Đế Tôn

Chương 522: Tiểu hài tử bốc phét xấu xa




- Ngươi quỳ xuống cho ta mới đúng!

Trong mi tâm của Giang Nam đột nhiên bay ra một cái xiềng xích, tay phải bắt được một đoạn xiềng xích, rầm rầm trừu động, sau một khắc một viên kim cầu chu vi mấy chục mẫu bị hắn từ trong mi tâm rút ra, lăng không run lên, viên kim cầu này hô một tiếng bay lên, đón nhận long trảo kia!

Răng rắc!

Long trảo từng khúc gảy lìa, kim cầu một đường áp bức đi qua, trong nháy mắt liền tới trên không lâu thuyền, hướng đầu Thiên Long kia hung hăng đập xuống!

Viên kim cầu này rơi xuống, hư không cũng bị đập run rẩy không nghỉ, hiển nhiên trong một kích kia tích chứa lực lượng mạnh, làm người ta trố mắt!

Kim cầu nhấc lên cuồng phong gào thét bổ nhào rơi, đặt ở trên người vị Long Tộc cao thủ kia, ép tới Thần Phủ của hắn cũng đang không ngừng chìm xuống, thân thể chịu áp lực thực lớn.

Đây là kim cầu còn chưa rơi xuống, nếu kim cầu đập xuống, không chỉ là để cho hắn quỳ xuống, thậm chí ngay cả người hắn cũng sẽ nện đến tan xương nát thịt!

- Tiểu Tà Vương, ngươi muốn ở trước mặt Vạn Long Sào ta động thủ, còn chưa đủ tư cách!

Long tam thái tử hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe liền che ở trước người Long Tộc cao thủ kia, giơ tay lên liền hướng kim cầu bắn đi, hắn đã tu thành hai tòa Thần Phủ, lại là Long Hoàng Thái Tử, thực lực mạnh đến kinh người, pháp lực cũng là vô cùng hung hậu, nếu không không thể ở trên Long Hổ Phong Vân Bảng xếp hạng Top 3.

Ngón tay thăm dò này, pháp lực tuôn ra, vô số đạo văn hóa thành thực chất, tạo thành mội cái đại thủ, uy thế cực mạnh, so sánh với kim cầu nện xuống không kém chút nào. Hiển nhiên kể từ khi bại trong tay Thiên Phủ Tần Phi Ngư, Long tam thái tử rút kinh nghiệm xương máu, hung ác hạ khổ công, tu vi thực lực đều có tinh tiến không nhỏ!

Đột nhiên, trên kim cầu vô số đạo văn sáng lên, bắt đầu khởi động không nghỉ, hóa thành một chữ "Phong"cự đại, chữ "Phong" này vừa xuất hiện, Long tam thái tử nhất thời muộn hanh nhất thanh, cảm giác được pháp lực của mình gặp phải áp chế thật lớn, cơ hồ Đạo văn toàn thân đều không thể vận dụng, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

Pháp lực của hắn hóa thành long trảo nhanh chóng ngâm nước, trong chớp mắt từ chu vi mấy chục mẫu thu nhỏ lại thành gần mẫu, lấy loại cường độ pháp lực này, căn bản không cách nào chống lại Giang Nam vung tới xiềng xích kim cầu!

- Phong Cấm đại trận?

Nhạc Ấu Nương lấy làm kinh hãi, nhìn Giang Nam bên cạnh một chút, thầm nghĩ:

- Phong Cấm đại trận là trận pháp không phải người nào cũng có thể tiếp xúc, thậm chí ngay cả trong thần giới, cũng chỉ có Thần Chủ cấp bậc cường giả mới có thể tiếp xúc đến. Ta bố trí ba vấn đề khó khăn, thứ nhất chính là Phong Cấm đại trận, chỉ sợ không làm khó được hắn. Xem ra cha nuôi này của ta, lai lịch không phải là đơn giản như vậy...

