Đế Tôn

Chương 980: Hết thảy đào thải (2)




Trong tay phải của Giang Nam kéo một thanh đại cốt chùy to đến kỳ cục, chỉ một chiều dài liền có trên dưới một trăm trượng, giống như Cự Nhân chi binh, đây là lấy Thần Tôn Đạo cốt luyện thành Thần Tôn chi bảo, trong đó tích chứa uy năng cường đại không thể tưởng tượng nổi, chỉ là không có trải qua tế luyện, không cách nào phát huy ra.

Bất quá, chỉ là sức nặng của đại cốt chùy này, liền đủ để quét ngang Thần Ma!

- Các ngươi nói, chúng ta người đông thế mạnh, có thể đào thải rụng Hi Hoàng Thái Tử hay không?

Diệu Đế tiểu hòa thượng lộ ra vẻ kích động, đột nhiên đề nghị nói.

Trừ Tam Khuyết Đạo Nhân ra, mấy người Giang Nam liếc mắt nhìn nhau, cười nói:

- Có thể thử một lần!

Trong hoàng cung Trung Châu Thần Triều, sắc mặt Hi Hoàng cùng văn võ bá quan cả triều rốt cục thay đổi, ngơ ngác nhìn Trung Châu Xã Tắc Đồ không ngừng từ truyền ra từng vị cao thủ trẻ tuổi.

- Đằng Vương Tiên Các Đằng Xương Dẫn, hắn làm sao sẽ bị người đào thải ra khỏi cục rồi? Hắn là thiên tài muôn đời nhất ngộ của Đằng Vương Tiên Các, đủ để danh liệt Trung thiên thập cường!

- Còn có Ôn Thanh, Thần Hà Tông thiếu niên cường giả, làm sao ngay cả hắn cũng bị loại bỏ rồi?

- Vương Đạo Minh là cường giả gần với Thái Tử Trung Châu Thần Triều ta, mặc dù không cách nào danh liệt Top 10, nhưng tiến vào Top 20 cũng là cầm chắc, làm sao giờ phút này cũng bị người ép rời Xã Tắc Đồ?

...

Ngắn ngủn chốc lát thời gian, liền có năm sáu chục vị trẻ tuổi cường giả chủ động truyền ra Trung Châu Xã Tắc Đồ, thấy vậy cả triều văn võ cùng Hi Hoàng cũng kinh hồn táng đảm, tuổi trẻ cường giả này không phải người bình thường, là trụ cột vững vàng trong trẻ tuổi của Trung Thiên thế giới, nhân vật như mặt trời ban trưa, giờ phút này cư nhiên một nhóm tiếp theo một nhóm đào thải ra khỏi cục.

- Trong Xã Tắc Đồ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Một vị cựu thần thất thanh nói.

Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ thấy lại có một tuổi trẻ cường giả tướng mạo tuấn lãng, khí độ ung dung bị truyền ra Xã Tắc Đồ, mọi người trong lòng hơn kinh:

- Tư Mã thế gia Tư Mã Đoan Minh! Đủ để danh liệt trung thiên Top 10 cường giả, cũng bị loại bỏ!

Tư Mã Đoan Minh hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Xã Tắc Đồ treo cao ở trên trống không hoàng thành:

- Giang giáo chủ, ngươi cùng đám người Hiên Vi Tiên Tử vây công ta, đây là khinh Tư Mã gia ta ít người sao? Tiếp theo ta suất lĩnh cao thủ trong tộc, cũng muốn đem ngươi vây đánh một lần!

Tư Mã Đoan Minh cho mọi người trùng kích chưa biến mất, đột nhiên tử khí rung chuyển, Hi Hoàng Thái Tử đột nhiên hiện ra ở trong hoàng cung, không biết bị người nào đánh cho sưng mặt sưng mũi, thậm chí áo bào cũng bị người lột.

Vị Trung Châu Thần Triều thái tử điện hạ này giờ phút này sắc mặt cũng cực kỳ nhục nhã, ngẩng đầu nhìn Trung Châu Xã Tắc Đồ giữa không trung không nói một lời.

- Thái tử điện hạ cũng bị loại bỏ?

Cả triều văn võ có chút không biết làm sao.

- Hai vị thượng sứ!

Hi Hoàng vội vàng hướng Hắc Bạch nhị sứ chắp tay, trầm giọng nói:

- Xã Tắc Đồ tất nhiên có việc phát sinh, xin hỏi hai vị thượng sứ rốt cuộc là chuyện gì? Làm sao ngay cả Tư Mã Đoan Minh, Hạo Thiếu Quân cùng con ta cũng bị loại bỏ?

Mặt nạ trên mặt Hắc Bạch nhị sứ làm ra vẻ mặt cổ quái, liếc mắt nhìn nhau, cũng không nói gì.

Hi Hoàng không cam lòng con của mình bị loại bỏ, vội vàng tiếp tục nói:

- Thượng sứ, chuyện này cùng mục đích các lão tổ lựa chọn thiên hạ anh hào không hợp, nếu như Trung Thiên cường giả ta bị loại bỏ, ngược lại chọn lựa trăm tên tu vi thấp kém, chỉ sợ sẽ bị người nhạo báng...

