Đế Trụ

Chương 93-1: Phân doanh (1)




Ngay khi gần bốn vạn quân do Trình Nghĩa Hậu dẫn đầu tới Ngọc Châu thì ba doanh binh mã của Kiến Hùng quân phía bắc cũng đang ngày đêm gấp rút hành quân. Lưu Lăng ra nghiêm lệnh cho Kiến Hùng quân, sau khi hắn tới Ứng Châu trong vòng năm ngày, nếu Kiến Hùng quân vẫn còn chưa tới sẽ trị theo quân pháp.

Khi Trình Nghĩa Hậu dẫn theo mười mấy viên tướng tiến vào đại doanh tham kiến Lưu Lăng, ba doanh binh mã của Kiến Hùng quân cũng đã vượt qua Ứng Châu, chỉ không đến một ngày nữa là có thể tới Ngọc Châu. Thám báo đi trước báo tin chỉ tiến vào đại doanh Ngọc Châu chậm hai canh giờ so với Trình Nghĩa Hậu.

Khi thấy các đạo nhân mã đã sắp đến đông đủ, sự tự tin trong lòng Lưu Lăng cũng đầy hơn một phần.

Lần này Trình Nghĩa Hậu suất lĩnh ba mươi sáu nghìn nhân mã, sau khi Kiến Hùng quân tới lại có thêm ba vạn nhân mã, hiện nay trong tay Lưu Lăng có bốn mươi bốn nghìn binh mã Phủ Viễn quân, gộp chung lại đã có mười một vạn đại quân. Tuy rằng so với mười lăm vạn nhân mã của Hậu Chu thì vẫn kém bốn vạn nhưng miễn cưỡng có thể chống đỡ được.

Đến buổi tối, ba vạn đại quân Kiến Hùng đến nơi, tạm thời đóng quân ở ngoài thành Ngọc Châu mười dặm. Thủ lĩnh ba doanh Kiến Hùng quân, còn có hai người Triệu Nhị, Hoa Tam Lang cùng nhau bước vào đại trướng của Lưu Lăng.

Hiện giờ có mười một doanh binh mã đến đông đủ, phiên hiệu các lộ quân mã hết sức hỗn loạn, vì để dễ dàng chỉ huy, Lưu Lăng thảo luận với các tướng lĩnh, chỉnh hợp lại nhân mã một chút.

Mười một vạn đại quân, phiên hiệu trước đây bỏ đi toàn bộ, gọi chung là Bình Nam quân.

Quân lực tổng hợp có mười một doanh, không bao gồm một ngàn Hắc Kỳ Lân thân vệ của Lưu Lăng.

Bình Nam quân đệ nhất doanh, Tiền Phong doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là Trung Nghĩa Hầu Vương Bán Cân.

Bình Nam quân đệ nhị doanh, Kiêu Kỵ doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ nguyên là tướng quân Phủ Viễn quân, Đỗ Nghĩa.

Bình Nam quân đệ tam doanh, Nhuệ Kiện doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là Thống Lĩnh Cấm quân, Chiêu Tiên.

Bình Nam quân đệ tứ doanh, Mãnh Hổ doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là phó Thống Lĩnh Cấm quân, Tôn Thắng.

Bình Nam quân đệ ngũ doanh, Thần Phong doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là nguyên Thống Lĩnh đại doanh Kinh Kỳ, Trần Viễn Sơn.

Bình Nam quân đệ lục doanh, Chấn Uy doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là tướng quân Hoa Linh.

Bình Nam quân đệ thất doanh, Tung Hoành doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ là tướng quân Triệu Nhị.

Bình Nam quân đệ bát doanh, Phi Ưng doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ nguyên là tướng quân Phủ Viễn quân, Mậu Nguyên.

Bình Nam quân đệ cửu doanh, Hùng Sư doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ Tam Giang Hầu Trình Nghĩa Hậu.

Bình Nam quân đệ thập doanh, Thông Vũ doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ Hổ Đình Hầu Lưu Mậu.