Trên Lâu thuyền có không ít vị Vạn Long Sào Thiên Cung cấp cường giả, nhưng những cường giả này căn bản chưa từng ngờ tới một màn này, cũng không có tính toán xuất thủ, giờ phút này muốn ra tay cứu viện, nơi nào tới kịp?

Răng rắc!

Kim cầu rơi đập, cánh tay của Long tam thái tử gảy lìa, xương từ trong thịt đâm ra, kim cầu tiếp tục đè xuống, rõ ràng là muốn đem vị Vạn Long Sào Tam thái tử này, tính cả Long Tộc cao thủ kia cùng nhau tạp nát!

- Hừ! Dám đả thương con ta? Ngươi thật to gan!

Giữa không trung đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, một cổ long uy vô cùng kinh khủng mênh mông áp bách xuống, đem viên kim cầu này sinh sôi định trụ, tiếp theo một long trảo tráng kiện thăm dò hư không, hướng kim cầu bắn đi!

Oanh!

Hư không chấn động, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đau, Long Hoàng bị một kim cầu cực lớn sinh sôi nện ở trên ót, viên kim cầu này so với kim cầu của Giang Nam không thể nhỏ, uy lực lại càng kinh người, đè ép cái ót của Long Hoàng, đem vị Vạn Long Sào Chí Tôn này ném ra hư không!

Kim cầu kia nện đến trên mông Long Hoàng, ngay sau đó thu trở về, lùi về trong hư không.

- Người nào đập ta?

Long Hoàng giận dữ, quay đầu lại quát lên:

- Lạc Hoa Âm, nhất định là ngươi! Nữ ma đầu, ngươi đi ra cho ta, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!

Trong hư không truyền đến một tiếng cười khẽ, phiêu hốt không chừng:

- Long Hoàng, ngươi cậy già lên mặt, khi dễ đệ tử của ta, ta liền quật ngươi một cầu!

Long Hoàng nắm không tới phương vị của nàng, sắc mặt âm tình bất định, lúc này bứt ra dựng lên, trở về trong hư không.

Giang Nam nhìn thấy Long Hoàng xuất hiện, liền biết không có hy vọng đánh chết Long tam thái tử, xiềng xích run lên, cũng thu kim cầu.

Chỉ thấy kim cầu này rầm một tiếng bay lên, hướng chính hắn ném tới, đợi đi tới trước mặt, trong lúc bất chợt liền được thu vào trong Tử Phủ mi tâm, xiềng xích hưu một tiếng chui đi vào.

Kim cầu xiềng xích này là bảo vật hắn vừa luyện chế, trong kim cầu bị hắn đánh vào Phong Cấm đại trận, chẳng qua là Phong Cấm đại trận hắn cũng chưa kịp hoàn toàn lĩnh ngộ ra, chỉ hoàn thành một nửa trận pháp, nhiều nhất chỉ có thể trấn áp bốn năm thành tu vi của đối thủ.

Xiềng xích là dùng một chút tài liệu trên hắc oa luyện chế thành, tài liệu dùng là Thần kim, chất lượng so sánh với kim cầu còn tốt hơn một bậc.

Lạc Hoa Âm thấy hắn luyện chế như vậy, cũng mô phỏng luyện xiềng xích kim cầu đồng dạng, bất quá không có để cho Giang Nam khắc Phong Cấm đại trận, dù sao Giang Nam tu vi còn thấp, hắn bày Phong Cấm đại trận chỉ có thể trấn áp tu sĩ Thần Phủ nhất trọng hai trọng, đối với Thiên Cung, Chưởng Giáo Chí Tôn thì không có nửa phần dùng, đối với nàng mà nói có cũng được mà không có cũng không sao.

