Không mất mấy lâu phi hành, Lưu Kim cùng Lưu Y Nhiên đã về đến Phong Quận Đệ Tứ.
“ Nhị công chúa ??” Hắn thoáng chút ngỡ ngàng nhìn nữ nhân mặc Maya cổ phục trước mắt.
“ Ta được đoàn chính quyền bảo hộ, tuy không đủ chứng cứ để tới hoàng cung đánh, nhưng thoát khỏi vây hãm của hộ pháp là không có vấn đề, đã ở đây từ hôm qua, vẫn luôn là tin tưởng ngài sẽ thành công khải hoàn.” Phong Tin Thức lễ nghĩa cúi đầu.
“ Cũng là không tệ.” Lưu Kim nói ra.
“ Cảm tạ.” Nàng đáp.
“ Việc nên làm, ta dù sao cũng chuẩn bị với các ngươi đi đến cái tiếp theo hiệp ước.” Lưu Kim cao cao tại thượng thái độ nói.
“ Lưu Kim, ngươi mau đi tìm Tiểu Nhiên Nhiên !!” Linh Linh chạy đến, mặt lộ ra lo lắng, nói.
“ Linh tỉ, mọi thứ đã đến an bài, tiểu nữ ngươi đây.” Lưu Kim cười dài một tiếng, trấn an lại tinh thần Linh Linh.
“ Ừm, toàn vẹn không, nếu không, ta tới cùng bọn hắn một phen liều mạng !” Linh Linh nhìn Lưu Y Nhiên, hỏi.
“ Linh Mẫu, ta ổn, không sao...” Lưu Y Nhiên giọng nói có chút nhỏ, dường như chỉ đủ Linh Linh nghe.
“ Nếu vậy thì tốt.” Linh Linh thở phào, gật đầu.
Bỗng, Linh Linh vốn đang đưa tay nhẹ vuốt tóc Lưu Y Nhiên đột ngột ngừng lại, phảng phất thấy gì đó rất sai nha.
“ Ta cảm giác con gái chúng ta cứ như thiên sứ vậy ?!” Nàng hướng Lưu Kim hỏi một câu.
“ Nà, xác thực là như vậy.” Lưu Kim bước tới.
“???” Linh Linh mặt có chút mộng.
“ Ừm, nàng được một tên bí ẩn chiếu cố, tặng cho một cuốn Cấm Thư, uy lực vẫn đang ẩn tàng, nhưng, quang minh chi khí tức và ôn hòa nho nhã phong thái đều được lấy từ đó ra một chút.” Lưu Kim giải thích.
Nếu Barachiel lúc này nghe được mấy từ nho nhã ôn hòa, chắc chắn muốn phun một ngụm máu tươi, đằng sau lưng Gabriel vẫn là đang hướng hắn đuổi a !
“ Nói đến khí tức, ngươi cũng có chút kì lạ nha...” Linh Linh đưa tay lên sửa cổ áo hắn, nói.
“ Ừ, ta được bọn hắn dự đoán là một cái chính tà bất phân người, khí tức dĩ nhiên đi kèm một chút sát khí, càng là quân vương chi khí rất không tệ.” Lưu Kim đáp.
“ Tu vi gì ??”
“ Đại vị cao giai.”
“ Ừm, như vậy có thể ra ngoài vẫy vùng mà không sợ bị người áp bức rồi.” Linh Linh cũng là một hai điểm thấy yên tâm.
“ Ngươi đã chuẩn bị xe chuyển cây chưa ??” Lưu Kim hỏi.
“ Rồi nha !”
“ Ừ, ta liền tới nhờ bọn hắn chuyển hộ, à không, chôm một cái cây từ đây về Linh Quang Thành.” Lưu Kim cười cười.
........
Rất nhanh, đội thợ chuyển cây đã đến bên cạnh Lưu Kim vị trí, theo hắn đi sâu vào bên trong một chút, đến bên một hồ nước ngợp bóng cỏ cây.
“ Có lòng trồng hoa, hoa không nở, vô tình cắm liễu, liễu lại xanh...”
Cái này cây cổ thụ liễu, rủ xuống tán lá đã đậm một mảnh trời, âm trầm mà ung dung, cho người ta một cảm giác rất thoải mái và yên tâm, Lưu Kim muốn lấy, chính là thứ này.
“ Đào được không ??” Hắn hướng mấy phu hỏi.
“ Lưu thành chủ, được được.” Một phu đáp.
“ Vậy liền làm nhanh một chút.” Lưu Kim nói ra.
Rất nhanh, xe chuyển cây tiến đến, xúc thật sâu lưỡi cắt, ôm lên một miếng đất lớn, càng là kèm bên trên cái kia cây liễu. Công nghệ thời đại này tính là rất cao, dăm ba mấy cái cổ thụ, không phải như cũ khó khăn để di chuyển.
“ Lưu thành chủ, cây cổ thụ vốn rất có căn cơ, thay đổi trạng thái đối với nó là vô cùng nhạy cảm, phải thật nhanh mà di chuyển, mời ngài đi cùng chúng ta ngay. “ Phu chuyển cây nói.
“ Được.” Lưu Kim đáp gọn.
