366: Điều Kiện
Senren thả tay ra nghiêng đầu đi không nói gì, hơi thở phập phồng.
Senren:"(Thật ấm áp, thật muốn được ôm như vầy mãi thôi).
Diệt Thiên:"Không nói gì, tức đồng ý rồi đó nhé.
Ôm một hồi, thấy cô nhắm mắt ngủ rồi, anh dừng thời gian cô lại, buông Senren ra xoay qua ôm Mie, bỏ dừng thời gian cho cô hỏi:
"Nè, hỏi cô cái này nè.
Mie:"Vâng, sao ạ?
Diệt Thiên:"Em cô mấy tuổi?
Mie:"15.
Diệt Thiên:"Có người yêu chưa?
Mie:"Chưa, nhưng em ấy thích một người.
Diệt Thiên:"Là thằng nhóc cô nói hồi sáng hả?
Mie:"Vâng, chuyện này, tôi không rõ lắm, chỉ biết là lúc nhỏ cậu ta từng cứu Senren.
Diệt Thiên:"Hình dáng ra sao?
Mie:"Nghe Senren nói thì cậu ta rất đẹp trai, từ khi được cứu trở về em ấy mê mẩn cậu ta, cũng từ đó em ấy không gặp cậu ta nữa, em ấy từng rất thích màu trắng, bây giờ vẫn không thay đổi, nghe đâu cậu ta thích những cô gái mặc quần áo đen, em ấy đã đổi thành màu đen.
Diệt Thiên:"(Quả là bà chị nhiều chuyện) Thích món gì không?
Mie:"Món nào tôi làm em ấy cũng đều thích cả.
Diệt Thiên:"Không kén ăn nhỉ.
Mie:"Nếu nói tới thích, thì chắc là món thịt quái vật chim lúc đó rồi, em ấy trông có vẻ rất thích nó, tôi không biết nó là loài chim gì, thịt của nó đúng là rất ngon.
Diệt Thiên:"Chim gì vậy?
Mie:"Lông nó màu xanh, tỏa ánh sáng rực rỡ, tôi gọi nó là chim huyền bí.
Diệt Thiên:"Thích ăn thịt chim phải không?
Mie:"Vâng.
Diệt Thiên:"Có sở thích gì không?
Mie:"Senren rất hiếu động, thích đi đây đó, không thích ở yên một chỗ quá lâu.
Thật ra còn tự kỷ nữa, cô không muốn nói, kiểu đó là nói xấu em gái rồi.
Diệt Thiên:"Thích nhất kiểu quần áo gì?
Mie:"Dễ thương, xinh đẹp, đen trắng đều được.
Diệt Thiên:"Món bánh yêu thích?
Mie:"Bánh dâu.
Lấy ra cuốn tập và bút, trang kế tiêu đề thông tin về Senren, ghi hết lại, anh hỏi:
"Nhà cô lúc nhỏ ở đâu?
Mie:"Thành phố V, bây giờ nó đã bị phá hủy và được xây dựng lại.
Diệt Thiên:"Trong nhà có hai chị em thôi sao?
Mie:"Vâng, ba mẹ bọn tôi đã mất từ nhỏ.
Diệt Thiên:"Chắc hai cô sống vất vả nhỉ?
Mie:"Cũng không hẳng, bọn tôi sống cũng rất tốt, mọi người ai cũng tốt cả, chỉ tiếc...!thật hoài niệm lúc đó.
Diệt Thiên:"(Tốt hay không còn không chắc, ở một cái thành phố nhỏ như tận thế, người không thoái hóa mục nát mới lạ, có lẽ là mặt ngoài tốt, bên trong không có ý tốt, đúng là cần phải đi một chuyến mà), Họ tốt bụng thật đấy.
Thế giới gốc, thành phố đó bị phá hủy khi Senren còn nhỏ, bên đây thì tới khi cô lớn mới bị hủy, anh cũng không rành người ở đó lắm.
Lát sau, thấy cô ấp úng hoài không nói.