Long tam thái tử ăn thiệt thòi, nhưng không thương tổn được căn bản, cánh tay đứt rời rất nhanh phục hồi như cũ, tàn bạo nhìn Giang Nam một cái, âm trầm nói:

- Lần này bị ngươi ám toán một cái, lần sau ta tự nhiên sẽ lấy lại danh dự. Bất quá hôm nay ở trước mặt các môn các phái, ngươi không phá ba vấn đề khó khăn, liền mơ tưởng mang theo thần minh chuyển thế thân rời đi nơi đây!

Phía sau hắn Long Tộc cao thủ kia kinh hồn chưa định, không khỏi lau mồ hôi lạnh, điềm nhiên nói:

- Tiểu Tà Vương, cho dù ngươi có khả năng mở ra, cũng tuyệt đối không cách nào sống trở lại Huyền Thiên Thánh Tông!

- Ta hai ba năm chưa từng ở Huyền Minh Nguyên Giới xuất thủ qua, xem ra ngay cả đám chút ít chó mèo cũng dám hướng ta là rầm rĩ, thật cho là ba năm này Giang mỗ ăn chay niệm phật sao?

Trong mắt Giang Nam hiện lên một đạo hung quang, ngay sau đó khôi phục như lúc ban đầu, thản nhiên nói:

- Không chết mấy người mà nói, xem ra các ngươi cũng quên mất ta.

Hắn khẩu khí lớn đến dọa người, làm trò trước mặt các đại giáo phái, Thánh Địa nói ra lời như thế, quả thực là xem thường anh hùng trong thiên hạ!

Nhạc Linh Nhi nhìn hắn, trong ánh mắt toát ra một tia thần sắc phức tạp, thở dài một tiếng.

Giang Nam cười nói:

- Linh quận chúa không cần lo lắng, Ấu Nương nhất định sẽ bái nhập môn hạ của ta, tuyệt không có loại khả năng thứ hai. Mẫu lấy nữ nhi quang vinh, ngươi cũng sẽ bởi vì Ấu Nương mà quang vinh, tương lai chưa chắc không có thành tựu, siêu phàm thoát tục.

Nhạc Linh Nhi cười gật đầu, trong lòng không biết nghĩ cái gì.

Bỏ lỡ, liền không thể nào lại được, Giang Nam chính là Giang Nam, nhưng nàng đã không phải là thiếu nữ không buồn không lo hơn mười năm trước kia.

Cao giữa không trung, đột nhiên lại có một thanh âm truyền đến, phật âm mênh mông cuồn cuộn, trầm giọng nói:

- Ba vấn đề khó khăn không giải được, bất luận kẻ nào cũng đừng muốn mang đi thần minh chuyển thế thân!

Vẻ mặt Thần Tú Đạo Nhân khẽ nhúc nhích, cười nói:

- Pháp Tướng sư huynh đến!

Pháp Tướng hòa thượng phiêu nhiên bay tới, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, thản nhiên nói:

- Giờ phút này các môn các phái đã có không ít đạo hữu đi phá đề, thậm chí Chưởng Giáo Chí Tôn cũng tự mình đi, Giang đạo hữu, chẳng lẻ ngươi muốn cùng thiên hạ đồng đạo đối nghịch sao?

Giang Nam thật sâu liếc hắn một cái, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nhẹ giọng nói:

- Nguyên lai là Pháp Tướng sư huynh. Sư huynh, có sự tình không biết có nên nói hay không, tiểu đệ ở phía ngoài nguyên giới lịch lãm, lại gặp thi thể của Chưởng Giáo Chí Tôn Hành Vân Đại Thiện Sư của quý tông, không biết bị người phương nào đánh chết ở trong vũ trụ tinh không, bị chết cực kỳ bi thảm.

Pháp Tướng hòa thượng trong lòng chấn động, thanh âm của Giang Nam không lớn, nhưng vận dụng Đạo Âm Hát Xướng Thần Thông, thanh âm truyền động ngàn dặm, vô cùng rõ ràng truyền đến trong tai chưởng giáo các môn các phái, thở dài nói:

- Ở bên cạnh thi thể của Hành Vân Đại Thiện Sư, tiểu đệ còn chứng kiến một ngụm chuông lớn vỡ thành không biết bao nhiêu mảnh, Hành Vân Đại Thiện Sư chính là lãnh tụ kiệt xuất của Chính Đạo ta, không nghĩ tới lại bị đại kiếp này, thật là làm người ta than tiếc không dứt.

