Decade Tối Thượng Hệ Thống

Chương 355: 355: Đòi Mớm





Diệt Thiên:"Hôm nay nếu cô không ôm tôi ngủ, tôi xử hai cô ngay tại đây luôn tin không hả?
Mie:...
Mie:"T-Thật chứ? anh chỉ định...!tôi ôm ngủ, thôi sao?
Diệt Thiên:"Ừm, tôi nói láo, tôi là con chó, gâu, gâu, giờ tôi là con chó rồi đó, cô ôm tôi ngủ đi.
Mie:...
Như vầy, làm sao mà tin cho nổi chứ? cô giật giật mí mắt.
Anh nắm tay kéo Mie tới chỗ Senren, đỡ cô dậy anh áp tai lên ngực cô, nhịp tim bình thường, lại dùng Tenseigan nhìn cô thật kỹ.
Mie:"Con bé, không sao chứ?
Diệt Thiên:"Ừm, vẫn ổn (không có dấu hiệu đau đớn, nghĩa là phong ấn không giống kiểu rút sức mạnh trong Anime thường thấy, nó chỉ phong ấn sức mạnh mà không gây tổn hại cho mục tiêu).
Mie:"Thật tốt quá.
Ngưng Tenseigan, anh ẩm Senren lên nhìn quanh phòng:
"Bừa bộn thật.
Anh liếc một cái, cả phòng trở về như cũ:
"Đi ngủ thôi.
Thấy vậy Mie càng sợ hơn, rụt rè đáp:

"V-Vâng.
Phòng Senren.
Diệt Thiên nằm giữa ôm chị em Mie vào lòng ngủ, trái Mie ôm anh có chút không tự nhiên đỏ bừng cả mặt nhắm mắt, phải Senren lúc này đang xỉu không hay biết gì cả.
Nửa đêm.
"A!
Một tiếng hét chói tai vang lên, làm Mie không chợp mắt được đang lim dim muốn ngủ, và Diệt Thiên đang ngủ ngon lành giật mình tỉnh lại.
Diệt Thiên:"Cô la inh ỏi làm gì, không biết tôi đang ngủ hả?
Vừa mở mắt ra, thấy mình và chị gái đang nép vào lòng anh ngủ, mà đùi của cô, còn gác trên giữa hai chân anh, cảm giác thứ cứng cứng đó, lại nhìn chuyện xảy ra trước mắt.
Cô mới nhịn không được hét lên.
Senren:"A-Anh...!chị gái rốt cuộc chuyện này là sao?
Diệt Thiên:"Chuyện là vầy nè.
Ngáp một cái, anh dùng môi che miệng Senren lại, cô trừng lớn hai mắt, sau đó mới phát hiện anh ngủ mất tiêu.
Ngây người một lúc, cô rời môi anh hỏi thăm chuyện lúc nãy, Mie kể lại chuyện vừa rồi, cô nghe xong bất lực lo nghĩ một hồi, hai chị em ngủ quên từ lúc nào không hay.
Diệt Thiên:"Chính đạo đi không được, đành đi đường tà đạo vậy, mà nhìn hai ẻm ngủ dễ thương ghê.
Sáng sớm.
Senren Mie thức dậy, tắm rửa thơm tho chuẩn bị bữa sáng.
Khoảng 6h rưỡi, Diệt Thiên thức dậy đi ra khỏi phòng, ngửi mùi thơm của thức ăn, vào phòng bếp thì gặp hai cô đang chuẩn bị bữa sáng.
Diệt Thiên:"Ủa? không chạy hả? tưởng hai cô trốn luôn rồi ấy chứ.
Senren:"Hừ.
Muốn nhân lúc anh ngủ để chạy lắm, nhưng giờ không có sức mạnh ra ngoài không phải muốn chết? chỗ này là thành phố bỏ hoang nơi tụ tập của quái vật đó.
Thấy Senren Mie không để ý tới mình tiếp tục làm bữa sáng, anh vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, tắm rửa sạch sẽ thay bộ đồ khác.
Diệt Thiên:"Nhìn mình trong gương cũng bảnh đó chứ.
Ăn diện một hồi thấy mình cũng đẹp trai, anh đi ra vào phòng bếp, chị em Senren cũng chuẩn bị bữa sáng rồi, đang thấp thỏm chờ anh.
Đang sợ không biết tên quái vật này muốn dùng gì vào buổi sáng, nếu là thức ăn thường thì không sao, nếu muốn thức ăn người thì toi.
Diệt Thiên:"Yo, thấy tôi đẹp trai không nè?
Mie:"Đ-Đẹp trai lắm ạ.
Thấy anh đi vào Mie có chút ngây người, vì anh mặc đồ đoàng hoàng trong cũng đẹp trai đó chứ, cô có chút đỏ mặt ngượng ngùng cúi đầu.
Senren nhìn anh giả bộ khó chịu một bộ không sợ, thực tế cô đang nơm nớp lo sợ đây, vào bàn ngồi kế Mie, anh cười nói:

