Đế Vương Tiền Truyện

Chương 17: Ta mang lôi khiển năng lực.




Lưu Kim kết nạp mấy tuần nay rồi, động tí là lại đấm nhau với lực chiến 50, 100 trở lên, thế mới thấy thế gian lắm kẻ hùng mạnh.

Hắn thả mình xuống ghế, ưỡn người dãn lưng rồi bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ...

Lưu Kim nhớ lại cái cảnh Dạ Minh Ưng đeo cánh lướt sát đất, một đòn thuấn sát cả một đám vượt biên trái phép, còn cả lúc Dạ Du Phụng bị mấy chục tên Đại Đội Cấp bao vây vẫn không hề nao núng, từng đòn tung ra dứt khoát đến rợn người.

Hắn ta tạm xưng làm mạnh thứ ba, vậy sao nhìn hai người trước mình cao quá, cách mình nhiều quá, thấy có chút xấu hổ, cũng không nghĩ ra cách gì.

" ...Mục thông tin hữu ích: Dây thần kinh vốn dùng để dẫn điện từ não tới cơ quan, qua đó mà truyền đạt mệnh lệnh..." Đài phát thanh thường nhật kêu vang vang, truyền tới Lưu Kim, ngay lập tức gợi cho hắn một điều gì đó.

Giờ đây hắn hợp nhất thần kinh tuyến cùng huyết mạch, chẳng nhẽ điện tích từ não vẫn luôn chạy theo mạch máu hắn...

Hắn thử như vậy, nghe đài thấy bảo tự tăng cường độ suy nghĩ lên sẽ tăng điện năng truyền ra, liền cố gắng nghĩ nghĩ ngợi ngợi. Lưu Kim thấy không có mấy tác dụng, liền thử kiểm tra xem trong máu Thánh Kim có dồn lên cơ quan được không,

Hắn vận huyết tới tay, phủ khắp Thánh Kim tại đó, tự cười cái màu đỏ như cà chua của bàn tay, bỗng giật mình.

Tia điện !!

Vừa có tia điện bắn từ vô định không gian tới tay hắn !!

Một tia rất nhỏ, rất mảnh, vô thanh, kém chút nữa là hắn không nhận ra đã xuất hiện, Lưu Kim nghĩ ngợi, cuối cùng vỗ đùi hô lên:

" Điện tích !!!"



Vốn là hắn không thể phóng điện, nhưng khi vận Thánh Kim tập trung tại một điểm liền sinh ra điện tích, mới có thể hô ứng cùng điện tích tự do trong không khí mà tạo ra tia điện.

Tự thân bất khả, dựa vào thiên thế, liền có thể đạt !!!

Lưu Kim lần này vận nhiều Thánh Kim vào tay hơn, cố gắng sử dụng não nhiều hơn, cuối cùng nhận được một thành quả rất đáng hỉ.

Tay hắn ban đầu cũng lác đác vài tia, dần dần nhiều lên, kêu đến lao xao, nhiều đến không nhìn rõ, chỉ mờ mắt bởi một màu xanh ánh sáng toả ra. Lưu Kim cười lớn, vung tay đấm vào không gian, phát hiện bản thân có thể phóng một tia lôi uốn lượn, vô cùng tự hào.

Ta - Lưu Kim - xưng làm lôi thần !!!

Hắn nhanh chóng gọi Đào Hải Bảo cùng Lê lão, biểu diễn lại cái tuyệt kĩ này, nhìn vào hai cái bộ mặt vô cùng ngạc đó mà cười.

Đào Hải Bảo vui lắm, hắn thấy Thánh Kim hữu dụng như vậy, mạnh mẽ, độc đáo như vậy, liền tập đến phát điên, suốt ngày suốt đêm chìm đắm trong sắc xanh tia điện.

Lê lão cũng có tập, nhưng nhiều hơn về mặt phát triển chiêu thức, vốn lão đã hấp thụ Thánh Kim đến mức tối đa, khiến tia điện nào cũng lớn hơn Đào Hải Bảo cùng Lưu Kim không biết bao nhiêu lần, cường đại hơn không biết bao nhiêu khoả.