Hắn lời vừa nói ra, nhất thời giống như là đốt thùng thuốc súng, không biết bao nhiêu người trong lòng đại chấn.

- Lão hòa thượng Hành Vân kia đã chết? Ngay cả Kim Cương Pháp Thiện Tông trấn giáo chi bảo, Kim Cương Chuyển Luân Chung cũng toái? Như vậy là một thiên đại tin tức!

- Hành Vân Đại Thiện Sư đã có hơn một năm thời gian chưa từng lộ diện, thậm chí ngay cả thần minh chuyển thế thân lần này hắn cũng chưa từng xuất hiện, nếu tin tức kia là thật, hiện tại Kim Cương Pháp Thiện Tông chỉ sợ liền biến thành môn phái hạng ba!

- Không có Hành Vân cùng Kim Cương Chuyển Luân Chung, hiện tại Kim Cương Pháp Thiện Tông chính là một trứng gà lột vỏ, ăn rất nhanh!

Pháp Tướng hòa thượng tâm thần đại loạn, Giang Nam đột nhiên ở trước mặt các môn các phái ném ra tin tức kia, rõ ràng là tính toán muốn mượn tay chư phái, đem Pháp Thiện Tông diệt môn!

Tuy nói trong các môn các phái có Chính có Ma, nhưng cho dù là Chính Đạo đại phái cũng sẽ không bỏ qua một cơ hội thật tốt như vậy, nếu có cơ hội có thể thâu tóm Kim Cương Pháp Thiện Tông, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua!

- Ha ha ha! Giang thí chủ, ngươi nói sư tôn ta đã chết, sư tôn ta thật đã chết sao?

Pháp Tướng hòa thượng cười to, che dấu bối rối trong ánh mắt xuống, cất cao giọng nói:

- Sư tôn ta dạo chơi bên ngoài, chẳng qua là bị một chút việc vặt trì hoãn, trước đó không lâu còn cùng ta truyền thư, nói hắn mấy ngày nữa sẽ gấp trở về!

Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn lại âm thầm tính toán:

- Giang Nam này thật hỗn đản, đem tin tức kia truyền đi, chính là muốn xem Kim Cương Pháp Thiện Tông ta diệt môn! Hiện tại những chưởng giáo này vẫn không thể khẳng định sư tôn ta có phải đã chết hay không, tạm thời còn có thể kiềm chế được, nhưng nếu sư tôn ta tiếp tục không xuất hiện mà nói, bọn họ sẽ nhịn không được. Xem ra, muốn bảo vệ Pháp Thiện Tông ta an nguy, liền chỉ có một con đường gia nhập Thái Huyền Thánh Tông này có thể đi!

Gia nhập Thái Huyền Thánh Tông, là chuyện tình Hành Vân Đại Thiện Sư đã sớm định ra, bất quá bên trong Pháp Thiện Tông cũng có thật nhiều thanh âm phản đối, nhưng mà giờ phút này môn phái lâm vào nguy cơ, trước mắt sinh tử tồn vong, Pháp Tướng hòa thượng dám khẳng định mình có thể thuyết phục những Thái Thượng Trưởng Lão cùng sơn môn hộ pháp khác.

- Có lẽ vậy.

Giang Nam cười nhạt, hướng Nhạc Ấu Nương nói:

- Ấu Nương, ngươi bố trí ba vấn đề khó khăn ở nơi đâu? Mang ta đi xem một chút.

Nhạc Ấu Nương bố trí ba vấn đề khó khăn ở trong một thao luyện tràng của Dược Vương thành, thao luyện tràng kia chính là đại quân của Tư Xuyên quốc dùng cho thao luyện, nam bắc dài rộng gần mười dặm, tinh anh các môn các phái hội tụ, đặc biệt vì phá giải vấn đề khó khăn nàng bố trí.

