối nguy lớn nhất coi như đã được kiềm hãm, bọn quái vật dễ xử lý hơn sau khi khả năng tăng phúc của chúng bị biến mất do quá trình dung hợp của ba con đầu đàn.

Thấy được cảnh tượng lũ quái vật bình thường lại tiếp tục tấn công, những người không có nhiệm vụ xử lý con đầu đàn liền cùng nhau đẩy lùi chúng. Ở một bên, Trúc Thanh, Đội trưởng số 7 và 8, robot dốc sức hạ nhiệt độ khu vực con đầu đàn đang đứng để nó rơi vào trạng thái ngủ động. Xung quanh khu vực con đầu đàn, lũ quái vật đang tấn công kịch liệt để phá lớp băng đang làm con đầu đàn ngủ, bọn chúng lao tới như con thiêu thân tấn công bất cứ kẻ nào dám cản đường. Những đội trưởng và các chiến bình khác kịch liệt trong việc cản lại bước tiến của bọn chúng, không gian mở làm số lượng con người trở thành vấn đề lớn.

Toàn khung cảnh bây giờ, đầu đàn trở thành một cục đường lớn cần bảo vệ, bất cứ quái vật nào tiếp cận cũng tăng khả năng thoát ra của con đầu đàn. Liên tục là những vụ va chạm chiêu thức với quái vật, trên trời là một con phượng hoàng đang bay lượng, phía dưới là những tiếng gió xe ra trong lòng địch. Một cô gái cầm thương đang tả xung hữu đột dùng những võ thuật vừa tô luyện được áp dụng vào càn quét, hành động cô được miêu tả như những mũi thương tới xoáy người, những cú tạt ngang, hất tung, quật xuống, đâm liên hoàn… Ở một góc khác là những cú đấm làm đất đá bay lên, mặt đất rung chuyển bởi cú đấm xuống đất gây choáng phạm vi và sát thương lớn những con đứng gần.

Tiểu Nham từ trong kết giới bước ra, trên thân thể là những bộ giáp mới anh vừa sáng tạo ra, bộ giáp này được làm từ chính nguyên thạch vừa thu thập được đợt quái vật lần này. Bộ giáp có màu trắng hơn so với bộ giáp cũ, vũ khí được anh năng cấp và một cái khiêng cực kỳ to. Tiểu Nham cầm lấy chiếc khiêng để trước mặt mình di chuyển lao vào lòng địch, những con quái vật cản đường đều bị dạt ra hai bên. Khi bước chân vào lòng địch, Tiểu Nham gác khiêng sau lưng dùng kiếm vung tới kẻ thù, vũ khí của anh chế ra sắc bén kỳ lạ, mỗi cú chém vùng lên đều xẻ da thịt lũ quái vật dễ dàng. Bỗng trong tay Tiểu Nham xuất hiện những quả có hình dạng bằng một nắm tay, anh ném ra chỗ quái vật đang tụ tập đông nhất, “Bùm” những vụ nổ xảy ra liên tiếp, thì ra Tiểu Nham đã chế tạo ra thứ gần giống với lựu đạn. Nơi vụ nổ xảy ra cơ thể quái vật có nhiều lổ thủng lớn, một số người thấy được sức công phá buột miệng khen “Hay, hay lắm” nhưng Tiểu Nham mới tạo ra được có vài quả, do quá trình chế tạo quá phức tạp và nhiều sức lực nhưng hiệu quả cho lần thực nghiệm này mang lại thật sự tốt.

Số lượng quái vật được ví như dòng nước, còn những người bảo vệ Thành Hòa Bình như những cọc gỗ, bọn họ không thể nào cản hết được dòng nước đổ về được. Số lượng quái vật tiếp cận vùng băng giá ngày càng nhiều, khi bọn chúng bước chân vào khu vực này sẽ bị hàn khí đóng băng ngay lập tức, đổi lại lượng hàn khí khống chế đầu đàn mất đi, cơ hội cho một cuộc phá kén.



Trong thành tỏa ra một luồng ánh sáng kỳ lạ, ở ngoài thì đã nhiều giờ đồng hồ khống chế con đầu đàn đã trôi qua, những bức tượng băng lũ quái vật ngày càng nhiều. Robot cảm nhận được không còn khả năng khống chế con đầu đàn này nữa, nó ra hiệu cho Trúc Thanh chuẩn bị phương án “mọi người rút lui”.

“Uỳnh” một vụ nổ lan tỏa đem những bức tượng băng quái vật phá thành nhiều mảnh, mọi người đứng ở ngoài vận động sức mạnh chống chọi lại lực đẩy từ vụ nổ, những con quái vật đứng không vững bị vụ nổ đẩy ra xa, một vài con sử dụng móng vuốt của mình bám xuống đất cũng bị đẩy lùi đi một khoảng. Tất cả từ con người tới quái vật đều án bình bất động, từ trong vụ nổ con đầu đàn phóng thẳng về phía Trúc Thanh đang đứng, con quái vật này vẫn không từ bỏ ý định của nó.

Robot di chuyển trước nó một bước dùng năng lượng cuối cùng tạo thành một lớp áo kim loại hạn chế hành động của con đầu đàn lại, làm nó hung hăng vùng vẩy. Lúc này, Trúc Thanh nhận thấy đây là cơ hội hô to “Rút lui”, mọi người nghe thấy vậy liền gấp rút di chuyển vào trong kết giới. Người cuối cùng bước chân vào kết giới, nó lập tức đóng lại để lại con đầu đàn đang cố phá lớp áo. Mọi người bên trong đều quan sát được, đó một lớp áo sắc kim sáng trói tứ chi của con đầu đàn, những tiếng nứt của lớp áo vang lên mỗi lần phình to cơ thể để phá lớp áo. Nhiều người dân đang cầu mong điều kỳ diệu sẽ xảy tới.

Lớp áo chẳng chịu được bao lâu với sức mạnh của con đầu đàn, nó đã biến thành trăm mảnh sau khi nhiều lần bành trướng cơ thể, con đầu đàn không chừa một giây lao vào ngay kết giới nện xuống một đấm, rồi hai đấm. Mọi người phía trong cũng đang dùng sức mạnh còn lại gia tăng cho kết giới, những con quái vật bình thường cũng lao vào tham gia.

Từng giây từng phút, có một người trong thành ngã xuống vì kiệt sức, mỗi cú nện của con đầu đàn ngay lập tức tiêu tán một lượng lớn năng lượng của mọi người. Ở cú đấm quyết định, lớp kết giới đã vỡ tan dưới sự cạn sức chiến đấu của tất cả mọi người, lúc này ai nấy đều nhìn nhau ánh mắt “kết thúc rồi sao”. Đứng trên tường thành nhìn xuống, Trúc Thanh cố gắng vận sức mạnh nhưng không thể, cô đã dùng hết và cần nghỉ ngơi để lấy lại. Hỏa Phượng gương mặt có chút bối rối nhưng cô lại nở một nụ cười, cô tin tưởng vào một thứ gì đó, nãy giờ cô chiến đấu để đợi cơ hội chiến thắng đó.

Con đầu đan dơ tay ra hiệu tấn công, một làn sóng quái vật theo một đường thẳng tấn công vào tường thành, khi lũ quái vật chưa kịp chạm vào bức tường thì những năng lượng hình bán nguyệt khổng lồ từ trong thành bắn ra lập tức xóa sổ, Hỏa Phượng lúc này ánh mắt mãn nguyện miệng nói “Cuối cùng cũng đợi được”.