Nắng sớm dồi dào, chảy chảy chiếu chiếu, hết thảy khai mở nhân gian, đánh thức nhân loại.
“ Sofa cái thứ đồ này, đau lưng quá !!” Lê Tỉnh cảm thán.
Đúng vậy, để đảm bảo nhân số trong đoàn không tăng lên một cách bất ngờ, hắn ở sofa ngủ.
“ Dậy rồi hả, liền nhè nhẹ khai vị một chút cà phê …” Sue đứng bên bếp, nói.
“ Thôi, bỏ qua đi, ngắm mấy người các ngươi qua lại đã đủ sáng mắt mấy lần…” Hắn ngái ngủ đáp.
Hắc Kim bên cạnh hắn nhao nhao chào buổi sáng, bọn chúng trước giờ vẫn làm vậy, cho hắn một cái tiểu giải trí.
“ Ta nói này, qua nhiều năm biến đổi địa chất, núi Phú Sĩ đã cao lên mấy trăm nghìn mét, hiện đang xấp xỉ 6000m so với mực nước biển, chúng ta sẽ cần phải leo một đoạn do khí cầu không lên cao đến đó được…” Sue tiếp lời.
“ Leo khoảng bao nhiêu ??”
“ Cỡ gần một nghìn mét, về nhiệt độ và dụng cụ đều thiếu, e rằng phải quay lại…”
“ Ừm, cứ như vậy quyết định đi !!” Hắn nói lớn, cố xua đi cơn buồn ngủ.
Bỗng, từ đâu bay tới một đàn cò trắng, xẻ một hình tam giác mà rẽ gió, chúng nhanh nhanh chóng chóng mà vượt, hoàn toàn không để ý đến người ở đây.
“ Tiêu diêu tự tại, thú vị thật nhỉ…” Lê Tỉnh nói.
Hắn có chút ngẫm ngợi, liệu rằng cò trắng có vua, liệu rằng dưới trị vì của một người có gọi là tự do?
…….
Bọn hắn đáp xuống một làng gần chân núi, tới đó liền việc đầu tiên là chia nhau ra mua đồ, sau đó rất nhanh đến tiết mục giải trí.
“ Ta có vé đi tham quan theo lịch trình, hảo hảo chơi đến ngày mai !!” Lê Tỉnh rút từ trong áo ra mấy tờ, phất phất trong gió nói.
Hắn thấy việc liên thông các dịch vụ thế này cũng là một ý hay, hút khách tốt, giá cả không tính là quá cao, có khi đem về áp dụng cho Linh Quang Trang cũng tốt.
“ Đưa ta cái thời gian biểu…” Linh Linh đáp.
Hắn tươi cười chìa ra, phải gọi là rất mong chờ.
“ Hừm, đây có tham quan làng nghề đồ gỗ thủ công, ta có hứng thú.” Linh Linh nhãn tình sáng lên nói.
Bản tiểu thư muốn nhanh nhanh một chút học kĩ thuật, về chắc chắn đưa công ti đi lên !
“ Bên này có thả diều, ta chắc sẽ dành nhiều thời gian ở đó…” Sue cũng xem qua.
“ Chọn đá à, nhỡ đâu lại kiếm được bảo thạch trong lòng núi mà ta cần !!” Nguyệt Vĩ Hồ không quên nhiệm vụ nói.
“ Các ngươi sao cứng nhắc thế, rõ ràng ở đây có mục suối nước nóng, thử nghĩ mà xem, tiền ta cũng đủ bao hết chỗ ấy rồi…” Lê Tỉnh một mặt đầy dâm tính nói.
“ Ngươi đi một mình đi !!”
“ Ấy đừng…” Hắn rối rít xin.
……..
Lê Tỉnh thực sự không ngờ lại có lúc như thế này…
Một cái cổ đại hồ ly, vì tai mình mà chịu chế giễu, ngay lúc này đây lại thành tâm điểm của cả cái thị trấn này. Ai đi qua cũng để lại một hai lời ca ngợi, quả thật tung Nguyệt Vĩ Hồ hai má đỏ ửng.
Nhưng, nhìn vậy mới giống một đáng yêu thiếu nữ a !
“ Phòng đá kia rồi, liền vào đó đi !!” Nguyệt Vĩ Hồ nhí nhảnh nói.
Phòng đá, quả thực la liệt đá, nhân viên tiếp khách mồm liến thoắng không ngớt chút nào nói:
“ Quý nhân quý nhân, người ta có nói, gieo nhân nào gặp quả ấy, xem thử xem thử nào, gieo gieo một chút tiền, gặt liền là bảo thạch, tới đi tới đi !!”
“ Cho ta xem những loại hiếm nhất đi !!”
“ Không giấu gì tiểu thư, chúng ta đều không có mắt nhìn, đá đều xếp chung chỗ, không tài nào đoán bên trong là cái gì bảo thạch, nếu tiểu thư muốn xem thử, liền mua nhiều một chút, so đo liền dễ dàng !!” Nhân viên tiếp thị miệng lưỡi trơn tru nói.
Lê Tỉnh cười gằn, mời mua này, có chút rất được tai.
“ Yên tâm yên tâm, cứ chọn, ngài tua dung tốt đẹp, người đời vẫn nói, tâm can biểu diện, chắc chắn nội tâm phải thanh khiết không gì sáng được mới có bất phàm dung mạo vậy, nếu thế này, bốc được Thiên Thanh Cổ Ngọc cũng không ngoa !!”
Cái gì Thiên Thanh Cổ Ngọc, Lê Tỉnh đã có chút cao hứng rồi.