Bích Huyền Lượng Kiếm cưỡi bên trên, hắn dẫn đầu xe chuyển cây, ngay lập tức vượt một quãng dài xa lộ về Linh Quang Thành.
“ Thành chủ về rồi !!!”
“ Thành chủ !!!!”
“ Thành chủ đại giá !!!”
“...”
Lưu Kim hình ảnh ngự kiếm phi hành tính ra là rất không hiếm, người dân chỉ cần chăm chăm để ý một bóng người phiêu dật, liền đã nhận ra bọn họ thành chủ.
“ Các vị, chuyến này đi, thiệt hại có, mất mát có, nhưng, chí ít chúng ta chuẩn bị nhận được một cái tạ lỗi lễ rất to, liền coi như chuẩn bị sẽ mở hội, các vị muốn gì, cứ việc tổ chức, tiền do Lưu thành chủ ta xuất ra !!!” Lưu Kim trên thiên không lớn tiếng thông báo.
“ Tuân lệnh !!!”
“ Được quá thành chủ ơi !!!”
“ Đây là chúng ta Linh Quang Thành đầu tiên lễ hội, phải làm cho long trọng, không được phụ lòng thành chủ !!!”
“...”
Hắn đáp xuống, chỉ vào ngọn núi phía kia, nói:
“ Các ngươi, trên ấy có một cái hồ, cũng khá là rộng, tới đó hảo hảo an bài cây cổ thụ này.”
“ Thành chủ cứ yên tâm.” Mấy phu chuyển cây đáp.
Lưu Kim gật đầu, nhìn từ phía xa chạy tới Dương Liễu, cũng là vung tay lên nói:
“ Liễu tỉ, ngươi tạm thời đi chỗ này một chút.”
“?!?!” Dương Liễu có chút ngẩn.
Lưu Kim kì thực cái kia cây liễu đại thụ muốn tặng nàng, nhưng, xét đến địa thế hoang sơ trồng xuống, ấy là còn chưa được, phải an bài ở đấy một cái nho nhỏ nhà, tiên nghi tiện ích đầy đủ, càng là phải có cơ sở ẩn nấp ngầm thuận tiện cho nàng nghiên cứu, vì vậy, lúc này tốt nhất nàng không nên thấy nó bây giờ.
Hắn đã giao lại hạng mục thiết kế cho Lưu Hàn Cơ, cũng là không còn chút nào lo lắng.
“ Ừm, ta là muốn tìm Hoàng Từ, chỉ cho ta chỗ được không ??” Lưu Kim bừa bãi một cái lý do.
“ Ngươi...lẽ nào không có ta trong mắt sao...” Dương Liễu có chút trùng xuống, hỏi.
“ Ta...” Hắn cũng là khó xử một phen.
Vốn cái kia cây cùng khuôn viên để tặng nàng chính là hắn quà hâm nóng tình cảm, lúc này thì...có chút vô lực, không biết làm sao bày tỏ đi lên. Lưu Kim ôm qua eo Dương Liễu, bất giác như vậy mà làm, tùy tiện bên này nhận một đôi cây kẹo bông, đưa sang cho nàng một cái, nói:
“ Ừm, thiên tài tỉ tỉ, ngươi vì ta mà phải lao lực, chắc chắn rất khổ, chi bằng tới đây ăn trong lòng ta số một mỹ thực !!” Lưu Kim đùa tếu nói ra.
Hắn là kẻ hảo ngọt, điều này Dương Liễu là người hiểu hắn nhất, không dưới mấy chục lần đã phải la hét một phen, nhưng, nàng xét về góc độ khoa học cũng là rút ra lý giải.
Lưu Kim loại này mãnh phu, tu là Huyết Luyện Cảnh, tiêu hao năng lượng trong máu rất nhiều, hắn ăn đồ ngọt để nạp đường, vừa là tự bổ sung năng lượng, vừa là để đảm bảo công năng liên tục tạo máu của cơ thể, xa hơn là chắc chắn cho trí tuệ đủ thông suốt với đường huyết ổn định.
Dương Liễu ái ngại quy về ái ngại, đón lấy trong tay Lưu Kim cái kia cây kẹo bông, đưa lên miệng, cắn nhẹ một miếng, cảm nhận cái chầm chậm tan ra của đường, nó có chút là nóng, có chút là ngọt, có chút hơi gai gai cổ họng vì quá nhiều đường, nhưng, đâu phải là không ngon.
Lưu Kim liền cứ như vậy, trực tiếp cắn đến bên cạnh nàng dấu vết một miếng.
“ ?!?!? Ngươi cũng có một cây mà ??”
“ Liễu tỉ, ngươi ăn ngon hơn.” Lưu Kim cười đáp.
Khà khà, lão tử đây là muốn xem, câu kia nhị nương tử theo hướng nào hiểu đi ra !
“ Không có trước kẻng ăn nói đến như vậy...” Dương Liễu xua xua tay.
Nàng đích thị là hiểu theo nghĩa này rồi !
“ Nha nha, không có trước kẻng, không có trước kẻng.” Lưu Kim khoan khoái, dụ ngọt được nhị nương tử đến xuôi, cắn lấy chính mình một miếng kẹo bông.
Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .