Đế Vương Tiền Truyện

Chương 126: Đạp Phong La Quốc phải triệt để.




Lưu Kim giật lấy bên người đại hộ pháp mấy viên bảo thạch, ném cho Quản Tống Hiên cùng Linh Linh, nói:

“ Bóp vỡ nó.”

Ngay lập tức, hai người bọn hắn cảm nhận được dồi dào lực lượng chảy vào cơ thể, ngưng kết thành một vùng lớn linh khí, toả ra từng tia từng tia hết sức dễ chịu cảm giác.

“ Ta lại muốn bất bại !!” Quản Tống Hiên hài lòng cười, đứng phắt dậy, định tiếp tục đánh.

“ Tống Hiên ca, ngươi cứ việc nghỉ ngơi, Phong Quận Đệ Tứ này căn bản mới là chúng ta đòn cảnh cáo, ta lần này phải thật triệt để đạp, hung hăng đạp, chỉ có như vậy Linh Quang Thành mới mong được lâu dài yên ổn.” Lưu Kim bên thân lững lờ trôi Bích Huyền Lượng Kiếm, tuấn dật cùng tiêu sái đến cực điểm nói ra.

“ Vậy ngươi định làm gì ??” Quản Tống Hiên hỏi.

“ Để ta đoán, hắn dĩ nhiên là sẽ mở một cửa nhỏ dẫn sang Phong Quận Đệ Ngũ, một mình tới đó trang bức vả mặt, chiếm lấy nơi ấy, trong thời điểm đó, chúng ta sẽ ở Phong Quận Đệ Tứ này tiến hành lập lại chính quyền, càng là dò xét một chút cổ vật, nhưng vậy về lâu về dài có thể càng nhiều bồi dưỡng nhân tài cho Linh Quang Thành.” Linh Linh ngắt lời, nói.

Lưu Kim gật đầu, xác thực, tâm thức tương thông không thể nào tới nước này, đây là một dạng lâu dài cùng tương đồng trong suy luận mới có thể sinh ra tình huống.

Nàng nói cùng hắn nghĩ, hầu như là một, chân chính là tướng phu thê.

“ Linh tỉ, ngươi cố gắng, ta đi đây.” Lưu Kim dĩ nhiên phó thác lại cho Linh Linh, xoay người mà đi.

“ Bảo trọng.” Linh Linh nhẹ cho hắn cái cầu may, nhưng, nghĩ lại, có vẻ là quá mức hình thức, hắn bây giờ thực lực hoàn toàn có thể đạp dưới chân một loạt những nhân vật tầm cỡ.

Phong La Quốc, Phong Quận Đệ Tứ được giao cho Phong Thục Cơ, căn bản chính là giao một mặt thủ hộ cho nàng, liền tiếp giáp với nó cũng chỉ có Phong Quận Đệ Ngũ của Ngũ Hoàng Tử, Lưu Kim ý định chính là tới đó đánh.



Ngũ Hoàng Tử của Phong La Quốc, hoàn toàn là một cái cực kì nổi tiếng người, tương truyền hắn trước lúc 13 tuổi dung nhan đều có thể đem bất cứ nữ nhân nào đổ, tài nghệ hầu như thuộc về nhẹ nhàng lĩnh vực, cầm kì thi hoạ luyện đến tối cường, không chút nào mảy may để một cái tâm niệm vào việc gia cường thân thể, chăm chỉ luyện tập.

Nhưng, năm đó, rất nhiều thiếu nữ nước mắt chảy dài, Ngũ Hoàng Tử Phong Hàn Lãng dậy thì thất bại.

Hắn mặt trở nên cực kì là khó nhìn, dày đặc như kê nốt nổi, thân thể thì bành trướng ra, tay chân cũng to lên vài lần, đến mức có chút thô, hoàn toàn phế đi cầm, hoạ khả năng, hắn căn bản không cách nào làm việc tinh tế hơn được.

Năm 14 tuổi, Phong Hàn Lãng bước ra đường, cùng một năm trước chính xác là vô ngần thay đổi, như một trời một vực cách biệt vậy, gặp một cái tới thăm siêu mẫu liền trực tiếp bị nàng từ ở cửa, chê hắn xấu đến không ngớt lời.

Hắn từ đó, hoàn toàn là đánh mất đi thông thường dục vọng, vùi đầu vào binh pháp cùng khổ luyện, ròng rã tám năm trời không một ngày nào bước xa khỏi phủ, chuyên tâm hết mực, thậm chí còn được đưa lên thành điển hình tiên tiến cho ý thức kiên trì.

Năm 22 tuổi, Phong Hàn Lãng xuất quan, nghe nói trực tiếp vời ba vị hộ pháp của ba cái quận đến, loạn ẩu một phen, càng là kinh người bất phân thắng bại, sau đó, Phong La Quốc Quốc Vương mới để Phong Quận Đệ Ngũ vào tay hắn.

Chung quy là kinh người, nhưng, Lưu Kim cũng không phải dạng có thể bắt nạt.

-Ào !!!- Một tiếng cửa biên mở, độc một thân một mình Lưu Kim bước vào Phong Quận Đệ Ngũ, ngay lập tức trước mặt hiện ra vô số Phong La Quốc lính đang nhằm hắn mà chĩa vũ khí.

“ Các vị, ta căn bản là không sợ, người sắp phải che đũng quần xấu hổ, chính là các vị, chi bằng bỏ xuống gươm đao, quy hàng Lưu Kim ta ??” Lưu Kim hết sức bá đạo, trực tiếp như vậy nói.

Hắn cảm giác trong nội tâm mình có đại biến, cái gì cũng là bội phần thô bạo, bội phần tàn nhẫn, cứ như có một cái vô hình lực lượng đang ép hắn phải như vậy.

“ Xông lên !!!” Một trong ngũ hổ tướng thủ thành đeo trên vai gươm sắc hét lên, ra lệnh.



“ Lên !!!!” Đồng loạt từng đấy lính nhào ra, hoàn toàn là một thế cực điểm trấn áp, tưởng chừng mỗi tên nhổ một bãi nước bọt cũng có thể đem Lưu Kim dìm chết.

“ Vương Uy Huyết Pháp !!!” Lưu Kim một quát, trấn áp toàn trường, đánh vào từng cái mỏng manh tinh thần ở đây một trận đại bạo.

Huyết Tổ Long ban đầu chưa hiển lộ, chính xác là một màn huyết vụ tràn ra, tựa như quấn dưới Hoàng Tuyền một dạng vậy, liền sau đó mới đến hai cái uy dũng cánh rồng, mở oanh một cái kinh thiên, càng là về sau mở ra một đôi sáng như đèn lồng ánh mắt nhìn chằm chằm.

Sợ !!

Một số lính trực tiếp ngã ra, một số còn lại tiếp tục lao đến, nhưng, trong thâm tâm lại liên tưởng bản thân như một cánh thiêu thân đi chết, chung quy là cạn chiến ý.

“ Giáng Long Tướng Pháp !!” Lưu Kim một tay giơ cao, Huyết Tổ Long thân ảnh phía sau cũng là hô ứng theo, hết sức cao ngạo long trảo giơ giữa trời.

-Oành !!!!-

Lưu Kim cái này hạ cấp công pháp, căn bản vẫn không có lấy ra giết người, chính xác là một đấm mạnh giáng vào đất, cho thiên địa đều rung chuyển, mặt đá đều đổ gãy, chân chính bày ra cái thế bất tương quan lực lượng.

Phong La Quốc lính dĩ nhiên ngã nhào ra rất nhiều, đứng lên lại rất ít, bọn hắn nhìn cái bóng lẫm liệt Lưu Kim đi qua mà cũng chỉ biết nuốt nước bọt, không dám có cái gì khác động tác.

“ Đừng hòng !!” Vị kia đại tướng căn bản đã lỏng tay cầm gươm, cố sức chém tới Lưu Kim thân thể.

Hắn không né, phen này có thể gặt đầu !!



Đại tướng cười, nhằm hướng cổ Lưu Kim mà vung, thực sự đã đã cắt vào da thịt, nhưng, cũng chỉ là một tia máu nhỏ chảy xuống, căn bản không có mấy tổn thương, hoàn toàn cảm giác như gươm bị gát gao kẹp lại, không cách nào dấn thêm.

“ Từng đó thể hiện lấy thể diện, chém cổ tướng địch, đủ rồi chứ ??” Lưu Kim cười nhạt, tiếp tục bước đi, hoàn toàn không có phản công ý định, máu chảy ra được Ngưng Huyết của Huyết Luyện Cảnh ngừng lại, phần bên ngoài trực tiếp được đem ra hiến tế, biến thành mấy sợi Huyết Khí chảy vào bên trong Thiên Địa Tâm Thức, bồi dưỡng Huyết Tổ Long cái loại này.

Hắn tiến vào thành, Huyết Long trên vai ngự, Huyết Vụ dưới chân quấn, Bích Kiếm bên thân bay, chính xác đem bản thân hình thức thăng lên mức độ thần tiên một dạng, không một kẻ nào dám hướng hắn khinh nhờn.

“ Phong Hàn Lãng, ngươi tỉ tỉ Phong Thục Cơ hiện tại đã bị Linh Quang Thành nắm, Phong Quận Đệ Tứ cũng là bị chúng ta kiểm soát, mau xuống đây chịu trói !!” Lưu Kim đứng trước đại điện, xung quanh người nhốn nháo, tựa hồ như sợ hãi, nhưng, lại cùng lúc tựa hồ như nể sợ.

“ Hỗn hào !!!” Đại hộ pháp của Phong Quận Đệ Ngũ dĩ nhiên xuất chiến trước, khí tràng hoàn toàn là ở Cao Cấp bên trong, chính xác là trung giai, so ra với Lưu Kim là không chỉ một cấp mạnh hơn.

Bất giác, đại hộ pháp khí thế còn đang hết sức khinh thường, mặt lại lộ ra vẻ khó tin.

Chính hắn so ra, bản thân cao hơn, nhưng, cửa thắng là xa xa không nhìn thấy.

“ Long, rút về, Vụ, thu lại, Kiếm, xuất ra !!” Lưu Kim đọc khẩu lệnh, mọi thứ xung quanh dễ như vậy thao túng, hắn nắm lấy chuôi Bích Huyền Lượng Kiếm, tay còn lại nắm lấy vỏ kiếm, đem chính mình nội công thử truyền vào.

“ Đừng mơ !!” Đại hộ pháp trong lòng nổi lên bất an cảm giác, tựa hồ dưới cái này xuất kiếm hắn sẽ phải nằm lại vậy, chính thế, bắt buộc phải ngăn chặn !

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...