Bình Nam quân đệ thập nhất doanh, Hán Hùng doanh, binh mã mười ngàn, Chỉ Huy Sứ nguyên là tướng quân Kiến Hùng quân, La Tam Thủy.

Mặt khác Lưu Lăng còn đặc biệt đề bạt một số tướng lĩnh trẻ tuổi, trong đó có tiểu tướng Dương Nghiệp dưới trướng tướng quân Phủ Viễn Đỗ Nghĩa, được Lưu Lăng điều đến Hắc Kỳ Lân quân nhậm chức tham mưu quân sự. Thiên phu trưởng Phủ Viễn quân Phùng Phục Ba cũng được điều tới bên cạnh mình, mặc dù không nâng chức nhưng có thể tham mưu quân sự.

Mười một vạn đại quân ở Ngọc Châu, các doanh theo bố trí của Lưu Lăng mà hạ trại. Phòng thủ của Ngọc Châu gần như hoàn toàn bị phá hỏng, Lưu Lăng triệu tập nhân mã tu sửa thành trì, hạn lệnh trong thời gian mười ngày nhất định phải xây xong một tòa Ủng thành bên ngoài Ngọc Châu. Ba mươi xe bắn đá sẽ bố trí trên đầu thành Ủng thành, hơn nữa Lưu Lăng lệnh cho người chặt hạ cây cối, tận dụng thời gian chế tạo thêm mấy chục cái nữa.

Xe bắn đá sở dĩ có thể nhanh chóng đến chiến trường khiến Chu quân phải chịu thiệt hại khổng lồ, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Lưu Lăng thiết kế xe bắn đá có khác biệt so với nguyên bản, chính là xe ném đá này có cơ động được. Đế của xe được Lưu Lăng thiết kế dựa trên cấu tạo của xe ngựa, bộ phận đòn bẩy lớn phía trên sau khi tháo rời có thể chất lên xe vận chuyển đi cho nên tốc độ tăng lên rất nhiều.

Mặt khác, Lưu Lăng phái người tìm kiếm thợ thủ công suốt đêm chế tạo một loại lợi khí thủ thành, liên châu hỏa tiễn. Vật này dùng hỏa dược làm chất dẫn, có thể phát liên tiếp mấy trăm mũi tên, lực sát thương kinh người. Một khi được trang bị trên tường thành, sẽ gây ra sát thương cực lớn cho phía công thành. Tuy rằng thể tích khổng lồ nhưng có thể dùng xe ngựa chuyên chở cho nên cũng không phải vấn đề khó khăn lắm. Cho dù là dùng khi hai quân giao phong trên chiến trường cũng sẽ trở thành đại sát khí có thể xoay chuyển chiến cuộc.

Chu quân tập hợp lại, vẫn chưa phát động tấn công, điều này đối với quân Hán mà nói cũng là thời gian thở dốc khó có được, Lưu Lăng mệnh lệnh thợ rèn trong thành khai thêm lò, suốt đêm không ngủ không dừng chế tạo mũi tên. Đại chiến sắp tới, số lượng mũi tên lông vũ cần sử dụng đạt tới mức kinh người. Tuy rằng lần này quân Hán xuôi nam, Bộ Binh đã vét gần như sạch sẽ khí giới tồn kho nhưng vẫn còn không đủ.

Đồng thời, Ứng Châu, Tiêu Châu cũng đang không ngừng chế tạo gấp mũi tên, đợt vật tư hậu bị đầu tiên được Thái Nguyên Phủ gửi tới cũng đã đi được nửa đường. Trước mắt, tình thế đang tiến triển theo hướng tốt. Bắc Hán đã dốc toàn lực đánh trận này, tuy rằng lấy trứng chọi đá nhưng vẫn chưa đến mức nguy ngập. Mười một vạn đại quân tập kết, vật tư cần thiết cực lớn, quan viên trong triều đình cũng công việc lu bù cả lên, đạo lý môi hở răng lạnh ai cũng hiểu được cho nên mặc dù là người lười biếng đến mấy cũng không dám bàng quang đứng nhìn.