“ Vị này tiểu thư, mắt như hoàng hôn chuyển thế, hẳn là Thần Đăng Hồng Ngọc tái thế, tương truyền tay chạm vào đâu liền trong đó có cực đẹp bích hồng ngọc, cớ sao không thử !!!” Tiếp thị nhìn thấy Sue liền nói.
Xác thực, mắt nàng chính như Chu Tước hoả bất diệt, luôn trông bừng bừng lửa.
“ Công tử công tử, sớm muộn gì cũng là cưới, nam nhân giờ tuy năm thê bảy thiếp là không được, nhưng, nhỡ nhón tay tóm được một hòn U Hoả Huyết Ngọc, đeo vào trên thân liền như thần bí quý phái vô song, kiếm thêm tình nhân tuyệt đối dễ !!!” Lê Tỉnh cũng không thoát khỏi tầm ngắm.
“ Được, cho ta bao tất cái tiệm này !!” Lê Tỉnh hào hứng nói.
“ !?!?!” Mấy người kia đã có chút không thông rồi.
Lê Tỉnh à Lê Tỉnh, bọn ta lúc này đem ngươi ngược, chắc sofa còn không nằm được a !
“ Yên tâm, tài chính ta không thiếu, thiếu chính là…”
Hắn dừng lời, quan sát mắt mấy vị kia mỹ nhân.
“…chính là ngọc quý, vợ có thể không có nhưng ngọc phải có vài viên !!!” Hắn cười cợt đính chính.
“Đúng đúng, công tử nói chí phải !!!” Vị kia tiếp thị người phụ hoạ.
Hắn chìa ra thẻ ngân hàng, thanh toán một nhát, đếm lại số dư vẫn còn rất khoáng hậu.
“ Vì đại nghiệp tìm bảo thạch a, ta không muốn trăng hoa mà…” Hắn len lén nói.
……
“ Báo cáo sếp, thẻ ngân hàng của Lưu Kim đã có phản ứng, địa điểm cách núi Phú Sĩ 10 km về phía Tây !!” Một sĩ quan cao kều nói.
“ Hắn ở Nhật ??!” Vị kia suýt sặc cafe đáp.
“ Thưa, chắc chắn như vậy !!”
“ Hắn làm gì ???”
“ Mua đá thưa sếp !!”
“ !?!?!” Sếp không tải nổi nữa.
“ Báo cáo, báo cáo, vị trí tương đối với vệ tinh và hắn hắn đã được giám định, có thể bắt đầu xuất phát truy bắt !!!” Một sĩ quan khác nói.
“ Được, triển khai kế hoạch, Tóm Long Tử !!!” Vị kia sếp hét lớn, cho toàn bộ trụ sở quân khu đều qua loa mà nghe được.
“ Đội TLT-1 bắt đầu xuất phát !!”
“ Ta không cho phép !!!” Dương Liễu chặn lại.
“ Ô Xích Lang trên xe đó, thả chúng xuống, nếu không có Lưu Kim thì giờ chúng cũng không tồn tại, không thể để chúng làm kẻ bất nhân bất nghĩa như vậy !!” Nàng tiếp lời.
Nếu nàng là mẹ nuôi nấng chúng, Lưu Kim chính là cha chúng, cho chúng sự sống, chứng kiến chúng trưởng thành.
“ Dương đại biểu, mời ngài tránh sang một bên, Ô Xích Lang này chỉ là lang, sao phải lo đến việc ấy !!” Một tên lính đáp trả.
“ Ô Xích Lang không chỉ là lang, bọn chúng có linh tính riêng, ý chí riêng !!!”
“ Ý chí đều phải theo luật pháp !!”
……
Nhân viên tiếp thị đã dọn xong khách ra ngoài, miệng liên mồm cảm ơn, nụ cười vẫn còn rất lớn vương lại.
“ Công tử có muốn cắt đá ngay không ??”
“ Liền triển khai đi !!” Lê Tỉnh sảng khoái ra lệnh.
Cứ như vậy tiếng cắt tách đá vang lên, hắn chờ đợi lại chờ đợi.
Lê Tỉnh nhìn mở ra đá rỗng, bên trong đen thui lủi, mặt cũng khó chịu, nhưng, càng về sau lại càng khác, ngay cả một chút có phẩm chất đá rơi ra cũng chẳng làm hắn động lòng.
Cảm giác kẻ giàu, dễ như vậy ư ?
Nguyệt Vĩ Hồ vốn là cái hào hứng nhất người, lúc sau đồng dạng chán nản.
“ Wow, loại này bảo thạch ta chưa từng thấy qua !!” Nhân viên tiếp thị hét lên.
“ Đâu !?!?”
Qua một điểm quan sát, Lê Tỉnh thấy, cái thứ kia đá dọc ngang bên trong chạy vô số đường, màu sắc đục màu đỏ xám, trông qua hết sức bình phàm, thậm chí còn gọi có chút xấu.
“ Đây là Đồ Thạch, đúng thứ chúng ta cần tìm rồi !!!” Nguyệt Vĩ Hồ nói.
Đồ Thạch, ấy chính là loại đặc biệt có thể khảm vào đó bản đồ phân tử, liền như vậy mới có cái đối chứng để tách người sau khi hợp thể.
“ Ừm, được vậy thì tốt, đem trả lại đồ leo núi thôi, đỡ tiền…”
“ Như vậy ngươi cũng tiếc sao ??”
“ Ừ…” Hắn tỉnh bơ nói.
“ Ngươi vừa bao cả một cái tiệm cắt đá đấy !!!”
đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...