Vẻ mặt Hắc Sứ thần nhân càng thêm cổ quái nói:

- Trong Xã Tắc Đồ đã không có tới trăm người.

Bạch Sứ thần nhân gật đầu, cười khổ nói:

- Chỉ có hai mươi mốt người, đoán chừng còn muốn đào thải rụng mấy người. Loại chuyện này, ngay cả sư huynh đệ hai người chúng ta cũng không ngờ, chỉ là chúng ta định một tháng kỳ hạn, nếu như trước thời hạn kết thúc, chỉ sợ có tổn hại thánh minh của lão tổ...

Vẻ mặt Hắc Bạch nhị sứ trở nên vô cùng buồn rầu, hiển nhiên hai vị sứ giả này cũng không ngờ rằng tình huống như thế, có chút thúc thủ vô sách.

Hi Hoàng ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Hai mươi mốt người? Chỉ có hai mươi mốt người có thể tiến vào Vọng Tiên Đài sao? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao? Hai vị thượng sứ, quy củ là quy củ, nhân tình là nhân tình, kính xin chỉ điểm bến mê.

- Quy củ không thể phế.

Bạch Sứ thần nhân thở dài, nhìn chung quanh một lần nói:

- Hôm nay còn có một biện pháp, đó chính là danh sách từ thế giới khác, chỉ cần đoạt được danh sách thế giới khác, cũng đủ để tiến vào Vọng Tiên Đài...

Hi Hoàng Thái Tử, Tư Mã Đoan Minh cùng nhiều trẻ tuổi cường giả trong triều đình ánh mắt sáng lên, gào thét hướng ra phía ngoài phóng đi.

Mà vào lúc này, trong Xã Tắc Đồ mấy người Giang Nam như cũ đấu đá lung tung, mà ở ngoài Hoang Cổ Thánh Sơn, Hoa Trấn Nguyên thản nhiên từ bên ngoài Hoang Cổ Thánh Sơn chạy tới, tự nhủ:

- Cuối cùng tập hợp đủ năm mươi hai Tiên Đỉnh Lệnh... Lão Thiên, xảy ra chuyện gì?

Thần sắc Hoa Trấn Nguyên ngốc trệ, chỉ thấy Hoang Cổ Thánh sơn bên trong xã tắc đồ đã bị san thành bình địa, còn có một hai chục thân ảnh ở trong đó đánh đập tàn nhẫn.

Mà ở bên trong chiến trường hỗn loạn kia, một cây thần thụ cao cao đứng vững, Giang giáo chủ đang vung lên một đại cốt chùy hung hăng hướng một cự nhân mặc quần cộc da thú đập tới, Thi Hiên Vi, Diệu Đế tiểu hòa thượng, Thiệu Thiên Nhai cùng Âu Tùy Tĩnh đứng trên tàng cây, tế lên pháp bảo từng người, mọi nơi oanh kích, ngăn cản thần thông cùng pháp bảo từ địa phương khác công tới.

- Hoang Cảnh Thiếu Tôn, ngươi có thể đi, bất quá phải đem quần cộc lưu lại!

Tam Khuyết đạo nhân hướng một khối đất trống quát.

Mà Hoang Cảnh Thiếu Tôn thì cùng một vị cao thủ cực kỳ cường đại khác vây công bọn người Giang Nam, tu vi bản thể Giang Nam hao hết, nhưng tu vi Tứ đại hóa thân còn đó, hơn nữa dùng Thi Hiên Vi thành chủ đạo, cộng đồng thúc dục Thánh Quân thần thụ, thần thụ hào quang đại phóng, đủ để ngăn cản công kích của mọi người.

Hoang Cảnh Thiếu tTôn cao giọng quát:

- Chư vị, cùng một chỗ liên thủ diệt trừ họ Giang cùng đồng lõa của hắn, nếu không chúng ta đều bị hắn từng cái đào thải!

Lời nói mặc dù như thế, nhưng cường giả còn lại vẫn là phần lớn từng người tự chiến, Liên Nguyệt Thánh nữ đuổi giết Tiểu Nguyên Quân Vi Tuyết Chủ, mà Ngọc Chân thượng nhân thì cưỡi phía trên bạch mã, như trước trốn đông trốn tây, bị mấy vị cường giả đuổi giết.

- Ta bỏ lỡ cái gì?

Hoa Trấn Nguyên hậu tri hậu giác, nháy mắt mấy cái, buồn bực vạn phần nói:

- Việc hay như vậy, vậy mà bọn hắn không có kêu ta...

Vận khí của hắn tương đối kém, người khác đã tập hợp đủ Tiên Đỉnh Lệnh, duy chỉ có hắn còn kém vài cái, bởi vậy chỉ phải mọi nơi tìm tòi, lại ở trên đường trước khi đến Hoang Cổ Thánh sơn, lọt vào mấy cao thủ mai phục, thật vất vả mới đánh bại đối thủ, tập hợp đủ Tiên Đỉnh Lệnh.