Diệt Thiên:"Sao thế? có chuyện gì hả?
Mie:"Etou...!lúc nhỏ tôi...
Ngập ngừng một hồi, cô vẫn không dám hỏi.
Diệt Thiên:"Cô muốn nói gì, cứ việc nói, tôi không ngại nghe đâu.
Mie:"Lúc nhỏ tôi thấy một người giống như anh, trong dạng quái vật thon dài xanh đen giao nhau, trước ngực có một mặt đồng hồ cát màu trắng, anh biết người đó chứ?
Diệt Thiên:"(Nghe giống dạng siêu tốc của mình quá vậy, chắc là mình rồi, vì có dấu đồng hồ cát trước ngực), Tôi có biết nhưng chưa chắc lắm, cô kể lúc gặp người đó ra sau để tôi còn biết.
Mie:"7 năm trước khi tôi ra vườn hái táo, gặp một người đội mũ rơm, mặc áo vải đỏ, quần xanh, vải vàng quấn eo, tay trái đeo một cái đồng hồ kì lạ, anh ta hát hò gì đấy, thỉnh thoảng lại dùng hai cành cây đập vào nhau, nhảy nhót, thấy anh ta không được bình thường tôi không dám lại gần, sau một lúc anh ta dường như hát đủ rồi, lấy ra cuốn tập xem gì đó, rồi biến thành con quái vật tôi vừa kể biến mất.
Diệt Thiên:"(Rồi, hiểu, nghe giống y chác lúc mình lên cơn, lại giống quần áo Luffy sau 2 năm luyện tập kiểu này, mình chứ không ai) Có nhiêu đó thôi ư? còn chuyện gì nữa không?
Mie:"Trước khi gặp anh ta, thì khi gặp quái vật tấn công, tôi và Senren thường được những con quái vật khác nhau cứu, kì lạ là trước ngực chúng đều có một mặt đồng hồ, hình đồng hồ cát...
Diệt Thiên:"Cô nghi ngờ những con quái vật cứu hai cô lúc đó, là người đó biến thành, nên gặp tôi giống người đó nên muốn hỏi cho biết phải không?
Mie:"Vâng, anh biết người đó chứ?
Cô không hỏi thẳng, là anh có phải là người đó? cô hỏi bóng gió, để biết anh trả lời ra sao.
Diệt Thiên:"Gặp được người đó cô sẽ làm gì?
Mie:"Tôi...!không biết.
Diệt Thiên:"Lấy thân báo đáp thì sao?
Mie:"Tôi...!Tôi...
Cô ấp úng nói không ra lời luôn rồi, lấy thân báo đáp? chẳng lẽ kiêu cô cho tên đó ăn thịt để trả nợ hay gì? chỉ nghĩ tới thôi là cô sợ run cầm cập luôn rồi.
Diệt Thiên:"Ủa? cô bị sao vậy? bị cảm à? đắp mền nhé.
Kéo mền đắp cho ba người, cảm giác được anh quan tâm, sau lưng ấm áp, Mie hơi đỏ mặt.
Qua trang khác, tiêu đề thông tin chung về gia đình Senren, ghi lại, cất hết đi, anh nói:
"Từ giờ trở đi, mỗi khi thức dậy buổi sáng cô phải hôn tôi chào buổi sáng, buổi tối cô cũng phải hôn tạm biệt tôi trước khi đi ngủ.
Nghe vậy cô ngạc nhiên quay đầu lại, muốn hỏi thử có phải thật không, thì bị một đôi môi chặn miệng.
Cô trừng lớn hai mắt, cũng không nói gì, chứ biết nói gì giờ, chỉ cần không quá đáng như...!chuyện gì đều được cả, với đây có phải là điều kiện?
Hôn một hồi chuyển sang nút lưỡi, anh luồng tay vào áo cô, cô thở hổn hển cả người hơi run nhè nhẹ, hai tay ôm cổ anh, hôn một lúc hai đứa rời môi nhau, cô đôi mắt mê ly.
Diệt Thiên:"Tôi gọi cô là bé hồng, được không?