Tin tức của Ảnh Vệ từ Thái Nguyên Phủ đưa tới cho biết, quan viên trong triều đình hiện tại vẫn chưa có người nào bỏ mặc nhiệm vụ. Cái chết của Bộ Hình Thượng Thư Tư Mã Luật vẫn đang được điều tra, Bát Môn Tuần Sát Ti và Bộ Hình Thái Nguyên Phủ đều đang rất bận rộn, Hiếu Đế hạ nghiêm chỉ, nhất định tróc nã hung thủ đem về quy án.

Nhưng hung thủ giết Tư Mã Luật dường như đã biến mất khỏi nhân gian, không có chút tin tức gì.

Khi mật thư được Ảnh Vệ ở Thái Nguyên đưa tới, đồng thời một tin tức cực kỳ cơ mật khác cũng được Ảnh Vệ truyền đến thông qua con đường chỉ có Lưu Lăng mới nắm giữ. Tin tình báo này hết sức quan trọng, con đường truyền tin cũng cực kỳ trọng yếu, cho nên mặc dù là tướng lĩnh thân tín dưới trướng Lưu Lăng cũng không được biết. Triệu Đại từ một nơi bí mật gần đó trấn thủ, chỉ huy mấy trăm Ảnh Vệ ẩn nấp trong bóng tối tìm kiếm tất cả tin tức về quân Chu.

Xét theo tình huống hiện nay, quân Hán chưa phải hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu. Theo quân tình báo báo về, quân Chu không có dấu hiệu tăng binh. Tin này đối với quân Hán là một tin vô cùng có lợi, lấy mười một vạn nhân mã đối kháng mười lăm vạn người Chu, chỉ cần chỉ huy thích đáng, quân sĩ phục vụ quên mình, thủ vững Ngọc Châu giằng co với quân Chu, quân Chu cũng sẽ không tìm ra được cơ hội nào.

Hơn nữa nếu là quyết chiến nhân mã hai bên chém giết lẫn nhau, mười một vạn đối mười lăm vạn, cho dù quân Chu có thủ thắng cũng tất bị tổn thất cực lớn, có thể còn lại bao nhiêu nhân mã rất khó đoán trước được. Cuộc chiến này kỳ thật trên ý nghĩa mục đích lớn nhất là để Chu Thế Tông Sài Vinh lập uy, ổn định đế vị.

Cho nên, bất kể Lưu Lăng hay Sài Vinh đều phải tranh thủ trận tiếp theo giành thắng lợi. Sài Vinh nhất định phải xoay chuyển bại cục ở Ngọc Châu, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, đánh bại Bình Nam quân của Lưu Lăng, cho dù không thể thâu tóm Bắc Hán nhưng cũng có tác dụng củng cố đế vị. Còn Lưu Lăng thì nhất định không thể bại, bại tức là chết.

Tướng lĩnh dưới quyền đều ở trong đại trướng, Lưu Lăng ngồi trên soái vị, quét mắt nhìn mọi người một lượt. Phía sau hắn, huynh đệ Nhếp thị vẫn dùng khăn đen che mặt, đầu đội mũ quan lục phẩm, mặc áo bào gấm màu trắng đứng hai bên. Dựa theo cấp bậc, phẩm cấp, các tướng lĩnh theo thứ tự phân hai hàng ngồi xuống.

Tiếp theo Lưu Lăng, theo thứ tự là Trung Nghĩa Hầu Vương Bán Cân, Hổ Đình Hầu Lưu Mậu, Tam Giang Hầu Trình Nghĩa Hậu, ở dưới theo thứ tự là Chỉ Huy Sứ các doanh. Ở phía dưới cùng dự thính chính là những người vốn chưa đủ kinh nghiệm lịch duyệt để tham gia lần hội nghị này gồm có Đô Ngu Hầu Dương Nghiệp, Thiên Phu Trưởng Phùng Phục Ba, còn có một người bị Lưu Lăng mang đi theo, chịu không ít khổ cực, thấy cảnh giết người nôn thốc nôn tháo, Thị Lang Bộ Hình Bùi Hạo.