Đế Tôn

Chương 686: Thiên ngoại gặp nạn (1)




Sắc mặt Giang Nam tối sầm, lời của nữ nhân này thật sự quá đả kích người, lại há mồm liền đem kế hoạch của Ứng Long Đại Thế Giới nói ra, hơn nữa còn làm trò trước mặt hắn nói ra chinh phục Huyền Minh Nguyên Giới, hiển nhiên là không có đem Huyền Minh Nguyên Giới để vào trong mắt.

Ứng Vô Song mặt giản ra cười nói:

- Bất quá, hẳn còn có bảy tám chục năm nữa Ứng Long Đại Thế Giới mới có thể xâm lấn, Giang đạo hữu trước tiên có thể an tâm. Đạo hữu, ngươi tới tìm Vô Song, không biết cần làm gì? Nếu Vô Song có thể ra sức, tất nhiên sẽ không keo kiệt.

Giang Nam khẽ mỉm cười, nói rõ lai ý, nói:

- Vô Song đạo hữu, quý tộc thực lực cường đại, cùng nguyên giới ta không thể so sánh nổi, vì vậy ta muốn hướng quý tộc cầu mấy vị cao thủ, chém giết Thái Hoàng Lão Tổ. Hoặc là, quý tộc giúp ta một chuyện nhỏ, phá giải phong ấn của Nam Hải tổ sư, cứu Ma La Thập ra.

Ứng Vô Song không khỏi cau mày, tự định giá chốc lát, lắc đầu nói:

- Đạo hữu tha lỗi, muốn chém giết Thái Hoàng Lão Tổ, phải có hai ba Long Thần liên thủ mới có thể làm được, về phần phá giải Nam Hải tổ sư phong ấn, không có Long Thần Chân Thần cấp ra mặt, sợ rằng không cách nào làm được. Ta mặc dù chịu trách nhiệm chuyện vụ Huyền Minh Nguyên Giới, nhưng đại kiếp chưa phủ xuống, ta cũng không đủ quyền lực điều lực lượng động lớn như thế.

- Chém giết Thái Hoàng Lão Tổ, cần gì phải vận dụng hai ba Long Thần?

Giang Nam không vui nói:

- Đạo hữu, chúng ta ở giữa giao tình không tệ, cũng là quen biết đã lâu, ngay cả chuyện nhỏ này ngươi cũng không chịu giúp?

Ứng Vô Song thở dài, lắc đầu nói:

- Không phải là ta không chịu giúp, mà là thực lực của Thái Hoàng Lão Tổ, đã đạt tới độ cao Thần Ma, Thần Ma bình thường tới cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, phải hai ba Long Thần liên thủ mới có thể làm được. Đạo hữu, ba cường giả của nguyên giới các ngươi này, thực lực đã đạt tới độ cao Thần Ma, hơn nữa lấy Thái Hoàng mạnh nhất, đối phó hắn cũng không dễ dàng.

- Chúng ta giao tình sâu như vậy, tri âm khó cầu, tri kỷ khó kiếm, chuyện nhỏ này ngươi cũng không chịu?

Giang Nam cau mày nói.

- Giao tình thuộc về giao tình...

Ứng Vô Song áy náy nói, đột nhiên tỉnh ngộ, thầm phi một tiếng:

- Ta cùng hắn có giao tình?

- Cân nhắc chiến lực Thần Ma có một tiêu chí mấu chốt nhất, đó chính là có thực lực một kích nhảy qua giới vực. Có thủ đoạn một kích nhảy qua giới vực, chính là chiến lực Thần Ma.

Thanh âm Lệ Dương vang lên nói: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Tiểu tử, ngươi cùng Tịch Ứng Tình giao tình không cạn, hẳn là được chứng kiến hắn thi triển thủ đoạn này?

Giang Nam tinh tế suy tư, trong lòng lẫm nhiên, Tịch Ứng Tình đã từng không chỉ một lần thi triển một kích nhảy qua giới vực, kéo dài qua hai thế giới. Ban đầu ở lúc đưa hắn đi Minh giới tránh hiểm, Tịch Ứng Tình chính là lấy tranh sơn thủy trực tiếp đưa hắn đến Cửu U Minh Giới, ngay cả thế giới cầu cũng không có trải qua.

Đợi khi đón hắn trở về, Tịch Ứng Tình cũng là lấy Sơn Thủy Đồ kéo bọn họ, thậm chí tế lên Thuần Dương Vô Cực Chung cùng người đuổi giết liều mạng, đem Minh giới cường giả chấn lui!

Không chỉ có như thế, mỗi lần Lạc Hoa Âm ở thế giới khác chọc đại họa, cũng là Tịch Ứng Tình giúp nàng ngăn trở truy binh, đem nàng đón trở về nguyên giới!

Nếu như nói một kích nhảy qua giới vực là tiêu chí của Thần Ma, như vậy Tịch Ứng Tình đã sớm đạt tới cảnh giới này!