Anh đưa tay vuốt mũi cô, Mie đôi mắt mông lung không phản ứng, hình như anh vừa vuốt mũi của cô?
Diệt Thiên:"Không nói gì, là đồng ý đó nhé.
Ôm cô được một lúc, cô tỉnh táo lại xấu hổ giả bộ ngủ, anh la một tí nữa ôm Senren ngủ sau, mà cứ nằm lì đó ôm Mie hoài, bỏ dừng thời gian cho Senren, anh ngủ quên mất tiêu.
Nửa đêm.
Cảm giác trên người ấm áp mất tiêu, Senren tỉnh lại, thấy chị gái nằm trong vòng tay anh ngủ, nhìn họ rồi lại nhìn mình, cô xoay qua ôm anh, áp mặt vào lưng anh ngủ mất.
Cảm giác ai đó ôm mình, anh tỉnh dậy:
"Ấy, ngủ quên mất, nhân lúc còn khuya đi thôi.
Năm 1981.
9 năm trước.
Ngoại vi thành phố V cũ.
Diệt Thiên:"Đây là thành phố V à, trông cũ kĩ nhỉ? hôm nay Senren bị quái vật tấn công ở đâu đó quanh đây, là buổi chiều thì phải, không chắc lắm, tìm thử xem, à phải chuẩn bị trước mới được.
Tự làm cơ thể trẻ lại khoảng 12 tuổi.
Diệt Thiên:"Khoảng 12 tuổi lớn hơn người ta tới 6 tuổi lận, hay là giảm xuống? nhưng mới có 6-7 tuổi đầu mà mạnh quá có hơi kì, còn không giả bộ cực khổ đánh một lát mới khó khăn lắm giết? càng khó khăn mới càng có giá trị mà, thứ gì đến dễ quá thì không bền, một hit giết để lại hình ảnh ngầu lòi cũng hay mà, kí ức khó phai ấy, kiểu đó chỉ hợp với mấy thằng điển trai thôi, không phải Senren thích trai đẹp à, vậy tăng nhan sắc lên cho ẻm lé mắt chơi.
Trẻ lại khoảng 6 tuổi, Cosplay Zoro TimeSkip, mang ba thanh Địa ngục kiếm Enma, Thiên đường kiếm, Thu thủy Shusui, còn kiếm ở đâu ra? vào phim lấy, nhan sắc Siêu hot boy.
Diệt Thiên:"À khoang, nếu là thằng nhỏ cứu thì liên quan gì tới mình nhỉ? một bự một nhỏ, một bên đẹp trai hơn, với vậy đâu liền với câu chuyện mình bịa ra được, làm sao cho nó liền với mạch truyện đây, trước cứ nhảy vô cứu trước đi, chuyện đó để tính sau, còn thằng main quanh quẩn đâu đây nữa, tống cổ nó đi chỗ khác mới được.
Lan Haki ra, thấy Main nhỏ đang ở gần đây, anh phân thân một đứa nói:
"Đi đuổi cổ nó đi.
Phân thân:"Được thôi, chuyện nhỏ mà, [cười rùng rợn] ta sẽ cho nó một trải nghiệm khó quên, hehe.
Nhìn phân thân biến thành bóng ma bay đi mất, không quan tâm nữa, dù sao còn sớm anh chạy quanh đây để tìm.
Sau khi bay xa gần tới chỗ Main, bóng ma dừng lại:
"Làm sao để nó cả đời khó quên được nhỉ?
Anh liếc xung quanh, thấy con bò quái đang ăn cỏ gần đó:
"[cười nham hiểm] Có rồi, hehe.
Ở nơi khác.
Senren:"Chị gái, em đi đây.
Mie:"Về sớm nhé.
Senren:"Em biết rồi.
Trước kia nhà cô khá giàu có, nhưng từ khi ba mẹ qua đời gia cảnh xuống dốc, cô thường dối chị gái đi chơi, thực chất là đi luyện võ gia truyền, hòng trả thù kẻ giết hại gia đình.