"Đông đủ rồi, dùng bữa thôi.
Nhìn anh cầm đũa Senren Mie thoáng thả lỏng, nhưng lúc này anh bỏ đũa xuống, để tay lên bàn chống cằm nhìn Mie nói:
"Đút tôi, aaaaa...
Mie:...
Senren:...
Thấy anh hả họng a hoài, Mie có chút không biết làm sao, đành gấp miếng thịt đút anh, nhai nhai nuốt xuống anh nói:
"Lần này cô ngậm vào rồi lấy nó đút tôi.
Senren:"Anh đừng có...!quá đáng.
Nói thật không còn sức mạnh, còn ở bên một con quái vật, cô nói chuyện không có sức lực tí nào, vì quái vật nó có biết phải trái là cái gì đâu.
Diệt Thiên:"Tôi quá đáng đó rồi sao?
Thì thôi chứ sao, chỉ cần không phải quá đáng lắm cô nhịn.
Diệt Thiên:"Mie thân yêu, mau đút anh ăn bằng nước chấm ngọt ngào của cưng đi.
Mie đỏ mặt nhăn nhó một hồi, cũng gắp một miếng thịt bỏ vào miệng ngậm, rồi gấp ra ngại ngùng nghiêng đầu đi đút tới.
Nhìn giọt nước muốn nhiễu xuống bàn, anh kê đầu lại liếm giọt nước và miếng thịt, mới ăn nó.
Diệt Thiên:"Ngon tuyệt.
Nghe vậy Mie mặt càng đỏ hơn.
Senren ăn không vô nữa rồi, tên khốn này làm sao hắn có thể, sai chị cô làm mấy chuyện không biết xấu hổ như thế chứ.
Diệt Thiên:"Lần này cưng mớm anh ăn bằng miệng đi thân yêu.
"Rầm.
Đập bàn Senren hét lên:

"Anh đủ.
Cô chịu hết nổi rồi đó, hét xong mới thấy hối hận ghê luôn ấy.
Diệt Thiên:"Vậy cô cũng mớm tôi ăn bằng miệng đi, Senren thân yêu...!nha.
Tên này đang uy hiếp cô, không được cô chịu thua.
Senren:"M-Mớm, anh ăn thôi, là được chứ gì.
Gấp mấy miếng thịt bỏ vào miệng nhai nhai, Senren đi tới dùng hai tay bắt hai bên đầu anh hôn tới, sẵn mớm luôn.
Anh có chút ngây người, nhỏ này có chút mãnh liệt, à không táo bạo? không, là...!nói sao ta, nói chung thấy nó đã quá đi mất.
Senren:"Như vậy anh hài lòng rồi chứ?!
Cô bây giờ cảm thấy rất ngượng, vì nhất thời nông nỗi mà đi làm chuyện như vậy.
Cảm giác thức ăn và nước miếng trong miệng, anh thấy hơi ghê ghê cũng nuốt xuống nói:
"Ừm.
Anh tính giỡn với hai cô tí thôi, ai biết hai cô làm thật mới ghê, mà thôi đã lỡ rồi đành vui vẻ chấp nhận vậy.
Diệt Thiên:"Khụ, cùng ăn đi, chắc hai cô cũng đói rồi phải không?
Sau đó anh cũng không đòi mớm nữa, ba người ăn bữa sáng, ăn xong Senren Mie rửa chén, anh ngồi đó xỉa răng, rửa chén xong, Senren lo sợ đi tới trước người anh hỏi:
"Nè, anh đã làm gì Luxia và Luxit?