Ánh mắt Giang Nam quét tới, không khỏi hơi ngẩn ra:

- Phong Cấm đại trận?

Nhạc Ấu Nương thiết trí vấn đề khó khăn thứ nhất, đương nhiên là Phong Cấm đại trận, Phong Cấm đại trận này so sánh với Giang Nam ở Tiểu Thiên Tinh Giới nhìn thấy thì đơn sơ hơn rất nhiều, là một bức trận đồ, hẳn là nàng ở trước lúc chuyển thế luyện chế thành, xa xa không có uy lực của tòa Phong Cấm đại trận này.

Hơn nữa, so với Phong Cấm đại trận của Tiểu Thiên Tinh Giới, cuốn trận đồ này của Nhạc Ấu Nương ở trên chức năng thiếu hụt rất nhiều diệu dụng, hẳn là nàng cũng không có được Phong Cấm đại trận nguyên vẹn, nhiều nhất chỉ có bốn năm thành hiệu quả.

Bất quá dù vậy, cuốn trận đồ này triển khai, cũng làm khó vô số người!

Giang Nam thấy không biết bao nhiêu thiên tài trận pháp tụ tập, đứng ở trận tiền minh tư khổ tưởng, cố gắng tìm được cách phá giải.

Một vị trận pháp cao nhân của Thái Huyền Thánh Tông tế lên một mặt gương sáng do Huyền Hoàng nhị khí luyện thành, gương sáng kia rõ ràng là một Thiên Cung chi bảo, vận trù tính toán rất mạnh, trong kính xuất hiện vô số ký hiệu đạo văn phức tạp, cao thâm thâm ảo.

Tinh Nguyệt Thần Tông cũng xuất ra trận pháp cao thủ, tế lên một mặt la bàn giống như trăng sáng, trong la bàn bố trí tinh la mật, giống như con cờ, Tinh La như quân cờ, dọc theo quỹ tích riêng phần mình vận hành, cũng là vô cùng thâm ảo, thôi diễn Phong Cấm đại trận.

Thậm chí Giang Nam còn chứng kiến Huyền Thiên Thánh Tông cũng phái tới cao thủ đến đây phá trận, vị phá trận cao thủ này đương nhiên là Thiên Cơ Tú Sĩ, trải qua ngụy trang, biến thành một thanh niên bộ dáng thanh tú, tế lên Huyền Thiên Thánh Tông Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn, cùng với chính hắn luyện chế toán trù, tính toán ảo diệu của Phong Cấm đại trận, thôi diễn cách phá giải.

Trừ lần đó ra, còn có Nam Hải tinh anh, tế lên trên trăm Thiên Cung chi bảo dùng để giải toán, thôi diễn không ngừng.

Giang Nam còn chứng kiến một đại hán chân trần, tay gãi chân, chỉ điểm nhiều thiếu nữ xinh đẹp thúc dục một viên cầu Lưu Ly, trên viên cầu Lưu Ly cho thấy đạo văn phức tạp, là đám người Thiên Phủ Tần Phi Ngư.

Vấn đề khó khăn thứ nhất, đem quần hùng các phái vây ở chỗ này, đến nay còn chưa từng có người có thể phá giải.

Thần Tú Đạo Nhân mỉm cười nói:

- Giang Nam, cho dù thần minh chuyển thế thân đáp ứng bái ngươi làm thầy, ngươi cũng mơ tưởng không tuân theo quy củ, ba vấn đề khó khăn này không giải được, ngươi mơ tưởng dẫn người rời đi!

Pháp Tướng hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:

- Giang đạo hữu mạnh mẽ dẫn người rời đi mà nói, nói không chừng sẽ bị người sau lưng ném gạch, không cẩn thận sẽ hồn về cực lạc.