Nếu Tịch Ứng Tình đã đạt tới cảnh giới này, Thái Hoàng Lão Tổ mạnh như vậy, hẳn là từ lâu đặt chân cảnh giới này, còn có Ma La Thập, chiến lực ba người bọn họ, hẳn là cũng đạt tới chiến lực Thần Ma theo lời của Lệ Dương và Ứng Vô Song.

- Hai ba Long Thần liên thủ, mới có thể diệt trừ Thái Hoàng Lão Tổ sao?

Giang Nam trầm ngâm chốc lát, cười nói:

- Nếu Vô Song đạo hữu không thể làm chủ, xin hỏi Ứng Long tộc ai có thể làm chủ?

Ứng Vô Song cười nói:

- Mượn hai ba Long Thần, hoặc là sai khiến Chân Thần cấp Long Thần, cha ta có thể làm được.

- Đã như vậy.

Giang Nam ánh mắt chớp động, cười nói:

- Đạo hữu, chúng ta biết lâu như vậy, ta còn không có đi bái kiến qua bá phụ, trong lòng thật bất an, cảm thấy mất lễ số. Lúc nào chúng ta đi gặp cha ngươi?

Long Hoàng cùng Lệ Dương hai đại cường giả nghe nói như thế, cơ hồ hộc máu, trong lòng thầm mắng:

- Con thỏ nhỏ này cùng Vô Song quận chúa chính thức gặp mặt ngay cả một canh giờ cũng chưa tới, từ trước còn bị quận chúa một chiêu Thần Thông đuổi giết mấy ngàn vạn dặm, thiếu chút nữa chết ở trong tay quận chúa, hiện tại liền quen thuộc đến muốn đi thấy gia trưởng sao? Da mặt của hắn, chẳng lẻ đã luyện thành thần minh chi bảo? Dày như thế, sợ là một kích toàn lực của chúng ta cũng đánh không thủng!

- Còn bá phụ, gọi thật thân mật...

Long Hoàng nghiến răng nghiến lợi nói.

Ứng Vô Song cũng cảm thấy chịu không nổi, nàng thuở nhỏ được giáo dục chính là nếu như gặp phải địch nhân, trực tiếp đánh giết, không chút lưu tình, gặp phải bằng hữu, hảo ngôn hảo ngữ, ân cần khoản đãi, nhưng mà gặp phải Giang Nam loại phân không rõ là địch nhân hay là bằng hữu này, nàng cũng có chút chống đỡ vô lực.

Nàng cùng Giang Nam cũng không có thù hận gì lớn, Giang Nam giết con trai Long Hoàng, lại ở trong Thái Dương Thần Điện nghe lén nàng cùng Yêu Thần nói chuyện, lúc này mới chọc giận nàng, một đạo Thần Thông đuổi giết Giang Nam.

Bất quá, một đạo Thần Thông của nàng lại không có thể làm gì Giang Nam, cũng làm cho nàng có chút bội phục người này.

Hơn nữa mới vừa rồi Giang Nam dùng thân va chạm, phá vỡ Sát Na Hải, phong thái lỗi lạc, làm cho nàng lại ra mấy phần hảo cảm.

Một người quá mức xuất sắc, hoặc là dễ dàng bị người ghen ghét, hoặc là dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm, Giang Nam kiêm luôn cả hai.

- Người như thế ta ứng phó không được, nếu hắn muốn gặp cha ta, liền để cho cha ta đi ứng phó kẻ dối trá này thôi!

Ứng Vô Song nghĩ tới đây, cười nói:

- Giang đạo hữu, ta và ngươi tuy có giao tình, nhưng công là công tư là tư, ta mang ngươi đi gặp cha ta, về phần có thể thuyết phục cha ta hay không...

Nàng ý vị thâm trường nói:

- Thì còn phải xem ngươi có cái tiền vốn này hay không, cùng có thể giao ra đủ giá cao hay không. Cha ta cũng không phải là loại dễ nói chuyện.

Giang Nam vươn người đứng dậy, vái chào, thành khẩn vạn phần nói:

- Đa tạ đạo hữu.

- Vô Song quận chúa, ngươi cứ như vậy bỏ qua cho tiểu tử này?

Long Hoàng không có cam lòng, gắt gao trợn mắt nhìn Giang Nam một cái.

Ứng Vô Song biết hắn cùng với Giang Nam ân oán sâu đậm, không khỏi nhức đầu, thản nhiên nói:

- Long Hoàng, ngươi cần có khoan dung độ lượng.

- Khoan dung độ lượng...

Long Hoàng cơ hồ muốn phun một búng máu, hận đến phát điên, hắn quyền cao chức trọng, dĩ vãng sát phạt quyết đoán, một lời có thể định người sinh tử, có thể nói hoành hành Vô Kỵ.