Lưu Kim mới phát hiện lượng Thánh Kim trong người khá ít, uy lực lôi chiêu yếu hơn hai người kia rất nhiều, mới lên kế hoạch đi tìm Hỗn Kim về để hấp thụ. Hắn hỏi Lê lão, lão nói mỗi viên châu như hắn nuốt ấy giá tầm 10 triệu đô, còn không thì chỉ có thể tìm tình báo về mỏ kim loại mà đến lấy.

Nhắc đến tiền, Lưu Kim rất nhanh nghĩ đến một nữ nhân...

Lưu Kim đứng trên nóc nhà, hưởng cái gió thổi táp qua da, thoáng nhớ đến những ngày khổ luyện tại Bạch Thạch Lâm, hắn rút điện thoại ra, bấm bấm một chút, nối máy tới Bạch Tiểu Linh.



" Lưu Kim, có chuyện gì thế ?" Tiếng Linh Linh vang lên, khiến hắn chậm lại vài nhịp để thụ hưởng cái du dương giọng nói đó.

" Chúng ta trong tay giờ đang có bao nhiêu tiền ?"

" Khoảng 25 triệu, ta đang làm cho ngươi mấy hợp đồng quảng cáo, dự kiến kiếm thêm hơn 5 triệu nữa. " Linh Linh luôn rất rõ bản thân tài chính, cũng lấy cái danh vô địch giải đấu của Lưu Kim đi làm quảng cáo kiếm thêm.

" Dốc hết tiền ra để ta mua Hỗn Kim được không ?" Lưu Kim ngập ngừng nói.

" Để làm gì ?"

" Ta khi hấp thụ nó sẽ gia tăng thực lực."

" Có cách nào khác không, ta hiểu Hỗn Kim rất đắt." Linh Linh cũng không phải keo kiệt, chỉ là dốc cạn như vậy, đến lúc nguy nan biết lấy đâu dùng.

" Có, Lê lão nói nếu đi tìm mỏ kim loại thì sẽ có tỉ lệ nhỏ thấy Hỗn Kim, chỉ là, không tìm thấy vị trí mỏ nào cả. "

" Ừ, tại tài nguyên khan hiếm, vị trí các mỏ luôn được giữ kín, tránh tội phạm thâm nhập mà cướp hết, tuy vậy, muốn tìm là có, ta đến mua thông tin trước, xem có mỏ kim khoáng nào mới không sẽ rủ ngươi đi. "

" Được, tất thảy theo lời vợ." Lưu Kim dùng giọng bông đùa nói.

"..." Linh Linh giữ máy một lúc, cuối cùng cũng không biết đáp lại thế nào.



.......

Lưu Kim đợi Linh Linh đi mua thông tin cũng xác định được một mỏ tên Thán Thác, mỏ tư nhân mới khai.

Linh Linh nói chung cũng thức thời, nhiệm vụ chân tay thế này, nàng mặc luôn bộ thường phục của Lưu Kim, không sợ lấm lem quần áo của bản thân mà cũng tiện hoạt động.

Lưu Kim cùng Linh Linh đứng ở cửa hang, thoáng đeo vào cái mặt nạ dưỡng khí rồi đi xuống...

Cả hai trước khi đến đã tìm hiểu, Hỗn Kim toàn là vô tình mà thấy, những mỏ cũ đều đã bị nhặt hết rồi, cũng chỉ đành loanh quanh soi đèn nơi kim khoáng còn mới để tìm.

Đi suốt, đi suốt, cũng nhặt được một ít khá giống, mang màu trong suốt, mềm bột, có thể bóp nát bằng tay.

Bỗng từ đâu truyền tới tiếng gọi:

" Ta là Hoàng Trung, chủ mỏ nơi đây, hai ngươi đang làm gì !!!"

........

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...