Đế Tôn

Chương 797: Trung Thiên thế giới (1)




Hắn đem Bất xá thiên công sửa sang lại, kể hết truyền thụ cho Tịch Trọng, để cho tên tiểu tử này đi đảm bảo công pháp của cha mình. Về phần Tịch Trọng có thể tu thành Bất xá thiên công hay không, thì xem ngộ tính của hắn rồi.

- Tuy Trấn Thiên tinh vực còn có rất nhiều vị tuyệt đại cường giả, nhưng mà ta đem Trấn Ma Kiếm giao cho sư tôn, trong phiến tinh vực này liền không có người là đối thủ của nàng.

Giang Nam hướng xa xa nhìn lại, thầm nghĩ:

- Ngoại trừ mấy vị Thần Ma ở chỗ sâu trong tinh không kia, Huyền Thiên Thánh tông ta đã không người có thể ngăn! Ta lưu hay không lưu ở nơi đây, cũng đã không có ý nghĩa quá lớn.

Hắn động ý rời đi, Trấn Thiên tinh vực mặc dù tốt, nhưng mà khuyết thiếu chiến đấu tất yếu, mà phía trên Nguyên Giới chủ tinh, ngoại trừ Yêu Hoàng cùng Phượng Hoàng, đã không có nhân vật khác đáng giá Giang Nam ra tay.

Yêu Thần hắn hiện tại còn không phải đối thủ, Ưng thần cùng Xà thần ở chỗ sâu trong tinh không không biết thiện ác, nhất thời trong chốc lát sẽ không cùng Thánh tông sinh ra cùng xuất hiện.

Huyền Thiên Thánh tông có năm đại Thần Minh chi bảo trấn áp số mệnh, hơn nữa rất nhiều trấn giáo chi bảo, gần hai mươi vị chưởng giáo Chí Tôn cường giả, Lạc Hoa Âm cũng sắp trở thành tuyệt thế cường giả, lực lượng khổng lồ như thế, đã không cần hắn nhiều quan tâm. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Chưởng giáo muốn đi đâu?

Huyền Ẩn đạo nhân dò hỏi.

- Trung Thiên.

Giang Nam thu hồi Tứ đại hóa thân của mình, nhét vào giữa mi tâm, chỉ để lại Thái Âm hóa thân thường cùng Ứng Vô Song vãng lai, trong đầu hắn hiện ra dung nhan của Giang Tuyết, lẳng lặng nói:

- Ta muốn đi tìm Thái Hoàng lão tổ, còn muốn đi tìm một người.

- Chưởng giáo lần này cần đi bao lâu?

Huyền Ẩn đạo nhân truy vấn.

- Sư thúc tổ yên tâm, Thái Âm hóa thân của ta lưu ở nơi đây, nếu như Thánh tông có việc, ta sẽ mau chóng trở về.

Giang Nam mỉm cười:

- Nếu như không có tình huống khẩn cấp mà nói, ta sẽ ở trước khi Huyền Đô Thất Bảo lâm xuất thế tiếp theo trở lại Thánh tông.

Nguyên giới chủ tinh, Giang Nam đi tới trên Nam Hải, trước hết gặp vợ chồng Nam Hải Thác Bạt, hai vợ chồng nghe nói Huyền Thiên Thánh Tông Chưởng Giáo Chí Tôn tới, không dám chậm trễ, vội vàng tự mình tiếp đãi.

Giang Nam cùng vợ chồng hai người phân chủ khách ngồi xuống, Thác Bạt Hoằng cười nói:

- Huyền Thiên Giáo Chủ lần này đến Nam Hải ta, không biết cần làm gì?

Giang Nam mọi nơi nhìn thoáng qua, cười nói:

- Nam Hải này, gần đây làm ăn có chút ế ẩm a.

Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút khổ sở cùng ngầm bực, Giang Nam chế tạo tinh môn, mở Trấn Thiên Tinh Vực, từng cái từng cái môn phái đều đưa chủ lực dời tới đó, đối với nguyên giới chủ tinh không có bao nhiêu hứng thú.

Nam Hải vốn chính là cùng tu sĩ làm ăn, hôm nay một nhóm lớn tu sĩ rời đi, việc buôn bán của bọn hắn tự nhiên không tốt.

Hơn nữa, trước đó không lâu chưởng giáo các đại môn phái trấn giữ nguyên giới chủ tinh trong một đêm chết tận tuyệt, Huyền Thiên Thánh Tông lại phái ra cao thủ tới, ở trong các đại môn phái thánh địa chiêu binh mãi mã, lôi đi một phần cường giả rất lớn, để cho Nam Hải làm ăn xuống dốc không phanh!

Hôm nay, Nam Hải chẳng qua là có thể miễn cưỡng kinh doanh.

- Hai vị, vì sao không đem Nam Hải thông qua tinh môn, di chuyển đến Trấn Thiên Tinh Vực?