Thời kì này cô mắc chứng trầm cảm nặng, sau cái chết của ba mẹ vài tháng trước, chả muốn nói chuyện với ai cả, nên khi xin đi chơi với bạn, Mie không nghi ngờ gì cả.
Hôm nay, cảm giác có tí thành tựu, cô quyết định ra ngoại vi thành phố tìm quái cùi thử sức, nhưng lại đụng một con hà mã bự tổ chảng.
Senren:...
Hà mã:"À rế? một con bé loài người, dám ra đây sao, xem ra hôm nay có bữa tối rồi, xơi đây.
Cô đứng hình giây lát quay người liền chạy.
Hà mã:"Chạy đâu đó cô bé, mau lại đây làm bữa tối cho ta nào! hêhê, đã lâu ta chưa ăn thịt rồi.
Nghe vậy cô càng ra sức chạy hơn, biết bị bắt được là toi, chỉ cần chạy vào trung tâm thành phố là cô an toàn.
Bên kia.
"Cậu tên Raiden 11tuổi, dạo gần đây cậu dọn tới sống gần đây, thành phố nơi cậu sống bị tấn công, cảm giác trong thành phố cũng không an toàn, nên quyết định sống ngoài đây, hôm nay, lúc cậu đang đi lanh quanh tìm bữa tối, thì bất ngờ một con bò quái ra chặn đường.
Raiden:"Bữa tối đây rồi.
Bò:"Hêhê, đi đâu đó em trai, muốn vui vẻ tí không nào? bao phê.
Nó liếc phía dưới đang dựng đứng của mình, vừa nhìn cậu nháy mắt, cậu tự nhiên toát mồ hôi, lạnh sống lưng.
Raiden:...
Con bò này, đang ngấp nghé nhan sắc của cậu.
Raiden:"Con bò mất nết, để ta thẻo nó cho mi phê nhá.
Cậu rút kiếm chém tới, hừ, chỉ là một con quái chưa tới 1sao cậu dư sức hạ nó, nhưng lại chém xuyên qua người nó.
Bò:"Ái chà, cậu em nóng tính ghê.
Raiden:"Ah?
Tưởng mình nhìn lầm cậu chém lại lần nữa, vẫn xuyên qua, lần này cậu liên tục chém đủ kiểu, đều xuyên qua tất.
Raiden:"Không thể nào! sao có thể... chuyện gì xảy ra với con bò này vậy? tại sao tất cả đòn tấn công của mình đều xuyên qua người nó?!
Bò:"Không kịp chờ đợi rồi sao? thật là một cậu bé hấp tấp, ghét ghê~
Raiden:...
Raiden:"Ngươi rốt cuộc là thứ gì?!
Bò:"Một con bò đang hứng tình đang cần giải tỏa thôi, cậu nhóc sẽ vui lòng dâng ra lỗ đít chứ?
Raiden:...
Thứ súc vật gì thế này, đây là người nói sao?
Con bò tiến tới, cậu có chút sợ sệt lùi lại xiết chặt lỗ đít, dù sao cậu chỉ mới 11tuổi thôi còn trẻ trâu chán, đâu có gặp tình huống khốn nạn này bao giờ.
Con bò đột nhiên xông thẳng tới:
"Đưa lỗ đít mi ra đây mau! ta cứng lắm rồi đó.
Gặp con bò tự nhiên phát cuồng, cậu hú hồn hú vía vội xông tới chém nó, lần này cả cậu và kiếm đều xuyên qua, con bò như không tồn tại vậy.
Raiden:"Chẳng lẽ mình bị ảo giác? hay nó thật ra là linh hồn?
Nếu vậy thì giải thích hợp lí được, khi cậu không chém tới thực thể, nhưng lúc này cậu bị con bò từ sau lưng xích hai vai lại.
Bò:"Bị bắt rồi nhé, chuẩn bị bị thông đít chưa nào?
Raiden:...
Cảm giác thứ to bự nóng hổi dưới háng, cậu sợ tới quéo cu luôn rồi.