Giang Nam cười nói:

- Tương lai đợi đem chủ tinh mới chế tạo thành công, tất cả sinh linh nguyên giới trên ta phải dời đi tới nơi đó, vứt bỏ nơi đây, đâu thèm nhìn cái gì diệt thế đại kiếp. Nếu Nam Hải cũng dời tới nơi đó, thánh tông ta nguyện ý vì Nam Hải cung cấp chỗ ở. Trấn Thiên Tinh Vực trừ những đại phái chúng ta, còn có nhiều yêu ma Man Hoang mông muội hoang dại, tay cầm trọng bảo nhưng không hiểu ứng dụng, nếu Nam Hải đến nơi đó sẽ có tương lai.

Vợ chồng Thác Bạt liếc nhau một cái, đều rất là động tâm, Thác Bạt phu nhân đột nhiên bật cười nói:

- Giáo chủ có lời gì nữa thì nói thẳng đi. Nam Hải ta nếu là dời tới đó, phải lấy ra điều kiện gì?

- Phu nhân quả nhiên mau nói mau ngữ!

Giang Nam cười ha ha nói:

- Ta nghĩ nếu Nam Hải dời đến Trấn Thiên Tinh Vực, như vậy người trấn áp ở đáy biển, không phải là có thể thả sao? Không bằng hai vị thông báo Nam Hải lão tổ một tiếng, vì Giang mỗ cầu một cái nhân tình.

Hai vợ chồng trầm ngâm chốc lát, Thác Bạt Hoằng gật đầu nói:

- Nếu Giáo chủ lên tiếng, hai vợ chồng ta tự nhiên để xuống ân oán cùng Ma La tiền bối, thượng đạt thiên thính, báo cho lão tổ, về phần lão tổ có tha Ma La tiền bối hay không, hai vợ chồng ta cũng không dám bảo đảm.

Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:

- Hai vị nếu chịu cầu tình, tự nhiên đều vui vẻ.

Lúc này vợ chồng Thác Bạt rời đi, đi tới trước tế đàn, dâng hương cầu chúc, qua hồi lâu, Thác Bạt Hoằng trở về, tay cầm một tờ phù chú nói:

- Lão tổ giáng xuống pháp chỉ, nói Giang giáo chủ đại nghĩa, cứu nguyên giới chúng sanh ở trong nước lửa, để cho chúng sanh có thể tránh thoát Quang Vũ Kỷ Kiếp, lão nhân gia ông ta rất là cảm kích. Nếu giáo chủ muốn nhờ, hắn tự nhiên sẽ mở một mặt lưới.

Tờ phù chú này, chính là lão nhân gia ông ta đích thân luyện, chỉ cần đem phù chú dán lên cũi, cũi tự nhiên khai.

Giang Nam mừng rỡ, cầm lấy phù chú vội vả chạy tới đáy biển.

- Huynh đệ, ngươi lại đến thăm ta...

Ma La Thập bị trói ở trong lồng đạo tắc biến thành tù, sắc mặt ảm nhiên, thanh âm trầm giọng nói:

- Ta cũng nghe nói, Tịch đạo hữu bị thua bỏ mình, chuyện này đều tại ta, là ta lòng tham, nếu không cũng sẽ không bị Thái Hoàng Lão Tổ thừa dịp...

- Đại ca, ta lần này, chính là muốn cứu ngươi thoát thân.

Phù chú trong tay Giang Nam bay lên, rơi vào trên cũi, chỉ thấy phù chú mới vừa rơi xuống, vô số đạo tắc biến thành cũi liền bắt đầu hỏng mất tan rã, trong khoảnh khắc liền biến mất không thấy gì nữa.

Ma La Thập giật mình, khó có thể tin nhìn hai tay hai chân một chút, lẩm bẩm nói:

- Ta đi ra? Ta rốt cục lại thấy ánh mặt trời... Hảo huynh đệ, ngươi hai lần cứu ta thoát khốn, đại ân bực này, lão ca ca thật sự không có gì hồi báo...

Hai người đi ra đáy biển, Giang Nam đem chuyện phát sinh gần đây sơ lược nói một lần, trầm giọng nói:

- Đại ca, ta muốn đi Trung Thiên thế giới tìm Thái Hoàng, ngươi có theo ta cùng đi không?

- Thái Hoàng!

Ma La Thập hàm răng cắn đến băng băng rung động, lắc đầu nói:

- Ta trước không đi Trung thiên, ta muốn ở nguyên giới thành tựu Thần minh, sau đó lại đi tìm hắn. Huynh đệ, ngươi đi trước một bước, đến lúc đó ta đi tìm ngươi!

- Bảo trọng!

- Bảo trọng!

Hai người chắp tay cách biệt, Ma La Thập sải bước hướng tinh môn đi tới.

Chỗ sâu trong Thần Khư, trên thế giới cầu đi thông Trung Thiên thế giới, một chiếc Hư Không Bảo Thuyền dọc theo thế giới cầu hướng nơi xa đi tới, trước thuyền có một đầu cự kiêu triển khai hai cánh, cùng một đầu cự thú khắp cả người gai xương, dài ra hai cái cánh nhỏ đến đáng thương cùng nhau thôi động chiếc bảo thuyền này.